Kiếp Sống Giới Giải Trí Của Tiểu Thư Hầu Phủ - Chương 40: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
148


Kiếp Sống Giới Giải Trí Của Tiểu Thư Hầu Phủ


Chương 40: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Cơ Hoàng

Cổ Nguyệt dắt xe đạp vui vẻ chạy tới. Cô bé buộc tóc đuôi ngựa cao, tràn đầy sức sống thanh xuân.

Lâm Bạch Dư cười với Cổ Nguyệt: “Xem ra cậu ăn tết không tồi, béo lên rồi.”

Cổ Nguyệt phồng hai má mập tròn: “Bạch Dư, rút lại lời nói vừa rồi, chúng ta vẫn là bạn tốt.”

Lâm Bạch Dư vươn ngón tay chọc má Cổ Nguyệt: “Tớ nói đúng mà, sao phải thu lại? Bạn Cổ Nguyệt, làm người phải thành thật!”

Cổ Nguyệt cạn lời, cô chẳng bao giờ nói thắng được Lâm Bạch Dư, nhưng nhìn xuống xe đạp của mình, lại hưng phấn, nói: “Cậu thấy xe đạp của tớ thế nào?”

Lâm Bạch Dư xem xe đạp của Cổ Nguyệt vài lần, màu phấn hồng, khung xe nhỏ nhắn, là loại xe đạp điển hình của các nữ sinh, là loại các thiếu nữ thích nhất, hơn nữa còn mới tinh.

“Cậu mới mua xe đạp à?” Lâm Bạch Dư nói, “Đẹp lắm.”

“Đúng vậy, tớ chọn mãi mới được đấy, còn dùng tiền của chính tớ để mua cơ.” Cổ Nguyệt đắc ý nói.

“Không tồi, không tồi.” Lâm Bạch Dư vỗ tay tượng trưng vài cái.

“Cậu chẳng có chút thành ý gì cả.” Cổ Nguyệt lại phồng má, kéo Lâm Bạch Dư đến lán gửi xe cùng mình.

Tới lớp học, trong lớp đang rất ồn ào náo nhiệt, có rất nhiều bạn đang mượn vở của người khác chép bài tập. Cổ Nguyệt kéo một cái đã bắt được tay Lâm Bạch Dư: “Bạch Dư yêu quý, cho tớ mượn vở bài tập toán của cậu một chút đi.”

Lâm Bạch Dư nhướn mày: “Cậu cũng chưa làm xong bài tập hả?”

Cổ Nguyệt cười ha hả: “Người ta chơi vui quá, quên mất!”

Lâm Bạch Dư cạn lời, lấy vở bài tập toán học trong cặp sách ra cho Cổ Nguyệt, Cổ Nguyệt lập tức múa bút thành văn. May mà mọi người đều đến khá sớm, vẫn còn một lúc lâu nữa mới tới giờ vào lớp. Nhân lúc này, các bạn học sinh nhanh chóng bổ sung những bài tập mình chưa làm xong.

Trước khi tiếng chuông vào lớp vang lên, cuối cùng Cổ Nguyệt cũng thả lỏng mà nằm bò trên mặt bàn.

Cô chủ nhiệm Lâm Nhan bước vào lớp theo tiếng chuông. Tuổi Lâm Nhan không lớn, mới tốt nghiệp được ba năm, cũng vì gần tuổi với các học sinh, nên rất thông cảm cho học sinh, có thể nói chuyện đùa giỡn với học sinh, hơn nữa chất lượng dạy học không thấp, nên rất được học sinh yêu quý.

“Trông

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN