Ký ức Ai Cập [Tự chuyện] - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
94


Ký ức Ai Cập [Tự chuyện]


Chương 18


Thiếu niên có mái tóc đỏ thẫm dưới nắng lại rực lên vô cùng nổi bật, hắn cột đuôi ngựa cao, đeo sợi dây đay có luồn đá quý giữa trán. Mày kiếm, mắt hẹp dài đẹp. Mũi cao thẳng, môi mỏng bạc nhìn chung chung chính là cái kia một hảo soái ca!! Khopeth tới gần Rameses hành lễ một chút, liền đứng lên vẻ mặt hớn hở

– Điện hạ!

– Ừ…/ Điện hạ, ai đây?? -Khopeth ngắt luôn lời Rameses, quay sang Nefertari cười để lộ hàm răng trắng.

– Bổn cung là nữ nhân chứ ai! -Nefertari nhìn Khopeth, vểnh cái môi lên mà tru tréo.

– Bổn cung????????? -Khopeth hắn ngạc nhiên. Cái gì vừa xảy ra vậy? Hắn là ai? Hắn đang ở đâu? Sao mới có 5 ngày chưa gặp đã lòi ra cái gì bổn cung rồi?? Ôi……

– Nhặt được. -Rameses liếc nó một cái, nhếch miệng bật chế độ không cảm xúc.

– ………

– Ngươi là Tổng phó tư lệnh? -Nefertari cúi đầu xuống chỗ Khopeth, chuẩn bị xuống ngựa.
Rameses thấy nó muốn xuống, liền hạ vai để nó có điểm tựa. “……..” Các ngươi như vậy hỏi có liên quan không?

– Sao ngươi biết??? -Khopeth cười, mở lớn mắt ngạc nhiên lại muốn tiến lên đỡ nó xuống. Nefertari nắm tay Khopeth một đường nhảy cẫng xuống.

– Bởi vì ta là thần! -Ngươi nghĩ bổn cung sẽ bảo rằng mình mơ thấy qua ngươi ư?

– ………… -Điện hạ, nữ nhân này não có hoạt động đều đặn không?

– ……….. -Bổn vương đang hối hận!

Im lặng một lúc, tư lệnh lúc nãy cũng lên tiếng hoà giải, đem binh sĩ diễu tập lại một lần nữa. Nefertari nhìn các binh sĩ chạy hết trận này đến trận khác, lại quay sang nhau tập luyện đôi không khỏi phấn khích mà há miệng cười cười.

– Ramses, cho ta vào được không? -Nefertari đang hí hửng, quay sang nhìn cái mặt Rameses mà muốn nhảy lên tát cho hắn mấy phát.

– Chỉ bằng ngươi? Vô dụng như vậy, muốn vào để phá bọn họ à

– Chính vì vô dụng nên ta mới muốn tập. Tập rồi đương nhiên ta sẽ có tác dụng. Lúc ấy đỡ phải phiền ngươi!! -Rameses hắn nhìn Nefertari không có ý kiến gì nữa. Vậy là ai đó nhà ta đã được nhận!!

Nefertari được nhận lấy hai thanh giảo gỗ cong lưỡi liềm, thay lại kalashiris bằng chiếc áo lanh của Rameses. Vì rộng thùng thình nên nó được Khopeth cuốn cho một sợi đai xanh trước bụng. Nó cầm hai thanh Khopesh chưa mài, nhấc lên nhấc xuống. Rameses dạy nó phải đứng như nào, các thế ra sao, những điểm chí mạng cần phải đâm, cách đánh như thế nào, …..

– Ngươi cầm ngược rồi!! Khopesh vốn phải để lưỡi móc lên.

– Kệ ta! Thuận tay là được! -Nefertari nhìn thanh Khopesh trên tay mình, nó để lưỡi kiếm móc xuống theo kiểu dao găm chứ không phải móc lên. Rameses nhìn nó xong cũng chẳng nói thêm gì nữa. Cả buổi nó đều chăm chú tập luyện, chẳng mấy chốc đã được cho vào quần đoàn huấn luyện cùng các binh sĩ kia. Giờ giải lao, một số binh sĩ liền vây quanh chỗ nó làm quen, mọi người nói chung đều rất hài hoà. Hài hoà là đương nhiên rồi!! Tổng tất cả quân đoàn Thượng Ai Cập này cũng chỉ có mình nó là nữ nhân luôn nhé!!!

– Nữ nhân, chúng ta phải gọi ngươi là gì? -Mọi người đều lần lượt hỏi

– Kêu ta Nefertari là được rồi.

– Ngươi bao tuổi rồi

– Năm nay là 15 a!!

– Ta là Manet/ Ta là Kaphu/ Ta là…. -Mọi người đều giới thiệu, mỗi người nó đều ghi nhớ kỹ.

– Giờ chúng ta đã cùng một đại quân rồi!!

– HẾT GIỜ NGHỈ RỒI, VÀO ĂN CƠM!!!!!! -Tư lệnh Khen gào lên. Đùa chứ không gào bọn chúng chắc điện hạ giết hắn chết a!!!! Ai đó kéo ta ra đi!!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN