Kiều Thiếp - Chương 96: Ngoại truyện 9: Tiểu Phương đời này gặp Chi Chi đời trước (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
164


Kiều Thiếp


Chương 96: Ngoại truyện 9: Tiểu Phương đời này gặp Chi Chi đời trước (3)


Biên tập: B3

Chi Chi thật sự coi Bùi Tín Phương như tỷ muội khuê phòng, có bất cứ chuyện gì cũng đều nói với đối phương, ngay cả chuyện tới tháng, tháng này nhiều hơn tháng trước một ngày cũng phải nói, đã vậy Chi Chi còn chủ động rủ Bùi Tín Phương cùng tắm chung.

“Tắm chung?” Bùi Tín Phương khựng lại, trong mắt thoáng hiện lên cảm xúc không rõ, mà hai lỗ tai cũng lặng lẽ đỏ lên. sstruyen và truyenfull là hai trang ăn cắp.

Chi Chi gật đầu: “Thiếp nghe người khác nói, tỷ muội tốt đều tắm chung với nhau.” Nàng nhìn Bùi Tín Phương, vẻ mặt có chút rụt rè: “Không biết Công Chúa có nguyện ý tắm chung với thiếp hay không?”

Tất nhiên là nguyện ý.

Bùi Tín Phương hoàn toàn không do dự chút nào, nàng ngốc này thế mà lại tự mình đưa tới miệng hắn, vốn dĩ hắn còn đang nghĩ xem phải dùng cách nào để nói rõ với đối phương chuyện mình là nam nhân, nhưng bây giờ thì không cần phải nói rõ ra nữa rồi.

***

Trong phủ Công Chúa có một cái bồn tắm lộ thiên, được dãy cây trúc bao xung quanh, chỉ có một con đường nhỏ thông ra với bên ngoài.

Khi xây cái bồn tắm này, những người nghệ nhân đã vô cùng khéo léo mà biến nó thành một suối nước nóng nhân tạo.

Vì Chi Chi rủ Bùi Tín Phương tắm cùng nên Bùi Tín Phương liền nghĩ ngay tới cái bồn tắm lộ thiên này, hắn ra lệnh cho tất cả mọi người, từ sau giờ Hợi (*) không một ai được phép lại gần.

(*) Bê: Từ 9 đến 11 giờ đêm.

***

Chi Chi không ngờ là sẽ tắm ở bồn tắm lộ thiên, mặt nàng thoáng ửng hồng, có chút sợ hãi nói: “Công Chúa, nhỡ có người nhìn thấy chúng ta thì sao?”

Bùi Tín Phương trấn an nàng: “Yên tâm, Bổn cung đã ra lệnh không cho phép bất kỳ ai lại gần, hơn nữa Bổn cung cũng đã cho nha hoàn canh gác trước con đường nhỏ, sẽ không có ai xông vào đâu.”

Chi Chi nghe Bùi Tín Phương nói vậy thì mới thấy yên lòng, nàng nhìn Công Chúa, nhỏ giọng nói: “Thiếp chuẩn bị cởi y phục đây.”

Bùi Tín Phương ho khẽ hai tiếng, chợt nói: “Bổn cung bỏ quên một thứ, bây giờ Bổn cung đi lấy. Chi Chi, nàng xuống nước trước đi, lát nữa Bổn cung sẽ tới, có khi nàng phải tắm trước rồi, sau đấy còn phải chà lưng cho Bổn cung nữa đó.”

Chi Chi ngốc nghếch cứ như vậy liền bị lừa ở lại, nàng muốn chà lưng cho Bùi Tín Phương, nên đàng hoàng cởi hết y phục, bước vào trong nước tắm rửa sạch sẽ.

Tắm được một nửa, Chi Chi nghe được tiếng người lội xuống nước.

Nàng còn chưa kịp quay đầu lại thì hai mắt đã bị một mảnh lụa che kín.

“Chi Chi, trên người Bổn cung có sẹo, không muốn để cho người khác nhìn thấy, Chi Chi chịu khó bịt mắt có được không?” Nàng nghe được giọng của Bùi Tín Phương. sstruyen và truyenfull là hai trang ăn cắp.

Vì Chi Chi bị bịt mắt bằng mảnh lụa mỏng nên chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng mờ ảo đứng phía trước, không nhìn rõ được đối phương. Nghe đối phương nói như vậy, Chi Chi hơi chần chừ nhưng cũng vẫn đồng ý.

Chẳng qua là hai mắt bị che lại khiến nàng có chút sợ hãi, không nhịn được mà dựa vào người đối phương.

“Công Chúa, thiếp sợ ngã.”

Bùi Tín Phương bên này trầm mặc một hồi, Chi Chi phát hiện ra mình bị ôm lấy: “Không sao đâu, sẽ không ngã được. Bổn cung tắm cho Chi Chi trước, rồi Chi Chi tắm cho Bổn cung, được không?”

Chi Chi gật đầu, không hề nghĩ gì nhiều.

Một lát sau, Chi Chi đột nhiên a lên thành tiếng.

Giọng Bùi Tín Phương có chút khàn khàn: “Sao vậy?”

Chi Chi hơi kinh hoảng: “Hình như có thứ gì đó ở trong nước?”

Bùi Tín Phương hơi híp mắt lại, nếu như bây giờ Chi Chi kéo mảnh lụa che mắt ra, nhất định sẽ nhận thấy ánh mắt của Bùi Tín Phương lúc này hết sức kinh người, cực kỳ giống một con sói đang đi săn, hơn nữa con sói này còn bị bỏ đói rất nhiều ngày rồi, ánh mắt sâu thẳm, tựa hồ chỉ cần chờ tới thời cơ là sẽ lập tức nuốt con mồi vào trong bụng. sstruyen và truyenfull là hai trang ăn cắp.

“Đâu có cái gì, Chi Chi, có phải nàng nhầm không?”

Chi Chi lắc đầu: “Không phải, thật sự có vật gì đó mà.”

Nàng nghĩ đến lời Bùi Tín Phương nói khi nãy, rằng trên người hắn có vết sẹo, cho nên cũng không dám tuỳ tiện kéo mảnh lụa che mắt ra mà chỉ đứng ngẩn ngơ tại chỗ, giọng nói sợ hãi: “Công Chúa, hay là chúng ta đi lên thôi?”

Nàng cảm thấy có cái gì đó rất nguy hiểm, đang cách nàng ngày một gần.

Bùi Tín Phương nhìn thấy thì không nhịn được mà cười khẽ: “Chi Chi, từ sau khi vào phủ đến giờ, đã có ai dạy nàng chuyện nam nữ chưa?”

Chi Chi bất ngờ bị hỏi chuyện này thì mặt nàng đỏ lên, sau đó lắc đầu.

“Vậy hôm nay để Bổn cung dạy Chi Chi một chút nhé.” Bùi Tín Phương sán lại gần, nói thầm bên tai Chi Chi.

Chi Chi còn chưa kịp phản ứng thì rái tai đã bị người nhẹ nhàng ngậm vào.

Sau đó chính là “Ngó sen cắm vào nơi sâu nhất.”

Cuối cùng Chi Chi bị Bùi Tín Phương bế ra, nàng ôm chặt người đối phương, trên mặt còn có nước mắt vẫn chưa khô.

Nàng vừa sợ vừa thẹn thùng, nhìn Bùi Tín Phương thật lâu mới thốt ra được: “Người… Người…”

Nói được một chữ, liền quay mặt đi chảy nước mắt.

Bùi Tín Phương vội vàng dỗ dành: “Ngoan, đừng khóc, mắt cũng sắp sưng lên rồi.”

Chi Chi dựa vào trong lồng ngực đối phương, nghĩ đến mình ngu ngốc như vậy, khoảng thời gian này luôn coi đối phương như tỷ tỷ, còn để cho đối phương mỗi ngày tới xoa bóp… nàng càng nghĩ càng thương tâm.

Chi Chi yên lặng rơi nước mắt, sau đó giận không chịu được, dứt khoát kéo tay Bùi Tín Phương hung hăng cắn một cái.

Bùi Tín Phương dung túng cho nàng cắn, còn hỏi nàng có còn muốn cắn nữa hay không.

Chi Chi khẽ hừ một tiếng, hất tay Bùi Tín Phương ra.

Bùi Tín Phương sống chung với Chi Chi lâu như vậy rồi nên còn lạ gì tính tình của nàng, vừa dỗ lại vừa hôn, miễn cưỡng lắm mới dỗ nín được thiếu nữ trong ngực.

Chi Chi ngoan ngoãn nằm trong ngực Bùi Tín Phương, hai mắt bỗng đảo quanh, nàng ngẩng đầu lên nhìn Bùi Tín Phương: “Vậy có nghĩa là bây giờ thiếp đang vụng trộm sao?”

Bùi Tín Phương: “…”

“Công Chúa cũng đang vụng trộm?” Chi Chi còn bỏ thêm một câu nữa.

Bùi Tín Phương chỉ cảm thấy nhức đầu, dứt khoát cúi đầu xuống.

Sau đó bên tai liền vang lên tiếng cầu xin của Chi Chi.

Chi Chi sợ người khác nghe thấy nên còn không dám kêu quá lớn.

Hết ngoại truyện 9.

Tác giả có lời muốn nói: Xong, kết thúc ngoại truyện này thì Kiều Thiếp cũng hạ màn. Cảm ơn tất cả mọi người vì đã yêu mến Chi Chi và Tiểu Phương, sau đó phiền mọi người tiếp tục ủng hộ cho bộ tiếp theo của tui —— Quý Thiếp.

Lời của Bê Ba: Vậy là Kiều Thiếp đã chính thức khép lại. Hãy luôn yêu mến Chi Chi và Tiểu Phương (cũng như Bê Ba) nhaaaaa mọi người.

Hà Nội, ngày 01 tháng 08 năm 2018.

Toàn truyện hoàn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN