Mọi hành động của cảnh sát sau đó liền chững lại, bọn họ không thể xem thường tính mạng của con tin, huống hồ người đó còn là Vũ Diệp San cô con gái út trong gia đình tài phiệt được hết mực cưng chiều.
Cảnh sát A lên tiếng trấn an tinh thần cô gái đang hoảng sợ
” Vũ tiểu thư đừng lo, bình tĩnh lại, hãy tin chúng tôi.
“
” Đừng để hắn ta giết tôi, tôi không muốn chết đâu.
Ba tôi sẽ đau lòng lắm đó “
Tên to con phía sau nắm tóc Vũ Diệp San kéo lại
” Câm miệng lại con khốn.
Đám chúng mày bảo Lữ Gia Duy và đồng đội hắn lập tức dừng tay, nếu người trên đó không đảm bảo an toàn tao sẽ giết con nhỏ này.
“
Bọn họ bị đưa vào thế bí hoàn toàn không thể làm trái lệnh, bên trên vẫn ẩu đả không ngừng, ở dưới cảnh sát A liên tục phát loa hạ lệnh
” Lữ Gia Duy, cấp trên có lệnh cậu cùng đồng đội lập tức rút lui đảm bảo an toàn cho con tin.
“
” Lữ Gia Duy lập tức rút lui “
Mặc kệ ai có hạ lệnh, Lữ Gia Duy một tất không đi một li không dịch quyết chiến đến cùng với Lưu Ngọc Lễ.
Có thể do k1ch thích của chất cấm anh ta càng lúc càng như muốn phát điên mà tấn công Lưu Ngọc Lễ.
Xét về tình hình Lưu Ngọc Lễ mất quá nhiều máu đầu óc hơi choáng có chút không ổn.
…
Thiên Ý chờ đợi đã qua 10 phút so với giờ hẹn vẫn không thấy anh gọi điện báo tin, cô lo lắng liên tục ấn số liên lạc với Lưu Ngọc Lễ nhưng điện thoại của anh bị vỡ rồi không thể liên lạc được.
Mắt giật liên hồi, ruột gan sôi sục hết cả lên, cô gọi cho Khắc Huy cũng không nghe máy chỉ đành chuyển qua Gia Hạo cuối cùng cũng có hồi âm.
Thiên Ý chưa kịp nói chuyện đã nghe giọng Gia Hạo thảng thốt
[ Không ổn rồi Thiên Ý, ông chủ và 2 vệ sĩ của Đại Ưng chúng ta đang đánh nhau với mấy tên cảnh sát.
Lực lượng không cân bằng ông chủ hình như không ổn.
Bây giờ tôi qua đó hỗ trợ trước…]
[ Đặt súng xuống, giơ hai tay lên đầu ]
Một giọng nữ lanh lảnh vang qua điện thoại sau đó Gia Hạo lập tức ngắt máy.
Lữ Hạnh Ái ngồi cạnh quan sát Thiên Ý có chút bất thường, sắc mặt đột nhiên trắng bệt tay có hơi run lên
” Chị làm sao thế? Có chuyện gì xảy ra với chị sao? “
” Hạnh Ái chị có việc đi trước, em cũng đừng nán lại đây lâu quá Ruppie sắp mở cửa rồi.
“
Vừa nói dứt câu đã thấy Thiên Ý chạy ra khỏi cửa một cách hối hả, Hạnh Ái có thể cảm nhận được hẳn là phải có việc gì rất quan trọng mới khiến cô hành động như thế.
Vào gara của quán Dương Thiên Ý vớ đại một chiếc motor có sẵn chìa khóa, đội mũ bảo hiểm cô vít tay ga trong tích tắc liền chạy vụt đi mất.
Ở phía nhà hàng Vũ Diệp San vẫn đang kiên trì đóng kịch giúp Lưu Ngọc Lễ kéo dài thời gian.
” Sao tên đó vẫn còn chưa xuống? Hay là muốn tao giết nó thật “
Tên to con nét mặt hung tợn dí sát con sao sắc lạnh vào cổ Vũ Diệp San, cảnh sát hoảng hồn ngăn lại
” Đừng manh động, đừng làm hại người vô tội.
Chúng tôi sẽ tiếp tục phát thông báo “
” Còn phát thông báo, bọn mày chẳng coi mạng con nhỏ này ra gì mà “
Lưỡi dao xượt qua cổ, là Vũ Diệp San cố ý.
Một dòng máu tươi cứ thế trào ra, cô ý nét mặt đau đớn bịt chặt miệng vết thương.
Giọng nói khó khăn
” Các người, các người chắc chắn không được sống yên.
Cảnh sát Vân Phong từ nay sẽ trở thành người đối đầu với nhà họ Vũ, cha tôi ông ấy nhất quyết không tha cho các người.
“
Hai gã vệ sĩ bên trên không chống đỡ nổi nữa bị đánh gục nằm xuống sàn nhà.
Ngô Hồng và Thanh Tâm cũng không còn chút sức lực nào, vào lúc Đại Hải, Cảnh Minh định xông lên giúp Lữ Gia Duy một tay thì bên dưới lại tiếp tục có thông báo đến.
” Cấp trên có lệnh những ai không dừng tay sau ngày hôm nay lập tức cách chức.
Các cô các cậu xuống đây ngay cho tôi “
Ai cũng hoang man lo sợ chỉ Lữ Gia Duy là kiên quyết đến cùng.
Một chốc sau liền thấy 4 người đồng đội Lữ Gia Duy có mặt tại cổng chính Kim Gia Vũ, họ bị mắng té tát một trận.
Bên trên Lưu Ngọc Lễ hoàn toàn không thể chống đỡ nữa…
Một chiếc motor đỏ với vận tốc cực kì nhanh vụt đến rồi dừng lại trước cổng lớn Kim Gia Vũ.
Dương Thiên Ý một thân đen tuyền sải đôi chân dài bước xuống, cô đẩy kính chắn của mũ bảo hiểm rồi chạy như bay lên tầng 2 của nhà hàng.
Vào đúng lúc thấy cảnh Lữ Gia Duy đang ở phía sau siết chặt cổ anh, hắn cầm chiếc nỉa đầu nhọn găm mạnh vào cổ Lưu Ngọc Lễ.
Thiên Ý đá lấy khúc gỗ gãy từ chiếc ghế cây tiến đến đập mạnh vào đầu hắn ta.
Bàn tay Lữ Gia Duy nới lỏng Lưu Ngọc Lễ ngã về phía trước tựa vào người cô, Thiên Ý lập tức dang tay đỡ lấy anh.
Đầu anh đổ rất nhiều máu lem nhem ra cả khuôn mặt, cô nhỏ giọng nói với anh
” Em đưa anh về “
Ánh mắt anh lim dim khẽ cười nhạt
” Được “
Dìu Lưu Ngọc Lễ rời khỏi trước sự chứng kiến của không biết bao nhiêu cảnh sát.
Anh ngồi phía sau chiếc motor tựa người ôm cô thật chặt.
Đột nhiên một tiếng đoàng* chói tai vang lên, tên to con đang khống chế Vũ Diệp San bị cảnh sát A bắn hạ, cô ấy sau đó được cảnh sát bảo vệ an toàn phía sau vòng vây.
Thiên Ý biết không ổn lập tức nhanh chóng nổ máy, Ngô Hồng giơ khẩu súng ngắn lên nhắm về phía hai người nhưng liền bị Gia Hạo tặng cho một viên đạn ngã quỵ xuống đất.
Gia Hạo phủi phủi bàn tay nhìn lại cô cảnh sát Tam Nhi đang bị trói chặt ở phía sau mình cười khẩy
” Tha chết cho cô cô lại không biết cảm kích còn tự đến tìm tôi nộp mạng.
Đợi đội trưởng đưa ông chủ đi rồi tôi sẽ cởi trói cho cô…phiền thật “
Từ tai nghe truyền đến giọng nói lanh lảnh của Khắc Huy
[ Lúc nãy hình như tao thấy đội trưởng, cô ấy đang chạy về hướng Kim Gia Vũ.
]
” Đã đến nơi rồi, sẽ sớm thôi…tất cả phải kết thúc.
Hóa ra nước cờ cuối cùng không phải Vũ Diệp San mà là Thiên Ý.
“
Ngô Hồng bị bắn một phát ngay vai bọn cảnh sát sau đó không ai dám manh động nữa.
Giọng nói thân thuộc của Lưu Ngọc Lễ vọng sau tai cô
” Cẩn thận “
Rút khẩu súng bạc ra khỏi túi, cô chỉa về phía cửa kính vỡ trên tầng 2, Thiên Ý bắt gặp Lữ Gia Duy cũng đồng thời hướng họng súng về phía mình.
Khép đôi mắt hẹp và dài Thiên Ý tức khắc bóp cò hai phát đạn đồng thời nổ ra Lưu Ngọc Lễ dùng lưng chắn giúp Thiên Ý hoàn toàn hứng trọn cả viên đạn của Lữ Gia Duy b ắn ra.
Phát súng vừa rồi của Thiên ý nhắm rất chuẩn xác, cô chắc chắn một điều rằng Lữ Gia Duy từ nay về sau sẽ không còn cơ hội cầm súng nữa.
Lưu Ngọc Lễ đổ gục trên lưng cô, Thiên Ý dùng sức chống đỡ, kéo kính chắn mũ bảo hiểm xuống cô vặn ga liền vụt biến mất khỏi nhà hàng ngay sau đó..