Kiếm Đạo Ca Hành - Chương 5: Trúc lâm, cẩm hoa báo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Kiếm Đạo Ca Hành


Chương 5: Trúc lâm, cẩm hoa báo



Sau khi thanh toán tiền bữa ăn. Diệp Thu lẽn vào dòng người tiến vào sơn mạch Phàn Thành. Thần thức khóa chặt hai người Diệp Đường,chỉ cần trong phạm vi thần thức Diệp Thu Không cần nhìn cũng biết được đối phương đang ở đâu.

Ra khỏi thành đi được 2 canh giờ,lúc này là giữa trưa hai người Diệp Đường dừng lại tại một rừng trúc rộng mênh mông. Thân trúc to lớn lạ thường to bằng 1 người ôm, cao chừng 20m cành lá xum xuê,thỉnh thoảng lá trúc theo gió rơi xuống làm cảnh sắc thêm phần tuyệt mỹ. Diệp Thu ẩn nấp phía sau cảm thán, thế kỷ 21 trên địa cầu của hắn khong thiếu những cảnh đẹp tuyệt mỹ, nhưng không thể so sánh với thế giới này.

– Diệp Hồ trúc lâm này là nơi nhị cấp yêu thứ Cẩm Hoa Báo trú ngụ. Một lát nữa ngươi hãy để ta độc đấu với nó. tuyệt đối không được nhúng tay, ta muốn biết chiến lực sau khi đạt Luyện Khí Cảnh hậu kỳ như thế nào.

Diệp Đường hất cằm vừa nhìn xung vừa căn dặn trung niên nam tử đi theo.

– Thiếu gia yên tâm, chỉ cần không nguy hiểm đến tính mạng ta tuyệt không ra tay, đây là lão gia căn dặn ta để thiếu gia toàn lực ứng phó.

Trung niên nam tử gật đầu trả lời.cả hai tiến sau vào trúc tìm yêu thú mà vẫn chưa biết có người theo dõi mình.

Lại 1 canh giờ nữa trôi qua, lúc này trung niên nam tử đang dùng trường thương chật vật chống lại 2 con Cẩm Hoa Báo.một thân cong lực luyện thể cảnh tầng hai bạo phat quát lớn.

– Thiếu gia chạy mau ta sẽ dẫn dụ 2 con báo về 1 hướng, người dụ 1 con chạy hướng ngược lại. Khi đi thật xa hãy dùng thứ đó.

Ngay lập tức thiếu niên hoa phục quay đầu chạy thục mạng. Con Cẩm Hoa Báo đang lập tức đuổi theo. Diệp Thu bên này cũng theo sau,bỏ lại trung nien nam tử Diệp Hồ và 2 con yêu thứ quấn lấy nhau, trong bụng cười thầm.

– Trời cũng giúp ta. không ngờ bọn chúng xui đến vậy đụng một lúc 3 con yêu Báo. Xem ra tên Diệp Đường có hậu chước ta cứ bám theo sau xem sao, từ từ ra tay cũng chưa muộn.

Thì ra trong qua trinh bọn Diệp Đường gặp 1 con Cẩm Hoa Báo. như đã bàn trước Diệp Đường đơn đã độc đấu với yêu báo. Qua hơn 30 chiêu thấy Diệp Đường sắp không trụ được, Diệp Hồ chuẩn bị ra tay thì thình lình xuất hiện thêm 2 con nữa.Cẩm Hoa báo Chỉ là nhị cấp yêu thú tương đương võ giả Luyện Khí Cảnh tầng thứ 10 nhân loại, Diệp Hồ tuy là Luyện Thể Cảnh tầng thứ hai cũng không thể nhất thời có thể khống chế được.Nên đành phải chia quân hai hướng vì đây có lẽ là động phủ của bầy Cẩm Hoa báo. Thường thì loài yêu thú này chỉ đi săn đơn lẽ xuất hiện một lúc 3 con thì khả năng lớn là đã vào động phủ.

Diệp Đường chạy một mạch đến sát bìa trúc lâm cách xa vị trí cũ thì dùng lại. Trữ Vật Giới Chỉ sáng lên tren tay hắn xuất hiện một vật hình cầu màu đen nắm trọn trong lòng bàn tay. hắn quay lưng ném về phía con yêu báo đang truy đuổi mình.

– Bùm

Một tiếng nổ lớn cùng hoả diễm toả ra bao lấy con yêu báo, hất nó văng xa 10 trượng. trúc cổ thụ đổ rạp trên đường bị yêu báo va vào. lúc sau khói bụi tan đi thân ảnh yêu báo nằm trên mặt đất thoi thóp với thân hình đầy vết máu bị cháy xén.

– Súc sinh làm ta tổn hao viên tích lịch hoả đạn duy nhất. Đáng chết xem ta lột da ngươi thế nào.

Diệp Đường vừa thở hỗn hển vừa chửi. viên tích lịch hoả đạn là vật phòng thân mà Diệp Thiên Long phụ thân hắn cho trước khi hắn đi rèn luyện. sức bạo phát kinh người có thể nổ chết võ giả luyện khí cảnh tầng thứ 10 đỉnh phong.

Diệp Đường rút kiếm từ từ tiến lại gần rồi kết liễu con yêu báo trọng thương. hắn đâm hơn 20 kiếm mới ngừng lại. Cẩm Hoa báo thân cao 2m răng dài mắt xanh lục. da có hoa văn như những bông mai bây giờ bị đâm thành bãi nhầy nhụa.

– Xem ra nguoi đã hả giận…

Diệp Đường giật mình quay lại mồ hôi trên trán hắn chảy dài đôi mắt trợn to miệng lắp bắp như gặp ma.

– Diệp Diệp… thu ngươi ngươi là… ma…

Diệp thu nhìn bộ dạng của Diệp Đường chỉ nhếch miệng cười nói.

– Ngươi yên tâm ta còn sống. nhưng đến đây để trả lại những gì ngươi đã làm cho ta.

Diệp Đường nhìn kĩ lại thấy bóng của Diệp Thu đang đổ xuống đất và cánh tay trái bị mất thì trấn tĩnh lại. Hắn hít một hơi sau sau đó cười lớn.

– Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục vô lối ngươi lại vào. Ta không ngại cho ngươi biết hiện tại ta đã vượt qua ngươi là Luyện Khí Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. cho dù nguoi có lành lặn cũng không phải đối thủ của ta. Tốt nhất là ngươi nên mang theo thanh linh kiếm đỡ cho ta giết nguoi mà không có lợi ích gì.

Diệp Thu không trả lời ánh mắt như kiếm nhìn chằm chằm kẻ thù như nhìn kẻ sắp chết nói nhảm. hắn cắm bao kiếm xuống đất rồi từ từ rút kiếm ra. Kiếm dài 1.2m chỉ có màu đen,nó đen đến mức khong phản chiếu lại ánh sáng. đây là thanh Kiếm đặt cạnh bên Diệp Thu khi hắn bị bỏ lại trong hoang miếu.

– Diệp Đường yên tâm đi ta sẽ khong lấy mạng chó của ngươi, như vậy quá tốt với ngươi rồi. ta chỉ chặt 1 tay của ngươi, để nguoi biết cảm giác bị chặt tay trở thành tàn phế là như thế nào.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN