Kiếp Yêu
Kiếp Yêu - Phần 16
Họ bc đi tôi chạy theo đức vua đứng trước mặt anh ta nhìn rồi lườm ( a ta đi lướt qua vai tôi) …
_Anh nghe câu hãy đợi đấy bao giờ chưa?tôi nhất định sẽ khiến anh thay đổi ( mn cố mím môi k cười)…a ta vẫn vậy k phản ứng đi thẳng…tôi đến thư kí của tôi cho tôi 1 chàng
_cô sáng nay làm gì vậy sao trc mặt ngài lại đi nói nthe
_em k sợ anh ta
_kể cả k sợ e k nghĩ cho chúng tôi sao ,xin em đáy hành động của em đi sai bước chính là e đang tước đoạt mạng sống của n ng xung quanh nếu e thương chúng tôi
_dc rồi e hiểu rồi ?dc rồi mà nguôi giận đi ,ăn đi chị em toàn ăn 1m thôi
_k dc ăn cùng mà
_lo gì có em với chị biết thôi k sao đâu ( tôi kéo tay)…đếm đến k ngủ được tôi lại ra ven hồ…ngồi ngắm hồ vu vơ rồi bỏ máy ra chụp ảnh …tôi giật mình khi thấy trong máy ảnh đang định chụp có chiếc mặt nạ tôi quay lại sợ hãi tý trượt chân xuống nước)…a ta đỡ giây phút đó tôi đang nhìn thẳng vào mắt anh ta…tôi bật dậy
_Cám ơn anh,( tôi cúi đầu) …a ta bc lên thuyền …tôi bc theo lên rồi cười cười…để tôi chèo cho đằng nào cũng k có vc j làm …a ta quay đi cho hai tay ra sau đứng trên mõm thuyền nhìn về phía trước như suy nghĩ điều gì đó…
_Anh gì này,tôi muốn được ra ngoài kb có dc k? ( k trl) mà sao Linh cô ta dc tự do ra ngoài còn tôi thì k vậy a phân biệt đối xử quá đấy?( đang cúi đầu bĩu môi anh ta vòng khăn bịt mắt động tác rất nhanh)…lại cho tôi đi đâu vậy…mở mắt ra lại đến cái gò lần trước anh ta ngồi xuống gẩy đàn có vẻ rất âu yếm cây đàn đó ai tặng anh ta sao…) oà ở đây hoa nở quanh năm sao lúc nào cảnh ở đây cũng đẹp vậy ạ ( a ta ngồi xuống gẩy đàn và giai điệu của mỗi bài nhạc đều có ý nghĩa khác nhau)…anh ta vừa gẩy vừa nhìn ra xa rồi nói tiếng Pháp nghĩ tôi k hiểu nhưng bác gái có dậy tôi rồi và gẩy đàn anh ta nói đó chính là câu thơ…tôi ngồi quay đi giả vờ k hiểu…rồi té té nước…cánh hoa bay bay trong gió còn anh ta với chiếc mặt nạ ngồi giữa những cánh hoa gẩy đàn và nói như nhắn nhủ ai đó: “vẫn dưới 1 bầu trời như thế,ngày lại ngày vẫn cứ trôi qua,ngoại trừ việc em chẳng còn ở đây,tất cả vẫn không có gì đổi thay,anh chỉ muốn mỉm cười để quên đi hết moi chuyện như chưa hề có gì xảy ra,khao khát anh khao khát muốn gặp em ( nghe câu này tôi rơi nc mắt n vẫn cố tỏ ra bt ngồi quay lưng lại để a ta k thấy)bởi vì anh rất muốn đươc nhìn thấy em,trong những ngày 1 minh đơn độc anh k ngừng gọi em,gọi tên em,nhớ em anh nhớ em,bởi vì anh thật sự nhớ em ( a ta khưng lại khi nói câu này a ta đang đau đớn) giờ đây như 1 thói quen,anh cứ mãi gọi tên em như vậy và hôm nay cũng vậy,anh nghĩ rằng anh có thể để em ra đi không 1 chút vấn vương,nhưng k phải như vậy,k phải thế anh vẫn chưa thể để em ra đi,anh xin lỗi em người anh yêu…chúc em sinh nhật vui vẻ..( nói xong câu đó cũng là lúc tiếng đàn dừng lại)…toi k dám quay lại vì lúc này tôi đang khóc như 1 kẻ điên,tại sao khi nghe a ta nói thế mình lại đau lòng,1 con người k có động lòng vậy mà mình lại thấy a ta đã yêu ai đó rất sâu đậm thì phải chắc là người đó rồi …a ta lên thuyền
K thấy tôi lên a ta quay lại,vì tôi khóc nên tôi quay đi…
_Anh về trước đi tôi về sau ( tôi mím môi)…anh ta quấn khăn vào mắt tôi…nc mắt tôi chảy vào tay anh ta ,anh ta dừng lại …xin loi anh tôi buồn ngủ quá ngáp ngủ nên nc mắt rơi…a ta tiếp tục buộc và dắt tôi lên thuyền…len thuyền tôi ngồi khóc tu tu…
_Trật tự đi
_tôi buồn quá ( chắc a ta k hiểu tại sao)…a ta giật khăn bịt mắt của tôi ra …tôi ngẩng lên nhìn mặt nạ rồi quay đi gạt nước mắt…a làm tôi giật mình đấy…anh ta quay đi tôi lại ôm ngực khóc…xl để tôi khóc hôm nay thôi tôi thật sự buồn quá k biết tại sao nữa nhưng tôi buồn ( a ta thở dài vì chắc thấy tôi hâm nặng)… lên bờ tôi đi đờ đẫn đâm mịa đầu vào cây bốp 1 cái rồi cúi chào a ta xong tôi đi thẳng…vừa đi vừa khóc to
_Mẹ ơi buồn quá ( a ta chắc nghĩ tôi hâm nặng luôn r)…đi qua Linh thấy cô ta nc hoa thơm phức và đang bực tức…ng của cô ta nói với
_Đó là lệnh rồi ạ hôm nay ai tới gần cung ngài ý đều giết tại chỗ
_im hết đi ta mất công chuẩn bị cả tối đấy ( tôi đi qua nc mũi quẹt bôi vào áo cô ta)
Linh: gì thế này nữa trời ơi ghê quá
_ồ xl nhé tôi đang buồn, ôi buồn quá ( cô ta gào lên bảo ng làm)
_còn k mau cpi cho ta về tắm ôi ghê chết lên được đúng thật là cô ta điên rồi …về phòng tôi thất thần cả đêm …anh ta chắc yêu người đó lắm ôi 1 tình yêu bị chia rẽ…a chắc cô đơn lắm mặc dù a bạo chúa nhưng sao tôi thấy a thật sự cô đơn,còn gì đau hơn khi 1 tình yêu bị chia rẽ tôi khóc tu tu…người làm thư kí bên ngoài gọi tôi
_Tiểu thư k sao chứ ạ
_k sao ôi buồn quá ( chắc họ nghĩ tôi lên cơn điên ) …cả đêm k ngủ thư kí bảo tôi từ bên ngoài
_tiểu thư dậy chưa ạ,hôm nay sẽ là ngày ngài đi săn đấy ạ
_tôi có ngủ đâu ,tôi k đi đâu
_vậy ít nhất phải đến chào ngài trc khi đi săn chứ ạ đó là quy tắc rồi
_mn ra trc đi tôi ra đây
_vậy tôi chờ ở ven hồ nhé ,nhớ ăn mặc đẹp vào nhé trang điểm chút nhé nếu k tôi bị trách đấy ạ
_dc rồi mà…tôi dậy ngồi cầm son quẹt quẹt vô hồn,tóc thì dùng tay vuốt 1 cái xong mặc nguyên bộ thể thao hôm qua rồi đội cái mũ xụp cái xong đi ra…đến ven hồ Linh xúng xính váy áo để chuẩn bị đi săn cùng ngài…tôi bc ra đến ven hồ…đứng cạnh Linh mà vô hồn rồi thuyền a ta đến họ hô cúi chào còn tôi đứng đơ ra ( thư kí đẩy tôi)
_cô mau cúi đi ngài đến rồi ăn mặc kiểu gì thế này…thư kí nhìn mặt tôi rồi giật mình) cô trang điểm kiểu gì thế kia son đánh lên qua môi rồi zời ạ đầu k chải sao rối tung rồi đừng bỏ mũ ra đấy
_em biết ròi ( vô hồn) …
Thư kia a ta bước xuống ,,,tôi ngẩng lên anh ta giật mình
_Tiểu thư k sao chứ ạ
_k tôi chỉ buồn thôi ( a ta bc xuong Linh đến gần xí xớn a ta nhìn Linh sợ lùi lại)..thấy tôi anh ta giật mình rồi rung họng 1 cái chắc quá ngạc nhiên…)tôi cúi chào rồi quay đi ( thư kí kéo)
_Ngài chưa đi mà ( ngựa dc mang tới)
Linh: em xin dc ngồi với ngài
Thư kí: k dc đâu ạ ( a ta phi lên ngựa và dơ tay ra ý bảo tôi lên ngựa,,,thư kí của tôi mừng đá chân tôi)
_Ngài gọi kìa
_à vân ( tôi đưa tay a ta kéo 1 phát lên ngựa)
Thư kí: tiểu thư Linh mặc thế này sẽ khó Cưỡi ngựa lắm nên cẩn thận vẫn hơn
_Chuẩn bị ngựa đi,ta tự cưỡi ( cô ta tức)…đi dc 1 đoạn 1 cánh cổng mở ra như đi vào khu rừng ở đây rộng thật thông ra mọi nơi…tôi vừa ngồi trên ngựa cùng a ta nhưng cảm giác vô cùng lạnh nhạt k hề có chút hơi ấm con người …tôi ngủ gà ngủ gật anh ta dương súng lên bắn đoàng tôi giật mình…
_gì vậy gì vậy ( tôi láo liên nhìn anh ta bắn chết con lợn rừng rồi họ hô)
-1 con lợn rừng thưa ngài…họ vỗ tay …đi dc 1 đoạn nữa mũ của tôi bay ra tóc bay bay tôi quay lại và khoảnh khắc tôi nhìn vào mắt anh ta trực diện thế này rất hiếm lại 1 lần nữa diễn ra tôi cứ nhìn …trong đôi mắt này k có chút gì ấm áp cả…tôi chảy nước mắt quay đi…
_Anh đã bao giờ yêu chưa?( a ta dừng ngựa lại) tôi nghĩ là có thật đáng buồn nếu yêu nhau k đến được với nhau nhưng nó k có nghĩa giết chết dc trái tim bởi vì chúng ta vẫn đang sống,hôm qua khi a nói tiếng Pháp đó tôi hiểu và tôi hiểu hôm qua là ngày sinh nhật của người anh yêu ,tôi k biết nói câu này có được không con người chỉ có 1 kiếp đẻ yêu nên hãy cứ yêu và đừng cố kìm nén dừng lại ( k thấy a ta nói gì tôi quay lại thì thấy a ta dí khẩu súng vào đầu tôi)
_cô đi quá xa rồi đến lúc cô phải chết cho cô sống chính là sai lầm của ta…( mn đứng im nhìn tôi và ngài)…tôi chỉnh súng vào tim và nhìn anh ta
_ai cũng sợ anh nhưng tôi thì không ,dù có chết tôi cũng chết với trái tim ấm áp và thật vui vẻ ,yêu là thứ tuyệt vời nó k phải là thứ gì xấu hổ mà phải kiềm nén và giấu diếm
_im ngay ( tôi dí súng vào tim mn quỳ xuống xin anh ta Linh vừa đi đến tôi thấy cô ta cười r cũng giả vờ xin xỏ)..
_Nào nếu anh bắn tôi ,tôi sẽ tin anh k có tình yêu k có động lòng tôi thật sự muốn anh thay đổi,tôi từng thấy anh cười nụ cười đó rất đẹp vậy thì tại sao phải che giấu ( tiếng súng đoang a ta bắn thẳng vào tôi)
_đây là câu trl cho cô ( tôi lăn xuống ngựa a ta nắm chặt bàn tay như đang kiềm chế rồi quay đi)…
Thư kí: cô Tâm trời ơi …mn nháo nhác Linh cười bước qua tôi…còn tôi nằm ộc máu liên tục từ trong mồm ra…xe đến đưa tôi thẳng về phòng…tôi bám tay thư kí
_Nếu em k sống dc hãy đảm bảo rằng mẹ em kb vc này nói dối bằng mọi cách dc chứ
_tại sao cô dại dột vậy chứ tại sao
_em chỉ muốn thử xem đối với người đó em có chút gì đó làm a ta rung động không chắc em đã lầm ( tôi ộc máu liên tục ra)…rồi lim đi …mn nháo nhác bác sỹ trong cung ra vào ầm ỹ …tôi dc sốc điện mỗi phát giật người tôi đều nhớ tới nụ cười của mẹ và thời sinh viên đẹp đẽ dc tâm sự với bạn bè …và tôi mơ 1 giấc mơ thật đẹp về mẹ về tương lai…tiếng gọi ai đó
_Tâm ơi Tâm con nhất định phải tỉnh lại đấy,Bình nó bây giờ còn tàn bạo gấp nhiều lần rồi con noi sẽ làm nó thay dổi thì con phải tỉnh lại đi chứ nó đã lệnh giết rất nhiều từ hôm bắn con đến giờ rồi con tỉnh lại đi con nếu con k tỉnh mn ở đây đều chết hết đấy,thư kí của con hôm nay đến ngày chết rồi bác đã xin hoãn chỉ dc đến hôm nay con k tỉnh thì cô gái đó sẽ chết vì con đấy con nỡ để vậy sao?con ơi là con …tôi choàng mở mắt…
_Đây là đâu vậy
_Con tỉnh rồi à trời ơi người đâu ( bác sỹ lao vào khám mắt rồi soi đủ thứ họ lau mồ hôi)
_cũng may tiểu thư tỉnh lại nếu k đến chúng tôi cung chết
_con chưa chết sao
Bác sỹ: đạn chỉ cách tâm rất ngắn cũng may
_tôi hôn mê bao lâu rồi
_4 ngày rồi thưa tiểu thư
Bác: may con tỉnh lại nếu không thì mn đều bị giết hết hiện thư kí của con đang bị nhốt sắp bị treo cổ rồi
_tại sao ( tôi bật dậy)
_lệnh ban do cô gái đó k chỉ dậy con ta nghĩ chắc vậy,nó chưa hề bắn chệch vậy mà cự li gần nó bắn chệch nên con mới sống đấy
_do con mà,sao lại thế dc ( tôi giật chuyền ra ôm ngực đi)
_kìa con đang yếu lắm k dc đâu
_con cần gặp anh ta nếu co ý chết con sống vô nghĩa k thể để vì con dc…
_nó hiện tại rất đáng sơ k ai dám đến gần các bô lão đến khi họp còn k dám nói câu gì như mọi lần ,chỉ sợ đổ thêm dầu vào lửa
_kề cả vậy con k thể để cô ý chết dc ,hãy hỏi dùm con a ta đang ở đâu…nghe thấy tiếng đàn tôi và bà nhìn nhau…bà đỡ tôi ra ven hồ thuyền a ta đi qua tôi gọi thấy tôi a ta quay đi,tôi gọi với nhưng rồi gục rồi thở mạnh vì yếu …a ta bc lên bờ tôi bám chân
_Xin anh đừng giết thư kí của tôi chị ý đối vs tôi như ng nhà,tôi khoẻ rồi tôi xin lỗi vì nói linh tinh khiến a giận tôi hứa k nói nthe nữa ( a ta giât ra rồi đi tôi với tay rồi k hiểu sao máu mồm lại ộc ra)
Mẹ B: tâm con đừng cố trời ơi
_Xin đừng dù tôi biết tôi k là gì cả nhưng tôi cầu xin anh tôi sẽ nghe lời sẽ ngoan ( a ta quay lại bế tôi lên rồi lên thuyền r bảo thư kí )
_về cung ( ý về cung a ta)…a ta bỏ khăn ra lau máu mồm cho tôi…ôm chặt tôi nhưng k nói gì…về tới nơi mn đều lui ra a ta đặt tôi nằm ròi bỏ mặt nạ ra…tôi nhìn anh ta mà nc mắt cứ chảy
_đừng giết thư kí của tôi mà dc k?tôi sẽ ngoan ngoãn k khiến a giận nữa hãy nghĩ đến tôi dù chỉ 1 lần dc k?toi k xin gì cả chỉ xin như vạy thôi làm ơn ( a ta vuốt tóc tôi)
_con đau không ?( bắn xong hỏi qtam quá)
_không tôi khoẻ ròi khoẻ lắm ( tôi bật dậy) dc k xin anh?
_Được ( nói mà mặt k thay đổi sắc thai vô cảm)
_cám ơn thật sự cám ơn ( tôi cười tươi) nhìn thấy nụ cười của tôi a ta sờ lên khuôn mặt tôi và cứ thế nhìn…rồi cắn chặt như kìm nén gì đó nhưng tôi k thể nhìn ra ngài đang muốn gì thư kí nói vọng vào
_Thưa ngài tổng thống của nc B chờ ngài 3 tiếng rồi đấy ạ có nên từ chối k?
_K cần từ chối giết ông ta đi ng ta chọn thay ông ta đã có rồi ( tôi hoang mang a ta vẫn lạnh lùng ghê sợ như vậy ,a ta muốn điều khiển mọi thứ)…a ta nhìn sang tôi
_chính vì thế cô nên thấy cô thật sự may mắn đi ( a ta vuốt tóc tôi rồi cười nhẹ 1 cái nụ cười ghê sợ)…
_cám ơn tôi cũng biết tôi đáng chết nhiều lần rồi ( a ta cười to r gọi người) ..
_các người chuẩn bị tẩm bổ cho cô ta đi ta muốn 1 tuần nữa cô ta phải khoẻ mạnh đến gặp ta ( ở ngoài hô vâng)
_1 tuần nữa làm gì vậy ( tôi hỏi ngu ngơ a ta k trl) …a ta đứng dậy tôi kéo tay ) tôi có thể nói câu này a phải hứa k nổi giận nhưng nếu giữ trong lòng tôi sẽ cảm thấy khó chịu
_nói ( câu trl tụt mịa cả cảm xúc)
_hình như tôi có chút gì đó rung động với anh rồi ( a ta đứng như pho tượng chắc sốc).
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!