Ký ức Ai Cập [Tự chuyện] - Chương 41: Đánh trận
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
62


Ký ức Ai Cập [Tự chuyện]


Chương 41: Đánh trận


Chạy một đoạn đường thật dài, đi qua bao nhiêu ngôi nhà, gặp qua bao nhiêu người với dáng vẻ rúm ró sợ hãi Nefertari cuối cùng cũng nhận được lệnh chỉ thị. Không hiểu sao nhưng nó lại cảm thấy có một sự thỏa mãn len lỏi trong người khi ai đó sợ mình. Rameses giơ thẳng tay phải hướng lên trời, toàn quân đội đều đồng loạt dừng ngựa tạo ra một vùng cát nổi lên.

Nội thành Kush tường cao tám thước dày mà dài, sừng sững vững vàng được ghép và liên kết với nhau bởi vôi vữa. Cổng thành to gần như gấp đôi cổng thành Buhen, nơi hoành tráng như thế này vẫn là lần đầu tiên nó nhìn thấy. Tuy hiên tại đang đứng ở xa nhưng mọi người đều có thể nhìn được những tên lính đang túc trực ở kia. Nội thành Kush, nơi hội tụ toàn bộ quân sĩ lẫn viện trợ của chúng. Đoàn của nó hiện tại đã có mặt ở đây ắt hẳn một khắc nữa thôi đoàn viện trợ sẽ tiến đánh vào phía sau chúng. Dưới không khí tĩnh lặng như tờ chỉ nghe thấy tiếng gió ra, cổng thành đột nhiên mở. Kế đó xuất hiện hai con ngựa kéo chiến xa tiến tới rồi dừng lại ở khoảng cách hai mươi thước, nam nhân với dáng vẻ mập và lùn giơ ra tay phải đặt trước bụng, hơi cúi đầu

– Kính thưa vương tử, người con của thần Ra chí cao mà các vị thần bảo hộ, thật vinh hạnh làm sao cho kẻ hèn mọn này được kiến diện người. Không biết.. người vất vả lặn lội tới nơi xa xôi nghèo nàn này.. là có việc gì? -Lão trung niên mập ú lùn tịt với điệu cười sâu, tuy lời thành kính nhưng thái độ thì ngược lại. Rameses trước sau vẫn bình tĩnh mặt không hề bộc lộ cảm xúc lạnh tanh nhìn hắn.

– Lão mập chết tiệt! Việc chính là tới thu phục ngươi!! -Đoàn lệnh Sanet nhìn không được, tức giận nói lớn. Cái nam nhân này đúng là mãi không sửa được tật nhanh nhảu miệng mày của mình!

– Bổn thành đang nói chuyện với điện hạ, nào tới đoàn lệnh như ngươi chen vào? Tam vương tử điện hạ, người vẫn là quản chặt con chó của mình vẫn là nên đừng để nó sủa bậy kẻo có ngày người ta cắt lưỡi. -Homeseth cau mày nhìn Sanet với vẻ mặt khó chịu, từng chữ một đều muốn không coi ai ra gì.

– Ngươi.. /Sanet! -Rameses cắt ngang lời hắn, kế đó đem ánh mắt áp bách nhìn thẳng Homeseth làm lão ta khí thế hụt đi mấy phần. Tiếp theo hắn lại mở miệng -Có là chó của bổn vương, cũng không đến lượt tôm tép ngươi chen miệng vào. Vì sao lại ở cái loại địa phương nghèo nàn này? Bởi một đám ruồi nhặng cứ nhung nhúc vo ve xung quanh nên ta phải tới để diệt chúng đi đấy!

– …… Tam vương tử điện hạ đã vậy ta cũng chẳng nể nang gì nữa! Nếu có thể bổn thành sẽ đợi người trong vương cung. Xuất!! -Homeseth cầm khiên chắn lấy mũi tên phóng về phía mình, vòng chiến xa về hướng cổng thành vụt mất. Ngay sau đó hàng loạt binh lính theo loại màu sắc giáp mà chia ra, ồ ạt tiến về hướng quân nó. Hừ, Rameses nói không sai, hệt như một lũ ruồi nhặng nhung nhúc!

Mọi người trước đó tay đều đã đặt trên binh khí sẵn sàng, sau khi phát lệnh chiến đấu liền đồng loạt rút ra, các đoàn lệnh lao lên trước sau đó đến đoàn cận chiến dùng ngựa, cận chiến bộ binh, đoàn phòng thủ và đoàn trợ thủ, đoàn xạ binh vẫn giữ nguyên thể lực ngồi trên ngựa xuất tên như mưa rền.

Nefertari hai chân giơ lên rồi đá mạnh vào lườn ngựa, phi như bay rút song đao đánh người. Đao tinh mỹ hoa văn tỉ mỉ, lưỡi đao mỏng mà bén mỗi lần xẹt qua giáp xích nơi cổ địch là lại một lần tiếng ma sát vang muốn đứt lìa da thịt. Nó trên ngựa cố gắng hòa nhập với chiến mã của mình vừa đánh vừa thủ, quân địch hỗn độn chỉ có thể phân thành hai loại. Một giáp đồng khăn đội đầu trắng là quân mình, hai khăn đội đầu khác màu là quân địch. Bởi vì nửa già số quân ở quân đoàn nó đều xuất thân từ lính đánh thuê còn được trải qua huấn luyện chính quy đương nhiên thể lực sẽ nhỉnh hơn quân địch một chút.

Nefertari đem đao giang sang trái bẻ ngang thanh đao đâm thẳng vào cuống họng tên lính Hittite, lực đạo mạnh tới nghe “sụt” một cái sau đó nhanh chóng rút đao ra chuẩn bị đợi tấn công tiếp theo. Theo đoản đao rút ra, máu tươi ấm nóng bắn thẳng lên mặt, lên người nó nhơm nhớp ấm nóng, máu từ khắp khuôn mặt tràn đến con ngươi xanh lục, Nefertari tình hình này không thể nhắm mắt, sự khó chịu làm nó phát cáu. Tay phải đẫm máu nhỏ giọt bồi thêm hắn một nhát thật sâu, chân kia đạp xác xuống dưới chân. Đao từ họng tử binh kia rút lên, chạm tới xương cổ hắn cạch cạch, Nefertari quay phắt ra sau giương chân đá tên muốn đánh lén. Nó mở miệng lấy hơi máu liền chảy vào khoang miệng vừa ấm vừa mặn làm Nefertari nhíu chặt mày kiềm chế cơ mặt đang muốn co rúm vào nhau, nhổ ra một ngụm máu vô cùng tanh tưởi trong miệng ra ngoài.

– Phi! Một lũ hèn!

Trống trận quân địch từ đầu tới bây giờ đánh liên tục không ngừng nghỉ, đánh vừa nhanh vừa lớn làm người nào đấy ngồi quan sát trên thành có chút nhức đầu. Nam nhân tư lệnh vận huyền y thêu chỉ vàng mũ chùm đến mũi ngước mắt xuống nhìn trận đánh dưới này, nhíu mày hơi động miệng

– Ngừng trống đi!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN