Kỹ Năng Cơ Bản Trong Phòng Gym
Chương 27 (H)
ɖâʍ thủy tuôn ra như thủy triều lên sóng đến nỗi Đại Công cứ càng húp thì lại càng tuôn trào. Hai tay anh đẩy đầu gối Ngọc Khiết qua hai bên, sau đó trườn tay mình lên cùng lúc xoa nắn ngực Ngọc Khiết. Ngọc Khiết dùng tay mình bao lấy đôi tay Đại Công.
“Anh…..em …….hay là mình làm đi.”
Có lẽ trong mắt độc giả, Ngọc Khiết là một nhu nhược cô nương, ɖu͙ƈ hỏa bộc phát mà cứ trưng sự e thẹn ra bên ngoài để câu dẫn phái đực. Thực ra, cô rất thẳn thắn. Trong trường hợp này Ngọc Khiết muốn thì làm, không muốn thì làm. Chỉ với một câu đề nghị mà nó sẽ làm thay đổi cả quãng đời còn lại của cô.
Đại Công rời khỏi bộ phận sinh ɖu͙ƈ của Ngọc Khiết.
“Em chắc chưa?”
Sao không chắc?
Tất nhiên phải chắc.
Bởi vì giờ Ngọc Khiết không còn là thiếu nữ mười bảy tuổi, không còn sự ngại ngùng đỏ mặt khi chạm tay bạn khác giới. Mà thậm chí lần đầu đụng chạm Đại Công, cô cũng không hề lo lắng sợ sệt. Căn bản, những biểu hiện đó chỉ diễn ra ở những cặp đôi yêu nhau. Giữa họ không hề phát sinh một chút tình cảm nào ngoài cảm xúc muốn lên đỉnh.
Đại Công nhẹ nhàng giúp Ngọc Khiết cởi chiếc váy vướng víu ra và dìu cô nằm lên ghế sofa. Ngọc Khiết cũng chỉ biết nương theo, ai mà ngờ được một tình huống trớ trêu này có thể xảy ra với mình chứ. Trong lúc Ngọc Khiết còn đang luống cuống tay chân thì Đại Công như một người dày dặn kinh nghiệm, anh nhìn Ngọc Khiết bằng ánh mắt trìu mến, cúi xuống đặt lên trán cô một chiếc hôn.
Cái hôn này mang theo sự ôn nhu của một cường công trong tiểu thuyết đam mỹ, nó như trấn an, như xoa dịu, như muốn nói rằng: “Không sao mà, anh đây rồi.” Hoàn toàn không có một chút khiêu gợi, cũng không vương lại sự níu kéo. Chiếc hôn này thật trong sáng, thuần khiết đến nỗi Ngọc Khiết nhận ra, có lẽ mình đã đánh mất tình cảm tuổi thanh xuân ở đâu đó rồi, còn lấy lại được nữa không.
Có lẽ vì tiếp xúc với những hình ảnh khiêu ɖâʍ sớm, Ngọc Khiết đã sớm mất đi sự tin tưởng vào tình yêu thông qua xác thịt. Quan hệ tình ɖu͙ƈ là đôi bên cùng nhau thực hiện nhiều hành vi khiến đối phương có thể đạt được cực kɧօáϊ. Thậm chí khi quan hệ với Khổng Dương, cảm xúc trước đây của Ngọc Khiết vẫn chỉ dừng lại ở thích một người nào đó.
Những suy nghĩ tới lui trong đầu khiến cho tim cô đập nhanh hơn, mặt đỏ bừng lên vì ngại. Ngại vì cô thật sự thích nụ hôn đó. Sao một nụ hôn thuần khiết lại có thể khiến cho tâm trí của cô hỗn loạn như vậy?
Đại Công từ từ cởi áo, quần của mình ra. Anh lôi trong ví mình ra một chiếc bao cao su. Bất ngờ hơn, Đại Công dùng tông giọng không mấy đặc biệt của mình, hỏi Ngọc Khiết.
“Em có thoải mái không?”
Chỉ là một câu hỏi đơn thuần, không hề chứa đựng cái quan tâm giả dối. Đáp lại bằng một cái gật đầu, Ngọc Khiết hơi trở mình, để có được một tư thế thoải mái trêи ghế. Đại Công đã thay đổi hoàn toàn, không vội vàng, không hấp tấp. Anh khuỵu một gối xuống phần rìa ghế, mốt gối còn lại quỳ hẳn trêи ghế. Đại Công chống hai tay vào giữa tay và thân thể Ngọc Khiết để cố định cô lại.
“Anh không cho phép em im lặng như lần đầu nữa. Phải nói với anh những gì em nghĩ, rõ chưa?”
****
Chap này chỉ có 1 chi tiết H thôi nhưng cô Tiên vẫn để là H nhé mọi người. Cảm ơn mọi người vì vẫn luôn theo dõi truyện mình. Sắp tới mình sẽ đi làm nên sẽ hơi bận rộn, tuy nhiên mình vẫn sẽ cố gắng hết sức để viết mỗi tuần ít 1 chap.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!