KIẾP ĐÀN BÀ
Kiếp Đàn Bà – Phần 15
Bạn đã bao giờ được ngỏ lời cầu hôn hay chưa. Có lẽ là chưa, chưa bao giờ tôi lại nghĩ rằng người đàn ông này lại ngỏ lời với chính mình. Anh ta có vẻ hoàn hảo tất cả mọi thứ. Nhưng chính điều hoàn hảo đó lại khiến tôi sợ hãi. Anh ta đã gặp tôi khi mua dâm. Vậy thì liệu người đàn ông này tôi có thể nắm được hay không?
Phong nói dứt khoát khi nói muốn kết hôn cùng Vân là vì đứa con.
Tôi dứt khoát “Tôi không thể lấy anh được. Chúng ta là hai thế giới, hơn nữa tôi cũng không đủ tự tin để lấy anh.”
Tùy ở cô nếu không cô có thể một tuần đến thăm con một lần cũng được, tôi cho phép.
Nhưng thằng bé còn quá nhỏ, anh hãy để tôi nuôi con thêm một thời gian nữa. Con lớn cứng cáp rồi chúng ta tính tiếp được không?
Tôi đang cố làm những điều tốt nhất cho mẹ con cô đấy. Nếu không cô bắt buộc phải rời xa con dưới sự can thiệp của mẹ tôi.
Nhưng chúng ta không yêu nhau, tôi đã từng đổ vỡ và anh cũng vậy. Chúng ta không nên đi lại vào vết xe đổ này làn nào nữa.
Cô không thích tôi à
Đúng vậy, tôi chưa từng thích anh
Tôi cũng vậy ( Phong quay đi mặt có vẻ không vui). Thế nhưng tùy ở cô nếu không cứ xác định không gặp lại con. Tôi cũng chẳng muốn phải lấy người mà mình không yêu
Có cách nào khác không. Có cách nào không phải cưới mà tôi vẫn có thể sống với con hay không?
Tốt nhất tôi sẽ trả thằng bé về cho bà nội nó. Lúc ý cô hãy nói chuyện với mẹ tôi
Đừng, tôi không dám
Vậy sao cô còn gân cổ lên, cô nghĩ tôi muốn lấy người như cô lắm à.
Bố mẹ anh chắc chắn sẽ không đồng ý đâu
Chắc chắn rồi, chúng ta sẽ tự đăng ký kết hôn. Để tên của tôi xuất hiện trên giấy khai sinh của con. Cô đúng là ngu xuẩn tôi đang cố giúp cô và thằng bé đấy. ( Phong có điện thoại, là mẹ anh ta gọi).
Mẹ phong: Con nhắn gì con nói trực tiếp cho mẹ xem nào
Con sẽ kết hôn với mẹ thằng Gấu
Mày giết mẹ đi
Con muốn con trai con được chăm sóc bởi chính mẹ của nó
Con trang mẹ còn không chấp nhận nữa là mẹ thằng Gấu.
Đó là quá khứ, hiện tại con sẽ tự quyết định cuộc sống của bản thân mình. Nếu mẹ muốn được yên ổn, lúc này bố đang đương chức chỉ cần gia đình có việc loạn mẹ tự hiểu sẽ như nào rồi chứ.
Phong rồi con sẽ hối hận khi kết hông cùng đứa con gái ấy. Nó không đáng sách dép cho nhà ta vậy mà con lấy nó hả.
Mẹ không nghĩ cô ta đã sinh con cho con à. Con muốn bình yên bên gia đình của chính mình. Mong mẹ để con yên ( P nói vậy mẹ P lặng yên rồi cúp máy)
Anh khánh chuẩn bị lễ cưới, em muốn đơn giản nhất có thẻ. Chỉ cần vài đứa bạ thân và một nơi yên tĩnh để kết hôn là được
Vâng cậu Phong
Tôi còn chưa kịp nói gì tự anh ta đã chuẩn bị hết mọi thứ. Tôi thấy càng ngày càng sợ. Tôi không sợ P mà tôi sợ cuộc sống hôn nhân khi mà cả hai chúng tôi chỉ là trao đổi rồi có nhau. Chỉ là một vài lần chơi bời của anh ta, nhưng lại đến mức này tôi thật sự thấy anh ta ôm con thì lòng lại chẳng suy nghĩ được gì?
Anh ta lại một lần nữa đến bên đời tôi nhanh như một cơn gió, cho con ngủ xong tôi ngồi trên tầng thượng nhà anh ta nhìn xuống ánh đèn đường bên dưới. Tôi thấy bản thân mình đang không biết phải làm thế nào để hợp lý nhất. Cuộc đời vốn dĩ đã chẳng còn gì?
Phong nhìn con trai rồi thở dài ( bố anh ta gọi)
“Con sao vậy Phong”.
“Con muốn lấy vợ bố ạ. Bố chỉ có quyền quyết định một lần về cuộc đời con thôi. Lần này con đã nói rõ với mẹ rồi.”
Thôi được rồi bố không ép, nhưng chí ít phải môn đăng hộ đối chứ.
Con sẽ khiên cô ta trở nên môn đăng hộ đối, thế nhé bố ( Phong cúp máy)
Mở cửa phòng nhìn trong nhà không có Vân. Phong tiến tới sân thượng thấy Vân dang đưunsg nhìn về phía xa. Phong tiến tới ôm từ sau khiến Vân giật mình.
“Cô hẳn là đang nghĩ về vấn đề sau này. Đời cô gặp tôi là sang trang mới rồi, cứ côi như đây là sự bù đắp cho việc cô sinh con và nuôi con một mình trong suốt 2 năm qua đi.”
Anh Phong này, tôi chỉ sợ chúng ta sẽ làm khổ nhau.
Cô làm khổ tôi hay là ngược lại
Cả hai sẽ làm khổ nhau, anh là người đàn ông mà mọi cô gái đều thích. Tôi sẽ chẳng giữ được chân anh. Nhưng tôi chỉ xin anh, khi chúng ta đang còn là vợ chồng, anh hãy một lần tôn trọng tôi. Chỉ cần anh yêu ai tôi sẽ lập tức rời đi mà không thắc mắc gì cả.
Chúng ta cùng cố gắng, tôi không quan tâm quá khứ. Cũng không quan trọng cô từ đâu tới hay làm gì. Miễn sao tôi cảm thấy cô ngoa ngoan và sống đúng mực. Đó là thứ tôi cần ở người phụ nữ
Cảm ơn anh đã chấp nhận một người như tôi
Phong lên sờ má Vân nhẹ nhàng, đôi mắt nhìn Vân ấm áp. Phong khẽ cúi đầu xuống hôn Vân. Tay nắm bàn tay nhau và cảm giác tình cảm của hai người giờ mới chỉ bắt đầu.
Lễ cưới của chúng tôi diễn ra chỉ 3 ngày sau đó. Bạn bè của Phong gồm Tuấn và Hùng và vài người bạn thời đại học của Phong. Chúng tôi tổ chức lễ cưới tại Đà Lạt, bố mẹ Phong từ chối đến với lý do bận công tác. Chỉ có bố mẹ tôi và Hiền, tiệc cưới ấm dáp diễn ra chỉ vài môm ăn chung vui
Tuấn: Thằng khốn, đùng cái lấy vợ bỏ cuộc chơi à.
Phong: Bỏ đâu tao vẫn chơi bình thuowfnng, có sự cố nên phải lấy thôi
Cố gì mà con 2 tuổi rồi ( Phong cười híp mắt). Dù sao cũng chúc mừng hai vợ chồng
Tôi và Phong cùng nâng ly chúc mừng. Đêm đó tại căn biệt thự nghỉ dưỡng. Tôi đã chính thức là vợ anh ta, nhưng cảm giác hồi hộp đến khó tả. Trong tolet đến cả tiếng tôi chưa ra ngoài , tôi thấy không tự tin ở bản thân.
Mở cánh cửa phòng ngủ ra ngoài. Tôi thấy Phong đã ngủ trước, có lẽ anh ấy cũng mệt. Mình nghĩ xa quá rồi, tôi ngồi bên hiên lau tóc.
Phong mở mắt ra nhìn thấy Vân từ phía sau. Anh đứng lặng nhìn Vân đang lau tóc, bộ quần áo ngủ đơn giản của Vân khiến Phong cười rồi thở nhẹ nhõm. Vân đứng dậy quay lại thấy Phong đang nhìn mình
Phong: Giờ thế nào ( P ngồi dậy , cởi từng cúc áo chiếc sơ mi ra rồi nhìn Vân cười đểu)
Tôi nghĩ anh nên đi tắm đi. Có lẽ anh cũng mệt, đồ vẫn còn chưa thay
Cô yên tâm tôi là người rất sạch sẽ, có không tắm cả tuần vẫn sạch( giọng bông đùa rồi đứng dậy đi ra ban công tiến tới chỗ Vân) sãn sang chưa??
Tôi chỉ muốn hỏi anh về Trang ( Phong dồn Vân dập lưng vào ban công) anh và cố ấy thì sao?
Mất cả hứng ( đổi sắc mặt)
Vì cô ấy mới mất đi đứa con giờ anh và tôi lại kết hôn. Cô ấy có lẽ sẽ rất buồn
Bớt lo việc bao đồng đi, tất nhiên là tôi đã chia tay trong êm đẹp rồi.
Anh không yêu người ta thì tại sao cứ yêu rồi chia tay. Khi người ta đang đau lòng vì mất con, liệu sau này có 1 ngày anh làm thế với tôi không
Tôi không yêu cô
Tôi hi vọng lời anh ta nói là thật.Tôi vụt qua vai P lên giường đắp chăn đi ngủ.
Phong cười như mỉa mai Vân. Anh ta không nghĩ Vân lại nói thẳng vào mặt anh ta những lời như vậy. Người đàn ông như anh ta đang bị một phụ nữ dặn là đừng yêu.
Phong quay ra nhìn Vân rồi châm điếu thuốc hút. Chiếc áo sơ mi của anh ta phanh cúc để lộ thân hình vạm vỡ. Nhìn vào gương Phong cứ tự cười “Hay đấy cô có vẻ là hiện tượng lạ”
Trở về thành phố, Phong phải đi công tác ngay hôm đó. Tôi xuống xe bế Gấu đi thẳng vào nhà
Phong dơ tay định nói với Vân vài điều thì thấy Vân đi thẳng. Anh khánh lái xe vội xoa
Lái xe: Chắc cô ấy bế con nặng nên vội đi vào
Anh không cần nói hộ cô ta. Việc em bảo anh chuẩn bị sao rồi
Dạ cậu sẽ nhận chức vụ cũ, không tăng mà cũng không giả,
Tốt! nào giờ đi xử lý mấy con sâu ăn hối lộ qua mặt tôi chứ nhỉ?
Dạ không hiểu sau khi cậu đi, bố của cô Hạnh lại được bổ nhiệm. SỰ việc làn này lại vẫn liên quan đến ông ta
Cứ đúng luật mà làm
Tôi vào nhà thấy mẹ gọi điện
Mẹ: cậu ta đã mở cả quán café lớn vậy chỉ để bố mẹ ngồi thu tiền con à, mẹ thấy nhận nhiều cũng lo lo
Kệ đi mẹ, anh ta muốn con môn đăng hộ đối nên đang cố gắng làm cho gia đình chúng ta trở nên thành giới giàu có hơn.
Mẹ với bố có nằm mơ cũng không ngờ được làm thông gia với gia đình đó. Tiếc là họ không dự lễ cưới, có lẽ họ không đồng ý
Nếu là con thì con cũng sẽ không đồng ý mà mẹ. Đến đâu hay đến đó. Ngày mai con cũng sẽ đi học bổ xung thêm kĩ năng. Con muốn tự tay làm ra tiền, không muốn phụ thuộc
Biết là con không muốn phụ thuộc, nhưng con làm sao làm ra tiền bằng chồng con
Ít nhiều vẫn là đi làm mẹ ạ
Cô giúp việc mở cửa tôi thấy người phụ nữ quý phái bước vào nhà
“làm gì mà dương mắt lên , không chào người lớn vậy?.”
À dạ vâng, cháu chào cô, cô là
Tôi là mẹ thằng Phong, đến việc tối thiểu như vậy cô cũng không tìm hiểu à
Con xin lỗi, con vô ý quá
Gấu đâu rồi
Con vừa cho ăn , thằng bé vừa ngủ rồi ( mẹ chồng nhìn Gấu ngủ trong cũi cũng xoa má rồi cười nhẹ
Ăn no chưa
Dạ no rồi mẹ
Cô xuống nhà, tôi muốn nói chuyện nghiêm chỉnh và rõ ràng với cô 1 lần.
Vâng mẹ cứ nói đi con nghe đây ạ
Vì con trai nên tôi đã nhắm mắt để cô bước chân vào gia đình này. Việc cô xứng đáng với gia đình tôi hay không, bản thân cô tự biết. Và tôi sẽ không nhắc lại nữa, chỉ mong sao cô từ bỏ cái quá khứ của bản thân và trở thành người vợ vững chắc bên cạnh con trai tôi.
Con hiểu rồi mẹ
Quan trong là cô đã sinh được cháu trai, nên gia đình tôi cũng sẽ không quá khắt khe. Việc giữ chân được nó hay không thì phải do bản lĩnh của cô. Người phụ nữ phải là người giữ lửa, tôi không muốn cô giống vợ cũ của nó. Tôi muốn cô sống với con tôi phải hết lòng. Cứ thứ 7 chủ nhật Gấu sẽ được đón về bên bà nội. Tôi nói xong rồi cô muốn nói gì không?
Con không, cám ơn mẹ đã giúp Gấu có gia đình trọng vẹn. Cảm ơn mẹ!
Mẹ P thở dài rồi đứng dậy đi. Tôi bắt đầu về nhà chồng cũ thăm con trai. Thấy con trai lớn và ngoan ngoãn tôi mua xúc xích cho con. Rồi hai mẹ con ngồi ở công viên trò truyện
“Bin này nếu con có em con sẽ vui chứ con”
Em con mất rồi mà mẹ
Ý mẹ nói là em khác, cũng do mẹ sinh ra ý
Con sẽ vui mẹ ạ, có thêm em càng vui
Giờ mẹ về đây ở rồi, mẹ sẽ thường xuyên qua thăm Bin. Bố con thế nfo có khỏe không
Bố mới lấy vợ, bà nội hay mắng cô ấy lắm. Nhưng cô ấy hiền lắm mẹ ạ, không như cô Linh đâu?
Bin phải đối xử tốt với cô ấy. Phải lễ phép thì cô ấy sẽ đối xử tốt với Bin con nhé
Vâng cô ấy toàn bị bà mắng thôi, bà còn cứ đuổi cô ấy nữa
Tôi nghĩ đến cảnh cô ấy giống như tôi khi xưa mà lòng nặng trĩu. Dù có muốn bên nhau đến đâu nhưng mẹ của Mạnh quá cay nghiệt. Không hiểu bà có bao giờ nghĩ cho con trai giống như mẹ P không. Thái độ của mẹ P lịch thiệp dù rất giàu có cả và tiền bạc và gia thế. Nhưng cũng không buông những lời cay nghiệt đến vậy?
Bin: mẹ ơi tay mẹ deo nhẫn đẹp thế ( nhẫn cưới)
À ừ Bin này, lần sau mẹ sẽ nói cho con vài bí mật của mẹ. Hôm nay thì muộn rồi con về nghỉ ngơi, ngủ ngon nhé
Mẹ ơi, khi nào mẹ buồn mẹ lại về với con nhé ( nghe con nói tôi tựa vai con)
Phong đến phòng họp ai nấy đều căng thẳng
Phong: chắc moi người cũng biết, từ hôm nay tôi sẽ lại điều hành và nhận chức trong ngành này. Ai sai vi phạm lỗi ăn hối lộ đều bị xử lý đúng pháp luật. Chúng ta là ngành Hải Quan thế nên sẽ rất là nhiều điều tiếng nếu không chặt chẽ
Bố Hạnh: Toi đang tự hỏi, tôi bị kỷ luật vì điều gì ( P ném bản báo cáo lên bàn)
P: Đừng có nói giọng đó trước mặt tôi. Tôi đã sa thải ông 1 lần rồi ko có nghĩa là không làm được lần 2. Số tài khoản của vợ ông được chuyển vào 500 triệu cùng ngày với số hàng thuốc lậu đó được nhập vào do chính ông ký. Điều này có quá trừng hợp không ( mọi người bắt đầu xì xào)
Tôi thấy quá vô lý, tiền của vợ thì liên quan gì đến chồng
Vậy người nhận hàng và người gửi tiền cùng 1 người ông nghĩ sao?
Tôi khônghieeur
Lập giấy lên hội đồng kỷ luật, tôi xem lên đến hội đồng kỷ luật thì ông có cãi được không
Cậu từng lấy con gái tôi
Rồi sao? Đừng nhắc đến con gái ông. Tôi thấy ớn lạnh rồi đấy
Cậu hãy bỏ qua lần này đi được không? Trong cuộc đời làm ngành của chúng ta có ai mà ko ăn. Cậu có khawnrgd idnjh là cậu không ăn không
Không ăn thì làm sao mà sống được ( Phong nháy mắt) cứ thế mà làm
Bố Hạnh cay cú gọi điện cho ai đó
Bố Hạnh: Tao càn chúng mày xử lý một thằng, bao nhiêu cũng chả
“Thằng chó, tao thù mày lâu lắm rồi, thằng ranh con”
Phong vừa xuống xe lái xe đi được một đoạn, chợt có cây rơi ra đường. Khánh xuống xe nhìn xung quanh
Khánh: Chặt cây gì mà không nhìn thế ( hai tên nhảy từ trên cây xuống cãi nhau với khánh)
Mày mắt để dưới đít à mà không thấy đang chặt cây
Có chặt phải tối chứ, đây là đường giao thông đang có xe chạy làm vậy khác gì giết người.
Phong thấy tranh cãi bên ngoài, đang dịnh mở cửa xe ra thì 1 tên đeo khẩu trang mở cửa xe của P
Phong: gì thế này
Hắn cầm sung giảm thay bắn đúng 1 nhát vào người Phong rồi chạy vội khi thấy khánh đã nhìn thấy
Lái xe: Này ( chạy vội r axe thấy Phong gục bám vào ghế)
Cậu Phong(máy chảy ướt đẫm tay P) ÔI trời ơi cậu Phong
Phong : đến bệnh viện nhanh
Phong bỏ thuốc ra hút tay run lên
Phong: Nó dùng sung bắn tôi sắp không chịu được rồi nhanh
Tôi nhìn thấy giờ đã 8h tối chưa thấy anh ta về, tôi gọi điện
Phong: alo
Anh có về ăn cơm không tôi còn biết
Không ăn trước đi ( cố nói 1 câu rồi cúp máy)
Chưa nói xong đã cúp máy ( Gấu khóc lớn)
Giúp việc: không hiểu khó chịu gì quấy lắm
Hay là ngáy ngủ hả chị
Mới dậy rồi mà, nó ngoan thế hôm nay sao ý
Tối bế con lòng cũng nóng như lửa dù chẳng hiểu vì sao “Gấu ngoan con”
Phong đến viện cấp cứu trong bộ đồng phục của ngành Hải Quan. Bác sĩ cởi từng lớp áo, P hôn mê dần
Khánh: dạ cậu ý bị bắn lúc 7h30
Mẹ Phong: Tôi sẽ xuống đó ngay
Lát sau Phong được đẩy vào phòng mổ, bác sĩ tiến hành mổ lấy đạn. Vì là gần tim khá nguy hiểm nên ai nấy đều lo lắng.
Bác sĩ trưởng khoa mổ vã mồ hôi: Cậu ta là con của thủ tướng. Chính vì vậy chúng ta ngày hôm nay phải làm tốt nhất có thể trên cả tốt hiểu chưa?
Vâng
Trên đường đi mẹ Phong lo lắng gọi điện liên tục
Lái xe: đang phẫu thuật rồi ạ, bác sĩ nói đạn gần tim rất khó khăn và nguy kịch
Nói với họ nếu con trai tôi có sao họ đừng hòng yên ( mẹ Phong quay xe qua đón Vân)
Tôi nghe như tin sét đánh, ngồi trên xe cùng mẹ Phong. Hai người phụ nữ đều lo lắng đến nghẹt thở. Tôi thấy bà cứ nói “Nam mô a di đà phật”. Tôi cũng cúi đầu nói theo, hi vọng anh ta bình an. Đến nơi mẹ Phong đứng không vững tôi phải đỡ bà.
Mẹ Phong: Nó sẽ không sao đâu, không thể sao được.
Tôi và mẹ Phong ngồi bên ngoài cùng chờ phẫu thuật. Xe của anh ta đẩy ra, máy trên tay và chân vẫn nguyên xi, mất rất nhiều máu.
Bác sĩ: Gắp đạn thành công rồi, xin cứ yên tâm
Mẹ Phong: đúng là nhà có phúc đức. Cảm ơn trời phật. Khánh bịt hết thông tin về việc Phong bị bắn chưa
Dạ rồi ạ
Chuyện này không được để lộ, 2 tiếng nữa tôi phải đi cùng ông ý dự hội thảo. Không thể ở lại được, cô ở đây chăm sóc cho nó thay tôi nhé
Vâng mẹ cứ đi đi
Bà chỉ xoa được dầu con trai rồi lại phải đi vội vàng. Tôi nhìn P nằm đó có có lẽ anh ta rất cô đơn. Đến lúc mạng sống chỉ còn sợi tóc, nhưng chẳng có ai ở bên. Tôi lấy khăn ấm lau máu trên khắp người anh ta. Bảo vệ đứng ở cửa được khánh dặn dò kĩ càng. Tôi nhìn đôi môi đỏ của anh ta giờ tái mét đi. Đột nhiên thấy anh ta co giật
“Bác sĩ, anh khánh mau gọi bác sĩ”
Bác sĩ: không ổn rồi, đột nhiên sốc phản vệ
Nhìn phong co giật trên giường tôi sợ hãi. Anh nhất định không được bỏ mẹ con em. Chúng ta mới kết hôn mà đừng bỏ rơi em mà
Ba hôm sau, tôi mặc áo co Phong để xuất viện từ lúc anh ta tỉnh lại chẳng nói năng gì?. Cứ như kẻ mất hồn, cài cúc áo Phong cầm tay tôi
Phong: đêm nào cô cũng lải nhải bên tai khiến tôi không ngủ được đấy
Tôi đọc kinh phật mà
Để làm gì
Để anh mau khỏi bênh và qua khỏi hố tử thần
Phong cười rồi ôm lấy tôi “Tôi ổn rồi”
Đau không
Tất nhiên là đau rồi
Mẹ anh có đến lúc cấp cứu
Đừng nhắc đến, tôi không muốn nhắc đến nữa
Vậy chúng ta về nhà tôi, về nhà của chúng ta
Nhất trí ( tôi cười rồi mang khăn đi giặt)
Phong thấy Vân đi vào tolet đổi sặc mặt
Khánh: tìm ra bọn bắn rồi
Thế nào, tao nhất định cho chúng mày chết trong nhục nhã( Phong nhăn mặt vì nỗi đau)
À Hạnh có đến thăm cô ta đứng bên ngoài
Thính quá nhỉ cho cô ta vào đi
Hạnh thấy Phong liền khóc lóc ôm lấy
Hạnh: nghe tin anh bị bắn mà em rất nóng ruột, tim như vỡ ra
Thế vỡ tan chưa em ( nói đểu) mà sao em biết anh bị bắn
Bố em nói ( Phong cười)
Chuyện này bố anh còn chẳng biết vậy mà bố em biết nhanh vậy
Em không rõ anh ko sao là em mừng rồi. Bao năm mới gặp lại em thật sự sốc khi thấy anh bị như vậy?
Vân đi ra thấy Hạnh đang ôm Phong. Hạnh đổi sắc mặt
Hạnh: Sao nó lại ở đây, anh và nó vẫn
Phong: Chào hỏi đi. Anh giới thiệu với em nhé. Đây là Vân vợ anh, bọn a vừa kết hôn.
Không thể, anh không lý nào yêu nó thật. Không lẽ anh bỏ em vì nó..
Tôi vẫn ái ngại vụ đánh ghen. Tôi chào Hạnh
Chào cô
Chào cái con mẹ mày, con chó ( Phong nghe thế tát bốp vào mặt Hạnh)
Hạnh: anh ..anh dám đánh tôi
Phong: Tôi đánh hộ vợ tôi. Giờ thì cút đừng xuất hiện trước trước mặt tôi nữa. Vết này do chính bố của cô gây ra đấy. Về nhắn với bố cô là chờ tôi đến tìm xử lý cả nhà cô. À áo lót cô mặc lệch đấy vừa đi xoạc dạo về à mà xộc xệch thế ( vẫn giọng cợt nhả mỉa mai)
Hạnh bị Khánh kéo tay tôi lôi ra khỏi phòng. Tôi nhìn điệu cười của Phong
“Anh vui lắm à”
Ừ vui
Anh đánh phụ nữ đấy
Nó đáng bị ăn đòn
Anh còn soi được áo lót cô ta thế nào, thật kinh khủng ( tôi quay đi)
Phong gọi với
Này cô ghen à
Khánh: Ghen rồi ( Phong cười)
Phong: ghen là tốt
Tôi ra ghế đá ngồi, hôn nhân với người đàn ông này. Có lẽ giờ mới chỉ là bắt đầu nhưng anh ta rất đáng sợ. Anh ta không vô tư như bản thân mình nghĩ. Nhất là về phụ nữ, anh ta rất tinh và nhạy cảm. Người đàn ông có quá nhiều kinh nghiệm liệu mình giữ được bao lâu đây.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!