Kim Chủ Là Bạn Trai Cũ Của Tôi - Chương 23-3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Kim Chủ Là Bạn Trai Cũ Của Tôi


Chương 23-3



Edit: Hỏa Diễm Phụng

Beta: Mốc

Mấy ngày sau, Lục Hành Vũ tuy không ra khỏi nhà, nhưng vẫn luôn dùng máy tính gửi các loại văn kiện cho trợ lý xử lý.

Lục Hành Vũ biết, Lục Chấn Đình cũng không thật sự muốn đình chỉ hắn, mà là cho hắn một cái cảnh cáo, thuận tiện cho các đại bá trong nhà nếm một chút ngon ngọt. Tuy rằng Lục Hành Vũ trong lòng khó chịu, nhưng cũng hiểu, nếu thật sự lúc này buông tay, về sau hắn muốn ngồi lại vị trí kia sẽ cực kỳ khó.

Thật ra Bạch Thần cũng muốn ở nhà nấu cơm cho Lục Hành Vũ, bồi hắn, nhưng Kiều Quân đã an bài tốt hết lịch trịch giúp cậu rồi, cậu cũng không thể lấy cớ không đi được.

Lục Hành Vũ cũng không cho Bạch Thần không đi.

Buổi sáng ngày đầu tiên là khóa thể hình, buổi chiều còn chụp cho một tạp chí thời trang.

Tuy rằng Bạch Thần kinh nghiệm chụp hình rất nhiều, nhưng đây cũng là lần đầu tiên làm mẫu cho một tạp chí thời trang chính quy, chỗ quay chụp bài trí đều phá lệ không giống nhau.

Kiều Quân có việc nên phái một trợ lý mới đi theo Bạch Thần, người trợ lý mới tuy rằng rất nhiệt tình, nhưng nhiều chỗ so với Bạch Thần còn ngốc còn ngây thơ hơn, Bạch Thần có chút bất đắc dĩ, nhưng dù sao cũng là người Kiều Quân an bài cho cậu, cậu cũng không nói được gì.

Đầu tiên là thay quần áo, lúc này còn rất bình thường, bởi vì chỉ có vài người mẫu, thân hình và khí chất còn có quần áo đều là size chuẩn, trực tiếp thay là xong, sau đó là hóa trang.

Nhưng mà, sau khi đi vào phòng hóa trang, sự tình liền tới rồi.

Bởi vì người quay chụp tương đối nhiều, hơn nữa bên này thuê là một cái sân, thời gian có hạn, chuyên viên trang điểm cũng ít, Bạch Thần đi vào tìm không ra một chỗ để ngồi.

Cuối cũng vẫn là một nhân viên tiếp đãi nghe nói là Bạch Thần, mới ra ngoài tìm một cái ghế đi vào.

Thời gian chụp là lúc ba giờ chiều, các nhiếp ảnh gia còn chưa tới, phòng hóa trang lại nháo thành một đoàn.

Nhân viên tiếp đãi đem Bạch Thần đến bên này ngồi xuống, lại đi đến vỗ vỗ vào một nam chuyên viên trang điểm đang trang điểm cho một người mẫu nữ, phân phó hai câu, chỉ chỉ Bạch Thần, sau đó quay về.

Tới chỗ Bạch Thần, nhân viên tiếp đãi nói cho Bạch Thần biết nam chuyên viên trang điểm kia còn phải làm cho rất nhiều người, nói Bạch Thần đừng sốt ruột, sau đó liền rời đi.

Bạch Thần nghe được lời này, nhìn xung quanh còn rất nhiều người mẫu đang chờ liền yên lặng đứng dậy đi qua ngồi chờ.

Tiểu trợ lý vẫn luôn bên cạnh bồi Bạch Thần.

Không biết thế nào, chuyên viên trang điểm kia vẽ cho người trước mặt này xong, xoay người lại đi hóa trang cho một người mẫu nữ tóc vàng mắt xanh khác, một bên hóa trang còn một bên phát sóng trực tiếp.

Hoàn toàn xem Bạch Thần như không khí.

Bạch Thần bắt đầu ý thức được sự tình không thích hợp, trầm mặc một chút, cậu quay đầu nhìn về phía trợ lý, sau đó vẻ mặt trợ lý cũng bắt đầu nôn nóng.

Bạch Thần cảm thấy mình thực sự không thể dựa vào vị trợ lý này rồi, lại trầm mặc hai giây, cậu đứng dậy đi qua thấp giọng nói: “Xin hỏi một chút, khi nào thì mới tới lượt tôi hóa trang vậy?”

Nam chuyên viên trang điểm kia đầu cũng không nhấc lên, bĩu môi nói: “Tôi bây giờ rất bận, cậu chờ một lát đi.”

Rõ ràng là không kiên nhẫn.

Nhung nghe nam chuyên viên trang điểm nói chuyên còn có chút khách khí, nên Bạch Thần im lặng mím môi, tháp giọng nói một tiếng “Cám ơn” rồi quay về.

Tiểu trợ lý nhìn thấy loại tình huống này, có điểm giận mà không dám nói, sau một lúc lâu, hắn quay đầu đi ra cửa, một hồi sau trở về, trên tay hắn cầm hai chai nước.

“Thần ca uống nước.”

Bạch Thần thấy thế, hơi hơi mỉm cười, nhận lấy đồ uống.

Nhưng lại đợi thêm nửa tiếng, chuyên viên trang điểm kia lại hóa trang tiếp cho hai người nữa, nhưng lại chưa đến phiên Bạch Thần.

Bạch Thần nhịn không được, lại lần nữa đi tới.

Lúc này, chuyên viên trang điểm kia chưa gì đã lập tức nói: “Một hồi nữa sẽ trang điểm cho cậu, sẽ không làm lỡ thời gian.”

Bạch Thần nghe thế, mày dựng lên, muốn phát hỏa, cậu nói: “Vậy người tiếp theo là tôi sao?”

Chuyên viên trang điểm nghe vậy, tựa hồ không nghĩ Bạch Thần lại nói như thế, hắn yên lặng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Bạch Thần một cái, nói: “Cậu cứ ngồi chờ đi.”

Bạch Thần trầm mặc.

Trầm mặc thêm một lúc, cậu xoay người rời đi.

Chuyên viên trang điểm kia thấy thế, yên lặng cười. Bạch Thần lúc này lạnh mặt một mạch bước ra khỏi phòng hóa trang, tiểu trợ lý nhìn thấy dáng vẻ này của cậu liền hoảng sợ, nhưng Bạch Thần một câu giận dữ cũng không nói mà trực tiếp đi ra, tìm được nhân viên tiếp đãi cậu lúc nãy.

“Làm phiền một chút, có thể đổi giùm tôi nhân viên trang điểm được hay không, nhân viên trang điểm kia của tôi có vẻ như rất là bận, hiện giờ thời gian lại không đủ.”

Lời của Bạch Thần vừa thốt ra, nhân viên tiếp đãi kia liền ngây người, cấp bách theo sau cậu xin lỗi, sau đó đem Bạch Thần đi vào.

Nhưng Bạch Thần lại không dự đoán được, chuyên viên trang điểm kia lại trực tiếp cùng nhân viên tiếp đãi xào xáo lên, trong miệng chuyên viên trang điểm kia lại còn nói vài câu linh tinh như là “dựa vào cha nuôi thượng vị” gì đó, khiến cho hầu như toàn bộ phòng hóa trang đều nghe thấy được.

Bạch Thần vẫn luôn lãnh mặt, tận lực nhẫn nại, dù vậy sắc mặt của cậu cũng đã cực kỳ khó coi.

Sau cùng vị chuyên viên trang điểm kia quăng đi cây cọ, xoay người đi ra, nhân viên tiếp đãi cũng bị gã làm tức giận không nhẹ, cuối cùng cấp cho Bạch Thần một chuyên viên trang điểm khác.

Thật ra cũng tốt, chuyên viên trang điểm được thay đến là một mỹ nữ, giọng nói nhỏ nhẹ, cũng thực ôn nhu, trong lòng Bạch Thần đồi với chuyện xảy ra trong phòng hóa trang vẫn còn thấp thỏm không yên.

Chuyên viên trang điểm kia dù sao cũng là nhân viên của tạp chí, chính mình như vậy lỡ đâu tạo ra ảnh hưởng không tốt thì sao đây?

Nghĩ đi nghĩ lại, Bạch Thần vẫn cảm thấy là do người kia khinh người quá đáng trước, vì thế sau đó cậu cũng không để tâm chuyện này nữa. Nhưng về nhà vẫn phải nói với Lục Hành Vũ một chút, băng không sự tình nháo lớn sẽ không tốt.

Lúc sau toàn bộ quá trình quay chụp đều cực kỳ thuận lợi, nhiếp ảnh gia và các nhân viên công tác đều đối với Bạch Thần rất tốt, vì thế lại khiến cho Bạch Thần cảm thấy vị chuyên viên trang điểm kia chính là người kỳ lạ rồi đi. Mà Bạch Thần không biết, sau khi chuyên viên trang điểm kia quăng cọ rời đi, gã ở trong hành lang liền gọi điện thoại cho một người quen.

Nguyên bản cho rằng Bạch Thần chính là một tiểu bach thỏ, nhưng không nghĩ tới thoạt nhìn thì mềm, bên trong lại cứng rắn như vậy, Lưu Húc lần này xem như mất mặt. Gã đứng ở hành lang tức khí thở hổn hển, đánh điện thoại đi cho môt người quen biết.

Ba giây sau.

“Thần Phong, tiểu tử kia thoạt nhìn yếu đuối, trên thực tế không yếu a. Giống như cái loại lục trà kỹ nữ*.”

*Lục Trà Kỹ Nữ (Green Tea Bitch): là chỉ loại nữ nhân giả bộ trong sáng mà đi quyến rũ đàn ông của người khác. Loại người như thế chỉ có phụ nữ với nhau nhìn ra được, mà đàn ông thì không nhìn ra được.

Lưu Húc ở bên đầu điên thoại oán giận.

“Cậu nói ai?” Thần Phong yên lặng nhíu mày.

Lưu Húc suy nghĩ một hồi, giải thích: “Tôi hôm nay không phải đi hóa trang cho tạp chí AR sao? Nhân viên tiếp đãi mang đến cho tôi một tiểu hài tử, trắng nõn sạch sẽ, nói là người mà tổng giám đốc Lục thị phân phó đặc biệt chiếu cố. Tôi nghe xong liền biết là cái kia…”

“Ai cho cậu đi trêu chọc hắn?” ngữ khí Thần Phong mang theo vài phần tức giận.

Lưu Húc sửng sốt: “Tôi không phải là đang giúp anh trút giận sao?”

“Cút!”

Quát lên một tiếng, Thần Phong trực tiếp cúp điện thoại.

Lưu Húc bên này trầm mặt một lúc lâu, mắng một tiếng “Thao”, tức giận đá lên tường. Mà Thần Phong sau khi treo điện thoại, trái lo phải nghĩ, cuối cùng vẫn là không ấn xuống số điện thoại của Lục Hành Vũ. Chuyện này là Lưu Húc tự chủ trương, hắn không cần thiết phải đi xin lỗi — Tuy rằng, Lưu Húc là bởi vì hắn.

Sau khi nghĩ như vậy thì Thần Phong yên tâm lại, yên lặng cất điện thoại vào trong túi, coi như chuyện này chưa từng phát sinh qua.

Sau khi chụp ảnh cho tạp chí xong, trong đó có vài người mẫu quen biết hẹn đi ăn cơm, hỏi Bạch Thần có muốn đi cùng hay không, kỳ thật vài người trong họ Bạch Thần có quen biết đều là người mẫu tương đối có tiếng, sau khi tự hỏi một chút, Bạch Thần liền nhắn tin cho Lục Hành Vũ hỏi có thể đi hay không.

Lúc Bạch Thần gửi tin nhắn, có một người mẫu nữ cao 1m8 đi tới, dựa vào bả vai Bạch Thần cười nói: “Bạn gái à?”

Bạch Thần nghe vậy vội vàng lắc đầu, cười nói: “Không phải.”

“Vậy chứ ăn một bữa cơm còn phải thông báo một tiếng, không phải là mẹ cậu đi?”

Bạch Thần nghe được lời này, cười cười, nói: “Báo bình ăn thôi, tôi sợ tôi không quay về y lại chờ tôi ăn cơm rồi lại khiến mình đói.”

Mấy người mẫu nghe xong lời này, tức khắc thổn thức: “Có người nhớ đúng là không giống nhau a.”

Đúng lúc này, Lục Hành Vũ nhắn tin lại.

– — Xã giao là vẫn nên có, em cứ vui vẻ chơi, tôi tự mình ăn trước.

Bạch Thần nhìn tin nhắn như vậy, trong lòng cao hứng không ít, gửi lại 1 chữ “Được”, rồi cùng nhóm người mẫu rời đi, nhân tiện mang theo tiểu trợ lý luôn.

Bach Thần vẫn cho rằng bọn họ sẽ đi ăn đồ nướng BBQ, nhưng không nghĩ tới lại đi tới một nhà hàng cháo hải sản. Bạch Thần lúc đầu nghĩ, ăn cháo có cái gì ngon đâu, kết quả lúc sau mới phát giác, cháo nơi này thật sự ăn ngon! Một cái lẩu lớn, bên trên là một lồng hấp, phía dưới là nồi cháo, trong cháo có đầu tôm gạch cua, trong lồng hấp là các loại hải sản, nấu xong thì một nửa hải sản bỏ vào cháo, một nửa còn lại chấm gia vị ăn.

Hương vị thanh đạm, hơn nữa lại thực dưỡng sinh.

Bạch Thần một bên ăn, một bên nghe bọn họ trò chuyện công việc hàng ngày, trong lòng đặc biệt cao hứng. Cậu đã thật lâu không có cùng nhiều người như vậy tụ tập ăn uống a.

Nói chuyện một hồi, Bạch Thần nghe được một người mẫu trong đó nói: “Tạp chí của chúng ta sắp tới muốn cử một nhóm người đi qua Paris trình diễn, cũng không biết ai có thể được chọn đây.” Nói xong, tất cả mọi người đều nhìn về phía Bạch Thần.

Bạch Thần không biết vì cái gì bọn họ lại nhìn mình, có điểm bất an, trong đó có một người mẫu nữ diện mạo thanh tú thấp giọng nói: “Tôi nghe nói người phía sau đề cử Bạch Thần rất lợi hại, nếu như cậu muốn đi thì có thể nắm chắc cơ hội này.”

Bạch Thần nghe xong, lập tức sửng sốt, ngay sau đó cậu mím môi, có điểm xấu hổ cười nói: “Tôi chính mình cũng không có chí hướng cao như vậy, huống chi hiện tại kiến thức cơ bản của tôi cũng chưa được vững, đi sàn diễn còn không xong, chụp mặt thì còn có thể, việc này bỏ qua thôi, có đi cũng chỉ làm trò cười.”

Bạch Thần sau khi nói câu này xong, nhóm người mẫu liếc mắt nhìn nhau, cười cười, nhưng thật ra cũng không nhắc lại việc này nữa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN