Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 18: Ra ngoài lịch lãm rèn luyện (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
505


Kiếm Nghịch Thương Khung


Chương 18: Ra ngoài lịch lãm rèn luyện (2)


Trương Hổ và đám người theo đuôi tiến vào Đan Dược Đường liền trông thấy Huyền Thiên trước tiến.

Thanh âm tâng bốc Trương Hổ hạ nhục Huyền Thiên đều im bặt lại.

Bọn hắn từ trên người Huyền Thiên thấy được khí tức nguy hiểm như trên người Trương Long vậy, bởi vậy cũng không dám khinh nhờn.

Trương Long đã có tu vị Võ Đạo thập trọng cảnh, thực lực càng đứng vào top 3 trong ngoại môn, trên người Huyền Thiên rõ ràng xuất hiện khí thế không thua gì Trương Long, kể cả Trương Hổ trong đó, mỗi một vị đệ tử ngoại môn vừa rồi tiến vào Đan Dược Đường đều cảm thấy khiếp sợ.

– Chẳng lẽ — tu vi của hắn lại đột phá?

Trong lòng mọi người lập tức toát ra một ý niệm trong đầu.

– Không! Không có khả năng! Một tháng trước hắn mới chỉ là Võ Đạo tứ trọng cảnh, bởi vì kỳ ngộ nên tu vị liên tục tăng lên hai cảnh giới, đạt đến Võ Đạo lục trọng cảnh, làm sao có thể nhanh như vậy được? Một tháng lại đột phá đến Võ Đạo thất trọng cảnh?

Mọi người lập tức vứt bỏ ý niệm hiện lên trong lòng lúc đó.

Đúng lúc này, một vị đệ tử Đan Dược Đường cầm hai hộp thuốc đi đến trước mặt Huyền Thiên nói:

– Hoàng Thiên sư huynh, trong hộp này là Tẩy Tủy Đan hạ phẩm và Ngưng Khí Đan, tất cả bảy khỏa, trong đó năm khỏa, là ban thưởng sau khi tu vị huynh đột phá đến Võ Đạo thất trọng cảnh, hai khỏa khác là đan dược cấp cho tháng sau.

Sau Võ Đạo thất trọng cảnh cần hai loại đan dược là Tẩy Tủy Đan và Ngưng Khí Đan để tu luyện, tu vị đột phá, tông môn ban thưởng mười khỏa đan dược, nhưng sẽ chia làm hai loại, mỗi loại cũng chỉ có năm khỏa, đan dược cấp cho là bốn khỏa, luận đệ tử bình thường từ Võ Đạo thất trọng cảnh trở xuống sẽ nhiều thêm một khỏa, nhưng phân thành hai chủng, mỗi loại chỉ có hai khỏa.

Tẩy Tủy Đan và Ngưng Khí đan giá cả cao, tông môn căn bản không cách nào cấp miễn phí quá nhiêu, như vậy tiêu hao quá lớn, cho nên, sau khi đệ tử ngoại môn bước vào Võ Đạo thất trọng cảnh liền có thể làm nhiệm vụ tông môn, ra ngoài lịch lãm rèn luyện, săn giết yêu thú, kiếm lấy tiền tài và điểm công lao tông môn.

Tiền tài là bảo đảm để mua sắm đan dược, điểm công là mấu chốt để tu luyện bí kíp Huyền giai.

Ông. . . Trong đâu Trương Hổ vang lên một tiếng, trên mặt như như bị người tát một bạt tai.

Mới vừa rồi còn có người nịnh nọt, nói Trương Hổ có thể sớm ngày đột phá Võ Đạo thất trọng cảnh, trở thành đệ tử tinh anh, giẫm nát Huyền Thiên dưới chân.

Kết quả, đột phá Võ Đạo thất trọng cảnh, bị Huyền Thiên giẫm dưới chân lại là Trương Hổ hắn.

Vừa rồi chúng đệ tử vuốt mông ngựa nguyên một đám xụ mặt, tựa hồ như có người bóp lấy cổ bọn hắn vậy, khó có thể thở được.

Vừa rồi bọn hắn nâng Trương Hổ lên mây, hiện giờ sự thật chứng minh, Trương Hổ không chỉ không ở trên mây mà kết quả còn bị người khác dẫm nát dưới chân, đây quả thực là châm chọc cực lớn, mà đối tượng lại chính là Trương Hổ.

Huyền Thiên tiếp nhận đan dược, ánh mắt nhìn về phía bọn người Trương Hổ, hắn tai thính mắt tinh, vừa rồi lời bọn hắn nói tự nhiên đều bị Huyền Thiên nghe được.

Trong mắt Huyền Thiên mang theo khinh thường, hắn đi đến trước mặt mọi người, ánh mắt quét qua nói:

– Một đám phế vật!

Cuối cùng, ánh mắt Huyền Thiên rơi xuống trên mặt Trương Hổ nói:

– Ngươi — là phế vật trong phế vật.

Sự thật bày ở trước mắt, bọn hắn không cách nào phản bác được.

Giờ phút này những đệ tử khác trong Đan Dược Đường lập tức cười rộ lên, trong thanh âm tràn đầy đùa cợt, đám người theo đuổi Trương Hổ vỗ mông ngựa không thành, kết quả còn vỗ nhầm chỗ, quả thật buồn cười.

Huyền Thiên bước chân không ngừng, lướt qua bọn người Trương Hổ, trực tiếp rời khỏi Đan Dược Đường, mắng bọn hắn một câu phế vật, chỉ là thuận miệng, căn bản không đáng dừng chân làm gì.

Rời khỏi Đan Dược Đường, Huyền Thiên liền trực tiếp đến Công Lao Điện chọn lựa nhiệm vụ tông môn.

Nhiệm vụ tông môn có săn giết yêu thú, tìm kiếm thảo dược, khoáng vật, đuổi giết giang dương đại đạo, hộ tống tài vật nhân viên, tạm thời bảo vệ an toàn gia tộc. . . vân vân và vân vân!

Nhiệm vụ tông môn mà đệ tử ngoại môn có thể tiếp nhận cực kỳ có hạn, chỉ có săn giết yêu thú và tìm kiếm thảo dược, khoáng vật, trên người yêu thú có không ít đồ vật, đều là bảo bối cả. Yêu hạch có thể luyện dược, luyện khí, da lông có thể làm quần áo, huyết nhục là vật đại bổ, cốt cách có thể luyện dược, có thể luyện khí. Bạn đang xem tại Truyện FULL – truyenfull.vn

Căn cứ vào đẳng cấp của yêu thú bất đồng, tài liệu có thể đổi lấy điểm công lao điểm và tiền tài cũng phân cao thấp. Nói như vậy yêu thú nhất cấp có thể đạt được 1 đến 5 điểm công lao, yêu thú nhị cấp có thể đạt được 10 đến 50 điểm công lao, yêu thú tam cấp có thể đạt được 100 đến 500 điểm công lao, nếu như đổi thành bạc thì gấp mười lần điểm công lao.

Yêu thú nhất nhị cấp thực lực tương đương với Võ Đạo cảnh, yêu thú tam cấp thì thực lực tương đương với Võ Giả ở Tiên Thiên cảnh.

Về phần thảo dược và khoáng vật thì có thể luyện chế đan dược và vũ khí, mà quyết định giá trị cũng là tiên tài gấp 10 lần điểm công lao, là kiếm tiền mua đan dược hay tích góp từng chút điểm công lao để học tập võ kỹ cao cấp hơn phải xem quyết định của bản thân.

Huyền Thiên tiếp nhận nhiệm vụ tông môn săn giết yêu thú và tìm kiếm thảo dược, khoáng vật, liền từ chỗ trưởng lão Công Lao Điện nhận được một khối lệnh bài ra ngoài, sau đó hắn liền rời khỏi Công Lao Điện, chuẩn bị tiến đến sơn mạch Âm Phong.

Sơn mạch Âm Phong cách Thiên Kiếm Tông chừng hơn nghìn dặm, là một nơi yêu thú tụ cư gần Thiên Kiếm Tông, bình thường, đệ tử Thiên Kiếm Tông ra ngoài săn giết yêu thú, đều tiến đến sơn mạch Âm Phong cả.

Huyền Thiên ra khỏi Thiên Kiếm Tông, mới vừa bay qua bốn năm ngọn núi, khi cách cách thành trấn gần nhất chừng sáu bảy dặm thì thân thể bỗng dừng lại, hai mắt bắn ra một đạo tinh quang, nhìn về phía một bụi cỏ phía trước, quát:

– Người nào?

Bụi cỏ tách ra hai bên, một người trẻ tuổi tuổi chừng mười bảy mười tám đi ra.

Người này cao chừng một mét bảy ba, mặc thanh y, cánh tay rất dài, mang theo một thanh trường kiếm, kiếm đang trong vỏ.

Người trẻ tuổi kia đi ra từ bụi cỏ, ánh mắt như kiếm, chăm chú nhìn vào trên mặt Huyền Thiên.

Người này có tu vị Võ Đạo bát trọng cảnh, Huyền Thiên liền đề cao cảnh giác.

Ánh mắt Huyền Thiên rơi vào trên ngực trái người kia, chỗ đó có một vòng tròn, trong vòng tròn có một thanh tiểu kiếm thẳng tắp, đây là tiêu chí của đệ tử Thiên Kiếm Tông.

– Vị sư huynh này, đường lớn không đi lại ẩn núp trong bụi cỏ, tựa hồ đang chờ ta hả?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN