KIẾP ĐÀN BÀ - Ngoại truyện: Kiếp Đàn Bà (F2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
3280


KIẾP ĐÀN BÀ


Ngoại truyện: Kiếp Đàn Bà (F2)


Lời giới thiệu dường như có chút gì đó khiến người đàn ông đối diện không cảm thấy vui vẻ,tôi cố vươn bàn tay gần hơn đến chỗ anh ta…
-Cám ơn anh nhé,tôi tên Vân..(tôi cố dòm vào gương mặt anh ta đang ngây ra) anh gì…

Người cảnh sát đi tới gần chỗ Phong anh ta đưa giấy bút…
Cảnh sát; thưa ông,ông sống tại khu này chứ
-đúng vậy
-xin ông ghi đầy đủ họ tên vào đây …
Phong như kẻ mất hồn kí xoẹt rồi đi thẳng lướt qua Vân…Vân chạy theo phía sau ra ôm lấy vali…
Tôi thấy anh ta rất kì lạ tỏ vẻ cao ngạo nhưng dù sao anh ta cũng đã giúp đỡ mình,chắc cũng không đến nỗi…tôi cười thở phào nhẹ nhõm..

Phong lên chiếc xe đóng rầm cửa ,cứ ngồi trước vô lăng buồn bã,đôi mắt đỏ lên rồi cúi đầu gục xuống vô lăng..”tôi chẳng thể nào quên em được,tôi rất nhớ em tôi lỡ yêu em rồi thì phải làm sao đây”…
Tôi đi qua thấy anh ta đang gục đầu xuống vô lăng,có lẽ anh ta mệt chăng…đến địa điểm căn nhà khá lớn,có vẻ cháu cô Choi rất giàu có,vừa mở cửa vào thì một đứa bé chạy vụt vào trong,tôi giật bắn mình…tôi vội vào nhà để đồ xuống và không thấy đứa bé đâu ” cháu ơi,cháu gì ơi”
-cô gọi cháu à (tôi quay lại giật bắn mình)
-đúng rồi,nhà cháu ở đâu có lẽ cháu vào nhầm nhà rồi
-nhà cháu ở đây mà
-dây là nhà cô mà,bố mẹ cháu ở đâu để cô dắt đi tìm (tôi đến gần nhìn thăng bé khoảng 5 tuổi rất đáng yêu) cháu nhà ở đâu
-cháu không về đâu
-cô có thể hỏi tại sao không?
-cháu nhớ mẹ
-mẹ của cháu đâu
-bố bảo mẹ đi làm
-vậy thì mẹ sẽ đi làm rồi về
-mẹ đi lâu lắm rồi không thấy về ( tôi nhìn thằng bé buồn thiu,tôi xoa đầu)…

Phong lái xe về đến nhà vú em đang luống cuống gương mặt tái mét đi…
Vú:cậu P ơi bé gấu tôi không tìm thấy.
-lâu chưa vậy (P sốt sắng)
-tôi dắt nó đi đến siêu thị mua ít đồ quay ra vào tính tiền đã không thấy rồi ,tôi nhờ bảo vệ trích xuất camera thì thấy nó đã chạy ra ngoài rồi nhưng tìm mãi không thấy…
-cô cứ bình tĩnh,giờ cháu và cô cùng nhau đi tìm
-vâng
-giờ cháu sẽ đi xung quanh khu,cô ra công viên chưa ạ
-tôi ra rồi mà cậu,giờ không biết đi về hướng nào…
-Dc rồi cháu sẽ đi bên này

Phong chạy ngó khắp các nơi trong mọi ngách của khu nhà,đên khi vã mồ hôi không thể chạy được,anh ta chợt nghĩ ra chắc chắn thằng bé chỉ loanh quanh trong khu,về nhà anh ta vội vã xem camera ngoài sân..thằng bé có về cửa nhưng nhà khóa rồi chạy vụt sang nhà đối diện…
Tôi nấu cho thằng bé ăn tạm chút mỳ,thằng bé ăn có vẻ tốt bảo sao trông có vẻ khá bụ bẫm…quay ra rửa bát quay vào thấy thằng bé đã ngủ ngon lành,chắc bố mẹ thằng bé cũng đang đi tìm,tôi vừa ra đến cửa thì thấy chuông ấn liên tục…mở cửa ra tôi thấy Phong…
“ơ anh ,anh làm gì ở đây”
-con tôi đang ở đây phải không
-à thằng bé con có,tôi cũng đang định ra xem có ai đi tìm không,anh cũng ở khu này à…
Anh ta chẳng thèm trả lời mà lao vào nhà,thấy con trai anh ta xốc thằng bé lên vai…
“trẻ đang ngủ không nên xốc như vậy đâu”
-tôi toàn làm vạy chẳng sao cả
-vợ anh không nhắc nhở anh à,trẻ con làm vậy dễ giật mình
Phong nghe câu đó vội vã bế gấu ra ngoài,tôi ngồi trong nhà gập chăn đắp cho thằng bé rồi thở dài ” hình như là họ cũng ở khu này,thằng bé thật đáng yêu có đôi mắt rất giống mình”…

Phong về nhà đắp chăn cho con..rồi kéo cà vạt trên cổ áo trễ xuống cho dễ thở
Vú: tôi sẽ chú ý hơn,xin lỗi cậu P
-trẻ con hiếu động ,vú đừng nghĩ gì nhiều
-rika (cô giúp vc) xin nghỉ 2 tháng vì chồng cô ấy gẫy chân,mình tôi sẽ chẳng thể nào làm xuể mọi việc,có lẽ cậu nên tuyển thêm người
-mai tôi sẽ tuyển thêm người,cô cũng mệt rồi về nghỉ ngơi đi ạ…
-cám ơn cậu,tôi già rồi nếu không vì bé gấu chăm từ bé,tôi đã xin nghỉ rồi
-cô vất vả rồi
-cậu cũng vất vả mà,gà trống nuôi con tôi hiểu hơn ai hết…
Phong cười nhẹ rồi vuốt tóc con đang đầy mồ hôi dính trên đầu
“con giờ đây đối vs bố là tất cả”…

Hôm sau tôi dậy từ sớm,dọn dẹp sạch sẽ nhà cửa rồi gọi cho mẹ
Mẹ: mẹ đang ở Việt Nam rồi con sang đó an toàn chứ
-không an toàn thì sao gọi về cho mẹ được…
-nhớ mặc ấm đấy bên đó lạnh lắm
-con biết rồi con đi học đây…

Tôi ra bến xe buýt đứng tay cầm bánh mỳ,tay cầm bản đồ tìm địa chỉ tập huấn sảnh A nhà J …ngồi cắn bánh mỳ trong lúc chờ xe buýt tôi thấy người đàn ông tên Phong đó phóng vèo qua ,ngồi trong chiếc xe mui trần đỏ bóng loáng,người Việt mà giàu thật chứng tỏ cũng rất giỏi…lát sau tới nơi tập huấn,tôi thấy rất đông,phải xếp hàng để làm thủ tục nhập học…tiếng bật rượu vang ở trong tòa nhà khiến mọi người chú ý…

Phong được ban tổ chức đưa cho chai rượu vang,tiếng bật lớn chúc mừng anh ta mở gian hàng bán kim cương và đá quý cao cấp tại tòa nhà…anh ta cười nhẹ trong bộ vest đỏ đun lich lãm rót đống cốc rượu tỏa ra khói chồng lên nhau,nhân viên cô nào cô nấy chỉn chu gương mặt rạng rỡ trước vị giám đốc trẻ tuổi…

Tôi đứng cạnh một cô gái bỗng cô ấy lên tiếng
“ô cậu cũng người Việt à”
Tôi: sao cậu biết
-tôi nhìn tờ giấy trên tay cậu đó thôi,tôi cũng cư trú tại Hàn mà…
-đúng rồi gặp đồng hương rồi mình là Vân
-mình là Ly
-uk đằng ấy bao tuổi
-mình 23
-ô thế gọi chị nhé chị 30 rồi
-30 á,sao trông trẻ vậy
-chắc do ăn ngủ tốt (tôi cười gượng)
-em cứ nghĩ bằng tuổi là cùng chắc chị có gia đình rồi chứ
-chị chưa ,vẫn mải chơi
-khéo lấy muộn lại sướng chị ạ,lấy sớm cho khổ…người bên kia cũng là người Việt đấy (chỉ P)
-sao tinh vậy
-em thấy anh ta nói chuyện vs nhân viên bằng tiếng Việt mà,giàu chị nhỉ..
-uk 1 viên trong tủ kia đủ sống rồi (ý viên kim cương)
-nếu mà yêu dc người giàu thế làm vợ bé em cũng chấp nhận…
-ấy sao phải phí đời thế em…cứ tơ rưng lấy người mình yêu là sướng nhất…
-em yêu nhiều rồi nhưng em chỉ thích trai giàu có thôi như anh kia chẳng hạn…
Tôi cười nhạt,hắn có vợ rồi mà vẫn mơ tưởng con bé này điên rồi..
“ai là Thu Vân”
-là em ạ thưa cô…
-thành tích rất tốt em vào nhóm A …
-vâng cám ơn cô..
Tôi cầm tấm thẻ theo nhóm A ra sảnh,nơi đây đang tập massage cho khác ngay tại sảnh,bàn tay,chân và cả mặt…
1 vị khách tây được thầy hướng dẫn chỉ qua chỗ tôi…
Thầy: mỗi em hãy làm thực hành cho tôi xem,hôm nay phản ánh của khách hàng chính là kết quả của bài tập hôm nay…
Tôi vui vẻ nâng bàn chân khách,xoa bàn chân vị khách tây dưới chậu nước nóng với hương hoa hồng nhẹ…vị tây có vẻ thích thú nhắm mắt…
Phong được học viên của lớp tập huấn ra massage thử…
Ly: anh ơi anh có thể làm mẫu để chấm điểm cho em không ạ,dù sao em vẫn thích người Việt hơn
P: tôi không thích massage (câu trl như tạt gáo nước lạnh vào Ly)…
Ly: à vâng
Bảo vệ: sang bên kia đi chỗ này kp chỗ mời chào…
Phong đi ra cửa bỏ thuốc lên miệng châm rồi hút,anh ta nhìn Vân đang nâng bàn chân khách massage từng chút một có vẻ như điều đó làm anh ta thấy Vân là một cô gái tầm thường…

Bên trong tòa trung tâm thương mại cô gái nhân viên bán kim cương của Phong đang kiểm hàng thì một người đàn ông dứng ở phía góc nháy mắt,cô gái gật rồi tuồn viên kim cương vào trong găng tay rồi đi ra như bình thường…
Bảo vệ: cô đi đâu vậy,đang kiểm hàng không dc ra ngoài
-cháu buồn đi vệ sinh không lẽ nhịn ạ
-nhưng nếu bây giờ có sai xót thì tất cả bị ảnh hưởng…
-cháu đi rồi về các chị ấy đang kiểm có gì đâu ạ,có đã nói rồi…
-đi nhanh về nhanh…
Các nhân viên người kiểm,người đang tư vấn cho khách,họ vẫn chưa thật sự sắp xếp được kỉ luật …cô nhân viên ăn cắp thấy camera liền đi thẳng vào hướng nhà vệ sinh…
Tôi đã xong phần massage cho khách,đứng lên uể oải vươn vai vì thật sự họ rất nặng,đỡ bàn chân họ mà tôi dã cả tay…được cái là kết quả của buổi tập huấn hôm nay được điểm tốt…vừa bước vào nhà vệ sinh tôi thấy một cô gái mặc đồng phục của nhân viên bán hàng cứ đi đi lại lại trong tolet khiến tôi chú ý…tiếng kêu rú lên thông báo…
Thông báo: hiện nay gian hàng của trung tâm đang mất vật có giá trị,yêu cầu nhân viên P của gia hàng kim cương Phong ĐẠI về quầy gấp…
Cô nhân viên luống cuống đi ra gần chỗ Vân giả vờ rửa tay,chiếc túi đeo chéo của Vân có ngăn ngoài đang để tơ hơ,cô ta lén nhét viên Kim cương vào khi cố tình va vào Vân..
Nhân viên: tôi xin lỗi trơn quá
Vân: không sao…
Tôi thấy cô nhân viên đó rời đi vội vã,vừa rửa xong cái mặt đi ra thấy bảo vệ tóm lấy tay tôi…
Cô nhân viên: tôi không có lấy mà
Tôi: có chuyện gì vậy
Bảo vệ: cô nhân viên này đi vào nhà vệ sinh nhưng lục người k có chứng tỏ có đồng phạm
TôI: này đồng phạm gì tôi chẳng hiểu các người nói gì..
bảo vệ: cô gái phiền cô cho chúng tôi xem túi có gì không
-Xem thì đơn giản nhưng vấn đề là các anh không có quyền…
Nhân viên: tôi không biết gì hết đâu,chị ấy uy hiếp tôi bảo tôi ăn trộm,chị ta có thứ uy hiếp tôi…

Tôi còn đang hoang mang bảo vệ giật túi đổ ra viên kim cương lăn ra từ túi
Bảo vệ: còn chối cãi nữa không,hai đứa mày định để tất cả chúng tao bị đền à,chúng mày có biết 1 viên này bao nhiêu không…
Tôi: này các anh tôi không có quen cô ta cũng kb tại sao có cái này trong túi
Nhân viên: tôi có qua đêm vs bạn trai,chị ta là người yêu cũ của anh ý,họ có video tôi qua đêm nên uy hiếp tôi ăn trộm ,tôi bất đắc dĩ thôi…
Tôi 3 máu 6 cơn chỉ vào mặt cô ta
“cô em nói cho rõ lại có nhầm người không tôi không biết cô”
-chị ta ép tôi đấy mấy anh bảo vệ
Bảo vệ: đưa về đồn cảnh sát tất cả
Quản Lý: giám đôc đang đứng ở sảnh chờ tôi trả lời,vừa khai trương lại có sự cố tôi thật sự kb nói sao…
Bảo vệ họ vặt tay tôi lại như thể tôi là tội phạm,tôi có nói thế nào họ cũng không nghe tôi nói…” tôi thật sự không quen cô ta mà hãy tin tôi chứ”
Bảo vệ: đều bị đi tù hết tội trộm cắp là không thể chấp nhận,cô có biết chúng tôi làm được bao nhiêu không,nếu hôm nay mất viên đó chúng tôi đều bị kỉ luật,vợ con chúng tôi sẽ thế nào khi biết ngày đầu tiên chồng đi làm lại có sự cố
-nhưng kp tôi mà sao các anh không tin…
1 cô nhân viên đi tới nói vs quản lý
“GIám đốc không vui đâu mặt hằm hằm luôn”(vừa nói xong thấy Phong đi ra từ văn phòng)…..

Phong ra sảnh thấy Vân đang bị bảo vệ trói ngược tay ra sau…
Bảo vệ: đây là kẻ trộm thưa sếp
Tôi ngạc nhiên khi biết anh ta là chủ vội phân bua
Tôi: chúng ta biết nhau đúng không,tôi k có lấy đâu xin hãy tin tôi,tôi k quen cô nhân viên ý sao có thể cấu kết được…
P: cô nhân viên kia người nước nào
Quản lý: trung quốc ạ…
P: điều tra kĩ chưa
Bảo vệ: kĩ rồi ạ đúng là chúng cùng nhau vào tolet rồi định tuồn đi…
P: đưa lên cảnh sát..
Tôi lầm lỳ đổi sắc mặt…
Tôi: tôi k quen cũng k có lấy ,tôi sang đi học chứ kp sang đi ăn trộm,anh làm vậy sẽ khiến hồ sơ học bạ của tôi bị ảnh hưởng trong khi tôi không làm..
P: làm hay không chỉ có trời mới biết được
-tôi không lấy
-cô lấy gì chứng minh khi đồ của tôi nằm trong túi cô
-tôi nói tôi k lấy mà ( tôi đỏ mắt rồi rơi nc mắt)
P thấy thế liền thở dài mệt mỏi
P: bỏ qua đi,nếu lấy lại dc rồi thì bỏ qua đi,sa thải cô nhân viên người trung kia ngay lập tức…
Quản lý: nhưng đúng là họ cấu kết ạ
P: biết đâu cô gái kia trong lúc sợ phát hiện nhét vào túi của cô gái này thì sao,cô ta biết đã lộ (tất cả ấp úng)
Tôi gật gật trước lời anh ta nói…
P: nhưng đó chỉ là giả thiết,thả cô ta đi…
Bảo vệ bỏ trói tay tôi …
Quản lý: tôi sẽ chịu trách nhiệm bằng cách thôi vc
P: cậu là em họ Tuấn nhỉ,tuổi trẻ có trách nhiệm rất tốt cứ làm đi lỗi kp ở cậu,cô đi theo tôi…
Tôi: tôi k có lấy (vẫn lầm bầm câu ý rồi theo anh ta vào văn phòng)
P: viên kim cương đó giá trị khoảng 80 tỉ tiền Việt
-vâng ..
-cô làm gì ở đát nc này
-tôi sang đi học thôi,tôi thật sự k quen cô ta,cô ấy và tôi k quen thật mà
-tôi tin cô (tôi thở phào khi nghe anh ta nói)…nhưng cái gì cũng có giá của nó,tôi cần 1 người giúp việc nhà trong 2 tháng,cô cũng gần nhà tôi,cô làm dc k
-tôi làm dc
-tốt sẽ có lương…
-tốt quá tôi cũng đang tính đi xin việc,cám ơn đã tạo cho tôi việc,anh là người tốt vợ anh thật may mắn khi lấy dc anh (nói đến đó P đổi sắc mặt)
-đi thôi
-đi đâu ạ
-về nhà tôi…

Tôi nhắn tin cho Trà luôn trong rủi có may,tìm được viêc không phải ăn mỳ tôm rồi…

Tại Hàn Quốc Trà được nhận học bổng cho đợt tập huấn,cô ta vui mừng hét lên
Cô choi: chúc mừng em
-em cám ơn cô ạ em sẽ cố gắng
-Trà này hãy đối xử tốt với Vân nhé
-sao cô lại nói vậy
-quá khứ của Vân có lẽ em rõ nhất,đứa trẻ đó đã quá nhiều đau thương ,hãy để nửa đời còn lại của con bé dc sống trong hạnh phúc
-em k hiểu ý cô,em coi chị Vân như chị gái ruột vậy cô ạ
-đấy là cô nói vậy trước ,sau này sẽ có ngày em sẽ hiểu ý cô nói,nếu em không nghĩ đến câu này thì lúc đó tất cả sẽ bình yên…

Tại Việt Nam mẹ của Vân ngồi ở quán trà kín chờ mẹ P,vừa đến mẹ P đã hùng hổ
Mẹ P; Bà muốn chết hay sao
-tôi không hiểu
-con gái bà nó lại xuất hiện cạnh con trai tôi rồi
-không thể nào
-tiền tôi cho bà phẫu thuật cho con gái bà,tiền cho làm lại từ đầu để rồi cuối cùng nó vẫn xuất hiện cạnh con tôi là sao (Mẹ P nghiến răng gằn giọng)
Vân: con tôi có bạn trai rồi cno còn sắp cưới
-vậy thì tại sao không cưới đi ,tại sao hả,các người là lũ bọ chét cả đời chỉ rình rập sau lưng con tôi…
-tôi sẽ bảo nó về nhà ngay
-quá muộn rồi,giờ can thiệp sẽ gây nghi ngờ,nếu biết thế này lúc ý thà để nó chết đi cho xong
-kìa chị,tôi là mẹ nó,sao chị lại nói như vậy được
-con tôi và con chi là hai đẳng cấp khác nhau,đứa sinh ra miệng ngậm vàng còn con chị k những có ck mà còn nghèo hèn sao xứng hả,chị có biết thế nào là trơ không…
Mẹ Vân buồn bã ngồi để cho mẹ P xỉ nhục..bà nhịn,nhịn và khóc,bà sợ rằng con của mình sẽ có ngày nhớ lại,sẽ đau khổ không còn vô lo nghĩ như bây giờ…

Tôi đến nhà anh ta Gấu cười khà khà khi thấy tôi…
Gấu: cô vân ơi
-chà nhớ tên ghe nhỉ
vÚ em ngạc nhiên khi thấy cô gái tên Vân xuất hiện trong nhà
P: cô gái này sẽ giúp cô trong thời gian tới thay rika
-à vâng
Tôi: chào cô cháu tên Vân …
-à vâng (cô giúp vc run lên)
-cô không khỏe ạ,để cháu làm cho..
-không tại cô tên Vân nên tôi…
Gấu: mẹ con cũng tên Vân ạ…

Phong đứng bên ngoài nghe điện thoại anh ta đi vội vã
P: cháu k ăn cơm đâu mn ăn trc đi
Gấu: bố đi đâu ạ
-bố đi gặp chú Tuấn lát bố sẽ về..

Phong phóng xe tới quán rượu anh ta rung chuông…
Tuấn: tao biết ngay là mày mà,thằng đểu lúc nào cũng hào phóng (rung chuông bao cả quán rượu)…
-hôm nay tao chưa ăn gì đang đói đây
-ăn tạm mấy con hàu này đi,uống cho vào
-sao nay gọi tao sớm vậy..
-tối đi xả không,mới hút vài đường cỏ mỹ mà giờ thèm quá
-tao chơi gì đâu mà xả
-3 năm k xả rồi mày có phải là P nữa không đấy
-tự dưng k còn ham muốn nữa…
-3 năm mày k động vào đàn bà,thế đủ rồi thằng điên mày phải sống cuộc sống của mày chứ
-cô ấy luôn là nỗi ám ảnh trong lòng tao…tao luôn nghĩ đến cô ấy,đúng là con ngta mất đi rồi mới cảm thấy nuối tiếc…
-chính vì thế mà hãy quên quá khứ đó đi mày vẫn trẻ ,thằng bạn ăn chơi lãng tử của tao đâu
-vẫn lãng tử đó thôi
-lâu k chén gái thành bê đê đấy…
P cười rồi nâng ly…
Cô giúp việc có vẻ cảm thấy không khỏe,tôi lau dọn sạch sẽ phòng Gấu
Gấu: con buồn ngủ
-thế con ngủ đi
-vú hay đọc truyện cơ
-thế để cô đọc nhé,vú nay mệt rồi…
-dạ cô…
-ngoan lắm…
Tôi đọc truyện cho thằng bé rồi hai cô cháu ôm nhau ngủ từ lúc nào không hay..đứa trẻ này có gì đó rất ám áp,khiên mình thấy yên bình khi ở bên…

Phong ở quán rượu hai cô gái đang rót tiếp tục,Tuân say đừ người…
P: đủ rồi đừng rót nữa
gái: uống nữa đi anh (sờ xuống đùi rồi vùng nhậy cảm của P) hay đi chỗ khác em rót cho anh nhé anh P,mến mộ anh dã man luôn ý
P: đưa hộ anh thằng bạn anh về nhé,anh say rồi đi taxi về thôi
-về đâu em đưa về
-không cần,anh say hay xấu tính lắm (P cười nhếch mồm rồi lảo dảo ra vẫy xe)…
Lên xe taxi anh ta thờ ra toàn mùi rượu
Lái xe: có vẻ là một cuộc nhậu tới bến
-đúng vậy lâu rồi k uống nhiều đến vậy…
Về đến nhà P cởi bỏ cúc áo trên cổ mở cửa phòng con rồi thấy Vân đang ôm gấu ngủ,anh ta khẽ kéo chăn cho gấu rồi trượt người đập môi xuống chạm vào môi Vân …đứng bật dậy Phong xoa xoa mặt cố tỉnh táo…
P: thôi nào ,rượu chết tiệt khó kiểm soát…
Tôi thấy sặc mùi rượu lại như có ai chạm vào mặt liền mở mắt…
Tôi: ô xin lỗi tôi ngủ quên mất,anh toàn mùi rượu vậy
-uống rượu k có mùi rượu thì mùi gì…
-tôi xin phép
-cô pha cho tôi cốc nước gừng nhé
-à vâng chờ tôi chút…
Phong về phòng say đến mức khát tu hết bình nước…ngồi thẫn thờ cởi từng cúc áo…
Tôi pha xong nước gừng bê lên thấy anh ta đang cời trần,tôi đặt lên bàn…
“anh uống đi,tôi về luôn đây,uống nóng cho tốt”
Phong bất giác tóm tay Vân…
Vân: nước đây tôi pha xong rồi
P: tôi cần xả cô muốn bao nhiêu
-xả nước để tắm ạ,tôi không lấy tiền đâu để tôi xả cho…
Phong kéo tay Vân nằm xuống giường rồi đè lên…
P: xả tình dục cô bị ngu à …
-này anh thằng khốn thả tôi ra…
-đàn bà chỉ cần tiền là dc,tôi có rất nhiều tiền
-ai nói tôi cần tiền
-thế cô ở nhà tôi làm quái gì
-anh thuê tôi mà
-thế k cần tiền thì cần gì phải đi làm thuê (tôi tát bốp vào mặt anh ta)…
-tôi đi làm thuê chứ không làm gái,tha cho tôi để tôi về đi,tôi có bạn trai rồi
-có sao cô k nói tôi k nói ai biết,mà có biết cũng chẳng sao…
-đồ chó má (lần đầu văng bậy rồi khóc cố đẩy)…
Anh ta lấy tay cởi bỏ cúc quần của tôi ra,tôi cố vùng vằng anh ta với tay tóm lấy áo,chiếc áo len xé toạc ra…tôi ngồi lên đầu giường kéo chăn che lên người rồi lắc đầu…
-tôi không cần tiền,anh đừng làm thế
Anh ta kéo chăn vứt xuống dưới rồi tóm lấy cổ tôi cắn bầu ngực ngấu nghiến…tôi tóm tóc anh ta đẩy ra,anh ta bóp má tôi chặt rồi trợn mắt lên…
P: ngoan sẽ có tiền (anh ta cắn chặt vào môi tôi rồi dùng lưỡi cố làm tôi há miệng)
Tay bên dưới anh ta kéo quần rồi tay bóp ngực…sau khi thấy tôi vừa khóc vừa thở hổn hển vì anh ta bóp má khiến khó thở…
-tôi muốn về nhà ( tôi quay người anh ta kéo quần lót tụt ra rồi xoay tôi lại)
P: mai về chưa muộn…
Anh ta cho vào rất chuyên nghiệp,tôi đau cấu vào vai anh ta…cào vào cổ anh ta…anh ta như một con thú giữ tay tôi và dập ..từng tiếng dập,tôi bám tay nắm chặt chăn…
Như một giấc mơ …tôi muốn tất cả chỉ là giấc mơ…1 người đàn ông xa lạ đã chiếm lấy tôi vào cái đêm mưa tuyết định mệnh ấy…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN