Kinh Thiên kỳ án ( Tập 1: Tội phạm trí tuệ cao ) - Full
Chương 12.2
“Bọn họ không phải đã trộm linh kiện vật liệu thép của công ty Hưng Thịnh sao? Tại sao còn muốn mua lại nó?”
Hàn Phong nắm tay thành đấm, “Rất đơn giản, bọn họ mua lại nhà xưởng, không phải có thể sản xuất càng nhiều linh kiện hơn sao? Vấn đề là, bọn họ đến tột cùng muốn sản xuất cái gì đây? Chúng ta chỉ có hơn một nửa linh kiện mà thôi, là một phế phẩm. Tôi nghĩ, hẳn là điều tra một chút toàn bộ quá trình giao dịch lần này.”
Lãnh Kính Hàn bảo Long Giai đi thăm dò tình hình đấu giá của công ty Hưng Thịnh, Long Giai liếc mắt nhìn Hàn Phong một cái, người nọ hết sức chăm chú đọc báo, lâm vào suy nghĩ sâu xa, Long Giai hậm hực bỏ đi. Lãnh Kính Hàn lại nói: “Tôi cũng không phải giật mình ở chỗ này, Đinh Nhất Tiếu vẫn luôn nằm dưới sự giám thị của chúng ta, gã có thể chỉ huy đi mua một công ty khác, có thể thấy được giám thị của chúng ta bất lực cỡ nào.”
“Việc này không trách ai được, chưa chắc chính là Đinh Nhất Tiếu chỉ huy, chúng ta từng giả thiết, Đinh Nhất Tiếu không phải kẻ chủ mưu đứng đầu, mà là một con rối trước sân khấu mà thôi. Đúng rồi, còn có việc này.” Hàn Phong đưa hai đĩa CD nọ ra, để vào trong máy tính của Lãnh Kính Hàn, “Hai đĩa CD này, một là ghi âm nghe trộm được buổi sáng ngày đó, đây là ghi âm của buổi chiều, anh cẩn thận nghe một chút, có vấn đề gì. Chỗ này là ranh giới của buổi sáng và buổi chiều, cứ nghe ở đây.”
Lãnh Kính Hàn nghe xong năm lần, nói: “Có lẽ đang nói chuyện cùng một người, không có gì khác nhau.”
Khóe miệng Hàn Phong nổi lên ý cười lãnh khốc, “Anh cứ nghe lại một chút, tốt nhất nhìn đồng hồ của anh, chú ý nghe thời gian nói chuyện của gã.”
Lãnh Kính Hàn lại nghe một lần, Hàn Phong nói: “Hôm nay tôi đi tìm Đinh Nhất Tiếu nói chuyện, cũng cảm giác không đúng lắm, nhưng lại không biết chỗ nào xảy ra vấn đề, sau lại tìm được Lý Hưởng, lấy ghi âm ra so sánh, mới biết được đáp án.”
Lãnh Kính Hàn chịu không được nhất là Hàn Phong biết đáp án mà cứ không nói, vội la lên: “Cậu đã biết đáp án rồi thì nói nhanh lên đi!”
Hàn Phong dựng thẳng ba đầu ngón tay, “Từ buổi chiều ngày bắt đầu cài máy nghe trộm đó, Đinh Nhất Tiếu bất kể cùng ai nói chuyện, trước dừng lại ba giây, mà trước đó, hắn là một thằng cha biện luận trôi chảy, có lối suy nghĩ nhanh nhẹn.”
Lãnh Kính Hàn lập tức quay ngược lại băng ghi âm một lần, dùng đồng hồ so sánh thời gian, quả nhiên như lời Hàn Phong nói, ông tỉnh ngộ nói: “Trước khi gã nói chuyện, đều phải dừng trước ba giây! Sợ nói sai hoặc nói lỡ miệng!”
“Từ khi bắt đầu cài đặt máy nghe trộm, bọn họ chỉ dùng chưa đến nửa ngày đã biết, thời gian nửa ngày này, đã có những ai biết chuyện?”
“Không đúng, máy nghe trộm là cài đặt buổi tối, ngày thứ hai mới bắt đầu sử dụng, người tiết lộ tin tức, có thời gian một ngày.”
“Tốt lắm, trong thời gian một ngày này, tin tức máy nghe trộm đã cài đặt xong, đến tột cùng có bao nhiêu người biết?”
Ngoài dự kiến, Lãnh Kính Hàn xòe tay, “Thành viên phòng điều tra hình sự chúng tôi đều biết, ngày đó Khả Hân cũng từng tới.”
Hàn Phong trừng mắt, “Nói như vậy, ngoại trừ tôi và Lý Hưởng, các anh đều đáng nghi?”
“Buổi sáng ngày đó, hình như Lý Hưởng từng gọi một cuộc điện thoại đến, cậu ta cũng vẫn luôn theo dõi tiến trình của vụ án.”
Hàn Phong lẩm bẩm nói: “Nói đi nói lại, suy nghĩ cả nửa ngày, nguyên lai chỉ có một mình tôi không đáng nghi.”
Lãnh Kính Hàn nhìn thẳng vào anh, “Tôi không loại trừ việc Lý Hưởng từng đem tin tức hướng cậu tiết lộ.”
Vẻ mặt Hàn Phong lại uể oải xuống, “Tôi còn tưởng rằng có phát hiện mới sẽ có đột phá mới, nguyên lai vẫn không giúp được gì.”
“Không, nhân viên cài đặt từng nói, thông thường cài máy nghe trộm nọ, căn bản sẽ không bị phát hiện. Phát hiện này của cậu, càng chứng thực suy nghĩ của cậu, nội bộ chúng ta, quả thật có người đã tiết lộ tin tức. Vậy chúng ta còn giám thị tiếp không?”
“Đương nhiên phải tiếp tục giám thị, tối thiểu phải để cho Đinh Nhất Tiếu không dám vọng động, dán chặt mắt vào gã, chẳng khác nào bóp chặn một cánh tay của tên thao túng phía sau màn. Còn nữa, trong nội bộ có quỷ, tạm thời không nói cho bọn họ.”
“Đúng rồi, Khả Hân vừa gọi điện nói, cậu không cho con bé theo dõi đưa tin về vụ án này nữa?”
“Tôi nói không cho cô ấy theo dõi đưa tin khi nào?”
“Người ta là con gái mà, đương nhiên ngại nói trực tiếp cho cậu biết, vừa rồi con bé nói trong điện thoại rất tủi thân.”
“Tôi nghĩ như vậy, bớt một người tham gia, liền ít đi một người tình nghi. Hơn nữa vụ án này, đã đến mức độ không thể theo dõi đưa tin nữa rồi, nếu không ngày hôm qua anh cũng sẽ không cự tuyệt cô ấy ngoài cửa, nếu vụ nổ lớn tối qua, cô ấy chụp cho anh một bức đặc tả, hôm nay thành phố H long trời lở đất rồi.”
Lãnh Kính Hàn lòng còn sợ hãi, gật gật đầu, “Mấy ngày nay vụ án này làm tôi bận rộn đến hôn mê, không nghĩ chu đáo được vậy.”
“Đó cũng là chuyện không còn cách nào, đối thủ của chúng ta muốn không ngừng gây ra chuyện mới, chúng ta cũng chỉ có thể che giấu tin tức, bởi vì hướng phát triển của dư luận đối với vụ án này cực kỳ bất lợi, lấy các anh làm ví dụ, cái này gọi là lừa gạt công chúng một cách thiện ý á, haha.”
Lãnh Kính Hàn ngưng trọng nói: “Nhưng để công chúng sinh sống ở một nơi tùy thời đều có nguy hiểm phát sinh, đúng là thất trách của cảnh sát chúng tôi. Chúng ta phải mau chóng điều tra rõ một loạt kế hoạch bọn chúng muốn áp dụng, chuyện tối ngày hôm qua, vô luận thế nào không thể phát sinh lần thứ hai. Đúng rồi, còn có một tin tức về cậu.”
“Là cái gì?”
“Chính là tin tức lớn vừa rồi ở trên báo đấy, con tin hôm qua cậu giải cứu, kể cả phó thị trưởng Điều, tố cáo cậu. Bọn họ yêu cầu cậu bồi thường tiền thuốc men, phí lỡ ngày công, phí bồi thường tinh thần cùng phí chịu kinh sợ.”
(Tiêu: Phí lỡ ngày công ở đây ý là vì A làm B bị tổn thương gì đó phải mất thời gian điều trị, trong quá trình điều trị không thể đi làm, nên lỡ ngày công, do đó A phải bồi thường B phí này.)
“Loại chuyện nhỏ này, anh giúp tôi dọn dẹp là được. Hiện tại chúng ta nên xem thành tích công tác của đội viên chúng ta.”
Một hội nghị nhỏ, năm người trong phòng điều tra hình sự, Lưu Định Cường tựa ở cửa phòng kiểm nghiệm, Lâm Phàm ngồi trước bàn của mình, Long Giai ngồi trước máy tính của cô, Lãnh Kính Hàn ngồi trên ghế giữa bàn làm việc, Hàn Phong ngồi trên bàn làm việc. Lãnh Kính Hàn nói: “Long Giai nói trước đi, cô hãy kể lại những gì đã tra được về tình hình hội đấu giá ngày hôm qua.”
“Công ty xây dựng Khai Nguyên thành lập vào năm 1998, kỳ thật vẫn là đối thủ cạnh tranh của công ty xây dựng Phúc Hưng, hiện trường ngày hôm qua chúng ta đến là địa chỉ cũ của công ty, phần lớn thiết bị và nhân viên công ty đều đã dời sang cao ốc mới hai năm trước, cao ốc cũ này cho bên ngoài thuê. Ông chủ của công ty đã tiếp nhận thẩm vấn của bộ công an, hắn nói không hề biết trong cao ốc có chuyện giam giữ dài hạn trẻ em nào cả. Tư liệu tin tức có liên quan đến công ty Khai Nguyên đều đã in ra ở đây, bất quá tôi cho rằng cũng không giúp được gì nhiều cho chúng ta.” Long Giai vừa dứt lời, ném tài liệu cho Hàn Phong.
Lâm Phàm nói: “Tối qua Đinh Nhất Tiếu ngủ ở nhà suốt, không có tình huống gì.”
Lưu Định Cường nói: “Thứ ở chỗ của tôi có lẽ các anh sẽ cảm thấy hứng thú.”
Hàn Phong từ trên bàn nhảy xuống, ngồi ghế máy tính của Long Giai, “Ồ, nói nghe một chút.”
Lưu Định Cường nói: “Hiện trường ngày hôm qua, uy lực của quả bom kia tương đối lớn, tôi vẫn luôn hoài nghi việc chỉ có một quả bom. Hiện trường bị phá hủy hoàn toàn, có thể nói rằng không để lại chứng cứ gì. Thế nhưng, chúng tôi đã phát hiện mảnh vụn cơ thể người ở hiện trường.”
Lãnh Kính Hàn cả kinh, nói: “Cái gì! Mảnh vụn cơ thể người? Không phải nói tất cả đều đã rút lui khỏi đó rồi sao?”
Còn Hàn Phong lại kinh hô: “Có thể là Lương Tiểu Đồng hoặc Lô Phương không?”
Lưu Định Cường nói: “Có lẽ là người bị phần tử khủng bố giết chết trước đó, hoặc người bên trong tòa nhà không kịp chạy thoát, bởi vì các anh dù sao cũng không kiểm tra hiện trường mà. Bất quá, toàn bộ đã nổ thành mảnh vụn, mảnh vụn cơ thể người lớn nhất bất quá cũng chỉ nặng 12 gram, ngoại trừ có thể phán đoán là bộ phận cơ thể người ra, cái khác đều không phán đoán ra được nữa. Nơi thứ hai, hiện trường cho nổ hủy súng bắn tỉa, cũng xử lý tương đối sạch sẽ, hoàn toàn nhìn không ra dấu vết của súng ống, chỉ để lại một đống vật hợp kim, bất quá khối lượng hợp kim hơn 15kg, từ mảnh nhỏ thủy tinh hình cung vụ nổ lưu lại được phục hồi đến xem, ống ngắm quang học được trang bị của nó ít nhất phải đạt tới 16x, gấp đôi kính 8x bình thường.
Hàn Phong mở máy tính. “Làm chuẩn xác như vậy, muốn ngắm sao à?”
Lưu Định Cường nói: “Còn viên đạn phát hiện từ trong đống phế tích này lưu lại cùng vết thương của những thương binh so sánh, kết quả thí nghiệm chính xác, đường kính đạn 12.7mm thậm chí lớn hơn nữa, hẳn là dùng đạn tính giòn.”
Hàn Phong bắt đầu tìm tòi trên máy tính, nói: “Tâm địa thật là xấu xa mà. Theo phân tích của anh, bọn họ dùng tựa như là M1 của Hungary, còn lớn hơn so với súng này nữa sao?”
Lưu Định Cường nói: “Kiểm tra trong cơ sở dữ liệu máy tính, tương tự thế. Nhưng chắc chắn súng bọn họ dùng lớn hơn nhiều, tầm bắn xa hơn, độ chuẩn xác càng cao. Hiện trường lần này, tôi gặp được chỉ là thuốc nổ tính nổ cao đã nghe nói qua cùng súng bắn tỉa kiểu siêu trọng chưa từng nghe nói qua.”
Hàn Phong đầy bụng tức giận: “Khiến tôi đau đầu chính là, bọn chúng làm thế nào lấy được những vũ khí này, bọn chúng tới cùng có bao nhiêu vũ khí?”
Lưu Định Cường nói: “Đúng rồi, hiện trường súng bắn tỉa phát nổ, còn có vết đạn của lính bắn tỉa của chúng ta, một viên bắn vào trên tường ngoài, một viên bắn vào trên thủy tinh, mà hiện trường không có dấu vết cho thấy có người bị thương.”
Hàn Phong lăn chuột, “Không tệ, có thể bắn trúng vách tường là đã không tệ rồi, lúc ấy tôi chỉ muốn dọa đám lính bắn tỉa bỏ đi.”
Lưu Định Cường nói: “Còn có một vũ khí, chính là súng ngắn của Hồng A Căn, sau khi lấy mẫu dấu tay, chỉ có dấu tay của Hồng A Căn. Loại hình hẳn là súng ngắn Italia kiểu 92F 9mm. Trong hàng loạt hệ thống súng ngắn Beretta M92 loại mới nhất, súng dài 217mm, súng nặng 0.96kg, vận tốc ban đầu 334m/s, tầm bắn hữu hiệu 50m, băng đạn kép dung lượng đạt 15 phát.
Hàn Phong nói: “Hồng A Căn nói thế nào về khẩu súng này.”
Lưu Định Cường nói: “Kết quả thẩm vấn chính xác, hắn nói nhận được ám hiệu thông báo, bảo hắn đến một nơi nào đó trong bệnh viện lấy, những tình huống khác không rõ ràng. Kỳ thật nên để Lý Hưởng trả lời, anh ấy đối với súng ống có nghiên cứu nhiều.”
Lãnh Kính Hàn bất đắc dĩ nói: “Bẫy rập bày trí tinh vi, động tĩnh tối qua lớn như vậy, bọn chúng cũng có thể làm đến không một kẽ hở.”
Hàn Phong nói: “Chủ yếu là dựa vào bom, biến hiện trường thành đống gạch vụn, muốn từ trong đống gạch vụn tìm ra dấu vết hữu dụng, thật sự quá khó khăn. Rõ là đã tính toán mọi cách, đích thực là kế một hòn đá bắn mấy con chim.”
Lưu Định Cường nói: “Thế nào là một đá bắn mấy chim?”
“Thứ nhất, để chúng ta lấy được tin tức không dám dễ dàng tin tưởng, trước tồn tại tâm lý sợ sệt, đối với hành động sau này sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Thứ hai, khiến cho lượng lớn nhân viên cảnh sát thương vong, suy yếu lực lượng của chúng ta. Thứ ba, gây chuyện mới, để cảnh sát mệt mỏi ứng phó với phóng viên cùng áp lực từ các phương diện. Thứ tư, thiết kế bẫy rập trong tòa nhà của đối thủ cạnh tranh, tiếp tục như vậy, không chỉ không hề liên quan đến Đinh Nhất Tiếu, còn có thể giúp bọn chúng đả kích đối thủ về mặt thương vụ.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!