Kiếm Tôn
Chương 339: Ta ủng hộ các ngươi
– Ta muốn tổ kiến thêm một nhánh đạo binh, không phải đạo binh bình thường, mà là siêu cấp đạo binh! Không cần quá nhiều người, chỉ cần khoảng mười người là đợc, thế nhưng, bọn hắn phải là tốt nhất, không chỉ thực lực cá nhân tốt nhất, mà trang bị cũng phải cao cấp nhất.
Khương Cửu trầm giọng:
– Cao cấp nhất, ý ngươi là cho bọn hắn sử dụng Chân khí?
Diệp Huyền gật đầu.
Nghe vậy, Thác Bạt Ngạn cùng Khương Cửu đưa mắt nhìn nhau, hai người đều hiện một tia khiếp sợ.
Chân khí!
Hoàn toàn yên lặng.
Diệp Huyền cười khổ, kỳ thực, hắn cũng biết ý tưởng của bản thân có chút điên cuồng.
Một kiện Chân khí đã có giá trị liên thành! Phải biết, cái Kiếm hạp sau lưng hắn giá trị tới gần ba mươi ức kim tệ! Hiện tại, hắn còn đang nợ Túy Tiên lâu hai ngàn vạn linh thạch, mặc dù đồ dành cho Kiếm tu hơi đắt hơn các thứ khác, nhưng một kiện Chân khí, thấp nhất cũng phải chừng một ngàn năm trăm vạn linh thạch.
Một ngàn năm trăm vạn cực phẩm linh thạch.
Đối với hiện tại mà nói, đây quả là một con số vô cùng kinh người.
Thác Bạt Ngạn nhìn qua Diệp Huyền, trầm giọng nói:
– Nếu muốn sử dụng Chân khí, dù là Ninh quốc cùng Khương quốc hợp lại, cũng khó có thể làm được. Mà dù có thể làm được, sợ là cũng dùng hết lực lượng cả nước, cục diện hiện tại, nếu dốc hết lực như thế, được sẽ không bù nổi mất, thậm chí còn khiến hai nước bị kéo sụp!
Khương Cửu gật đầu:
– Thác Bạt Quốc chủ nói phải, Chân khí, thực sự quá đắt.
Diệp Huyền đột nhiên nói:
– Như thế này, chuyện tiền bạc để ta lo, các ngươi phụ trách người là được!
Hai người nhìn Diệp Huyền, Khương Cửu cau mày:
– Ngươi đi đâu kiếm nhiều tiền như vậy?
Diệp Huyền cười nói:
– Ta tự có cách, các ngươi phụ trách tuyển người, Khương quốc tuyển năm người, Ninh quốc tuyển năm người, nếu có nhiều hơn cũng được. Tiểu Cửu, ngươi trực tiếp chọn người trong số đạo binh, chọn ra năm người tinh nhuệ nhất! Ngạn, ngươi cũng thế, chọn người ưu tú nhất Ninh quốc. Sau khi các ngươi lựa chọn, ta còn đích thân tới kiểm tra, ta gật đầu, mới tính là hợp cách!
Nói xong, hắn đè hai tay lên bàn, nói khẽ:
– Ta muốn, tinh nhuệ trong tinh nhuệ!
Thương Lan đạo binh không tệ, nhưng còn chưa đủ, hắn cần một thanh đao nhọn, thanh đao nhọn có thể đâm xuyên hết thảy!
Đặc biệt trong thời loạn này, hắn cần một nhánh siêu cấp đạo binh có thể xử lý bất luận chuyện gì!
Mà chi đạo binh này, chỉ mình hắn, không làm nổi!
Hắn cần Ninh quốc cùng Khương quốc dốc lực tương trợ, còn có Túy Tiên lâu, mặc dù có ba thế lực duy trì, hắn còn không dám chắc có thể tạo được.
Thế nhưng, hắn muốn liều một phen.
Hiện tại, coi như hắn có tìm được hai mươi thanh Chân kiếm, cũng không thể nào đột phá tới Vạn Pháp cảnh, bởi hiện hắn mới đạt tới Thần Hợp cảnh, cảnh giới còn chưa vững. Cho nên dù có điều kiện, hắn cũng không dám đột phá Vạn Pháp cảnh!
Dục tốc bất đạt!
Việc cấp bách hiện tại, là đánh vững cảnh giới của bản thân, sau đó mới là đột phá Vạn Pháp cảnh!
Mà trong lúc đó, hắn có thể phát triển Thương Lan đạo binh cùng một nhánh siêu cấp đạo binh.
Lúc này, Thác Bạt Ngạn đột nhiên nhìn Diệp Huyền:
– Ngươi nghiêm túc?
Diệp Huyền gật đầu:
– Thanh châu này không được phép loạn, ít nhất, Khương quốc cùng Ninh quốc không được loạn. Mà muốn không loạn, phải cần thực lực cường đại. Một mình ta, còn thiếu rất nhiều!
Thác Bạt Ngạn đột nhiên lấy ra một viên nạp giới cho Diệp Huyền, không nói.
– Đây là?
Diệp Huyền hỏi.
Thác Bạt Ngạn lãnh đạm nói:
– Ba ngàn vạn cực phẩm linh thạch.
Nghe vậy, Diệp Huyền cùng Khương Cửu đều ngây dại.
Ba ngàn vạn cực phẩm linh thạch!
Diệp Huyền thầm có chút khiếp sợ, bởi số này, còn nhiều hơn cả số hắn lấy được từ Thương Mộc học viện a!
Như biết suy nghĩ của Diệp Huyền, Thác Bạt Ngạn giải thích:
– Các đời Quốc chủ Ninh quốc đều cất một số tài sản cá nhân, khoản tài phú này tích cóp từng đời, chỉ dùng lúc mấu chốt nhất của Ninh quốc.
Diệp Huyền trầm giọng nói:
– Đây là tiền cứu mạng của Ninh quốc ngươi! Ngươi cho ta…
Thác Bạt Ngạn nhìn qua Diệp Huyền:
– Nếu không có ngươi, Ninh quốc đã sớm vong. Có điều, ngươi phải đáp ứng ta, nếu ngươi còn sống, Ninh quốc sẽ không vong!
Diệp Huyền gật đầu:
– Ta đáp ứng ngươi.
Thác Bạt Ngạn gật đầu, không nói.
Khương Cửu đột nhiên nói:
– Ta cũng trở lại Khương quốc, để phụ hoàng lấy một chút linh thạch tới, có điều, có thể sẽ không quá nhiều, Khương quốc hiện tại đang có chút khó khăn.
Diệp Huyền nói khẽ:
– Tốt! Như vậy các ngươi chọn người đi! Chuyện còn lại, cứ giao cho ta.
Một khắc đồng hồ sau, Khương Cửu cùng Thác Bạt Ngạn rời khỏi đại điện.
Chọn người!
Đối với hai người mà nói, hiện các nàng cần phải chọn người, một nước chọn năm người, đây tuyệt không phải chuyện đơn giản!
Diệp Huyền cũng không rời đi, hắn chờ chừng nửa canh giờ, một lão giả đột nhiên xuất hiện trong điện.
Ngũ lâu chủ!
Diệp Huyền lấy một cái nạp giới cho Ngũ lâu chủ:
– Đồ trong nạp giới, toàn bộ đổi lấy linh thạch!
Ngũ lâu chủ nhìn qua nạp giới, vừa nhìn liền rung động, trong nạp giới có một quyển Thiên giai võ kỹ, mười quyển Địa giai thượng phẩm, hai kiện Chân khí, hơn ba mươi kiện Minh khí, số Cực phẩm linh khí còn nhiều hơn, thượng vàng hạ cám một đống đồ khác nữa!
Thực sự là một số tài sản kinh người!
Đặc biệt là Thiên giai võ kỹ cùng với Chân khí, chỉ hai thứ này, đã có thể bán với giá trên trời!
Ngũ lâu chủ không nói gì thêm, cầm nạp giới quay người rời đi.
Sau khi ngũ lâu chủ đi, Diệp Huyền liền vào Giới Ngục tháp, đi tới một nơi hẻo lánh, nơi đó, một thanh kiếm còn đang run rẩy!
Thiên kiếm!
Diệp Huyền yên lặng một hồi, nói khẽ:
– Theo ta một năm, sau đó trả tự do cho ngươi, nói được làm được!
Kiếm không phản ứng.
Diệp Huyền quay người rời đi.
Ngay khi Diệp Huyền tới cửa, thanh Thiên kiếm này đột nhiên khẽ run lên, phát ra một tiếng kiếm minh.
Diệp Huyền ngừng bước.
…
Đại Vân đế quốc.
Một nữ tử đứng trên tường thành, hai tay giấu trong áo, trên tay áo vẽ hai cái phượng trảo hắc sắc.
Người này chính là Đại Vân đế quốc Kháo Sơn Vương Liên Vạn Lý!
Đối diện Liên Vạn Lý có một lão giả, người này mặc một bộ trường bào màu phấn hồng, trên trường bào vẽ nam nam nữ nữ, những nam nam nữ nữ này ôm lấy nhau, còn làm chuyện không thể nói rõ.
Lão giả nhìn Liên Vạn Lý, ánh mắt hiện vẻ kiêng kỵ, bởi lão đã vừa giao thủ qua với nữ tử trước mắt.
Một chiêu, lão bại!
Lão giả ôm quyền với Liên Vạn Lý:
– Liên cô nương, trước đó thương nghị chuyện diệt Diệp Huyền cùng Khương quốc Ninh quốc, không biết ý cô nương thế nào?
– Diệt Diệp Huyền!
Liên Vạn Lý trừng mắt nhìn:
– Cái này còn cần cân nhắc? Không cần! Ta ủng hộ Hợp Hoan tông các ngươi!
Lão giả thầm vui vẻ:
– Thực chứ?
Liên Vạn Lý chăm chú gật đầu:
– Thực, còn thực hơn vàng!
…
– ————
Phóng tác: xonevictory
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!