Kiếm Tôn
Chương 111: Thế Nào, Sợ Rồi Sao?
– Phó viện trưởng, người này không cần ngươi xuất thủ? Chúng ta tới là được!
Lê Tu khẽ gật đầu:
– Chớ có khinh địch!
Khóe miệng Phần Tuyệt hơi nhấc lên, hắn quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền:
– Không nghĩ tới ngươi thật đúng là tới cứu muội muội, xem ra ngươi vẫn có mấy phần can đảm, ngươi…
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Phần Tuyệt biến hóa, hắn phản ứng cũng cực nhanh, lúc kiếm của Diệp Huyền đi tới trước mặt hắn, bóng người hắn lóe lên, cùng lúc đó, tay phải cách không cắt ngang phần eo của Diệp Huyền.
Xuy!
Một đường đao gió nhanh chóng hiện ra từ lòng bàn tay hắn, đao gió này, trực chỉ vị trí trí mạng trên bụng Diệp Huyền!
Diệp Huyền cầm kiếm, trở tay chính là một kiếm cắt xuống.
Oanh!
Đao gió kia trực tiếp bị một kiếm này chém vỡ!
Mà lúc này, Phần Tuyệt đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, trong chốc lát, vô số đao gió từ bốn phương tám hướng cắt tới Diệp Huyền.
Diệp Huyền đột nhiên đạp mạnh một cước, thân thể ly khai mặt đất, sau đó chém xuống một kiếm!
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Một khắc khi một kiếm này xuất hiện, vẻ mặt Lê Tu cách đó không xa lập tức đại biến, bởi vì uy một kiếm này, đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù Ngự Khí cảnh!
Sắc mặt Phần Tuyệt cũng biến hóa, rõ ràng, hắn cũng không nghĩ tới một kiếm của Diệp Huyền sẽ khủng bố thế này!
Nếu như nói một kiếm đầu tiên của Diệp Huyền chỉ là không tệ, vậy bây giờ, một kiếm này, chính là hủy thiên diệt địa!
Tương phản quá lớn, Phần Tuyệt thế mà nhất thời ngẩn ra, thế nhưng rất nhanh, hắn lấy lại tinh thần, ngay sau đó, hai tay của hắn đột nhiên hợp lại, trong chốc lát, chung quanh hắn trống rỗng xuất hiện một cơn gió lớn, rất nhanh, cuồng phong này hình thành từng đạo đao gió kích bắn về phía một kiếm này của Diệp Huyền!
Nhưng mà, lúc một kiếm của Diệp Huyền chém xuống, những đao gió kia lập tức phá toái.
Một đạo kiếm mang chém thẳng xuống!
Oanh!
Cả người Phần Tuyệt trong nháy mắt bị chấn động bay ra ngoài hơn mười trượng!
Mà hắn vừa dừng lại, Diệp Huyền đã xuất hiện trước mặt hắn lần nữa, tiếp theo, lại một kiếm chém xuống.
Vẫn là Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Một kiếm này, so với một kiếm vừa rồi kia còn mạnh hơn, một kiếm hạ xuống, dường như muốn chém nát đại địa phương này!
Đồng tử Phần Tuyệt co rụt lại, hắn đột nhiên giẫm mạnh chân phải lên mặt đất.
Ầm!
Mượn nhờ lực lượng này, cả người hắn nhanh chóng lùi về sau, mà kiếm của Diệp Huyền vẫn như cũ hạ xuống.
Oanh!
Toàn bộ mặt đất nổ tung trong nháy mắt, lực lượng cường đại và kiếm mang trực tiếp đánh bay Phần Tuyệt, lúc Phần Tuyệt nện xuống trên mặt đất, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hai tay hắn cầm kiếm, đột nhiên chém xuống Phần Tuyệt!
Mà đúng lúc này, một bóng người từ bên cạnh lao đến Diệp Huyền.
Là một tên học viên khác của Thương Mộc học viện!
Nhìn thấy một màn này, giữa sân một mảnh xôn xao!
Thế mà không phải đơn đấu?
Diệp Huyền bỗng nhiên quay đầu, sau một khắc, hắn đột nhiên cải biến thế kiếm, một chiêu cắt ngang qua bên phải.
Oanh!
Học viên vừa vọt tới trước mặt hắn lập tức bị một kiếm này chém bay, mà một khắc khi học viên này bay ra ngoài, kiếm trong tay Diệp Huyền đột nhiên phóng xuất.
Xuy!
Nơi xa, tên học viện kia lập tức bay đầu!
Máu tươi bắn tung tóe, đầu người kia cái lăn xa hơn mấy trượng!
Diệp Huyền khẽ vẫy tay, Linh Tú kiếm bay trở về trong tay hắn, mà Phần Tuyệt trước mặt hắn đã thối lui ra hơn mười trượng bên ngoài, giờ khắc này, trong mắt Phần Tuyệt chỉ có ngưng trọng!
Không chỉ Phần Tuyệt, vẻ mặt hết thảy học viên Thương Mộc học viện giữa sân đều ngưng trọng!
Rõ ràng, thực lực của Diệp Huyền xa xa vượt ngoài dự đoán của bọn họ!
Mà Diệp Huyền cũng chưa dừng tay, hắn vọt thẳng tới đám người Phần Tuyệt nơi xa!
Tất cả mọi người ngây người!
Đây là muốn một đánh một đám?
Vẻ mặt Phần Tuyệt dữ tợn lên
– Tự ta tới!
Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên bấm tay chỉ lên mi tâm của bản thân, sau một khắc, một cỗ khí tức đột nhiên bạo phát ra từ trong cơ thể hắn!
Oanh!
Một luồng áp lực vô hình trống rỗng xuất hiện ở trong sân!
– Thông U cảnh!
Giữa sân, có người kinh hô:
– Chắc chắn hắn đã sử dụng bí pháp nào đó!
Phần Tuyệt chậm rãi đi về phía Diệp Huyền, khí tức quanh người hắn phát ra ngày càng kinh khủng.
Mà giờ khắc này, tất cả mọi người không hề chú ý tới, dưới chân Diệp Huyền, một cỗ cường đại lực lượng đang lặng lẽ hội tụ…
Rất nhanh, hai người ngày càng gần nhau, lúc này, Phần Tuyệt đột nhiên đấm ra một quyền!
Quyền xuất, lực lượng ẩn chứa trong đó tựa như núi lửa phun trào, lực lượng cường đại cứ thế bức tới Diệp Huyền!
Mà lúc này, một cỗ đại địa chi lực đột nhiên từ lòng bàn chân Diệp Huyền hội tụ đến toàn thân hắn, thoáng qua, Diệp Huyền một kiếm chém xuống!
Oanh!
Cỗ lực lượng Phần Tuyệt phóng ra lập tức vỡ tan, ngay sau đó, cả người hắn té bay ra ngoài, mà hắn vừa nằm đất, Diệp Huyền đã xuất hiện trước mặt hắn, cùng lúc đó, Diệp Huyền một kiếm chém thẳng xuống.
– Diệp Huyền!
Đúng lúc này, thanh âm của Lê Tu đột nhiên vang lên:
– Nếu ngươi giết hắn, Thương Mộc học viện ta nhất định sẽ khiến huynh muội ngươi chết không yên lành, ngươi…
Diệp Huyền đột nhiên chém xuống một kiếm.
Xuy!
Thân thể Phần Tuyệt trực tiếp từ chia thành hai khúc.
Diệp Huyền cũng không dừng tay, mà là cầm kiếm vung nhanh, trong chốc lát, thi thể Phần Tuyệt trực tiếp biến thành vô số khối nhỏ, những khối thi thể này hợp thành một chữ Thương to lớn.
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía đám học viên Thương Mộc học viện nơi xa, gào thét như dã thú:
– Thế nào, sợ rồi sao? Con mẹ nó tới chơi ta a!
Giữa sân một mảnh yên lặng!
Tất cả mọi người đang nhìn Diệp Huyền, tất cả mọi người cũng nhìn ra được, vị kiếm tu trước mắt này giết người đến điên rồi.
Đây chính là Thương Mộc học viện!
Giờ khắc này, rất nhiều người quay đầu nhìn về phía Thương Mộc học viện.
Bị học viên Thương Lan học viện khiêu khích như thế, Thương Mộc học viện nên đối mặt thế nào đây?
Nơi xa, thần sắc của đám người Lê Tu vô cùng khó coi, đặc biệt là Lê Tu, giờ phút này, hắn thật không nghĩ tới Phần Tuyệt sẽ bị Diệp Huyền chém giết!
Phần Tuyệt!
Yêu nghiệt số một Thương Mộc học viện đấy a!
Cứ như vậy chết ở nơi này?
Đây chính là Thương Mộc học viện tỉ mỉ bồi dưỡng ra a!
Đương nhiên, giờ phút này, trong lòng hắn càng khiếp sợ hơn, bởi vì thực lực của Diệp Huyền, so với lúc trước, mạnh hơn rất nhiều. Đặc biệt là một kiếm cuối cùng kia, uy một kiếm kia, khiến cho hắn cũng phải động dung!
Trưởng thành quá nhanh!
Lê Tu gắt gao nhìn Diệp Huyền, trong mắt không hề che giấu sát ý!
Mà đúng lúc này, Diệp Huyền đi tới trước mặt Diệp Linh, hắn giơ kiếm, một chém trực tiếp cắt đứt sợi dây trói chặt Diệp Linh, Diệp Linh rơi vào trong ngực hắn.
Diệp Linh ôm chặt Diệp Huyền:
– Ca…
Diệp Huyền kéo Diệp Linh đi tới trước mặt nữ tử ngồi xe lăn ở một bên, hắn ngồi xổm trước mặt nữ tử áo bào đen:
– Làm phiền hỗ trợ chiếu cố nàng một thoáng!
Nữ tử áo bào đen hơi trầm ngâm một chút, gật đầu:
– Nàng, an toàn!
Diệp Huyền quay người đi đến chỗ đám học viên Thương Mộc học viện nơi xa, lúc này, Diệp Linh đột nhiên run giọng nói:
– Ca…
– ————
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!