Ký ức Ai Cập [Tự chuyện] - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Ký ức Ai Cập [Tự chuyện]


Chương 11


Rameses được Adel dìu lên, rượu theo chiều nghiêng sánh ra một chút, lười biếng lại mang theo phần tỉnh táo, hắn bỏ tay Adel ra, đôi mắt sáng quắc

– Có chút thôi mà, nhiều đâu ra. – Rameses nuốt nốt rượu còn lại trong cốc, lời nói phà phà hơi nồng quanh đầu mũi làm Adel nhíu mày

– ………… -Hẳn là chút!

– Điện hạ, người mau nghỉ ngơi đi! -Adel quan tâm hỏi han hắn, mặt nhẹ, dịu dàng đi mấy phần. (Dm chắc ta xây dựng em này là thụ mất. Azzzz!!)

– Kêu người mang đồ ăn cho Nefer đi, còn nữa, ngươi nhớ nghỉ sớm đấy! -Rameses cười cười, cúi đầu xuống đối diện Adel, ôn nhu dặn dò. Đến khi bóng dáng Rameses hắn loạng choạng khuất xa rồi, Adel mới nhìn xuống sàn đá vàng nhạt, cười tự giễu hai tiếng.

Nefertari về đến phòng liền ra hồ sen ngồi một chút. Hai chân nhỏ nhắn thon dài của nó thả xuống hồ, kalashiris hiển nhiên đã được kéo lên đến đùi để lộ làn da như bạch ngọc dưới ánh trăng. Ngọn đuốc sáng dịu từ cột đá bên kia chỉ soi được một chút, còn lại hầu như hồ sen nơi đây đều được ánh trăng mát dịu soi sáng. Nó nhắm mắt lại, hưởng thụ hương hoa nhàn nhạt từ cơn gió thoảng, mái tóc nhẹ nhàng bay bay mềm mại, bất giác lại thấy thật muốn ở nơi này, nhưng cũng rất nhớ mẹ và Vũ Hàn. Hai chân khuây khuây làn nước yên tĩnh, trong không gian thanh tịnh chỉ có tiếng lửa từ ngọn đuốc lách tách, lại xuất hiện tiếng nước dào dạt như vậy, hiển nhiên rất bắt tai.

– Nefertari tiểu thư, cơm tối của ngài! -Cửa phòng cạch một cái được mở ra, một nữ nô mang khay đồng tiến vào nó có quay ra, nhưng chỉ khàn khàn một tiếng

– Ừ, ngươi để đấy đi! -Nefer đợi khi nữ nô kia đóng cửa lại mới rút chân ra, cũng chẳng kéo váy xuống mà cứ thế đi thẳng đến bàn thạch, hít lấy mùi hương thơm nức bên ngoài phòng*

Trong khay đồng có ba chiếc bánh nhỏ phủ mè tròn tròn, một bát nhỏ cừu hầm, một bát mulukhiya, đậu lăng hầm thịt gà, cùng với một bát cơm lớn, một đĩa hoa quả tươi cắt sẵn và một cốc nước ép nho. Chà… Thật phong phú!! Nó thích thú không thôi, bởi lẽ thịt cừu hay đậu lăng nó còn chưa bao giờ được ăn chứ đừng nói đến mấy món hấp dẫn như này. Thịt cừu được cắt vuông, tỏa ra hào quang rực rỡ dưới lớp nước sốt nâu sánh. Nó đem thìa múc một muỗng cơm trắng, lại múc thêm một lớp cừu hầm. Vị ấm nóng lan tràn trong miệng, thịt cừu mềm mại không khô cũng không ngấy, nước súp mặn vừa miệng nó, còn có khoai tây miếng thấm đượm gia vị. Cắn lên một miếng bánh mè giòn tan lớp vỏ bên ngoài. Chà… cái này chấm thêm với mulukhiya thì vừa ngon! Nó một mạch ăn sạch đồ ăn trong khay, ăn xong còn không quên ợ một hơi lớn.

Nước ép nho rất ngon nhé! Cực ngon luôn. Không biết ở nơi Ai Cập nóng nực như vậy mà họ làm kiểu gì, nước ép nho tím đậm rất mát, khi uống vào vị chua thanh ngọt nhuần, hơi hơi cay men rượu quả thực là cực phẩm! Lại ăn hết đống trái cây trong đĩa nó mới vừa lòng ôm cái bụng tròn vo của mình. Ngả người trên chiếc ghế tựa mây, nó đợi xuôi cơm một chút rồi mới định đi tắm. Thật ra mà nói thì Nefer nhà mình khá lười, có hôm hai ngày mới tắm hoặc thậm chí là BA ngày! Nó no nê thoải mái ngồi đấy nhìn đèn đuốc lách tách mà đâu biết rằng “Rameses hắn đang ở phòng bên kia chăm chú nhìn nó”
Hắn ngồi trong căn phòng lập loè ngọn đuốc chỉ có đôi mắt hổ phách là phi thường sáng quắc, hệt như đại bàng nhìn con mồi ngon nghẻ dưới trướng mình. Tay mềm dẻo không ngừng đong đưa ly rượu, khẽ khàng nâng lên lên nhấp một ngụm. Ngon!

– Có ai ngoài đấy không? Có ai không? -Nefer mở nhẹ cửa, quay đầu sang đã nhìn thấy hai tên lính canh nghiêm nghị hai bên. Thấy nó ngó đầu nhìn gần như vậy, tên lính canh không khỏi lúng túng

– Tiểu thư có gì phân phó?

– Ngươi có thể gọi cho ta một nữ nô tới được không?

– Có chuyện gì sao? -Tên lính canh còn lại ân cần hỏi

– T.. Ta muốn tắm! -Nói xong nó chỉ muốn tát cho mình hai phát. Lời ấy mà có thể thốt ra trước mặt đàn ông cơ đấy!

– N.. Ngài đợi một chút! -Tên lính bên phải nhanh chóng đi tìm vị nữ nô, rất nhanh có một bóng dáng nữ nhân từ xa đi tới. Rameses hắn ngả người trong phòng thấy hồi lâu Nefertari chưa quay lại, nhấp thêm ngụm rượu rồi cũng lười biếng dậy về giường ngủ. Hihi, từ hướng giường của ta rất dễ nhìn thấy nàng ấy nha~~~

Nữ nô kia được lính gọi tới, cũng nhanh chân chạy theo, mặt kia kêu người chuẩn bị nước tắm. Dáng nữ nô ấy khá cao, thân mình cứ một chút sáng lại một chút tối qua ánh trăng nơi cột sen đá, đến khi nàng dừng trước mặt Nefertari, hổn hển thở không ra hơi. Nefer trước đó vẫn còn ngượng ngùng, sau khi thấy khuôn mặt nữ nô ấy thì kinh ngạc, hai mắt trợn trắng trân trân nhìn nàng

* Bàn thạch này được đặt chỗ sàn đá vuông góc với đường đi thẳng ra giữa hai hồ sen. Như kiểu chỗ sàn góc hồ ấy. Đẹp lắm nhé. Ít nữa có phiên ngoại ta chắc chắn nửa chương sẽ nói đến cái phòng chỗ Nefer nên thắc mắc của các ngươi về căn phòng của hai người họ sẽ được nhắc hennn :>

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN