Kiếm Tôn - Chương 293: Điệu Hổ Ly Sơn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
27


Kiếm Tôn


Chương 293: Điệu Hổ Ly Sơn


Ám chủ đột nhiên nói:

– Lần này có chắc hay không?

Mạc Thanh Huyền lãnh đạm nói:

– Dưới đất có bố trí Cấm Linh trận, có thể giam cầm Huyền khí của hắn, khiến hắn không thể dùng kiếm, mặc dù thân thể hắn đủ mạnh, nhưng không có kiếm, thực lực phải giảm chí ít năm phần. Khi đó, muốn giết hắn cũng không phải việc khó, đương nhiên, coi như thất bại cũng không sao, thanh Thiên kiếm này, sẽ cho hắn một “Kinh hỉ” thật lớn.

Nói tới đây, hắn nhìn Ám chủ:

– Hiện hắn đang ở đâu?

Ám chủ nói:

– Người của ta đã lần nữa tìm được tung tích của hắn, hiện cách đây không xa, rất nhanh sẽ tới.

Mạc Thanh Huyền gật đầu, hai tay xiết chặt, ánh mắt lấp lóe:

– Nói người bên dưới chuẩn bị, một khi hắn xuống đất, lập tức khởi động đại trận, chớ có cho hắn bất cứ cơ hội nào.

Ám chủ động nhiên nói:

– Có một vấn đề mà ta không rõ, Liên Vạn Lý kia sao lại ủng hộ chúng ta như vậy? Phải biết, Đại Vân đế quốc vốn không ân không oán gì với Diệp Huyền kia, chẳng lẽ, nàng ta thực sự muốn thống nhất Thanh châu?

Mạc Thanh Huyền cười lạnh:

– Người này dã tâm cực lớn, có suy nghĩ vậy cũng là chuyện thường.

Ám chủ khẽ gật đầu:

– Nếu nàng ta muốn thống nhất Thanh châu, không có Thương Mộc học viện ủng hộ, việc còn khó hơn lên trời.

Thương Mộc học viện trải rộng khắp chư quốc, nếu Đại Vân đế quốc có Thương Mộc học viện ủng hộ, vậy việc thống nhất Thanh châu sẽ dễ dàng hơn nhiều, dù sao, lực ảnh hưởng của Thương Mộc học viện trong từng quốc gia đều vô cùng lớn.

Dưới đất.

Dưới đất hiện giờ đã tụ hơn trăm người, hơn trăm người này, tu vi thấp nhất cũng đạt tới Thông U cảnh.

Tinh nhuệ!

Đây đều là tinh nhuệ chân chính của Thương Mộc học viện cùng Ám giới, trong đó có khoảng hai mươi người tới từ Trung Thổ Thần Châu, đều đạt tới Thần Hợp cảnh đỉnh phong.

Đương nhiên, bọn hắn chính là át chủ bài của đại trận lần này!

Cường thế trấn áp!

Chỉ cần Diệp Huyền dám xuống, đại trận vửa khai, Diệp Huyền lập tức sẽ bị trấn áp, không thể sử dụng huyền khí, không chỉ không dùng được huyền khí, các loại bí thuật thần thông cũng không thể vận dụng, lúc đó, bọn hắn cùng xuất thủ, Diệp Huyền quyết không có đường sống.

Vì bố trí tòa đại trận này, Thương Mộc học viện cùng Ám giới đã bỏ ra chí ít năm ức kim tệ, cực phẩm linh thạch càng lên tới con số ngàn vạn.

Mà chuôi Thiên kiếm này, cũng là mượn từ Trung Thổ Thần Châu…

Lần này, vì giết Diệp Huyền, bọn hắn đã vét sạch của cải.

Diệp Huyền trưởng thành quá nhanh, Thương Lan học viện cũng phát triển quá mạnh, lần này, bọn hắn đã không chỉ còn là kiêng kỵ, mà là cảm thấy sợ hãi!

Dưới tốc độ phát triển như vậy, Diệp Huyền cùng Thương Lan học viện sẽ thực sự thay đổi thế cục Thanh châu, thậm chí uy hiếp địa vị siêu nhiên của bọn hắn. Hơn nữa, giữa bọn hắn cùng Diệp Huyền đã kết thành tử thù, căn bản không có khả năng hòa giải.

Ám giới cùng Thương Mộc học viện, đều đã không có đường lui.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Chừng một hồi lâu, một nam tử hắc y đeo kiếm hạp đột nhiên bước vào hoang nguyên, nam tử hắc y đeo mặt nạt, không thấy diện mạo. Mà hướng hắn đi, trực chỉ kiếm quang đang trôi nổi trên không.

Nhìn thấy nam tử hắc y tới, Mạc Thanh Huyền hơi nheo mắt âm trầm:

– Hắn tới rồi!

Ám chủ khẽ gật, lặng yên lui lại.

Dưới đất, hơn trăm người vận sức chờ động, tùy thời xuất thủ.

Ánh mắt những người này ngưng trọng vô cùng, bởi người mà bọn hắn muốn đối phó, chính là Kiếm chủ trẻ nhất Thanh châu.

Hơn nữa, trên người Diệp Huyền còn có Thập Nhị Kim Nhân! Có điều, bọn hắn đều đã sớm có chuẩn bị.

Chỉ cần Diệp Huyền dám xuống, tất phải chết không thể ngờ.

Trên mặt đất, nam tử hắc y cách kiếm quang kia ngày càng gần, ngay khi chuẩn bị bước vào phạm vi đại trận, hắn đột nhiên dừng lại.

Mạc Thanh Huyền sửng sốt, không tới?

Nam tử hắc y ngồi xuống đất.

Mạc Thanh Huyền nhíu mày, làm cái quỷ gì vậy?

Thời gian trôi qua, nam tử hắc y hoàn toàn không hề động.

Chừng một hồi lâu, Ám chủ đột nhiên xuất hiện bên cạnh Mạc Thanh Huyền, trầm giọng nói:

– Tình huống này có chút không đúng!

Mạc Thanh Huyền gắt gao nhìn nam tử hắc y:

– Để người đi dò xét một chút!

Ám chủ gật đầu, đúng lúc này, nam tử hắc y đột nhiên tháo mặt nạt, vừa thấy diện mạo chân thực, Mạc Thanh Huyền cùng Ám chủ lập tức trầm xuống.

Nam tử hắc y này, là Mặc Vân Khởi!

Mặc Vân Khởi ngẩng đầu nhìn chân trời, nhếch miệng cười một tiếng:

– Bất ngờ không a?

Sắc mặt Mạc Thanh Huyền trở nên khó coi tới cực điểm!

Lúc này, không gian trước mặt hắn khẽ rung lên, sau một khắc, sắc mặt Mạc Thanh Huyền liền đại biến:

– Lập tức rút lui, tất cả về Thương Mộc học viện!

Nói xong, hắn cùng Ám chủ trực tiếp biến mất, tốc độ rất nhanh, nháy mắt đã hóa thành điểm đen nơi chân trời.

Đại Vân, Thương Mộc học viện.

Một hắc y nhân mang kiếm hạp giằng co với một đám học viên Thương Mộc học viện!

Người áo đen không hề xuất thủ, những học viên Thương Mộc học viện cũng không dám ra tay, bởi người trước mắt, có thể là Diệp Huyền a!

Mạc Thanh Huyền cùng Ám chủ di chuyển cực nhanh, hai người dùng không tới hai phút đã trở lại Thương Mộc học viện.

Thấy Thương Mộc học viện vẫn bình yên vô sự, hắn cùng Ám chủ cùng đáp xuống trước mặt nam tử hắc y, Mạc Thanh Huyền gắt gao nhìn đối phương:

– Diệp Huyền, ngươi…

Đúng lúc này, hắc y nhân đột nhiên bỏ mặt nạ, lộ khuôn mặt thật.

Nhìn thấy khuôn mặt thực sự của hắc y nhân, Mạc Thanh Huyền như chịu ngũ lôi oanh đỉnh, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Sở dĩ Mạc Thanh Huyền thất thố như vậy, chính bởi người trước mắt không phải là Diệp Huyền!

Đám người xung quanh cũng cùng sửng sốt!

Không phải Diệp Huyền?

Vậy Diệp Huyền đâu?

Như nghĩ tới điều gì đó, Mạc Thanh Huyền đột nhiên biến sắc, quay đầu nhìn về phía chân trời:

– Thiên kiếm! Nhanh!

Thanh âm vừa dứt, hắn đã biến mất không thấy.

Xung quanh, đám học viên đưa mắt nhìn nhau, mặt đầy ngơ ngác.

Cách đó không xa, dưới mặt vừa được gỡ bỏ, là một gương mặt tuấn tú.

Kiếm Sở Sở!

Kiếm Sở Sở ngẩng đầu nhìn chân trời, khóe miệng hơn nhếch lên:

– Hẳn là đã thu được a!

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Cực nam, hai phút trước.

Mạc Thanh Huyền cùng Ám chủ vừa đi, đám người dưới đất cũng thu đại trận, dồn dập nhảy ra khỏi mặt đất.

Ngay khi cả đám đang chuẩn bị chạy về Thương Mộc học viện, một nam tử đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại, một điểm hàn quang thoáng hiện, nam tử biến sắc, vội muốn động thủ, nhưng đã trễ, một thanh kiếm đã trực tiếp xuyên thủng mi tâm hắn.

Thân thể nam tử lập tức cứng lại, mi tâm cùng sau đầu lập tức bắn máu tươi tung tóe.

Đám người biến sắc, dồn dập nhìn về cách đó không xa, một nam tử vội chạy tới.

Vừa nhìn thấy người này, cả đám liền hoảng hốt, bởi người này, chính là Diệp Huyền!

Không phải Diệp Huyền đang ở Thương Mộc học viện sao?

Đám người có chút ngây dại.

Lúc này, Diệp Huyền đã tăng tốc, cùng lúc, bảy thanh kiếm như bảy đạo thiểm điện nháy mắt lao vào giữa đám người.

Xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy!

Nháy mắt, bảy cái đầu người đồng thời bay lên.

Trực tiếp miểu sát!

– ———–

Phóng tác: xonevictory

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN