Kiếm Tôn - Chương 73: Đánh Núi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
29


Kiếm Tôn


Chương 73: Đánh Núi


Người thần bí dẫn nữ tử hắc y hạ sơn, đột nhiên lại ngừng lại, trước mặt bọn hắn, một lão đầu say khướt cản đường.

Nữ tử hắc y hơi cúi người:

– Kỷ lão!

Kỹ lão đầy không nói.

Nữ tử hắc y lại nói:

– Mặc dù lòng có ý lợi dụng, nhưng Quốc chủ không có ác ý.

Kỷ lão nghiêng đầu:

– Chuyện hắn làm Quốc sĩ, không được phép truyền đi, hiện tại, hắn còn chưa chịu được quá nhiều ánh mắt đổ lại!

Nữ tử hắc y hơi cúi người:

– Hiểu rõ, đa tạ!

Nói xong, người thần bí đẩy nữ tử hắc y rời đi.

Kỷ lão đầu nằm ngáy o o.

Nửa đêm.

Diệp Huyền cùng Bạch Trạch, Mạc Vân Khởi tới hậu sơn, hậu sơn có một thác nước, chiều rộng chừng mười trượng, nước xiết vô cùng.

Mà lúc này, Kỷ lão đầu cùng Kỷ An Chi đã sớm đợi sẵn.

Mạc Vân Khởi cười hắc hắc:

– Kỷ lão đầu, có phải muốn truyền thụ tuyệt thế võ kỹ không a?

Kỷ lão đầu huýt sáo một tiếng, sau một khắc, một đầu Ác lang đen nhánh từ xa chạy tới.

Ác lang cao tới mấy trượng, lông tóc toàn thân như lợi kiếm, đôi mắt tản ra hung quang khiến người sợ hãi!

– Ma Lang!

Bạch Trạch thầm đề phòng:

– Lăng Không cảnh!

Kỷ lão đầu chỉ Mạc Vân Khởi, người sau ngây cả người:

– Kỷ lão đầu, lão có ý gì?

Đúng lúc này, đầu Ma Lang kia vọt thẳng tới Mạc Vân Khởi, tốc độ nhanh tới mức khiến Diệp Huyền chỉ thấy một đạo tàn ảnh…

– Mẹ nó… Kỷ lão đầu ngươi nổi điên làm gì a!

Mạc Vân Khởi xoay người chạy, tốc độ của hắn cũng rất nhanh, khó phân cao thâp với Ma Lang. Thế nhưng về thể lực, Mạc Vân Khởi chắc chắn không bì kịp Yêu thú.

Mà đúng lúc này, Kỷ lão đầu lại nhìn về Bạch Trạch, Bạch Trạch ưỡn ngực, ánh mắt kiên định không chút sợ hãi, thứ hắn không sợ nhất, chính là Yêu thú! Lúc còn ở Mang sơn, ngày ngày hắn đều cùng Yêu thú vật lộn đánh nhau!

Kỷ lão đầu đột nhiên tóm Bạch Trạch, Bạch Trạch bản năng muốn phản kháng, nhưng hắn dùng sức lại kinh hãi phát hiện, lực lượng toàn thân không thể động nổi một chút!

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Diệp Huyền, Kỷ lão đầu móc một cái xích sắt thật to lên chân Bạch Trạch, tiếp theo, đột nhiên ném Bạch Trạch tới thác nước, toàn thân Bạch Trạch lập tức chìm trong nước.

Mà lúc này, lại xuất hiện thêm một đầu Ma Lang, đầu Ma Lang này nhảy tới bên cạnh thác nước, nó bắt lấy một sợ xích sắt trên vách núi, sau đó đột nhiên dùng sức kéo.

Trong thác nước, Bạch Trạch cứ thể ngược dòng nước bị kéo lên, nước thác mạnh mẽ trùng kích tạo thành từng vết đỏ thật dài trên người hắn… lúc đầu còn đỡ, càng về sau, nước càng chảy xiết, nước lúc này còn kinh khủng hơn cả lưỡi đao!

Lúc này, Kỷ lão đầu nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền nheo mắt, cách huấn luyện của lão đầu này không bình thường a!

Kỷ lão đầu đánh giá nhìn Diệp Huyền, sau đó lắc đầu:

– Nếu tính cơ sở, cả Đế đô này trừ An Lan Tú, ngươi không kém bất cứ ai…

Diệp Huyền cười ngượng:

– Cũng bình thường thôi!

Kỷ lão đầu trầm mặc, như hơi lúc túng, bởi cơ sở tên trước mắt này thực sự quá tốt, mà cảnh giới, lại không thể cưỡng ép tăng lên.

Sau một hồi, Kỷ lão đầu đột nhiên hỏi:

– Ngươi đã linh ngộ Chiến ý?

Diệp Huyền gật đầu.

Kỷ lão đầu cũng gật đầu:

– Vậy thì dễ làm.

Nói xong, lão quay người đi sang bên:

– Đi theo ta!

Diệp Huyền lật đật đi theo, Kỷ An Chi cũng theo sát sau lưng.

Rất nhanh, dưới sự dẫn đường của Kỷ lão đầu, Diệp Huyền đi tới chân một ngọn tiểu sơn, tiểu sơn này đã gọi là tiểu sơn thì đương nhiên không lớn, có điều cũng không nhỏ, lớn hơn Thương Lan điện khoảng chục lần.

Kỷ lão đầu chỉ ngọn tiểu sơn trước mắt:

– Quyền pháp mà ngươi am hiểu nhất là gì?

Diệp Huyền nói:

– Quyền băng! Chỉ là một môn võ kỹ đê giai.

Kỷ lão đầu chỉ ngọn tiểu sơn:

– Dùng Quyền băng của ngươi, đánh ngọn núi này, đánh tới khi ngọn núi này bị ngươi đánh băng mới thôi.

Diệp Huyền sững người.

– Có vấn đề gì sao?

Kỷ lão đầu hỏi.

Yếu hầu Diệp Huyền khẽ lăn lăn, sau đó chỉ ngọn tiểu sơn kia:

– Kỷ lão đầu… tối… tối nay ngươi uống say sao? Hay là, để mai chúng ta nói lại chuyện này đi?

Kỷ lão đầu nhìn Diệp Huyền hồi lâu, cuối cùng, lão quay người:

– Dẫn muội muội ngươi đi đi!

Nói xong, lão đi ra ngoài.

– Đánh, ta đánh!

Diệp Huyền đột nhiên nói:

– Lập tức đánh!

Nói xong, hắn vọt tới ngọn núi nhỏ…

Phanh phanh phanh…

Chỉ chốc lát, hai tay hắn đã be bét máu thịt.

Dùng nắm đấm đánh núi?

Lúc trước, Diệp Huyền hắn chữa từng nghĩ tới, thế nhưng hiện tại, hắn lại đang làm vậy!

Hắn cùng muội muội nhất định phải ở lại Thương Lan học viện!

Một là, Kỷ lão đầu có thể trị liệu cho muội muội hắn. Thứ hai, nếu hiện bọn hắn rời đi, không có Kỷ lão đầu che chở, kết cục của hắn cùng muội muội nhất định sẽ rất thảm!

Hắn nhất định phải ở lại đây!

Vì muội muội, đừng nói là một ngọn núi nhỏ, mười ngọn núi lớn hắn cũng có thể san bằng!

Nhìn Diệp Huyền một quyền lại một quyền đánh núi, lac đột nhiên nói:

– Ngươi nên để bọn hắn rời đi!

Kỷ lão đầu lắc đầu:

– Hiện bọn hắn rời đi, chắc chắc phải chết!

Kỷ An Chi nói:

– Lúc trước không nên để bọn hắn tới!

Kỷ lão đầu nhìn Kỷ An Chi:

– Bọn hắn tới đây, cũng có nghĩa là sẽ đối đầu với Thương Mộc học viện, thế nhưng, tới đây, cũng là cơ hội của bọn hắn? Hơn nữa, nếu không gặp ta, nhân sinh bọn hắn so với hiện nay sẽ thảm hơn nhiều.

Kỷ An Chi yên lặng.

Kỷ lão đầu nhìn Diệp Huyền:

– Bất kể bọn hắn tới đây vì cái gì, hiện tại, bọn hắn đều là học viên Thương Lan học viện, mà bọn hắn cũng coi bản thân là học viên Thương Lan học viện, như vậy, ta sẽ phụ trách dạy dỗ bọn hắn tới cùng.

Nói xong, lão quay người rời đi, có điều, vừa đi được mấy bước, đã lại say ngã xuống.

Kỷ An Chi cũng không tới đỡ, bởi nàng đã quá quen với cảnh này. Quay đầu nhìn nơi xa, Diệp Huyền còn đang điên cuồng đánh núi, thế nhưng, so với chỉnh thể cả ngọn núi, hắn còn chưa đánh được một góc!

Ngược lại, hai tay hắn đã be bét máu thịt.

Kỷ An Chi lắc đầu, quay người rời đi.

Như Kỷ lão đầu nói, đã trở thành học viên Thương Lan học viện, nếu thực lực không mạnh, ngày sau trên Thương sơn sẽ thêm một cỗ thi thể.

Trong bóng đêm, Diệp Huyền từng quyền đánh núi, lòng hỏi:

– Tiền bối, loại phương pháp này có hiệu quả không?

Nữ tử thần bí không trả lời.

Diệp Huyền lại hỏi liên tiếp hai lần, nữ tử thần bí vẫn không đáp, bất đắc dĩ, hắn liền yên lặng tiếp tục đánh núi.

Có đau không?

Đương nhiên là đau!

Mặc dù hắn đã đạt tới Kim Thân cảnh, thân thể mạnh hơn võ giả bình thường rất nhiều, nhưng cũng không có nghĩa là hắn vô địch. Có điều, hắn cũng không hoài nghi phương pháp dạy của Kỷ lão đầu, mặc dù hắn không hiểu ý nghĩa, nhưng hắn biết, có thể rất nhanh thôi, hắn sẽ hiểu.

– —————

Phóng tác: xonevictory

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN