Kiếm Tôn - Chương 342: Giết một người!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
162


Kiếm Tôn


Chương 342: Giết một người!


Trong đại điện.

Trong điện chỉ có hai người, Diệp Huyền cùng Liên Vạn Lý!

Liên Vạn Lý bưng chén trà, nhấp nhẹ một ngụm nhỏ, một hồi sau lại lắc đầu:

– Vào miệng đắng chát, khổ mà không cam, trà kém!

Nói xong, liền để chén trà xuống.

Diệp Huyền cười nói:

– Liên cô nương, lần này thấy ngươi, khiến ta cảm thấy cực kỳ thân thiết, có một câu thế nào ấy nhỉ, ừm, một ngày không gặp, như cách ba thu!

Liên Vạn Lý liếc mắt nhìn Diệp Huyền:

– Mấy ngày không gặp, ngoại trừ thực lực tăng lên, năng lực mồm mép của ngươi cũng không chịu thua kém!

Diệp Huyền còn muốn nói thêm, Liên Vạn Lý đã lãnh đạm nói:

– Trực tiếp nói chuyện chính đi!

Diệp Huyền gật nhẹ, nghiêm mặt nói:

– Nói suy nghĩ của ngươi xem.

Liên Vạn Lý duỗi tay dính nước trà, sau đó vẽ một vòng lên bàn:

– Bởi vì sư tôn của ngươi, Thanh Thương giới đều phải chịu biến đổi cực lớn, đặc biệt là Thanh châu chúng ta, bản nguyên Thanh châu đã hao tổn cực lớn, linh khí các nơi đang tiêu tán với tốc độ cực nhanh.

Nói tới đây, tay nàng chỉ một điểm nhỏ trong vòng tròn:

– Trừ đó ra, còn việc đmá người tới từ Trung Thổ Thần Châu nữa, bọn hắn vào Thanh châu liền không chút kiêng nể, điên cuồng cướp đoạt, không việc ác nào không làm. Những người này đều có thực lực cá nhân rất mạnh, hơn nữa phân tán các nơi, khó trừ tận gốc. Muốn cứu vớt Thanh châu, nhất định phải xử lý được hai mặt này. Thứ nhất, tìm linh mạch, khôi phục bản nguyên Thanh châu, thứ hai, an dân tâm, trừ ngoại địch!

Diệp Huyền hơi kinh ngạc, hắn không nghĩ tới, Liên Vạn Lý lại muốn cứu vớt toàn bộ Thanh châu!

Như biết suy nghĩ của Diệp Huyền, Liên Vạn Lý lãnh đạm nói:

– Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn! Thế lực lớn nhất Thanh châu hiện tại là Đại Vân đế quốc ta và Diệp Huyền ngươi, sau ngươi có Khương quốc, Ninh quốc cùng Túy Tiên lâu. Nếu chúng ta mà không làm, như vậy nhiều nhất một tháng, Thanh châu này sẽ hóa thành một toàn luyện ngục.

Nhân gian luyện ngục!

Diệp Huyền yên lặng, sắc mặt có chút âm trầm, bởi Liên Vạn Lý nói đúng.

Nếu như không phải là hắn tới Ninh quốc, Ninh quốc hiện đã sớm thành nhân gian luyện ngục! Nếu đám cường giả Trung Thổ Thần Châu tiến vào trong thành, tất sẽ phát huy điểm âm u nhất của bản thân!

Nhân tính?

Trong loạn thế này, rất nhiều người đã không còn nhân tính.

Liên Vạn Lý nhìn Diệp Huyền, chờ Diệp Huyền trả lời, mà tay phải của nàng, lại một mực cầm chén trà, có chút vội.

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lắc đầu.

Thấy Diệp Huyền lắc đầu, ánh mắt Liên Vạn Lý khó giấu vẻ thất vọng, buông chén trà trên tay, chuẩn bị rời đi, đúng lúc này, Diệp Huyền lại nói:

– Ta cảm thấy, chỉ dựa vào ta cùng Đại Vân đế quốc ngươi, có chút còn chưa đủ! Chúng ta cần liên hợp tất cả các thế lực Thanh châu, như Sở quốc, Càn quốc, còn có tán tu, tất cả cùng liên hợp lại, đồng tâm hiệp lực, chỉ có như vậy, mới có thể khiến Thanh châu khôi phục an ổn!

Diệp Huyền hắn chưa từng nghĩ sẽ cứu thế giới, trước giờ, hắn chỉ muốn bảo vệ người thân bên cạnh! Nhưng hiện tại, hắn biết rõ một điểm, nếu như hắn chỉ muốn tự vệ, như vậy không chỉ là tự tử, mà còn càng là ngu xuẩn.

Bởi với hiện có khả năng, nếu không giúp người khác, đợi tới một ngày nào đó, hắn sẽ phát hiện, khi người khác đã chết sạch, sẽ không có bất cứ người nào tới giúp hắn.

Nghĩ tới đây, một cỗ kiếm ý từ trong cơ thể hắn đột nhiên tuôn ra!

Thiện Niệm kiếm ý!

Diệp Huyền ngây cả người.

Bởi không phải hắn chủ động thả ra, là kiếm ý tự mình dâng trào!

Kiếm ý càng lúc càng mạnh, chỉ chốc lát, cả đại điện đã bị kiếm ý bao trùm, kiếm ý như sương mù bạch sắc, có thể cảm thụ rõ ràng.

Kiếm ý ngưng thực!

Liên Vạn Lý liếc mắt nhìn Diệp Huyền, nếu tiếp tục như thế, Diệp Huyền sẽ đạt tới Kiếm hoàng a!

Rất nhanh, kiếm ý kia lướt ra ngoài, đúng lúc này, Liên Vạn Lý vung tay phải.

Oanh!

Kiếm ý vừa tán ra ngoài điện lập tức tiêu tán, không chỉ kiếm ý ngoài điện tiêu tán, kiếm ý trong điện cũng bị nàng quét sạch.

Diệp Huyền nhìn Liên Vạn Lý, ngươi sau lãnh đạm nói:

– Ngươi không phải Kiếm hoàng, nhưng kiếm ý lại có thể ngưng thực, hẳn là do Kiếm đạo của ngươi! Trước khi có thực lực tuyệt đối, tốt nhất chớ nên tiết lộ quá nhiều át chủ bài!

Diệp Huyền gật đầu:

– Ta hiểu!

Nói xong, hắn mở lòng bàn tay, trong tay có một đoàn kiếm ý.

Giờ phút này hắn phát hiện, thiện tâm của hắn càng lớn, Thiện Niệm kiếm ý lại càng mạnh, Thiện Niệm kiếm ý hiện tại, so với trước mạnh hơn chừng hai phần! Kỳ thực, hiện hắn có chút hiếu kỳ với Ác Niệm kiếm ý, bởi nữ tử thần bí từng nói, uy lực của Ác Niệm kiếm ý còn càng thêm mạnh hơn!

Lúc này, Liên Vạn Lý đột nhiên nhẹ giọng hỏi:

– Ngươi nói muốn liên hợp tất cả mọi người của Thanh châu?

Diệp Huyền thu lại Thiện Niệm kiếm ý, gật đầu:

– Chớ xem thường những người này, thực lực cá nhân bọn hắn có thể không quá mạnh, nhưng nếu tụ lại một chỗ, cũng là một cỗ lực lượng không nhỏ! Hơn nữa, nếu chúng ta không ngưng bọn họ lại thành một khối, để bọn họ làm loạn theo đám Trung Thổ Thần Châu, đến lúc đó, tình thế sẽ càng thêm khó khống chế!

Liên Vạn Lý gật đầu:

– Có lý!

Nói xong, nàng nhìn Diệp Huyền:

– Ta đã sai người đi tìm kiếm linh mạch, đồng thời thăm dò bản nguyên Thanh châu, chỉ cần có đủ linh mạch, sẽ có thể chữa trị bản nguyên Thanh châu!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

– Đại khái cần bao nhiêu linh mạch?

Liên Vạn Lý nhìn thẳng Diệp Huyền:

– Chí ít cần trên trăm đầu cực phẩm linh mạch!

Diệp Huyền trực tiếp ngây người.

Trăm đầu cực phẩm linh mạch?

Hiện hắn chỉ có một đầu a! Mà đầu linh mạch này, tính cả Thanh châu cũng là tồn tại cực hiếm hoi!

Một trăm đầu?

Đi đâu tìm?

Liên Vạn Lý đột nhiên cười một tiếng:

– Lừa ngươi đấy!

Diệp Huyền: “…”

Liên Vạn Lý đột nhiên lấy một cái nạp giới để lên bàn:

– Thứ này cho ngươi.

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Sau khi Liên Vạn Lý rời đi, Diệp Huyền cầm nạp giới, vừa thấy đồ bên trong, hắn lập tức ngây người.

Chân kiếm!

Có tới ba thanh!

Diệp Huyền cầm nạp giới ra khỏi đại điện, mà giờ khắc này, Liên Vạn Lý đã biến mất không thấy!

Nữ nhân này lại hào phóng như vậy?

Diệp Huyền có chút nghĩ không ra.

Lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện.

Ngũ lâu chủ!

Ngũ lâu chủ bấm tay điểm một cái, một nạp giới xuất hiện trước mắt Diệp Huyền:

– Tiểu hữu, đồ ngươi nhờ bán, chúng ta đã bán xong, tất cả đều trong nạp giới, tổng cộng sáu ức năm ngàn vạn cực phẩm linh thạch.

Sáu ức năm ngàn vạn!

Diệp Huyền không khỏi có chút run ray!

Ngũ lâu chủ cười nói:

– Chớ xem thường Thiên giai võ kỹ, thứ này dù đặt ở Trung Thổ Thần Châu cũng vô cùng hiếm thấy.

Diệp Huyền gật nhẹ, lấy một nạp giới khác cho Ngũ lâu chủ:

– Đây là linh thạch ta nợ Túy Tiên lâu!

Ngũ lâu chủ cũng không từ chối, lập tức thu nạp giới, như nghĩ tới điều gì, lão đột nhiên trầm mặt:

– Tiểu hữu, theo tin tức lão phu nhận được, Thương Lan châu đã loạn, nhiều nhất một tháng, Thương Lan châu sẽ biến thành lục địa chết, đến lúc đó, rất có thể cường giả Thương Lan châu sẽ tới Thanh châu! Không chỉ như thế, bản thổ Trung Thổ Thần Châu cũng bắt đầu loạn, rất nhiều người không thể sinh tồn nổi ở đó, bọn hắn sẽ đều kéo nhau tới Thanh châu! Mà Hộ Giới minh, đã xác định bỏ qua Thanh châu cùng Thương Lan châu!

– ————-

Phóng tác: xonevictory

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN