Kiếm Đạo Ca Hành - Chương 9: Tấn công đào hoa đảo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
100


Kiếm Đạo Ca Hành


Chương 9: Tấn công đào hoa đảo



Đêm xuống, Ánh trăng chiếu rọi Kính Hồ khiến mặt nước tĩnh lặng như 1 tấm gương bằng bạc, gió nhẹ mắt lạnh làm những hàng liễu đong đưa.

Trên bờ, bên trong sân lớn của Lạc Thôn mọi người đang tụ tập xung quanh dống lửa hồng đang cháy hừng hực. Diệp Thu đang nồi cùng bàn với Yến Lão, Thiết Ngưu và nhóm quan bình buổi sáng. Sau khi khoảng 50 quan binh đến thu thập tàn cuộc, dân làng mở một hội nhỏ cảm tạ tai qua nạn khỏi. người cầm đầu nhóm quan binh đang ngồi chung bàn với Diệp Thu giọng nói ồm ồm hỏi.

– Tiểu Huynh đệ còn nhỏ mà công lực phi thường, tuy còn hơi kém nhưng tiềm lực kinh người tương lai chắc chắn sẽ là 1 đại cao thủ. Nếu ta đoán không lầm thì đệ là Diệp Thu người mấy tháng này đang bị Diệp Gia, 1 trong thập đại gia tộc truy sát.

Diệp Thu nhàn hạ hớp 1 ngụm rựu nóng rồi gật đầu công nhận. Đối phương ngay từ đầu khi vào bờ đã biết thân phận của hắn, chưa kể công lực là Luyện Thể Cảnh tầng thứ 5, muốn bắt hắn dễ như trở bàn tay.

– Không cần phải lo lắng bọn ta vốn là tiểu đội thuộc quân đoàn của Trấn Nam Vương Lý Huyền, đại nhận là người quản lý quân đội phía nam Đại Việt Quốc, chung ta không màng thế sự trước giết giặc cứu nước, sau bảo bệ bá tánh. Diệp Gia buôn bán vũ khí, hàng cấp tiếng xấu đồn xa, nếu không vì là 1 đầu thế lực của Thanh Thành Kiếm Tông thì Trấn Nam Vương đã tiêu diệt từ lâu.

Nghe xong Diệp Thu yên lòng, Trấn Nam Vương nổi tiếng nhân nghĩa. đây có lẽ là tiểu đội được phái đến để trấn áp hải tặc Kính Hồ. Yến lão tiếp lời.

– Lão nhân thay mặt toàn thể thôn dân Lạc Thôn cũng như toàn thể người xung quanh Kính Hồ đa tạ Nghiêm Khoan đại nhân và các vị quan binh giúp sức tiêu diệt đám hải tặc này. từ cách đây 5 năm khi bọn chúng xuất hiện, giết người cướp của không việc ác nào không làm. dạo gần đây còn dám tấn công vào đất liền.

Thiết Ngưu xăng xổ chạy lại khoác vai Diệp Thu tiếp lời.

– Theo ta thấy nên cảm ơn tiểu Diệp trước, ta noió cái tên tiểu tử ngươi thật đúng là biết ẩn giấu. ngươi mạnh như vậy mà còn giả nai ăn thịt hổ.

Nâng chén rựu lên mời Diệp Thu ánh mắt sáng ngời, nhìn xung quanh mọi người cất giọng nói.

– Xin lỗi mọi người ta thân mang lệnh truy nã của Diệp Gia không muốn lộ ra sợ liên lụy đến mọi người.

Mọi người trong bàn cùng nâng chén, uống hết một hơi, Nghiêm Khoan chỉ huy toán quân, thân cao 2 trượng, mặt dài mắt híp, tóc búi cao mặc 1 bộ quân giáp màu xám xanh. giọng nói ồm ồm nói.

– Diệp Huynh đệ yên tâm sau khi trở về ta sẽ bẩm báo với Trấn Nam Vương, giúp ngươi hòa gải với Diệp Gia, chỉ cần ngươi làm việc cho vương gia, cho dù bọn hắn có 100 lá gan cũng không dám làm bậy.

Diệp Thu uống xong mắt nhìn xa xăm, lắc đầu cười khổ.

– Đa tạ Nghiêm đại nhân, giữa ta và bọn họ đã không còn đường lùi nữa rồi.

Nghiêm Khoan âm trầm hiểu ra vấn đề, lắc đầu rồi chuyển qua vấn đề khác.

– Các vị thật ra đám hải tạc sáng nay bị chúng ta tiêu diệp chỉ là 1 trong 3 trại của hải tặc, hiện đang đóng trại ở Đào Hoa Đảo trong trung tâm Kính Hồ. tên lùn câm đầu bị Tiểu Diệp giết chết chính 1 trong 3 trại chủ của bọn chúng, xếp thứ 3 biệt hiệu Tham Huyết Đao. theo thông tin khai thác được từ tên hoa tiêu thì đại trại chủ của bọn chúng 1 thân côn lực Luyện Thể cảnh tầng thứ 5, nhị trại chủ thì vừa tấn cấp Luyện Thể cảnh tầng thứ nhất mấy tháng trước. dưới trướng còn hơn 50 lính tinh nhuệ là Luyện Khí cảnh tầng 5 đến tầng 7. ngoài ra còn hơn 100 tinh binh khác

Trong ánh lửa bập bùng mọi người nghe xong liền hít 1 hơi lãnh khí, không gian nhộn nhịp giờ đây thay bằng 1 khoảng lặng. Nghiêm Khoan thở dài nói tiếp.

– Vốn lần này đến đây ta tự tin với công lực của mình có thể đối phó với bọn chúng. nhưng bây giờ xuất hiện thêm tên nhị trại chủ thật phiền phức. Không giấu mọi người trong quân ta, ngoài ta là Luyện Thể Cảnh thì các huynh đệ đi theo chỉ từ Luyện Khí tầng 5 đến tầng 8 thôi.

Yến lão khuôn mặt mang đầy tâm như, mặt như già đi mấy tuổi giọng khàn khàn nói.

– Vậy khi nào thì quân tiếp viện tới, vừa rồi tên hoa tiêu khai theo kế hoạch thì 5 ngày sau bọn chúng sẽ trở về. Đến lúc đó nếu không thấy tên tam trại chủ về chỉ sợ bứt động rừng bọn chúng sẽ trốn mất. còn nếu tấn công thì chúng ta ngoài đại nhân đối phó đại trại chủ thì khong còn ai đủ sức đấu với tên nhị trại chủ.

Đúng như lời Yến lão nói, cách biệt 1 đại cảnh giới là cách biệt như biển rộng. trước nay vượt tiểu cảnh giới khiêu chiến đã là điều hiếm thấy, vượt 1 đại cảnh giới chính là khó càng thêm khó như hái sao trên trời.

– Các vị chớ lo, tên nhị trại chủ cứ để cho ta. dù biết khó thắng nhưng cầm chân hắn 1 thời gian để quân ta có thời gian tiêu diệt đám tôi tớ có lẽ không thành vấn đề. 5 ngày sau chúng ta tấn công Đào Hoa Đảo.

Diệp Thu đứng lên tay vỗ ngực, đứng thẳng nói, khi hắn nói ảnh lửa chợt bùng lên làm mọi người như cảm thấy lời hắn nói tuy hoang đường nhưng chính là chân lý. Nghiêm Khoan cũng đứng dậy tay nâng cao chén rựu, mọi người bất tri bất giác cảm thấy máu nóng dâng trào đồng loạt đứng lên, đồng thanh.

– Tấn công Đào Hoa Đảo, giết sạch bọn hải tặc, bảo vệ muôn dân.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN