Kiếp Yêu
Kiếp Yêu - Phần 9
Cả đêm tôi k ngủ đến gần sáng dậy rửa mặt thì điện thoại reo bố tôi gọi
_con vào viện ngay nhé mẹ con đang cần truyền máu ,viện họ k còn nhóm O
_con vào ngay đây ( quay lại mẹ Bình đứng ngay sau)
_đi thôi con ta chở đi ( tôi vẫn hơi ghê ghê vì n việc bà kể và quá phức tạp nên k dc tự nhiên)…đến viện nhóm máu tôi là AB k khớp mẹ Bình nói
_ta nhóm máu O ta sẽ truyền cho ,đừng ngại ( tôi lúng túng) bà đã sắn tay áo lên vào truyền …bố tôi lo lắng bác sỹ nói
_bệnh đột nhiên chuyển nặng thật sự gia đình đừng cố quá cứ chuẩn bị tâm lý đi là vừa
Bố: còn cách nào khác không bác sỹ
_k còn đâu gia đình chuẩn bị đi ( bố ngồi sụp xuống còn tôi thì đờ đẫn) mẹ Bình đi ra nhìn tôi rồi vỗ vai
_ta sẽ có cách cho mẹ con sống thêm 4 đến 5 năm nữa con tin ở ta không
_nhưng nếu con k lọt vào mắt anh ta thì sao ạ
_ta cược cả mạng sống của ta vào con ( sao bác nghiêm trọng thế)
_vậy mẹ con sẽ dc chữa ở đâu ạ
_ta có biết 1 vị chuyên chữa bệnh cho các quý phu nhân của vua ,ông ta đã rời khỏi thế giới ngầm nhờ có ta đã làm giả cho ông ta chết,nếu không ông ta k có cách nào rút khỏi thế giới đó cả và ông ta vẫn nợ ta 1 cái ân ,con yên tâm ng đó chữa bệnh theo 1 cách khác vì bây giờ đối với tây y mẹ con đã vô phương cứu chữa
_thật k bác nhưng con hoang mang lắm con thì có điểm gì đâu ạ
_nó mang con về đang lẽ ngay từ đầu ta đã nên hiểu là có chút hy vọng,nhưng rồi thấy nó định giết con ta lại vụt tắt hy vọng đó đi ,giờ ta lại có hy vọng 1 lần nữa đó là người gửi gỏi cá cho con mang về kp là ta mà là con trai ta ( bà cười tươi)
_nhưng chỉ có tình tiết đó mà bác đánh giá con cao vậy ạ
_hên xui ta cược hết vào con,con nhất định phải khiến cho nó thích con…
_khó lắm bác ơi mặt hầm hầm ,mà khi đeo mặt nạ thấy còn dễ gần hơn
_thì đó ta nói rồi có gì đó ở con rất khác bình thường đến gần Vua mà ng lạ giết từ lâu rồi
_gớm bác nói con sợ quá
_đó là sự thật con suy nghĩ đi thời gian k còn nhiều…tôi đi vào thấy bố cầm tay mẹ ,còn mẹ thì nc mắt trưc trào mệt mỏi,tôi quay ra hỏi
_nhiệm vụ của con là gì vậy ạ
_đó là làm nó yêu con và sinh con cho nó,chỉ đơn giản vậy thôi
_bác nói vậy thật sự khó nếu có con sao con có thể rời xa con con dc
_đó là quyết định ở người chồng của con giữ con lại hay đuổi con đi,giết hay để sống nhưng ta nhất định sẽ bảo vệ cho con ( bác nói con ghe ghê)
_nhưng con đang học mà bác
_ta sẽ lo dc tất cho con yên tâm ( tôi ngó vào bố mẹ rồi gật nhẹ 1 cái thật sự nếu mất mẹ tôi thà k còn sống nữa chứ đừng nói đến cái trinh tiết này )…bà ôm tôi
_tốt lắm giờ thì ( bà tách tay nhẹ người ở đâu xông vào rất đông) các ngươi đi làm thủ tục chuyển phu nhân mẹ của cô Tâm đây đến nơi ta dặn còn nữa hãy chuẩn bị để đón tiếp thật cẩn trọng hiểu chưa ( bà nói như dao k như nói chuyện bt)…và mẹ Bình vào bảo mẹ tôi
_tôi có 1 người bạn rất giỏi có thể giúp chị còn nước còn tát chị cpi để bay luôn nhé
_đi đâu vậy tôi làm j có tiền ra nước ngoài
_chị đừng lo đó là bạn tôi chi phí tôi sẽ lo hết
_chúng tôi lấy đâu ra trả chị,chị cứu tôi hết lân này tới lân khác tôi k Dám nhận đâu
_chị đừng lo bạn tôi nói k láy tiền nên tôi mới bảo chị qua đó,chị cần sống để nhìn thấy con gái trưởng thành chứ đúng k,ít nhất đừng xa con đột ngột tội con bé ( tôi ôm mẹ khóc nức nở)
_mẹ đi đi ,nếu k có mẹ con k thiết sống nữa
Mẹ binh: cả a nữa ( ý nói bố tôi) a có ý đi cùng chị không?
_tôi rất muốn nhưng vừa rồi bà cả cầm hết tiền nên tôi k còn dư dả
_a yên tâm hai người cứ đi đi ,luôn bh tôi đã cho ng sắp sếp đủ đồ rồi
Mẹ: thật k ngờ Tâm quen 1 người vừa có tấm lòng vừa có phúc phần như chị ,tôi đi tôi phải sống để thấy con gái ít nhất là tốt nghiệp đúng k,nhưng bh đi vậy
_ngay bh máy bay có sẵn rồi (tôi mẹ và bố ngạc nhiên)…ra đến ngoài viện hai hàng người cúi chào mẹ tôi còn ngại chào lại…
Mẹ: Tâm mẹ sẽ gọi cho con khi sang tới nơi
_vâng mẹ nhất định điều trị tốt nhé,bố phải chăm mẹ đấy
_dc rồi bố dành cả đời cho Cô Tình rồi đến lúc bố dành cho mẹ con rồi con yên tâm ( hai ng vẫy vẫy tôi đi)…
Bác sao bme con chưa làm visa sao có vé đi dc vậy
_ngốc ạ ta là ai cơ chứ,chúng ta đều đi phi cơ riêng
_vậy sao lần trc con gặp anh ta
_đó là nó thích thế cứ đến dỗ vợ là nó biến mất 2-3 ngày chứ là Vua mà con ( tôi gãi đầu,k hiểu mình quen ai thế này)
_con nói trc có thể a ta k chọn con lúc đó bác đừng giận mẹ con nhé
_k sao thế dc ,ta tin ở con,nào đầu tiên về nhà con trên núi ta sẽ dậy con nhiều thứ trc khi vào cung…( đuối thời hiện đại vẫn còn cung ) tôi và bà lên xe về nhà bà dậy tôi bắt đầu từ Tiếng Nhật ,làm thơ cách đi ,bà vụt mông
_Đi thẳng lên con đi gù gù thế sao dc,tiếp theo là làm thơ đối ta ra câu như sau : “Suốt đời chỉ yêu một người ” con sẽ đối thế nào
_dạ ( tôi nghĩ 1 lúc r đối) con nghĩ ra rồi: “Bệnh này nguy hiểm gấp 10 ung thư” bà nghe tôi đối lại mà sốc trợn tròn mắt ngạc nhiên và choáng
_vậy ta nói “Muốn chữa được bệnh tương tư” con đối thế nào?
_dạ thì là “tốt nhất là phải tương tư nhiều người” ( tôi cười cười bà choáng cầm gậy đuổi theo tôi,tôi chạy)…
_đứng lại con làm thơ thế mà được à …(và những ngày sau đó bà dậy tôi vẽ và đàn môn nào cũng học k ổn) 3 tháng nữa trôi qua gần đến ngày vào cung đó rồi ,,,mẹ gọi điên về cho tôi nói dc tĩnh tâm tu đạo nên rất khoẻ ,tôi cũng vui nhưng tôi chưa làm gì cho Bác cả thấy cũng tự xấu hổ…bác gọi tôi
_tâm chuẩn bị ra sân bay thôi con
_con muốn chào Lan cái đã ạ
_k cần đâu,nvay sẽ k kịp thời gian nhập cung đâu
_bác dắt con vào là được mà..
_dốt ta đăng kí cho con giả thân phận con là con nhà giàu có quý tộc ,con vào như bt chư ta dắt con vào thì loại ngay rồi…
_vâng ( tôi thở dài đi vào bà kéo tay đi luôn)ơ kp cpi đồ ạ
_k mang thân con đi là đủ rồi,thành công thì con về chơi với bạn sau …bà kéo tôi đi còn tôi ngoái lại nhìn khu đồi nơi tôi lớn lên,tạm biệt nếu ngày đó họ k đưa mình đi Nhật thì chắc đã k gặp người mà ngta gọi là thế giới ngầm này rồi,đâm lao rồi đành theo thôi…ra máy bay tôi ngủ lăn lóc bà dặn tôi
_Tâm nghe kĩ này con,nhiều cô gái thủ đoạn lắm nên con cần trang bị những kiến thức cơ bản như k kết thân ,k kể lể đặc biệt phải coi như Chưa gặp Bình bao giờ hiểu k con
_vâng con nhớ rồi ( tôi ngáp ngắn dài)…xuống tơi nơi 1 tôp khác đón tôi còn bà đi về trước
_ta về trước nhé hẹn gặp con ở buổi tuyển chọn ( tôi đơ mặt ra bác chỉ đâu con làm vậy thôi )
Tôi đi theo đám người đó bắt đầu hành trình lột xác ,họ đưa tôi đi lột da rồi tắm trắng giật lông chân :))))) chỉ có khuôn mặt k hề động hay ép tôi thẩm mỹ…kì lạ …1 lúc sau bà gọi cho tôi …sáng mai đến đúng giờ có 1 thư kí của con rồi làm theo cô đó ta dặn hết rồi ,cố lên nhé mai k được ăn nhiều đâu đấy ,nhớ đấy
_vâng con nhớ rồi mà
Mà bác này con có thể k triệt lông nách không sở thích của con đấy ( bà quát to vào điện thoại tôi phì cười) con đùa thôi mà bác bình tĩnh đi ,con chỉ muốn có tâm trạng thoải mái nhất thôi ( tôi cúp máy rồi k hiểu sao nước mắt rơi,tôi thật sự cảm thấy nhớ nhà ở đây xa lạ quá )…mái tóc dài của tôi k bị cắt đi mà uốn hơi sóng sóng …tôi gọi cho mẹ
_mẹ sao rồi
_khoẻ lắm con ạ ,bố mẹ đang dắt tay nhau đi ngắm hoa trên núi đây,mẹ m còn cần lọc máu liên tục nữa tĩnh tâm lắm con ạ ,còn con học hành thế nào
_mai con thi rồi mẹ đừng lo ,con ngủ đây ( tôi cúp máy,mẹ sẽ chẳng bao giờ biết con đi thì gì đâu)…sáng ra thư kí của bác gọi tôi rất to
_Dậy thôi cô Tâm bây giờ chúng tôi sẽ dắt cô đi thay đồ ngay bh ( 1 chiếc váy trắng) nếu họ hỏi cô đến từ đâu cô trả lời thế nào?
_tôi đến tư Việt Nam
_tốt ròi ,bố cô làm gì
_làm kinh doanh
_đúng rồi cô chỉ cần trl nvay thôi vì hồ sơ họ đã đọc rồi và tuyệt đối k được nói đã từng quen ai cô nhớ chưa ạ cũng chưa gặp bh
_tôi nhớ rồi,cám ơn chị ( 1 chiếc xe sang phi tới đón tôi và thư kí lên xe)
Tới nơi tôi hồi hộp lần này được bước chân đàng hoàng vào sảnh qua 5 lớp kiểm tra mới vào tới nơi thế này thì bảo sao nhưng đây k phải là nơi mình ở lần trước đây là sảnh ngoài …bc vào trong tôi cố đi những bc đi mà bác dậy tôi thẳng lưng trên đôi cao gót các cô gái xung quanh tôi thật đẹp họ thật hoàn hảo…tôi lác mắt nhìn 1 người phụ nữ ra hô
_đầu tiên là kiểm tra sức khoẻ và màng trinh …( cô gái đứng cạnh tôi cứ bấm hai ngón tay vào nhau )…ho tự tin lột đồ trước mặt tôi và đi vào từng phòng…còn tôi rón rén các thư ki đứng hết bên ngoài…cô gái đứng cạnh tôi kiểm tra cùng tôi rồi nhét 1 hạt như viên kim cương vào tay người khám
_Chị nhận cho em vui
_người đâu rồi lôi cô này ra ngoài loại ( kim cương mà chê)…đến lượt tôi họ lột hết ra đo rồi nhìn hồ sơ
_cô dc 1m65 k đấy ( bác ghi hồ sơ khai láo rồi )
_đo lại vậy ạ cho chắc ( nói mà tôi vã mồ hôi) khám tôi còn bà ta nói
_k cần ra ngoài đi …( đã xong tôi thổi phù đi ra ngoài có cô gái lúc nãy bị loại còn lại cả tôi là 15 cô gái họ đều suất sắc hơn tôi rất nhiều )…đến phần hỏi đáp cô gái cạnh tôi cười niềm nở
_mình tên Linh còn cậu
_mình tên tâm
_cậu bn tuổi rồi?
_mình 18
_mình 19 mình là người Nhật mẹ người việt
_mình là người Việt
_mình vui lắm ước mơ của mình là dc gặp vị Vua mà mình thần tượng dù kb mặt nhưng sự lanh lùng đó bố mình kể lại đã khiến mình ao ước ( gớm bà ao ước gặp soái ca chứ lại gặp ng tàn ác mà bà vui như tết,tôi cười nhạt) còn cậu sao cậu biết
_à cũng do bố mình ( tôi quay đi họ hô to)
Tiếp đến Phần hỏi đáp Linh vào trc họ hỏi Linh
_cô đến từ đâu?
_từ Nhật Bản luôn ạ
_bố ,mẹ làm gì?
_bố cháu làm chủ tịch hiệp hội tài chính,mẹ làm thượng nghị viện ạ( tôi vã mồ hôi lý lịch quá đẹp) đến lượt tôi…
_cô đến từ đâu?
_cháu tới từ Việt Nam
_bme làm gì?
_làm kinh doanh ạ
_mặt hàng gì vậy?( chết mịa rồi bịa sao cho khớp quên rồi)…rồi đột nhiên thấy mẹ Bình vào bà đập đap vai người hỏi tôi…
_sao rồi các cô gái năm nay thật đẹp các Con đẹp lắm ( bà nhìn tôi lầm bẩm ý bảo tôi quên kịch bản)
Họ hô lên : các cô chào đi đây là mẹ của đức Vua ( bà xoa xoa đầu từng cô gái )
_toàn xinh xắn dễ thương thôi cố lên các con nhé họ đồng thanh vâng ( tôi thì quá quen tính bà rồi nên k phản ứng)…cho các cô bé học múa đi ( chúng tôi học múa 3 hôm ai cũng học nhanh có mỗi tôi k quen ) đến giờ bơi tôi chỉ được mỗi điêm này bơi rất nhanh thấy Linh bị chuột rút tôi quay lại đỡ Linh
_cậu k sao chứ bám vào vai mình nhé ( tôi đỡ linh vào bờ vừa chạm tay vào bờ linh tóm vào bờ trước tôi và đẩy tôi lại và Linh về nhất …tôi k hiểu cậu ta vừa bị chuột rút mà…tôi bơi vào bờ Linh kéo tay tôi…
_Xin lỗi Tâm nhé mình tư dưng hoảng loạn nên đạp cậu
_uk k sao cậu (kết thúc kì thi thư kí bảo tôi)
_cô Tâm môn nào cô cũng kém thế này k ổn đâu ạ ,phu nhân đang buồn lắm ít nhất cô phải đỗ 1 môn chứ ạ
_em sẽ cố gắng ( ở trong phòng tập thể k dc gọi điện ,tôi và Linh ở chung 1 phòng ) hôm sau họ nói với chúng tôi chuẩn bị tối nay múa hát tập thể …chúng tôi được mặc quần áo giống nhau họ phát cho tôi về thay tôi đặt bộ đó lên bàn rồi đi tắm ,,,tắm xong ra k thấy bộ đồ đâu,ơ lúc nãy mình để ở đây mà,tôi ngó ngang dọc ,,,rồi ngồi phịch xuống chết rồi sắp đến giờ rồi làm sao đây?Linh đi vào
_Sao vậy Tâm sao buồn vậy
_mình để bộ quần áo trên bàn tư dưng biến mất rồi
_sao lại vậy dc cậu tìm kĩ chưa
_kĩ rồi mà nhưng k có ls đây?
_thôi đừng buồn cậu mặc bộ của mình này
_còn cậu thì sao
_mình sẽ sang xin bộ khác
_cậu tốt quá Linh,vậy để mình đi xin
_k dc đâu phải quen mới xin dc mình quen mà yên tâm…
_cám ơn cậu nhé cậu tốt quá
_hâm lắm giúp nhau là bình thương mà ,à cái trà này họ gửi cho mọi người đấy uống đi cho mát rồi lấy sức múa …tôi đi ra tập trung thì thấy Linh đi ra và nhìn tôi cười thân thiện…chúng tôi được bịt mắt lạ nhỉ đi đâu vậy bọn họ thì hồi hộp kêu sướng…đi 1 đoạn Linh bảo tôi
_Dù trong chúng ta ai được chọn thì cũng phải vui vẻ nhé
_uk tất nhiên rồi ( mở mắt ra chúng tôi đang dc đứng trước 1 khu vườn rất đẹp) ng phụ nữ quản gia hô
_nào các cô gái tập trung nhé hôm nay Đức Vua sẽ tới xem các cô đấy hãy thể hiện cho tốt
_bọn họ vâng ,còn tôi run run sao mình không biết là hôm nay biểu diễn trước đức vua nhỉ tôi hỏi bạn bên cạnh
_ban ơi sao m k có nghe thấy thông báo là hôm nay nhỉ
_có mà họ nhắn hết rồi Linh k bảo cậu ạ ( xong rồi lúc đó mình ngủ gật)…chúng tôi bước vào cánh cửa mở ra hai hàng người ngồi phía dưới với bàn rượu phía trước…bên trên đó chính là ngai vàng và ghế của 2 quân sư của vị vua đó 2 bên,quân sư ( bô lão)…
_các cô gái năm nay đều ưu tú hy vọng lót vào mắt ngài,…họ hô Đức vua tới…a ta đi ra ngồi sau bức mành chúng tôi k dc phép nhìn thẳng mặt với chiếc mặt nạ,,,họ hô về quy tắc khi gặp vua…mắt tôi vừa nghe vừa lảo đảo ngủ gật,,,lạ thật sao mình buồn ngủ thế này nhỉ…tôi dc cô gái bên cạnh đẩy nhẹ 1 cái
_này đến lượt cậu đấy
_à vâng gì vậy ( tôi hoa mắt)
_tôi đang đọc lại tên từng người ai là tâm
_là tôi ( tôi dơ tay rồi lảo đảo)…
_được rồi bắt đầu đi các cô gái …điệu múa bắt đầu …tôi hoa mắt còn Linh đi trc tôi múa rất đẹp họ múa sang trái tôi lại múa sang phải loạn hết lên vì lúc này tôi k còn tỉnh táo,dưới bàn tiệc mẹ Bình nhìn tôi nói ..
_con sao thế ( tôi dơ tay lên áo đó tuột ra 1 cách kì lạ)…rồi đổ gục…mn ồ lên …tiếng vụt mạnh vào cách bóng đèn tắt hết…ai đó ôm tôi ra cửa 1 cách rất nhanh như ninja vậy…mờ ảo tôi thấy rõ người đang bế tôi đeo mặt nạ của 1 con quỷ dữ nhưng hành động này là gì k giống quỷ gì cả…
_cám ơn anh ,tôi k hiểu sao như uống phải thuốc gì thế này mờ ảo như thật như giả …( a ta bế tôi lên 1 chiếc thuyền nhỏ đặt tôi nằm và bắt đầu gẩy đàn)…những cánh hoa bay bay trong gió tôi lại vô thức dơ tay lên nắm …tôi ước được làm những cánh hoa vô tư lo bay trong gió anh có muốn giống như tôi không…nói xong câu đó tôi chỉ kịp nhìn dáng anh ta mờ ảo 1 người đàn ông luôn mặc áo choàng đen ngồi gẩy những bài tình ca buồn anh là ai trong cái thế giới đầy nỗi sợ này 1 ông vua hay 1 người đàn ông bình thường…xong tôi lịm dần đi…mở mắt ra tôi bật dậy,giật mình hơn đang nằm trên thuyền xung quanh là nước,thôi xong đang ở đâu thế này…ngẩng lên thấy a ta đang đứng chắp hai tay ra sau nhìn xa xăm ( tôi hét ầm lên lùi lại)…
_hôm qua có ,có chuyện gì thế ạ,sao tôi lại ở đây ( tôi vò đầu nhớ đúng đoạn hqua áo bị tuột ra)…a ta chạy tới ôm tôi nhẩy xuống nước và như dìm tôi chết sặc ,,,tôi giẫy dụa ở dưới nước còn anh ta vẫn bình tĩnh k chút phản ứng…tôi gần xỉu thì a ta cho tôi lên mặt nước…
_Điên rồi,tôi suýt chết đấy a điên rồi ( tôi gào lên)
_tại sao cứ cố tình tiếp cận tôi ( lần đầu a ta nói giọng có vẻ ghê rợn ồm ồm hơn,tôi đã dc bác dặn coi như kb ng bịt mặt là Bình)…
_tiếp cái gì ,cho tôi lên bờ đi lạnh quá ( a ta kéo nhẹ 1 cái bắn lên thuyền…) lên thuyền tôi oẹ ra 1 đống ….anh dã man thật đấy tôi con gái mà đối xử k thương tiếc…thuyền cứ đi đến 1 nơi đỗ lại anh ta bước lên đi thẳng vào ,tôi k còn cách nào là đi theo bác dặn tôi phải hết sức cẩn thận khi gặp Vua …a ta bc vào trong tôi rụt rè ở cửa có 2 người làm đứng ở cửa cúi chào,tôi ngó ngó vừa cúi xuống thấy đồ anh ta bỏ ra vì ướt sũng…người làm bảo tôi
_mời tiểu thư sang bên này thay đồ…họ cho tôi tắm trong hồ đầy hoa…tôi nhẩy xuống thích thú…sướng quá nhẹ cả người thơm nữa ….thay đồ xong 1 chiéc váy đen hai dây choàng 1 chiếc áo lông bên ngoài…họ đưa tôi đến gian phòng lúc nãy rồi cúi chào đóng cửa lại…vừa bước vào đèn vụt tắt…1 người xô tôi vào giường là a ta vẫn mang mặt nạ …
_Nào sẵn sàng chưa đêm nay ta sẽ ân sủng cô ,đúng như những gì cô mong muốn sao nào cô gái với bà mẹ sắp chết vì ung thư và sống trên 1 ngọn đồi ở 1 vùng quê nghèo …
_tôi,tôi chưa sẵn sàng ( tôi gạt tay anh ta ra và a ta cười như mỉa mai tôi)…
_ồ lần đầu có cô gái k cần ân sủng thú vị ( tôi sợ hãi vì a ta đều biết về tôi)…đèn sáng lên a ta mặc chiếc áo choàng đen ngoi trên ghế đen căn phòng này k phải màu vàng như tôi tưởng nó màu đen trông thật u ám…
Anh ta chỉ vào tôi…
_Cô biết ta là ai đúng k?
_không,k biết k biết gì cả đừng hỏi ( tôi vấp chối kiểu ngơ ngơ như thú nhận là tôi biết)
_thú vị thật cô k muốn tôi ân sủng thì cô muốn thứ gì từ tôi,lại đây ( tôi đi ra gần chỗ a ta kéo tôi ngồi vào lòng r nhìn tôi)
_tôi có việc muốn nhờ anh?a hãy làm ơn yêu tôi được k?( vì ba bác dặn là phải để a ta yêu mình ,m ngu quá rồi Tâm ạ) ….nói xong câu đó a ta đơ cả người ra k nói được câu gì…giây phút này im lặng đến lạ thường,tôi đang ngồi trong lòng của 1 vị vua thế giới ngầm và bảo anh ta thích tôi…
_
_
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!