Ký ức Ai Cập [Tự chuyện] - Chương 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Ký ức Ai Cập [Tự chuyện]


Chương 28


– Thôi thôi ta xin kiếu, các ngươi uống đi. -Nefertari lấy tay che mặt đẩy chén bia dâng đến tận miệng kia không khỏi nuốt khan một tiếng, đến giờ vẫn còn lợm giọng. Bọn họ thấy mặt nó xanh xao không ít cũng thôi không ép nữa, trong số đó có người lên tiếng.

– Bọn ta khi nãy tắm qua rồi, có dùng đá chèn cho ngươi một ô, nếu muốn ngươi có thể tắm luôn.

– Giờ là mấy giờ rồi? -Nefertari nhíu nhíu mày hỏi lại, nam nhân bọn họ ngước lên nhìn trời một chút liền nói -Sắp tối rồi.

– Ừ. -Nefertari đi thẳng một đoạn tới hồ nước, xung quanh đều là cây cối rậm rạp, từ chỗ này tới nơi bọn họ đang tụ tập kia đã được ngăn vách nên nó không lo lắm, nhanh chóng gỡ áo ra. Vì Nefertari mặc áo nam nhân nên chỉ cuốn quanh hông sợi dây đay cố định, nhanh chóng áo đã được cởi bỏ để gọn về một bên.

– Nefertari? -Giọng nam đằng sau vọng lên làm nó giật mình hụt chân ngã tủm cái xuống hồ, ùng ục những nước. Hồ vốn không sâu nhưng nó ngã bất ngờ quá chưa chuẩn bị được gì chỉ biết quẫy tay, cố gắng lắm mới tìm được một điểm tựa mà đứng dậy. Tai, mắt, mũi, miệng nó đều đầy ộc những nước thở hổn hển.

– Có chuyện gì?

– Chúng ta vừa quên y phục của ngươi, ta để dưới vách đá nhé. Ngươi có làm sao không, ta nghe có tiếng động lạ.

– Không có gì đâu chỉ hơi bất ngờ thôi. Ngươi về trước đi. -Nefertari dù biết Khopeth hắn ở sau vách ngăn sẽ không tiến tới nhưng không nhịn được vẫn ngồi thụp xuống chỉ đem từ phần miệng nổi lên. -Ừ, ta đi đây.

Sau khi Khopeth đi rồi nó mới chồm dậy ngồi lên phiến đá quanh hồ, nội khố chưa cởi ra. Nefertari đem cánh tay chà xát một lượt, đất ghét bở hết ra. Ai đó căng da đầu méo mó miệng, ở bẩn rồi a! Xong nó lại nhìn tới ô tắm của mình, nam nhân ở đây cũng tinh ý đáo để chứ nhỉ. Hồ rộng lớn, một đàn đực rựa thi nhau tắm chung chỉ có một mình nó là nữ nhân đến sau nên họ lấy khối đá lớn chèn lên làm hai khu cách biệt thật cảm động. Sau khi cảm thấy bản thân đã đủ sạch sẽ rồi nó bắt đầu bỏ nội khố ra, nhẹ nhàng tiến tới chỗ Khopeth để y phục mang lại đây, trong đó có để một khối mỡ thơm nhỏ màu tím làm nó ngạc nhiên. Ngửi rồi mới biết ra là mùi oải hương, đáy lòng nén nhịn dâng lên một khối cảm động thật lớn. Các ngươi đối ta kỹ tính như vậy là lần đầu tiên nam nhân, trước giờ ngoài bố mẹ ra nó chưa từng được để ý kỹ như thế. Mỡ thơm thì thôi đi lại còn oải hương nữa, khóc chết mất thôi.

Nefertari đem khối mỡ thơm hình vuông xinh xắn chà ướt, bọt ngày càng nhiều lên nó liền đem đầu lẫn toàn thân tắm gội một lượt. Lúc thay quần áo, mắt người nào đấy không khỏi trợn ngược lên. Quần áo lấy trong túi ta thì không nói nhưng các ngươi có thể đừng lấy luôn cả nội khố của ta quang minh chính đại như vậy được không! Mặc dù nó biết bọn họ sẽ không có ý nghĩ xấu, với cả tư tưởng người Ai Cập rất thoáng, việc này đối với bọn họ chẳng khác nào đánh một con muỗi, đá được con bò đực cả nhưng nó vẫn hơi ngại, tự bản thân biết thẹn ho nhẹ mấy tiếng rồi mặc đồ vào. Nó quay về khu đất mọi người tụ tập, nhìn mà không biết nói gì hơn. Bọn họ chắc say cả rồi, người nào người nấy mặt mũi đều đỏ gay cầm chén bia đong qua đong lại mà ca hát nhảy múa.

– Chậc, đây là đi đánh nhau chứ đâu phải lễ hội, các ngươi nhảy múa loạn lên như vậy không thấy mất hình tượng à. -Nefertari lấy chiếc áo lanh lúc nãy của mình ra lau tóc vẫn ướt sũng, đảo mắt nhìn quanh một lượt

– Nào nào sao lại nói như vậy. Nefertari!

– Ngươi mau tới đây, cạn cạn!

– Ta đã nói qua không uống được nữa mà. Các ngươi như vậy ngày mai lại đào cát tiếp cho xem.

– Thôi nào, chúng ta dành ngươi một đĩa thịt cừu, ngồi xuống ăn đi cho nóng. Hôm nay nghe ngươi lại say nắng rồi.

– Ừ -Nefertari ngồi xuống bàn ăn uống, bọn họ bắt đầu hò hét nhảy quanh đống lửa, người bá vai bá cổ nó xô đẩy. Nefertari nhặt miếng cừu được đặt trên lá vẫn còn nóng hổi lên ăn, có quay ra nhìn Rameses bên cạnh một chút. Hắn trông có vẻ.. hơi ngà ngà rồi nhỉ!? Mặt Rameses bây giờ hồng hẳn lên, trời mới chập tối vẫn còn loé lên một chút sáng đỏ, cả một vùng ốc đảo này nhuộm lên một màu đỏ như máu. Hắn ngồi phía trên nơi cây phủ xung quanh trùm bóng tối duy ánh mắt sáng lạ thường. Nhưng ánh mắt của hắn không giống như thường ngày, có vẻ do say nên như vậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN