Kiếm Tôn - Chương 97: Tung Tích Đạo Tắc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
27


Kiếm Tôn


Chương 97: Tung Tích Đạo Tắc


Trong gian, Diệp Huyền ngẩn ngơ, sau đó quay đầu nhìn về phía Khương Cửu, Khương Cửu nâng ly trà trước mặt nhẹ nhàng mấp máy, không nói gì.

Diệp Huyền cẩn thận nhìn Kim đao được hắn giấu ở bên hông, sau đó cười khổ:

– Quá trân quý!

Khương Cửu vẫn không nói chuyện.

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

– Đa tạ.

Khương Cửu quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

– Nếu như ngươi vẫn muốn trả lại, chắc chắn ta sẽ đánh ngươi sống không thể tự lo.

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng, trong lòng vẫn có chút đắc ý.

Khương Cửu lắc đầu:

– Ngươi đúng là tên ngốc…

Rất nhanh, chuôi đao trên sân khấu được người dùng năm trăm vạn kim tệ mua đi!

Năm trăm vạn!

Nghe giá tiền này, Diệp Huyền cảm giác nhịp tim như đang gia tốc!

Năm trăm vạn a!

Hắn nhịn không được nhìn thoáng qua Kim đao bên hông, có nên bán không a?

Dường như biết ý nghĩ của hắn, Khương Cửu bên cạnh đột nhiên nói:

– Nếu ngươi dám bán nó, ta nhất định sẽ cắt một vị trí nào đó của ngươi, để ngươi tiến cung làm thái giám!

Diệp Huyền:

– …

Đúng lúc này, trên sân khấu, Từ Thanh nhìn lướt qua bốn phía, mỉm cười:

– Chư vị, kế tiếp là mục cuối cùng.

Từ Thanh vừa dứt lời, một nữ tử ôm một chiếc hộp bằng huyền thiết đi lên sân khấu, Từ Thanh mở hộp ra, trong hộp, là một quyển trục màu đen.

Từ Thanh cười nói:

– Võ kỹ địa giai thượng phẩm: Tịch Diệt chỉ. Võ kỹ địa giai thượng phẩm hàng thật giá thật, nếu cường giả Lăng Không cảnh luyện được, bằng võ kỹ này, có thể nhẹ nhõm đối chiến cường giả Thông U cảnh, nếu cường giả Thông U cảnh luyện được, không dám nói cùng giai vô địch, nhưng chắc chắn hiếm có địch thủ, mà nếu cường giả trên Thông U cảnh tập được, có võ kỹ này, thực lực tăng lên ít nhất bốn thành.

Nói xong, nàng nhìn lướt qua bốn phía:

– Không cần nói nhảm nhiều lời. Cuốn võ kỹ này, giá khởi điểm một ngàn năm trăm vạn kim tệ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn hai trăm vạn kim tệ.

– Hai ngàn vạn!

Từ Thanh vừa dứt lời, lập tức có người ra giá.

Trong gian, Diệp Huyền nghe được giá tiền này, trực tiếp ngẩn người tại chỗ, hai ngàn vạn… Đậu xanh, hai ngàn vạn? Không đúng, hiện tại đã có người ra giá ba ngàn vạn!

Khương Cửu nhìn thoáng qua Diệp Huyền kích động bên cạnh, nói khẽ:

– Hiện tại ngươi đã biết giá trị của món đồ ngươi ném cho ta khủng bố cỡ nào?

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Khương Cửu, hắn nhếch miệng cười một tiếng, sau đó giương lên Kim đao trong tay:

– Trân quý hơn nữa, cũng không trân quý bằng hữu nghị giữa ngươi và ta, không phải sao?

Hắn không nói dối, trong lòng hắn, cho dù là hữu nghị hay là thân tình, đều không thể dùng tiền tài đong đếm!

– Nịnh hót!

Khương Cửu thu hồi ánh mắt, thế nhưng khóe miệng lại hơi nhấc lên.

Giờ phút này, giữa sân gọi giá đã gọi đến 46 triệu.

Mà đúng lúc này, một âm thanh rất không hài hòa đột nhiên vang lên khắp toàn bộ Túy Tiên lâu:

– Một kim tệ, ta muốn môn võ kỹ này!

Trong gian, mấy đạo tàn ảnh như quỷ mị đột nhiên xuất hiện sau lưng Khương Cửu và Diệp Huyền, vẻ mặt mấy người kia đều vô cùng đề phòng.

Khương Cửu cau lại chân mày:

– Thật sự dám tìm phiền phức với Túy Tiên lâu…

Đúng lúc này, một thanh âm đã lâu không thấy đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyền:

– Chạy!

Chạy!

Diệp Huyền ngẩn ngơ, sau một khắc, hắn kéo tay Khương Cửu xoay người chạy.

Chạy!

Nói câu nói này, không ai khác, đúng là nữ tử thần bí đã lâu chưa xuất hiện!

Đối với nữ tử thần bí, Diệp Huyền tự nhiên tin tưởng không nghi ngờ!

Nhìn thấy Diệp Huyền kéo Khương Cửu chạy đi, những thị vệ của Khương Cửu đầu tiên là sửng sốt, rất nhanh, bọn hắn vô thức ngăn cản trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền nhìn về phía Khương Cửu, Khương Cửu nhìn hắn một cái, sau đó nói:

– Rút lui!

Nói xong, đoàn người dùng tốc độ cực nhanh rút khỏi Túy Tiên lâu.

Mà ngay trong chớp mắt khi bọn hắn rút khỏi Túy Tiên lâu, một cỗ lực lượng cường đại đột nhiên chiếu xuống từ mái nhà Túy Tiên lâu.

Oanh!

Túy Tiên lâu nổ nát trong nháy mắt, trong đó, từng đạo tàn ảnh bay ra, ngoài ra, còn có một số tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyền và đám người Khương Cửu liên tục lùi lại.

Trong mắt hai người đều là ngưng trọng vô cùng!

Mà đúng lúc này, một người áo đen đột nhiên lóe ra từ bên trong Túy Tiên lâu đã thành phế tích này, mà trong tay người áo đen, chính là cuốn võ kỹ địa giai thượng phẩm kia!

Người áo đen đang muốn ly khai, mà lúc này, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang lên từ nơi xa:

– Càn rỡ!

Thanh âm này vừa ra, một luồng áp lực vô hình đột nhiên giáng xuống từ trên trời, trực tiếp đè ép trên thân người áo đen, lúc này, người áo đen mở ra lòng bàn tay phải, một tia chớp đột nhiên vọt ra từ trong lòng bàn tay của hắn.

Oanh!

Toàn bộ chân trời truyền đến một tiếng nổ vang rền kinh thiên, cùng lúc đó, đạo thiểm điện kia trực tiếp chiếu rọi bầu trời đêm tựa như ban ngày!

– Thần Hợp cảnh!

Lúc này, một lão giả xuất hiện trước mặt người áo đen, lão giả nhìn chằm chằm người áo đen:

– Các hạ rốt cục là người phương nào, vì sao muốn xâm phạm Túy Tiên lâu ta?

– Túy Tiên lâu? Khặc khặc…

Người áo đen đột nhiên nở nụ cười:

– Rất đáng gờm sao?

Thanh âm khàn khàn quái dị, hiển nhiên là đang che giấu.

Lão giả đang muốn nói chuyện, người áo đen đột nhiên nâng tay phải lên rồi đè ép xuống.

Oanh!

Một tia chớp đánh xuống từ đỉnh đầu lão giả!

Sắc mặt lão giả đại biến, hai tay chỉ thiên chấn động, một cỗ lực lượng cường đại chấn động mà ra từ lòng bàn tay của hắn, nhưng mà, cỗ lực lượng này vừa mới tiếp xúc đạo thiểm điện kia đã ầm ầm vỡ vụn.

Sau một khắc.

Oanh!

Lão giả bị đánh từ trên không xuống dưới lòng đất!

Trên không, người áo đen không tiếp tục ra tay, mà là thân hình lóe lên, lao thẳng tới chân trời nơi xa, trong chớp mắt, người áo đen biến mất trong bóng đêm nơi xa.

Phía dưới, lão giả bò dậy từ bên trong phế tích, lão giả gắt gao nhìn chân trời nơi xa, tay phải bóp nát một tảng đá lớn bằng ngón cái, tảng đá khẽ run lên, hóa thành một sợi hắc quang biến mất trên không trung.

Rõ ràng, đây là gọi người!

Chỉ chốc lát, ở chân trời xa xôi đột nhiên truyền đến tiếng đánh nhau!

Rõ ràng, cường giả Túy Tiên lâu đã chạy đến!

Lúc này, một nữ tử chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Huyền và Cửu công chúa!

Người này, đúng là Từ Thanh chủ trì đấu giá trước đó, Từ Thanh khẽ thi lễ với Cửu công chúa:

– Cửu điện hạ, thật có lỗi, Túy Tiên lâu ta sẽ đoạt lại vật phẩm, còn xin điện hạ cho Túy Tiên lâu ta một chút thời gian!

Cửu công chúa nhìn thoáng qua chân trời, khẽ gật đầu:

– Sau năm ngày, ta tới Túy Tiên lâu!

Nói xong, nàng cùng Diệp Huyền quay người rời đi.

Đi một hồi, trong đầu Diệp Huyền đột nhiên vang lên thanh âm của nữ tử thần bí:

– Đuổi theo!

– Đuổi theo?

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người.

– Nhanh lên!

Thanh âm của nữ tử thần bí vang lên lần nữa:

– Trên thân người kia có khí tức đạo tắc!

Khí tức đạo tắc!

Trong lòng Diệp Huyền run lên:

– Tiền bối, tại sao ngươi không nói sớm? Ta có thể đuổi theo sớm hơn a!

Nữ tử thần bí lãnh đạm nói:

– Người kia vừa chạy ngươi đã đuổi, có phải ngươi muốn chết hay không?

Diệp Huyền:

– …

– —————

Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN