Kim Chủ Là Của Tôi
Phần 11
TRUYỆN : GẢ CHO KIM CHỦ.
CHƯƠNG 11.
Chuyện tấm ảnh của Chính Đường lan truyền trên mạng trong một đêm đã bị gỡ sạch không còn một chút dư âm nào. Đừng nói là Chỉ Hân mà ngay cả anh Mao còn ngỡ ngàng trước tốc độ xử lý truyền thông của Nhiếp Chính Đường. Sự thật ngay từ khi bức ảnh kia được lan truyền trên mạng thì Trương Kiệt đã có hành động dẹp scandal nhưng Chính Đường lại yêu cầu để nguyên y vậy, mục đích là anh muốn chính miệng Chỉ Hân phải trao đổi điều kiện với anh, anh mới cho người dẹp loạn. Đúng là cao thủ của cao thủ mà, chiêu này Chỉ Hân không chào thua thì mới là lạ.
Đêm hôm đó Chỉ Hân cũng một phen lao đao mất ngủ vì Chính Đường. Sự lợi hại của một nhà tài phiệt là không bao giờ làm bản thân mình bị thiệt trong bất kỳ cuộc trao đổi mua bán nào.
………
Bộ phim “Gọi Thanh Xuân” do Chỉ Hân thủ vai chính hôm nay là đến ngày họp báo công chiếu phim, từ sáng bên ekip đoàn phim đã liên lạc gửi trang phục và trang sức cho anh Mao từ sớm. Chỉ Hân khỏi phải nói là vô cùng khẩn trương trước sự kiện lần này. Cô thực ra đóng cũng nhiều phim nhưng chưa có phim nào mà họp báo công chiếu cần có mặt cô cả, đây có lẽ là lần đầu tiên.
Nhiếp thị là nhà đầu tư chính của bộ phim lần này nhưng thông thường Nhiếp Chính Đường sẽ không xuất hiện trong các cuộc họp báo của phim, anh chỉ cử đại diện là Trương Kiệt đi dự lễ công chiếu mà thôi. Chỉ có điều hơi lạ là họp báo công chiếu phim lần này bên phía Nhiếp thị chưa có câu trả lời chính thức là ai sẽ đến tham dự lễ công chiếu nên bên phía đoàn phim cũng không biết viết tên ai trên ghế vip, đành để hai chữ “Nhiếp Thị”.
Hơn 6 giờ Chỉ Hân cùng anh Mao đã ngồi trong xe bảo mẫu đợi thông báo từ ekip đoàn phim để đi vào thảm đỏ dự công chiếu ra mắt phim. Theo như thông thường, các diễn viên đi vào thảm đỏ đều có sắp xếp sẵn theo thứ tự vai diễn chính – phụ, độ nổi tiếng ít hay nhiều. Chỉ Hân lần này sếp thứ 3 sau nam chính Gia Hào và đạo diễn Từ. Nếu xét theo độ nổi tiếng tất nhiên Chỉ Hân không bằng đám người Mục Đồng nhưng bên công ty Ánh Sao và cả đoàn phim đều có ý định nâng đỡ nên cô được xếp đi vào top đầu tiên thuộc vào hàng có tiếng tăm.
Ngồi trong xe, anh Mao đang đọc gì đó trên điện thoại, còn bé Thu thì đang chỉnh sửa váy và túi xách cho Chỉ Hân. Chỉ Hân có chút mệt mỏi nên đang nhắm mắt an dưỡng trên ghế, phía trên chị Hà đang nghiên cứu công việc. Sự kiện lần này là sự kiện lớn nên trước khi Chỉ Hân lên thảm đỏ chị Hà ghé xem một chút tình hình.
Thấy cô đang nằm nghỉ, chị Hà lo lắng hỏi :
– Chỉ Hân em mệt nhiều không, có cần chị báo đạo diễn Từ trước một tiếng ?
Nghe tiếng chị Hà, Chỉ Hân mở mắt trả lời :
– Dạ không cần đâu, chắc vì em hồi hộp quá. Bình thường cứ hồi hộp là bụng em lại đau, lần này e là như vậy.
Chị Hà trấn an tinh thần cô :
– Ừ nếu đau nhiều em thông báo cho anh Mao, mọi người ngồi phía dưới sẽ lên hỗ trợ cho em. Yên tâm.
Chỉ Hân mỉm cười gật đầu. Đến bây giờ cô mới hiểu hết cái giá của việc có kim chủ sau lưng. Nhớ ngày trước cô đóng vai nhỏ lẻ quần chúng, đến nước công ty còn ngại phiền mà không chi cho cô. Tất cả chi phí ăn uống của cô cộng lại còn không bằng một người mới chuẩn bị debut ăn một bữa. Ngẫm nghĩ lại ngày trước nếu chị Hà không chiếu cố cho cô chắc công ty đã đuổi cổ cô từ lâu rồi, đừng nói là đến ngày cô gặp được Chính Đường. Bây giờ thì khác rồi, hắt xì hơi một cái công ty cũng cử chị Hà xuống xem tình hình. Sợ cô thì ít chứ sợ người phía sau cô thì nhiều, quy luật ô dù đến giờ cô mới thấm thía hết.
Thấy cô trầm ngâm, chị Hà lên tiếng :
– Bộ phim truyền hình “Mê tình” em đừng tham gia, chị đã nói với anh Mao từ chối cho em rồi.
Chỉ Hân có chút ngạc nhiên, cô hỏi :
– Sao vậy chị ? Kịch bản đó khá hay, em thấy cũng có hứng thú.
Chị Hà nhìn nhìn đồng hồ trên tay, chị chỉnh sữa lại quần áo một chút, vừa thoa son vừa nói :
– Chị gửi tài liệu qua cho Mao rồi, lát nữa Mao trao đổi với em sau. Bây giờ chị phải đến họp báo ra mắt người mới của công ty, em ngồi đây đợi thông báo từ chương trình rồi đi vào. Em cứ bình tĩnh đừng lo lắng gì, vài lần sẽ quen thôi. Hiểu chưa ?
Chỉ Hân gật đầu, chị Hà dặn dò bé Thu và anh Mao vài câu nữa liền xuống xe đi mất. Chỉ Hân nhìn ra bên ngoài cửa xe, phóng viên tập trung đến cũng khá đông, MC thảm đỏ cũng vừa ra thử micro, tư dưng thấy hồi hộp bụng cô lại vô thức quặn lên vài cái, hồi hộp quá đi mất.
Anh Mao từ ghế bên kia liền xê dịch đến gần với cô, giọng anh có chút nghiêm trọng :
– Bộ phim lần trước có Linh Lan thủ vai nữ chính anh đã từ chối cho em đi thử vai rồi. Anh xem mấy kịch bản nãy giờ, nghĩ qua nghĩ lại em nên chọn bộ ngôn tình chuyển thể có vẻ hợp hơn.
Chỉ Hân vẫn không hiểu nguyên nhân vì sao, cô hỏi :
– Sao lại từ chối “Mê Tình”, là công ty mình ngại đụng độ với Linh Lan sao anh ?
Anh Mao gật đầu :
– Không hẳn. Nguyên nhân chính là do từ phía Nhiếp tổng.
Chỉ Hân ngạc nhiên :
– Nhiếp tổng…..là Chính Đường sao ?
Anh Mao nặng nề trả lời :
– Ừ. Chị Hà vừa gửi qua cho anh tài liệu mà chị Hà nhờ người điều tra được. Linh Lan có chút nghi vấn là người của Nhiếp tổng. Kịch bản “Mê Tình” nghe bên công ty Phương Việt có người của công ty ta nói lại là do Linh Lan đề xuất tên em với đạo diễn chứ thiệt ra vai nữ phụ đó là đo ni đóng giày cho một tiểu hoa đán của Phương Việt đóng, em chỉ là nhân tố bất ngờ thôi.
– Khoan anh Mao, khoan bàn về kịch bản đi, anh biết gì về Chính Đường và Linh Lan. Kể cho em nghe đi.
Anh Mao nhìn cô, do dự :
– Em gần đến giờ đi thảm đỏ rồi, thôi để sau hãy nói.
Chỉ Hân nắm lấy tay anh, cô nài nỉ :
– Anh xem thường bản lĩnh em vậy à ? Em là ai chứ, một chút tình cảm nam nữ của Chính Đường với người khác làm sao đánh gục được em ?
Anh Mao cau mày :
– Em chắc không, anh không muốn em thành diễn viên có thần thái tệ nhất showbiz đâu. Quan trọng là tình cảm giữa em và Nhiếp tổng nữa kìa, anh không nói cũng vì muốn tốt cho em thôi.
Chỉ Hân cười nhạt :
– Nếu anh muốn tốt cho em thì nên nói cho em biết, nếu sự thật có xấu thì em cũng sẽ tự biết cách bảo vệ mình. Đừng để em như con gà mờ lún sâu vào rồi không tìm thấy lối ra.
Anh Mao nhìn nét cương quyết trên mặt cô, anh thở dài, nghiêm túc nói :
– Theo như điều tra được thì Linh Lan có quan hệ thân thiết với Nhiếp tổng, Linh Lan debut tất cả mọi chi phí nâng đỡ đều do Nhiếp thị đầu tư, ngay cả cổ phần của Phương Việt cô ta cũng được Nhiếp thị rót cho một ít nên đó mới là lý do mà lời nói của cô ta có trọng lượng. Nếu không em nghĩ chỉ với một ngôi sao sắp hết thời như vậy mà vẫn được Phương Việt coi trọng à ?
Chỉ Hân gật đầu, công nhận Linh Lan gần như là ngôi sao sắp hết thời thật. Xét về độ tuổi cô ta năm nay hơn 35 rồi, độ tuổi này so với showbiz là khá lớn. Mặc dù nhan sắc vẫn rất mặn mà nhưng không tránh được năng lực diễn xuất bị mất đi vì tuổi cao. Chưa kể Chỉ Hân đã theo chân Linh Lan từ khi cô ta debut năm 25 tuổi, khi đó Linh Lan vừa ra mắt đã nổi tiếng như cồn. Nhan sắc mặn mà, hát hay lại diễn giỏi, mọi thứ quá êm đềm với Linh Lan. Ngay cả giải Ảnh hậu Linh Lan cũng từng chạm đến, nói Linh Lan là người mới cũng không phải nhưng nói là lão làng cũng không đúng. 10 năm trong nghề là con số không lớn cũng không nhỏ nhưng quan trọng là con đường trong showbiz của Linh Lan quá êm đẹp, hình như chưa từng có một scandal nào truyền ra bên ngoài. Con đường hoạt động showbiz của Linh Lan sạch như tờ giấy trắng.
Thấy Chỉ Hân vẫn chăm chú nhìn anh, anh Mao liền nói tiếp :
– Thực ra chị Hà không cho anh nói cho em nghe về chuyện của Linh Lan và Nhiếp tổng, em cũng biết công ty mình vì có sự tài trợ ngầm của Nhiếp thị mà êm xuôi biết là bao nhiêu, nhưng mà anh thì không lừa dối em được. So ra giữa công ty và em thì em mới là người quan tâm anh nhiều hơn. Nhưng mà việc này em đừng vội định án cho Nhiếp tổng, việc Nhiếp tổng có bao nuôi Linh Lan hay không thì anh không biết nhưng trước khi gặp được em thì ngài ấy cũng không tránh khỏi được thất tình lục dụ, chưa kể giới tài phiệt hay có thú vui là bao nuôi tình nhân. Linh Lan có khi chỉ giống với Mục Đồng mà thôi, là quan hệ mua bán trao đổi, hết giá trị thì dừng. Em….đừng nghĩ nhiều thiệt thân, quá khứ không quan trọng, trước mắt mới là quan trọng.
Chỉ Hân không phải là không hiểu quy luật kẻ trước người sau, hơn ai hết cô là người hiểu rất rõ. Nhưng mà đang yên đang lành truyền đến tai cô một tin tức khó tiêu hóa như này cô thật sự không thấy vui một chút nào hết. Cô đang mở lòng với Chính Đường cũng đang cho bản thân mình cơ hội để yêu anh, bây giờ lại có tin anh qua lại với Linh Lan hơn 10 năm. Nghĩ tới nghĩ lui không khó chịu thì chắc chắn là cô không có tình cảm với anh rồi, mà khó chịu như này thì…. đây là lần đầu tiên cô gặp phải.
Nhìn anh Mao, cô cười cười :
– Anh không cần lo lắng cho em, em hiểu mà. Nhưng mà nếu chỉ vì vậy mà không nhận vai diễn kia thì em thấy không hợp lý cho lắm.
– Cái này…. việc từ chối kịch bản là do người thân cận nhất của Nhiếp tổng Trương Kiệt âm thầm yêu cầu công ty mình từ chối hợp tác với Phương Việt và Linh Lan. E là việc Linh Lan đề cử em đã đến tai Nhiếp tổng rồi.
Chỉ Hân cảm thấy một chút ngột ngạt truyền đến trên ngực, thông tin trước khiến cô có chút tỉ tê trong lòng thì thông tin này lại làm cô bực mình không vui thực sự. Chính Đường như vậy là ngang nhiên công khai “ăn vụng chùi mép” rồi. Tức chết cô mà.
Chỉ Hân cau mày :
– Anh còn biết được gì không, nói cho em nghe luôn một thể cho em đỡ bực với.
Anh Mao thấy biểu cảm tức giận thật sự của cô, anh liền chữa cháy.
– Khoan khoan còn tin này quan trọng nhất, em đừng vội bực tức mà hư bột hư đường.
Chỉ Hân gần như nghiến răng mà nói :
– Anh còn chờ gì nữa, mau nói đi.
Anh Mao nhanh miệng :
– Chị Hà còn nói hình như bên phía Linh Lan thả tin cho bên phía mình.
Cô có chút không hiểu liền hỏi :
– Là sao anh Mao, em không hiểu ?
– Là vậy, hôm anh nhận kịch bản anh có liên lạc cho chị Hà, chị Hà không biết nghĩ gì liền cho thám tử điều tra Linh Lan. Em biết đó đời tư của Nhiếp tổng Nhiếp thị thì làm sao một vài thám tử tư bình thường có thể điều tra ra được rõ ràng tường tận được. Ban đầu anh cũng không nghỉ gì nhiều nhưng khi nghe chị Hà phân tích anh thấy rất có thể có bên thứ 2 liên quan thả thông tin ra ngoài cho chúng ta thu hoạch.
Chỉ Hân ngờ vực :
– Ý anh nói là Linh Lan cố ý bày trận ?
Anh Mao nặng nề gật đầu :
– Anh không rõ mục đích nhưng chắc chắn Linh Lan không hề đơn giản.
Chỉ Hân càng nghe càng thấy mịt mù, mọi thông tin hôm nay đêu quá mới mẻ với cô, cô chắc chắn phải dành thêm thời gian để phân tích và suy luận lại. Chính Đường và Linh Lan…nói không có ẩn tình ái muội thì có đánh chết cô cô cũng không tin.
Đang còn mơ hồ thì bên ngoài xe có người gõ cửa. Anh Mao thấy có người của chương trình liền huých tay cô bảo cô chuẩn bị lại. Phía chương trình thông báo 5 phút nữa sẽ đến phiên Chỉ Hân vào thảm đỏ, họ đến để hộ tống cô đến thảm đỏ họp báo an toàn.
Chỉ Hân vuốt sơ lại váy, anh Mao và bé Thu chỉnh sửa đầu tóc túi xách lại cho cô thêm một lần nữa mới yên tâm. Thấy cô có chút căng thẳng, anh Mao trấn an :
– Không sao, mọi người làm được, em cũng làm được.
Bên ngoài sau khi Gia Hào chụp hình và trả lời phỏng vấn thảm đỏ xong liền có thông báo đến lượt Chỉ Hân đi vào. Ngay khi MC đọc tên Liêu Chỉ Hân thì ống kính lia về cô liên tục. Chỉ Hân được nhân viên chương trình đỡ xuống, cô một tay vén váy một tay cầm túi xách bước từng bước thật chắc chắn. Cô hiện tại chưa có nhiều fan hâm mộ nhưng khi nãy Gia Hào có nhắc đến cô nên bây giờ fan hâm mộ của cô và Gia Hào tất cả đều hô tên cô trong lúc cô đi trên thảm đỏ. Chưa kể còn có fan được Ánh Sao thuê cho cô đi dự thảm đỏ nên nhìn chung lượng fan ủng hộ dơ bảng tên của cô cũng khá nhiều.
Chỉ Hân vừa đi vừa nghĩ quả thật công ty lần này dốc hết của cải cho cô cũng không sai chút nào. Đi đến giữa thảm đỏ Chỉ Hân dừng lại tạo dáng một chút sau đó liền theo hiệu lệnh mà đi đến bục của MC. Từ đầu đến cuối cô luôn giữ nét mặt vui vẻ rực rỡ nhất có thể mặc dù trong lòng hồi hộp cũng không kém phần.
Nữ MC cười rạng rỡ lên tiếng phỏng vấn :
– Chỉ Hân, nghe nói cô là người mọi nhất đoàn làm phim. Khi nãy Gia Hào và đạo diễn Từ đều nói tốt về cô, đặc biệt Gia Hào còn khen cô là đẹp người đẹp nết. Không biết sau lần này cô và Gia Hào còn có ý định hợp tác ở các phim sau hay không ?
Chỉ Hân mỉm cười gật đầu chào với hai MC, bên dưới fan hâm mộ nghe nhắc đến Gia Hào liền dậy sóng hò reo. Chỉ Hân phải đợi bên dưới im lặng cô mới có thể trả lời.
– Chào hai MC duyên dáng, chào mọi người tôi là Liêu Chỉ Hân. Thật sự mà nói tôi mặc dù debut đã lâu nhưng đây là bộ phim đầu tay mà tôi vào vai nữ chính. Mặc dù kinh nghiệm còn ít và có nhiều thiếu xót nhưng may mắn sao tôi lại được đoàn làm phim, đạo diễn Từ, các anh em đồng nghiệp chiếu cố. Đặc biệt là sư huynh Gia Hào đã không ngại tôi là người mới thiếu kinh nghiệm mà giơ cao đánh khẽ chỉ dạy tôi rất nhiều. Ơn của mọi người Chỉ Hân tôi sẽ không bao giờ quên. Cảm ơn mọi người, cảm ơn “Gọi Thanh Xuân” rất nhiều.
Dứt lời bên dưới fan hâm mộ la hét dậy sóng, không biết là do được mua fan hay là do lời nói của Chỉ Hân có tính thuyết phục mà mọi người đều đồng loạt ủng hộ. Chỉ Hân sau khi trả lời xong phỏng vấn liền đi vào trong nhường thảm đỏ lại cho nhân vật tiếp theo.
Đi vào bên trong, anh Mao với bé Thu đã đợi sẵn từ lâu. Sau khi nhận vài phỏng vấn của mấy nhà đài có tiếng, Chỉ Hân được đạo diễn Từ thông báo lại trả lời phỏng vấn họp báo.
Buổi họp báo diễn ra suôn sẻ, tất cả mọi người đều vui vẻ nâng đỡ nhau. Tiếp sau phần họp báo là buổi công chiếu ra mắt, Chỉ Hân và mọi người lục đục đi vào phòng chiếu và ngồi theo tên được ghi trên ghế. Ghế của Chỉ Hân ở giữa đạo diễn Từ và Gia Hào. Vì bọn cô là diễn viên nên ngồi trước yên vị còn đạo diễn Từ vẫn còn bên ngoài tiếp các vị khách lớn. Chiếc ghế đề tên Nhiếp thị vẫn còn để trống chưa có người ngồi…
Gia Hào có hẹn nói chuyện với fan hâm mộ ở hàng ghế dành cho fan nên anh tranh thủ thời gian đi xuống dưới. Phía trên này còn lại cô và đám người Mục Đồng. Thấy cô ngồi một mình không làm gì, Mục Đồng liền dịch một chút sang ghế của Gia Hào, cô ta cười vui vẻ nói :
– Nhiếp Chính Đường không đến dự thảm đỏ chúc mừng cho em à ?
Chỉ Hân nghe Mục Đồng hỏi, cô cười nhạt trả lời :
– Nhiếp tổng là người đứng đầu Nhiếp thị đâu thể vì một diễn viên cỏn con như em mà bỏ lỡ công việc được.
Mục Đồng che miệng cười thành tiếng :
– À ra vậy sao. Em nhắc chị mới nhớ, Nhiếp tổng còn bao nhiêu việc nữa mà. Nhưng mà xem ra em cũng không được mấy cưng chiều rồi. Nhớ lúc chị vẫn còn bên cạnh Chính Đường, lúc chị ra phim đầu tay giống như em bây giờ thì Chính Đường dù bận trăm công nghìn việc vẫn đến dự công chiều phim…. Đó, em thấy chưa, lời chị cảnh báo có bao giờ sai đâu.
Chỉ Hân cười khẽ, nụ cười có đôi phần trào phúng :
– Chị Mục Đồng nói gì cũng đúng.
Mục Đồng vì ở sát với cô nên có thể nhận biết được biểu cảm của cô lúc này. Nói là thân thiện thì cũng có nhưng nói mà không hòa hợp cũng không thừa. Chỉ có điều Chỉ Hân là diễn viên nên cho dù có thích hay không thích thì người ngoài có tinh mắt nhìn cũng chẳng ra. Riêng Mục Đồng thì thấy rõ mồn một, biểu cảm này của Chỉ Hân khiến Mục Đồng tức đến méo mặt.
Mục Đồng còn định nói gì nữa nhưng mà phía kia Gia Hào đã đi lại nên dù muốn hay không cô ta cũng bắt buộc phải trả ghế lại cho Gia Hào.
Chỉ Hân nhìn về phía Mục Đồng, cô khẽ cười xinh đẹp. Mục Đồng này là loại người đố kỵ rất cao, cô không biết được trước kia cô ta và Chính Đường là loại quan hệ gì nhưng mà ngày hôm nay Chính Đường rời bỏ cô ta lại khiến cô ta trở nên háo thắng đến như vậy. So với Tiểu Quỳnh, Mục Đồng lại là nhân vật nguy hiểm hơn hết. Mặt thì khuyên nhủ thân thiện, mặt khác muốn hại cô lúc nào cô cũng không biết. Xem ra vì tình yêu đã khiến một Mục Đồng thanh nhã liền trở thành hơn thua đố kỵ, về sau nếu cô vẫn còn bên cạnh Chính Đường e là Mục Đồng sẽ không để yên cho cô đâu.
Nhưng mà Mục Đồng nói cô mới để ý, mà để ý rồi lại thấy khá buồn cười. Chính Đường tham gia buổi dự công chiếu phim đầu tay của Mục Đồng sao ? Nói không biết ngượng miệng, bộ phim đầu tay mà Mục Đồng thủ vai nữ chính 2 lần đó cũng có sự góp mặt của Linh Lan trong vai nữ chính 1. Đến xem ai ra mắt phim, là Mục Đồng à….haha. Cô cười nhạt vài cái, quả là chuyện trào phúng mà.
Gia Hào thấy cô trầm tư, anh cười hỏi :
– Lo lắng à, yên tâm đi, em diễn xuất rất tốt.
Nghe Gia Hào trấn an, cô cười thân thiện trả lời :
– Em có chút run.
– Ừ ngày trước anh cũng vậy nhưng em xem bây giờ tốt rồi. Yên tâm đi, người có tài khán giả sẽ không bạc đãi em đâu.
Chỉ Hân gật gật đầu, phía bên kia đạo diễn Từ cùng mấy người nữa đang đi vào. Đi lại ghế ngồi của mình, đạo diễn Từ nhìn nhìn Chỉ Hân, ông cười khà khà :
– Nữ chính của tôi hôm nay hồi hộp sao ?
Chỉ Hân vui vẻ đáp lại :
– Đạo diễn à, em dù sao vẫn là người trẻ.
– Yên tâm, cô diễn rất tốt, không cần lo lắng, tôi đảm bảo.
Gia Hào bên cạnh cũng góp lời :
– Đạo diễn khi nãy tôi cũng an ủi như vậy mà em ấy vẫn còn lo lắng. Ông xem ông chỉ nói vài câu mà sắc mặt Chỉ Hân đã tốt lên nhiều rồi. Xem ra sư huynh như tôi không tốt hơn đạo diễn ngài rồi.
Chỉ Hân vội phân bua :
– Sư huynh anh nói vậy là giận em sao ? Anh xem em coi đạo diễn Từ như cha chú, mà một lời an ủi của bậc làm cha làm mẹ lúc nào cũng có trọng lực hơn chứ.
Gia Hào lắc tay :
– Đây là công khai theo phe đạo diễn Từ rồi sao Chỉ Hân ?
Đạo diễn Từ cười rộng cả miệng :
– Gia Hào cậu xem cậu làm sư huynh không bằng tôi làm sư phụ rồi.
Gia Hào chịu thua :
– Sư phụ cao tay cao tay.
Đèn trong phòng chiếu được tắt, tất cả mọi người trong phòng đều yên tọa trên ghế. Ghế trong phòng chiếu hôm nay hầu như đều kín toàn bộ, chỉ duy nhất một ghế vip hàng đầu tiên khu của nhà tài trợ đề tên Nhiếp thị là còn trống. Chỉ Hân liếc mắt nhìn qua vài lần, thấy có vài người đang xì xào bàn tán, sắc mặt đạo diễn Từ lúc này cũng không mấy vui vẻ gì. Hầu như tất cả các phim mà Nhiếp thị đầu tư thì bên Nhiếp thị đều cử người đại diện xuống dự các buổi lễ công chiếu, coi như là cho đoàn phim một chút mặt mũi. Lần này nếu Nhiếp thị không cho người đến dự, truyền ra ngoài chắc chắn sẽ tạo nên hiệu ứng tiêu cực cho các nhà đầu tư. Mà nói đến người chịu nặng nề nhất tất nhiên là đạo diễn Từ rồi mới đến dàn diễn viên trong phim. Chỉ Hân nheo nheo mắt suy nghĩ, Chính Đường lần này làm vậy là có mục đích gì ?
Đèn trong rạp được tắt một lần nữa, mọi người đang tập trung hết lên màn hình thì phía cửa chính có sự xuất hiện của vài người. Giờ này là giờ chiếu phim, sao nhân viên của rạp lại cho ai vào lạ vậy ?
Đào diễn Từ xem chừng khó chịu không hài lòng, ông định lên tiếng với nhân viên an ninh trong rạp. Chỉ Hân ngồi hàng ghế đầu, cô vô thức nhìn về phía cửa. Khi nhìn thấy bóng người cao to uy vũ đi lại thì tim cô gần như đập liên hồi mạnh mẽ. Ai đây chứ….là Chính Đường….là anh ấy !!!
Đạo diễn Từ cũng vừa nhận ra Chính Đường, mặc cho phim đang giới thiệu vai diễn, ông nhanh chân đi lại chỗ Chính Đường bắt tay chào hỏi kịch liệt. Mà mấy người ngồi ở hàng ghế vip không ai là không thấy sự xuất hiện này của anh, có thể để một Nhiếp tổng đại giá quang lâm đến dự công chiếu phim thì là một loại vinh hạnh to lớn đến như thế nào chứ. E là kể từ mai con đường làm phim của của đạo diễn Từ chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió.
Đạo diễn Từ cung kính mời Chính Đường đi đến ghế vip. Chính Đường nhìn thấy Chỉ Hân đang mím môi nhìn nhìn anh, anh khẽ cười quay sang nói với đạo diễn Từ :
– Chính Đường tôi ngồi ghế của ông được không ?
Chỉ Hân tai ù tai điếc, mặt đỏ bừng bừng trước đề nghị của Chính Đường. Này là gì chứ, sao lại muốn ngồi kế cô, bộ muốn câu khai luôn hay sao hả tên chết giẫm này.
Đạo diễn Từ gần như nghe không hiểu, ông hỏi lại :
– Sao ạ ?
Chính Đường hai tay nhét vào túi quần âu, anh không nhìn đạo diễn Từ mà nhìn chằm chằm vào Chỉ Hân. Anh nói :
– Tôi ngồi ở ghế của ông được chứ đạo diễn Từ ?
Đạo diễn Từ giờ mới nghe rõ, ông vội vàng gật đầu đồng ý :
– Được được chứ, ngài ngồi đi.
Cứ như thế ghế của đạo diễn Từ và ghế của Nhiếp thị Nhiếp Chính Đường đổi cho nhau. Mãi đến khi phim chiếu gần một nửa mà Chỉ Hân vẫn mãi không tập trung lên màn hình được. Cô khẽ liếc mắt sang Mục Đồng thấy cô ta mặt mày đen thui nhìn chằm chằm lên màn hình, cái bộ này xem ra là đang tức giận lắm đây.
Liếc mắt sang bên cạnh thấy Chính Đường tập trung nhìn lên màn hình, gương mặt này, thần thái này không lẫn vào đâu được. Cô tự dưng thấy trong lòng có chút ấm áp dịu nhẹ, anh như thế mà bỏ việc đến xem phim của cô diễn….thật là tốt.
_________
🛑 Còn có 4 chương nữa hết rồi, tương tác đi mấy chị ôi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!