Lạc Thần - Chương 23: Diệp Gia, Diệp Huyên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Lạc Thần


Chương 23: Diệp Gia, Diệp Huyên


Đến phía trước của chiếc xe, Trang Thiên Vũ đối với những người xung quanh này:

_ Tôi muốn mua chiếc xe này, ông chủ là ai _

Trang Thiên Vũ trực tiếp tiếp yêu cầu gặp ông chủ để có thể mua nhanh rồi còn đi chơi, hắn không hề muốn ở những nơi khá đông người cùng với Phương Tĩnh.

Cho dù là đi đến đâu Phương Tĩnh cũng có thể hấp dẫn những ánh mắt của những người xung quanh, nhưng vấn đề lại là ở chỗ trong mắt một số những người nhìn thì có vẻ khá là giàu có hành động tử tế nhưng trong mắt lại tràn đầy tham lam và dục niệm có vẻ không hề tốt đẹp gì.

Ở phía sau của Trang Thiên Vũ Phương Tĩnh Tuy rằng cũng muốn dành thời gian thêm chút nữa để dạo quanh nơi này cùng con trai nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ không muốn ở đây lâu của tranh Thiên Vũ nên cũng quay ra tìm.

Nghìn một vòng Phương Tịnh đã thấy một người đàn ông có dáng vẻ khá béo đang tiếp nhận phỏng vấn cùng giới thiệu cho một vài nhà báo về chiếc xe đang đậu ở đó.

Phương tính cầm tay trang Thiên Vũ rồi đi về hướng của người đó khi gần đến thì có thể nghe thấy người đó đang rất tích cực giới thiệu về chiếc xe lúc thì có vẻ cảm thán vô cùng sở da thật sự may mắn khi có thể ở bên cạnh một chiếc xe.

Ông ta kể rất nhiều thứ từ sản xuất như thế nào được nhập ra sao trên Quy trình sản xuất Có những chuyện gì làm sao mà chiếc xe được cập đến đây và vì sao ông ta lại được làm người đại diện bán chiếc xe này.

Tui đây là một góc triển lãm của cửa hàng xe này nhưng không thể không nói rằng những nơi như này lại là những nơi thường hút khách và đốt tiền của những người nhà giàu.

Chiếc xe này cũng được quảng cáo rất đặc biệt không hề giống với những chiếc xe khác thường là khi ra mắt thì sẽ có những người mẫu ôtô đứng bên để giới thiệu hay để thu hút ánh nhìn.

Nhưng bên cạnh của chiếc xe này thì lại không hề có một thứ gì chỉ có một mình trước khi trên bạn nhưng sự chói lóa của nó lại có thể thu hút cực kỳ nhiều ánh mắt.

Nhìn từ xa thì có người ta sẽ bị thu hút bởi dáng vẻ bên ngoài của nó nhưng khi đến gần rồi thì lại khiến cho người ta giật mình vì giá cả của nó được ghi cái giá này như là cho một tác phẩm nghệ thuật chứ không phải là một món hàng thông dụng như những chiếc xe dành để đi lại.

_Này ông chủ, xin làm phiền cho chúng tôi lấy dành một chút thời gian chứ, tôi muốn mua chiếc xe này.

Trang Thiên Vũ trực tiếp nói với người đang nói chuyện với những nhà phóng viên đang cố gắng thu thập thêm những tin tức đã có một bài viết thu hút nhất.

_Này cậu nhóc, người nhà của cháu đâu? Tại sao lại để cháu đi một mình thế này.

Mã Cao đang nói chuyện với những phóng viên giới thiệu về chiếc xe của mình trước xe này đã tốn không ít công sức của hắn, hắn là một người bán hàng cực kỳ có tiếng nhưng muốn được làm đại diện bán chiếc xe này cũng phải tốn rất nhiều công sức.

Khi nhìn sang đến phía Phương Tĩnh thì không thể nào tin vào mắt mình không ngờ trên đời lại còn có người có thể đẹp đến như vậy.

_Hai người là chị em sao, cô muốn cùng em trai mình mua chiếc xe này thật hả?

Hắn thực sự không hy vọng chỉ vì nghe lời em trai mà xúc động nhất thời mua chiếc xe này. Chỉ chiếc xe này thôi nếu không cân nhắc trước khi mua thì lỡ tay một chút là cả cơ nghiệp trong nhà đổ bể.

Không cân nhắc ở việc Phương Tĩnh đẹp thì có lẽ hắn thật sự muốn bán được nó với giá cao.

_Không cần thiết lắm đâu, chúng tôi có thể thanh toán được._ Phương Tĩnh vừa nói xong thì đưa tay vào trong chiếc cặp con con xách ở tay, bên trong có chứa chiếc thẻ màu đen mà lúc nãy Trang Thiên Vũ đã để vào bên trong rồi nói với Phương Tĩnh dùng nó để thanh toán.

_Hai người chắc chắn muốn mua thì tôi đi đăng ký xe cho hai người rồi làm thêm một vài thủ tục là có thể lái xe đi _

Thấy hai người này quyết định muốn mua thì hắn cũng thật sự chỉ còn cách đi thanh toán.

Nói đến đây hắn đưa tay ra định cầm lấy chiếc thẻ tín dụng nhưng khi cầm đến tay nhìn vào thì hắn mới hết hồn, không ngờ lại là chiếc thẻ đen của ngân hàng thế giới.

Tính tất cả trong nước này thì cũng chỉ có 5 người có được chiếc thẻ màu đen này. Nhưng việc này cũng không là quá bình thường khi mà trên chiếc thẻ lại có hình chữ số 1 được làm kim cương.

Con số được nạm kim cương ở trên chiếc thẻ này không chỉ để cho đẹp đẽ định giá thân phận mà còn như một bảng xếp hạng về giá trị những con người cầm thẻ.

Không thể nghi ngờ khi mà tấm thẻ hắn đang cầm trên tay lại là số 1, chính là người có tiềm lực kinh tế cùng với sức mạnh kinh tế hiện tại bật nhất của thủ đô.

Với tấm thẻ đen này coi như hàng đầu của thủ đô các gia tộc thêm ba phần nể mặt. Nhưng hai người trước mặt này hắn lại không nhận ra, chỉ cảm thấy hơi quen, khá giống một người hắn từng nhìn thấy trên các buổi diễn đàn hay họp báo kinh tế nhưng có vẻ người đó không trẻ như cô gái đứng trước mặt này.

Nhìn thấy tấm thẻ như nhìn thấy Thái Sơn cho dù là các gia tộc cũng phải nể mặt thì Mã Cao hắn cũng chẳng đáng là gì trước mặt chủ nhân của tấm thẻ lên không cần quan tâm là ai, chỉ cần là người sở hữu nó thì hắn phải tận lực mà thỏa mãn những yêu cầu.

Có đôi khi chỉ vì một hành động nhỏ nhưng tác động đến một người có sức ảnh hưởng lớn thì cũng không khác gì một bước lên trời.

_ Mong hai người chờ chút, tôi sẽ nhanh chóng đi thông báo với người phía trên_

Hắn nghĩ thật sự thì cũng chắc là không thể gây ấn tượng đối với những người hay ở phía trên này vậy thì chi bằng đưa cơ hội này cho cấp trên của mình có khi mình lại được khen thưởng từ phía công ty là tốt nhất. Không lo người khác cướp đi cơ hội thành tích.

Nói xong ảnh cuối nhẹ người rồi quay đầu bước về phía phòng chính nơi dành cho quản lý phòng của hắn. Mã Cao vừa đi khỏi, những người xung quanh thấy thật sự đi làm thủ tục mua bán thì vẻ mặt đều là không thể tin được, chiếc xe cứ như vậy bị mua đi thì sẽ thay xe khác tiến vào, nhưng chắc chắn sẽ không được độc quyền như chiếc này.

Trong khi chờ đợi bỗng nhiên bên cạnh vang lên tiếng chào hỏi, cùng câu hỏi không mấy chắc chắn:

_Xin chào, cô có phải là Trang phu nhân không? Tôi cũng biết một người rất giống cô, nhưng người đó cũng 30 rồi… Người nói là một cô gái tuổi chừng 19, ăn mặc khá thời trang, đi theo sau có một thằng con trai cùng tầm tuổi, tay xách theo mấy cái túi đồ hiệu.

Người con gái đó tui có vẻ mới 19 nhưng nếu những người biết được tài năng thực sự của cô gái này thì cũng không thể nào không kinh ngạc khi mà chỉ ở tuổi này nhưng cũng đã vào làm một chức phó tổng của công ty trong nhà làm ra thành tích khá đáng nể.

Nếu dùng những thành tích ở trường của Trang Thiên Vũ mà nói thì người con gái này chính là một trong số rất nhiều người bị Trang Thiên Vũ đè bẹp cho dù là khóa đi trước.

_Sao cháu biết bác… Phương Tĩnh có phần ngạc nhiên khi có người nhận ra trong khi rất nhiều người ở đây đều là những người làm trong thương trường nhưng cũng không nhận ra nổi Phương Tĩnh là ai vậy mà cô gái này lại biết.

_Thật sự là bác sao, cháu là Diệp gia Diệp Huyên, chắc bác không biết cháu nhưng cháu rất ngưỡng mộ những chiến tích của bác trên thương trường lắm.

Nghe cái tên này Phương Tĩnh thật ra vốn cũng có ấn tượng với cái tên này bởi vì đối tượng cũng là một cô gái khá là trẻ nhưng thành tích đạt được là rất tốt.

_Cháu là Diệp Huyên sao thực sự bạn cũng có nghe qua thực sự là làm rất tốt. Tuổi trẻ cần như vậy mới tốt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN