LÀ ANH HAY LÀ MỐI TÌNH ĐẦU CỦA EM
Cuộc chiến của những chiếc vòng
Hôm nay đã là tuần thứ 6, sau khi nộp bản vẽ phác thảo sơ lược, Trí Nam và Trí Văn đều rất thích thú và đồng ý. Tôi lập tức tiến hành sửa chữa và cho xây lại một vài phòng ốc còn chưa hoàn chỉnh. Mới sáng Chic & Pure đã đông đúc, nhộn nhịp hơn hẳn mọi ngày. Tôi hỏi một cô nhân viên
– Chị không biết à! Hôm nay theo thường lệ hai sếp sẽ phải cạnh tranh với nhau cho vị trí trung tâm của bộ sưu tập mới
– Cạnh tranh ư?
– Hai sếp là anh em nhưng thương trường là chiến trường. Trong bộ sưu tập ra mắt sẽ chỉ có một sản phẩm đẹp và độc đáo nhất được để ở trang chủ của công ty, chụp hình quảng cáo với các trang báo thời trang trong nước và quốc tế, cũng như bộ mặt chủ lực, là linh hồn trong đợt hàng mới này.
– Vậy à. Cách bầu chọn như thế nào?
– Là các nhân viên của công ty đều được tham gia bầu chọn một cách công bằng.
– Nhưng cùng công ty sao họ lại phải làm thế?
– Trước nay hai Sếp tuy cùng một chỗ nhưng lại ở hai bộ phận khác nhau, cũng có hai tổ thiết kế khác nhau, lương bổng hưởng theo thành tích, đương nhiên sản phẩm chủ đạo của tổ nào được chọn lợi nhuận sẽ cao hơn nhiều. Hai sếp trước nay luôn muốn mọi người trong công ty cạnh tranh lẫn nhau để không ngừng sáng tạo ra nhiều mẫu mã đẹp. Không những thế, mà đây còn là một cuộc chiến của hai người đàn ông nữa!
Cô ấy nói nhỏ vào tai tôi. Thấy tôi vẫn ngơ ngác không hiểu chuyện. Cô ấy tiếp tục:
– Họ đúng là ngang tài ngang sức, nhưng Chic & Pure thật sự được thành lập bởi Chủ tịch là bố của 2 sếp, ông ấy thường xuyên đánh giá năng lực của họ. Sau này thị trường chính ở Hoa Kỳ sẽ giao cho người kế nhiệm.
– Vậy thì thường ai sẽ giành chiến thắng trong các cuộc bầu chọn đó?
Tôi bắt đầu tò mò về sự thú vị này của Chic & Pure cũng về khả năng của hai người họ.
– Gần như nhau, cả hai đều rất tài năng. Có chăng sếp Andy thắng nhiều hơn một tí, nhưng khoảng cách thường cũng chỉ một hai phiếu không đáng kể. Tuy không trở thành sản phẩm chủ đạo thì sản phẩm của Edward cũng thường xuyên cháy hàng. Nói chung hai người họ đều vô cùng xuất chúng. Chỉ tiếc là…
– Chuyện gì cơ?
– Sếp Edward đã có bạn gái rồi, còn Andy thì lúc nào cũng trông sầu não và lạnh lùng. Ngoài chuyện công việc sếp ấy hình như ít thổ lộ bất cứ chuyện gì.
Cô nhân viên chép miệng tiếc nuối
– Hay cô đi xem thử? Cũng hay lắm đó.
– Tôi không phải người công ty, chắc đi không tiện lắm.
– Xem thôi mà, không sao đâu!
Tôi theo chân cô ấy đến hội trường lớn của công ty. Ở đó đã có mặt đầy đủ nhân viên của Chic & Pure. Từ nhân viên công xưởng đến các nhà thiết kế chủ lực, từ các trưởng phòng bộ phận đến ngay cả nhân viên bảo vệ đều có mặt. Chỉ cần là người của Chic & Pure đều có quyền và nghĩa vụ tham gia vào buổi bầu chọn này.
Buổi đánh giá chính thức bắt đầu!
– Đây là lần thứ tư buổi đánh giá được tổ chức ở Việt Nam, nhưng nó đã có truyền thống lâu đời từ khi mới thành lập. Hiện nay giám đốc Andy vẫn có nhiều sản phẩm được trưng bày ở vị trí trung tâm hơn. Tuy vậy, giám đốc Edward vẫn bám đuổi sát nút, vậy nên sản phẩm đợt này là tâm huyết suốt 6 tháng vừa qua của cả hai đội đã hoạt động hết công suất không quản ngày đêm cho ra mắt sản phẩm mới. Tôi chắc chắn nó sẽ là hay tuyệt tác xứng đáng ra mắt trong đợt quảng bá sản phẩm mới này. Vẫn giữ công bằng tôi sẽ không tiết lộ sản phẩm là của ai để tất cả mọi người ở đây công tâm bầu chọn ra thiết kế bạn cho là đẹp mắt nhất. Và không thể không giới thiệu hai tổ thiết kế tham gia bình chọn này:
– Xin mời giám đốc Edward Đỗ cùng tổ thiết kế.
Lúc đó, mọi người có mặt ở đó đều vỗ tay rất to.Trí Văn hôm nay mặc một chiếc áo sơ mi đen làm bật lên làn da trắng vốn có của cậu ấy. Tôi nhận ra Trí Văn không vui như ngày thường, là lần đầu từ khi gặp lại tôi thấy cậu ấy buồn như vậy. Trí Văn giữ im lặng từ đầu đến giờ khiến tôi lo lắng. Có lẽ cậu ấy lo lắng kết quả không như mong đợi? Không thể nào! Trí Văn và Trí Nam tình cảm rất tốt. Vậy là chuyện gì khiến cậu ấy trông ưu tư đến vậy?
– Và giám đốc Andy Đỗ cùng tổ thiết kế.
Trí Nam chào mọi người. Dường như cậu ấy đã thấy tôi ngồi bên dưới. Trí Nam nhoẻn miệng cười. Tôi ra hiệu cho cậu ấy cố gắng lên. Trí Nam vẫn luôn lịch lãm trong bộ Âu phục sang trọng. Nhìn cậu ấy từ phía sau như vậy, tôi có lẽ đã cảm nhận được sự lạnh lung, trầm tĩnh toát ra mà mọi người ở đây vẫn thường nói về cậu ấy. Rất lịch thiệp nhưng cậu ấy giữ khoảng cách và khó tiếp cận. Cậu ấy luôn chỉ tập trung vào công việc.
Cả hai tác phẩm đều được ra mang ra. Quả là chứng kiến tận mắt mới thấy mở mang tầm nhìn. Tôi là dân thiết kế nhưng chỉ về mảng xây dựng và nội thất, còn về trang sức, nó là một thế giới phồn hoa và tráng lệ. Có mơ tôi cũng không nghĩ đến những chiếc vòng tay được điêu khắc tinh xảo nghệ thuật đến thế. Tôi đã từng nhìn qua những chiếc vòng cao cấp của Tiffany, Dior, Catier, Bulgari, Chopard, Andrea Fohrman có giá tận 4000 bảng nhưng họ chủ yếu dùng vật liệu đắt tiền với các thiết kế sang trọng và có phần đơn giản theo hướng thanh lịch. Còn chiếc vòng theo phong cách Chic & Pure lại có hơi hướng hoàn toàn mới mẻ . Chiếc vòng đầu tiên tên là Return có màu xanh navy ấn tượng, không những được đính kim cương bao quanh một hạt đá màu hổ phách tạo nên sự khác biệt hoàn toàn. Chiếc vòng thứ hai mang tên Atlantis làm bằng vàng trắng màu sắc tôi yêu thích với những đường sắt giao nhau tinh tế tạo nên tổng thể hài hòa, bí ẩn quyền quý như cái tên của nó vậy. Chiếc vòng Return xa hoa và lộng lẫy bao nhiêu, chiếc vòng Atlantis thanh tao và thuần khiết bấy nhiêu. Tôi nghĩ nhiều cô gái sẽ bị hình dáng ban đầu của Return làm cho mê muội, hồn xiêu phách lạc, nhưng chiếc Atlantis lại càng nhìn càng say đắm, mê mẩn, sẽ giữ chân được họ. Thiết kế của chiếc vòng Atlantis còn phù hợp để đeo luôn bên cạnh mình vì sự mềm mại và không quá rườm rà. Còn chiếc vòng kia có lẽ chỉ phù hợp với những buổi tiệc xa hoa hoặc vào những dịp đặc biệt nào đó. Nói chung vẫn rất khó so sánh về mẫu mã và còn tùy khách hàng muốn lựa chọn phục vụ cho mục đích hay sở thích của họ. Tôi thoáng bất ngờ. Ngày đó đi học Trí Văn ghét nhất môn Vẽ, lúc nào cậu ấy cũng bị thầy giáo chê bai và cho cho điểm thấp. Trí Văn khi đó cái gì cũng giỏi, chỉ bị môn học này làm khó đến nỗi tôi thường gợi ý để mình giúp cậu ấy hoàn thành các bài kiểm tra và thi học kì. Trí Văn có lẽ cũng ngại nên vẫn thường nhờ anh cậu vẽ giùm hơn. Ngược lại, Trí Nam lại bị rất đẹp. So với tôi lúc đó, Trí Nam có lẽ giỏi hơn rất nhiều. Những bức vẽ của Trí Nam khi đó mới 8 tuổi đã đầy sáng tạo và đạt đến trình độ cao so với những đứa trẻ cùng thời điểm đó. Vậy mà giờ đây hai chiếc vòng tay kia quả một chin một mười khó mà ngay lập tức phân định thắng thua. Có lẽ Trí Văn đã phải cố gắng nhiều lắm. Để dung nạp một thứ mình không thích đến mức điêu luyện như vậy quả là không dễ dàng. Tôi thầm ngưỡng mộ cậu ấy.
Buổi bầu chọn bắt đầu diễn ra. Từng người một lần lượt bỏ phiếu vào thùng. Chẳng mấy chốc đã xong. Ban kiểm phiếu tiến hành công khai kết quả hai chiếc vòng luôn.
– Số phiếu bầu sát sao không ai chịu nhường ai. Hai bên đều có tổng cộng 500 phiếu bầu
Lúc này mọi người bắt đầu nhốn nháo. Vài tiếng xầm xì nổ ra:
– Sao lại có sự bằng nhau thế này? Chưa bao giờ có sự việc này! Số lượng nhân viên được lên danh sách luôn là số lẻ mà.
Bỗng một giọng nói rụt rè của trưởng bộ phận bán hàng lên tiếng
– Thưa sếp, tôi xin lỗi. Tôi quên báo cáo rằng chị Viên trong tổ bán hàng sáng nay chuyển dạ phải vào viện gấp. Chồng chị ấy mới báo tôi ạ. Mong hai sếp và các đồng nghiệp thong cảm.
Vài người đứng đầu các bộ phận có ý chê trách tại sao chị ấy không thông báo sớm hơn để bây giờ những phút cuối khó mà xoay sở. Nhìn chị ấy luống cuống mà tôi cũng thấy lo lắng. Trí Văn trông không có vẻ quan tâm lắm đến xung quanh. Cậu ấy từ nãy giờ cũng không theo dõi kết quả phiếu bầu. Chỉ đăm đăm trong những dòng nghĩ ngợi sâu thẩm nào đó. Trí Văn những lúc này thật xa lạ quá, cũng có chút đáng sợ.
Ngay lúc này một giọng nói trầm ấm ôn nhu vang lên
– Chuyện này xảy ra bất ngờ, không đáng bị khiển trách. Cô cứ ngồi xuống. Còn chị Viên sau đó công ty sẽ gửi quà và chia từng tốp tới thăm hỏi. Cô cũng vất vả rồi. Không sao!
Là Trí Nam. Lời nói của cậu ấy như làn nước mát đánh tan không khí căng thẳng từ nãy giờ. Trí Nam thực sự rất tử tế, chân thành. Bình thường, bọn họ hay cho rằng cậu ấy thâm trầm, khó đoán. Nhưng tôi tin rằng từ bây giờ, họ sẽ bắt đầu nghĩ khác về con người đó. Một lần nữa, tôi lại cảm giác được sự kết nối giữa tôi và người đó. Có lẽ tôi đã thích cậu ấy rồi sao? Cậu ấy đến bên tôi thật bất ngờ và dịu dàng. Liệu tôi có dám liều lĩnh không? Cậu ấy không chỉ là một chàng trai tốt mà còn là anh của Trí Văn. Điều đó thật khó xử.
– Vậy chỉ còn một người có thể tham gia và đưa ra phiếu bầu cuối cùng.
Trí Văn từ đầu đến giờ rốt cuộc cũng lên tiếng. Ai nấy đều đang ngơ ngác thì cậu ấy đứng lên chỉ về phía tôi.
– Khương Vỹ, cậu lên đây đi
Tôi thật sự bất ngờ pha chút bối rối. Ánh mắt của họ dáo dác tìm tôi rồi nói gì đó. Tôi hoảng hốt lắc đầu. Rồi Trí Văn từ xa tiến gần lại phía tôi cùng một nụ cười trên môi. Rồi một tay đặt lên vai tôi đẩy tôi về phía trước. Nhiều người như vậy, Trí Văn dẫn tôi đi. Tôi và cậu ấyđang sánh bước cùng nhau. Lẽ ra tôi đã rất vui, tôi đã từng chờ đợi giây phút này suốt 16 năm. Trí Văn tỏa sáng như một chàng hoàng tử. Sự cuốn hút của cậu ấy khó mà cưỡng lại được, nhưng mà khi nhìn thấy ánh mắt tình cảm ấm áp và chân tình đó của người ấy dành tôi, cậu ấy có lẽ còn ngạc nhiên hơn cả tôi vì hành động này của Trí Văn. Tôi nhìn cậu ấy, cậu ấy khiến tôi thậm chí quên mất đi Trí Văn đang ở ngay bên cạnh tôi. Trí Nam cuối cùng cũng chịu lên tiếng.
– Em làm gì vậy? Khương Vỹ không phải người của công ty. Em không nên ép cậu ấy.
– Hiện giờ không đủ người. Vả lại Khương Vỹ ở công ty chúng ta cũng đã hơn một tháng. Ai nấy có lẽ cũng không ý kiến. Khương Vỹ còn là nhà thiết kế nội thất. Mắt nhìn cũng không tồi, đưa ra ý kiến chắc chắn có tính chuyên nghiệp. Ở đây có ai không đồng ý?
Xung quanh im bặt không một tiếng động. Trí Nam cũng không còn ý kiến.
– Mời cậu đó! Cứ chọn ra sản phẩm mà cậu yêu thích.
Tôi run rẩy. Lâu rồi mới có cảm giác này. Bỗng nhiên bị lôi vào vòng chiến này một cách bất ngờ như vậy
– Mình tới gần ngắm nhìn được không? Ban nãy nhìn từ xa không rõ lắm
Trí Văn gật đầu. Tôi sẽ không để tâm ánh mắt của tất cả người ngồi dưới kể cả hai cậu ấy. Tôi sẽ chọn một cách công bằng nhất. Tôi đến gần chiếc vòng, ngắm nhìn cẩn thận. Vốn tôi đã có cảm tình với chiếc vòng Atlantis hơn, nhưng khi nhìn gần sự tỏa sáng của nó càng lan ra mãnh liệt. Gần như tôi sẽ chọn nó chắc chắn rồi. Nhưng tôi vẫn lịch sự đến gần chiêm ngưỡng chiếc vòng quý phái kia. Nó vốn quá sang trọng và quyền quý khiến tôi dè dặt. Nhưng mà gì vậy? Tôi vừa nhìn thấy có gì đó đặc biệt.
– Tôi cầm lên đeo thử được chứ ạ?
– Đương nhiên được! Quả là người trong nghề có khác. Lựa chọn rất kỹ càng, cân nhắc. Nhìn là một chuyện nhưng khi đeo vào tay mới biết được đâu mới là kiệt tác. Vậy nên tôi nhắc nhở các bạn về sau này khi bầu chọn, cứ thoải mái cầm lên xem xét không cần lo sợ. Chúng tôi cần các bạn chọn ra sản phẩm đẹp nhất cho khách hàng, không phải dò xét cảm quan nghệ thuật của các bạn.
Trí Văn dặn dò mọi người. Còn tôi chỉ tập trung vào điều kỳ diệu trên bàn tay mình. Chiếc vòng Return khi đeo vào tay, màu sắc trong suốt bên trong cùng với sự phản chiếu của màu da tay vẽ lên một bức tranh lung linh huyền ảo. Tôi đưa mắt nhìn kỹ, trong những hạt đá nhỏ chạm khắc cạnh những viên kim cương xa xỉ kia không phải chỉ là những chi tiết nhỏ làm tăng thêm sự công phu phức tạp cho sản phẩm, mà mỗi viên đá bên trong còn là một hình ảnh gì đó. Có có lẽ họ đã dùng tới các công nghệ vi mô hiện đại mới tạo ra một kiệt tác trong mỗi viên đá nhỏ kia. Quả là kỳ công và vô cùng sáng tạo! Tôi nhìn chăm chú để phát hiện trong chiếc vòng này. Trước mắt tôi là cả một nước Mĩ thu nhỏ. Trong đó có hình tượng Nữ Thần Tự Do, biểu tượng của nước Mỹ tươi đẹp và hiện đại, công trình hơn Her Secret is Patience của trung tâm thành phố Phoenix, đài phun nước Metalmorphosis ở công viên Whitehall, tháp Watts, Cổng vòng cung Cloud Gate kế bên sông Mississippi còn có cả Crazy Horse ở đồi núi Black Hills. Quả là kì vĩ! Đây đúng là một tầm cao khác! Tôi không thể tưởng tượng được tác phẩm này khi tung ra thị trường sẽ đạt đến độ “hủy diệt” đến mức nào? Về mặt chuyên môn, ý tưởng và kỹ thuật đạt đến tầm cỡ thế giới. Còn về một khía cạnh nào đó, nó có lẽ đó là một phần gắn bó của hai người họ nước Mỹ xa xôi. Nhưng đó chưa phải là cuối cùng. Trên viên đá màu hổ phách kia khi phản chiếu với ánh sáng, tôi nhìn thấy hình ảnh một chú bé được vẽ chibi rất dễ thương. Hình ảnh ngộ nghĩnh đối lập với sự xa hoa hào nhoáng kia nghĩa là gì? Chú bé mỉm cười cùng dòng chữ Return. Tôi lấy làm lạ. Thường những dòng chữ đó nên có một ý nghĩa ẩn ý buồn man mác hay là những lời động viên, những câu đậm triết lý về tình yêu. Sao lại là Return? Nhưng tôi không nghĩ nhiều nữa, chỉ vào chiếc vòng tay đang đeo
– Tôi chọn chiếc vòng này. Nó chính là đỉnh cao nghệ thuật! Các bạn có thấy những hình ảnh bên trong nó không? Tuyệt vời thật đó.
Vài người tò mò, hiếu kỳ chạy lên xem thử. Họ cũng ngạc nhiên như tôi ngạc khi khám phá ra điều thú vị khác lạ này. Nếu họ cũng nhìn thấy nó từ đầu, tôi nghĩ gần 100% người ở đây sẽ chọn chiếc vòng đó. Nó vượt mọi tiêu chuẩn về cái đẹp nên có của một chiếc vòng tay. Cứ tiếp tục mê mẩn ngắm nghía, tán dương, trầm trồ một lúc tôi mới phát hiện lời tuyên bố của mình chính là “tiếng còi mãn cuộc” của trận đấu này. Vậy Trí Nam hay Trí Văn? Ai là tác giả của chiếc vòng tay xuất sắc kia? Vừa rồi kết quả dù thế nào cũng sẽ khiến một người phải buồn. Khó xử nhất lại là cả hai người họ đều liên quan mật thiết đến tôi. Một người là mối tình đầu trong quá khứ hồn nhiên đầy tiếc nuối, một người làm tôi bối rối vì chỉ vừa bước vào cuộc sống tôi thôi nhưng có thể khiến tôi phải thổn thức, mọi thứ trở nên đảo lộn, là thứ cảm giác mà tôi tưởng chừng mình sẽ không bao giờ có được. Không khí cũng nóng dần lên rồi Tôi nhìn thấy khuôn mặt Trí Văn cười mỉm, vỗ tay và nhìn sang Trí Nam, có đôi chút tiếc nuối trong sự chia vui. Còn Trí Nam, khi tôi chưa kịp định hình, đã bước lên sân khấu ngay cạnh tôi cùng sự rạng rỡ không giấu được trên khuôn mặt điển trai.
– Xin chúc mừng giám đốc Andy và cả tổ đã một lần nữa chiến thắng. Đồng nghĩa với việc chiếc vòng tay Return này sẽ được chọn là linh hồn của Chic & Pure trong bộ sưu tập sắp ra mắt này.
Khi tôi vừa định bước xuống sân khấu nhường vị trí cho người chiến thắng thì Trí Nam đã kịp nắm lấy cánh tay tôi. Cậu ấy nói với âm lượng rất nhỏ chỉ vừa đủ cho cả hai cùng nghe
– Trưa nay cậu rảnh không? Đi ăn với mình nhé!
– Ừ ở nhà hàng Việt Nam lần trước nha.
Rồi Trí Nam gật đầu. Cậu ấy trông rất vui. Có lẽ muốn thiết đãi tôi vì sự chọn lựa tác phẩm của cậu ấy. Mọi người bên dưới có vẻ tò mò về mối quan hệ của chúng tôi, nhưng Trí Nam dường như không để tâm. Cậu ấy luôn dành cho tôi sự dịu dàng, trầm ấm thâm tình kỳ lạ nhất định.
Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!