Kiếm Tôn
Chương 85: Địa Giai Thượng Phẩm Võ Kỹ
Diệp Huyền nhìn qua bốn phía, đột nhiên, một bóng người rơi vào trước mặt hắn, chính là Cửu công chúa!
Diệp Huyền đang muốn nói, Cửu công chúa đã kéo tay hắn chạy ra ngoài.
– Đừng để bọn hắn chạy, cuốn địa giai thượng phẩm võ kĩ đang trong tay nữ nhân kia!
Phía sau, có người phẫn nộ hét lớn. Ngay sau đó, vô số người đuổi tới. Cùng lúc, trước mặt cũng xuất hiện một đôi nam nữ!
Hai người này, chính là đôi nam nữ lúc trước.
Nam tử lạnh lùng nhìn Cửu công chúa:
– Để lại thứ kia!
Cửu công chúa nhếch miệng:
– Muốn thì tới lấy!
Nam tử khẽ điểm chân lên đất.
Rắc!
Mặt đất nứt toác, cùng lúc, thân hình hắn hóa thành một đạo tàn ảnh, xông thẳng tới hướng Cửu công chúa.
Cửu công chúa khẽ nhếch miệng, ánh lên một đường cong dữ tợn, Kim đao đột nhiên chém tới.
Xùy!
Một đạo Đao mang chợt lóe.
Bành!
Một tiếng bạo tạc vang lên, Cửu công chúa cùng nam tử kia đều lui lại.
Mà lúc này, bốn phía đã có vô số người lao tới vây lấu Diệp Huyền cùng Cửu công chúa.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Cửu công chúa hơi trầm xuống.
Địa giai thượng phẩm võ kỹ!
Độ trân quý của nó, đã đạt tới mức không thể đong đếm. Phải biết, cả Khương quốc, còn chưa tới mười bản Địa giai võ kỹ, mà đạt tới Địa giai thượng phẩm, dù là Hoàng thất Khương quốc cũng không có, chỉ có Túy Tiên lâu cùng Thương Mộc học viện may ra mới có!
Võ kỹ trân quý như thế, Cửu công chúa đương nhiên không thể dễ dàng buông tha!
Đối diện, nam tử kia gắt gao nhìn Cửu công chúa:
– Để lại võ kỹ, người có thể đi!
Bốn phía, vô số người nhìn chằm chằm vào Cửu công chúa, hiển nhiên kiêng kỵ thực lực của nàng, không dám tùy tiện xuất thủ.
Cửu công chúa nhìn qua Diệp Huyền:
– Ngươi thấy thế nào?
Thấy thế nào?
Diệp Huyền nhẹ giọng:
– Nếu bán Địa giai võ kỹ, có thể bán được bao nhiêu tiền?
Cửu công chúa hơi nghĩ một chút, sau đó nói:
– Ít nhất năm ngàn vạn kim tệ trở lên, hơn nữa còn là có tiền mà không mua được!
Năm ngàn vạn!
Diệp Huyền nheo mắt, quay đầu nhìn Cửu công chúa:
– Còn có thể thế nào? Đương nhiên là đánh, chết cũng phải đánh a!
Thanh âm vừa dứt, hai tay hắn đã xiết thành nắm đấm, một cỗ Chiến ý kinh khủng trào ra, ngay lập tức, vọt thẳng tới nam tử trước mắt, điên cuồng.
Cửu công chúa: “…”
Không thể không nói, sau khi Diệp Huyền phóng thích Chiến ý, khí thế cùng uy áp mà hắn tạo ra đã đạt tới mức độ vô cùng kinh khủng!
Chiến ý!
Trong cái thanh châu này, chỉ khi lĩnh ngộ ý cảnh, mới được tính là yêu nghiệt thiên tài!
Diệp Huyền vừa vọt tới, nắm tay đã hóa quyền!
Băng quyền!
Một quyền mang theo ý cùng thế.
Quyền vừa xuất, không khí lập tức bạo tạc nổ tung.
Đối diện, nam tử kia hơi híp mắt, không dám khinh thường, hai tay cũng nắm chặt, sau đó oanh thẳng xuống đất!
Oanh!
Mặt đất trực tiếp nứt ra, vô số đã vụn bắn ra như tiễn, bao phủ Diệp Huyền!
Oanh!
Vô số đá vụn trực tiếp hóa thành bột mịn, Diệp Huyền đã xuất hiện trước mặt nam tử, một quyền mạnh mẽ đánh xuống!
Trực tiếp, bạo lực!
Quyền chưa tới, quyền thế đã trực tiếp khiến mặt đất phía sau nam tử kia rạn nứt!
Nam tử hơi ngưng mắt, hắn không đỡ quyền của Diệp Huyền, chân phải đạp mạnh xuống đất, thân hình lui lại mười trượng, kéo dãn khoảng cách với Diệp Huyền.
Diệp Huyền không tiếp tục xuất thủ, lui lại bên người Cửu công chúa, lạnh lùng nhìn qua bốn phía, Chiến ý trong cơ thể tuôn ra như thủy triều:
– Còn ai?
Đám người thấy Diệp Huyền, vẻ mặt vô cùng nhiêm túc!
Nơi xa, một nam một nữ khẽ ngưng mắt, đặt biệt là nam tử, chớp mắt giao thủ vừa rồi, quyền của Diệp Huyền mạnh hơn dự liệu của hắn!
Cửu công chúa nhìn qua Diệp Huyền, Chiến ý dâng cao:
– Đánh, đánh chết bọn hắn!
Nói xong, nàng rút Kim đao, đúng lúc này, Diệp Huyền liền kéo tay nàng chạy.
Tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã vọt ra hơn chục trượng…
Đám người lập tức ngơ ngác.
Chạy… chạy?
Không phải là muốn đánh sao?
Đám người đưa mắt nhìn nhau, chừng mấy hơi thở, mới tỉnh hòn!
– Bị lừa rồi!
Có người gầm thét, rất nhanh, đám người liền đuổi theo Diệp Huyền cùng Cửu công chúa.
Mà đôi nam nữ kia là nhanh nhất, một ngựa đi đầu!
Diệp Huyền kéo Cửu công chúa chạy như điên, tốc độ của hắn cũng tương đối nhanh, dù sao nội tình cơ sở của hắn cũng không tồi.
Vừa chạy như điên, Cửu công chúa đột nhiên hỏi:
– Không phải muốn đánh sao?
Diệp Huyền trợn mắt:
– Nhiều người như thế, đánh không lại!
– Nói như vậy, vừa rồi ngươi giả bộ?
Diệp Huyền nghiêm mặt:
– Cái này gọi là chiến lược rút lui!
Cửu công chúa hơi nhếch miệng:
– Tốt cho một cái chiến lược rút lui… chỉ là, ngươi có thể thả tay ta được rồi?
Nghe vậy, mặt mo của Diệp Huyền hơi đỏ, vội buông tay Cửu công chúa.
Tốc độ của hai người rất nhanh, rất nhanh đã chạy tới lối ra, nhưng vừa tới lối ra, hai người đồng thời biến sắc, một đạo tàn ảnh quỷ mị xuất hiện ngay bên trái Cửu công chúa, cùng lúc, một đạo hàn mang chém tới!
Đạo hàn mang này, nhanh như chớp!
Ngay lúc nguy cấp, Diệp Huyền thầm kinh hãi, bản năng kéo Cửu công chúa, dùng thân thể ngăn lại hàn mang!
Xùy!
Ầm!
Một bóng người trực tiếp bị Diệp Huyền dùng thân thể đụng bay ra ngoài, nhưng trước ngực Diệp Huyền, cũng bắn ra một dải máu!
Cửu công chúa nhìn vết thương trên ngực Diệp Huyền, ngẩn người.
Diệp Huyền không để ý thương thế trên ngực, lạnh lùng nhìn tới đối diện.
Người xuất thủ này cũng không quá lạ, chính là nam tử hắc bào lúc trước. Nam tử hắc bào nhìn Diệp Huyền, cười gằn:
– Anh hùng cứu mỹ nhân? Ngươi…
Còn chưa nói dứt, Diệp Huyền đã xông tới.
Xùy!
Một tiếng xé rách vang lên!
Đó là tiếng thân thể xé rách không khí!
Thấy Diệp Huyền vọt tới, nam tử hắc bào cười dữ tợn, đột nhiên, hai tay vốn ẩn trong áo của hắn nâng lên.
Vù vù!
Hai đạo hắc quang bắn ra!
Là hai mũi tên thật nhỏ!
– ———–
Phóng tác: xonevictory
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!