Lạc Thần - Chương 34: Trấn vận thạch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
80


Lạc Thần


Chương 34: Trấn vận thạch


Trang Thiên Vũ nhận ra được chiếc vòng sức mạnh bên trong, công dụng nhiều vô cùng, nhưng chiếc vòng tay của cô gái lại được từ tay của một tu sĩ Tiên Thiên.

Nếu không có gì sai sót thì cô gái này rất có thể liên quan tới một gia tộc lớn, hiện tại nếu như gia tộc nào chỉ cần có một tu sĩ Tiên Thiên trấn trạch, coi như gia tộc đó rất nhanh đi vào hàng ngũ nhất nhì.

Trang Thiên Vũ nhận ra món đồ này, đây là tất nhiên. Nhưng bên cạnh hắn, Vũ Linh tuy không biết được đó là thứ gì, tác dụng ra sao, nhưng có thể biết chiếc vòng trên tay cô gái có sức mạnh uy hiếp đến bọn họ.

Tất nhiên, để Vũ Linh nhận ra được món đồ này cũng là do nó không quá ẩn tàng sức mạnh, những luồng như có như không phát tán ra ngoài.

Hai người đến đầu con hẻm nhìn vào thì bên trong đó, Trác Tuấn Thiên cũng đưa tay hạ tên cuối cùng, chỉ đưa tay, một chưởng làm gãy vài chiếc sương sườn.

Vũ Linh cùng Trang Thiên Vũ đi qua những người đang co quắp dưới đất do đau tới hầu như mất đi năng lực hành động, rên rỉ. Đi tới chỗ hai chị em cô gái đang sửa soạn lại những thứ trên thân mình.

Đi tới gần có thể thấy được hai chị em bọn họ lại gặp phải mấy tên này. Cô gái chị lớn dáng người mét sáu, trước sau trổ mã rất tốt, vô cùng hấp dẫn.

Mặc trên người bộ đồ công sở hết sức tinh tế, đắt tiền, nhưng vừa rồi gặp qua việc đó, bị xô đẩy nên quần áo trên người có dính chút bụi bặm, xộc xệch.

Trên người tỏa ra mùi thơm cơ thể mà chỉ Trang Thiên Vũ mới phát hiện vì được cô chị gái dùng nước hoa át đi, lại thêm vẻ ngoài, tính cách có chút hấp dẫn đối với Trang Thiên Vũ thân thể.

Thân thể Trang Thiên Vũ vẫn chỉ là phàm thể, thất tình lục dục vẫn rất bình thường tràn ngập. Nên hắn phản ứng cũng là bình thường a, hắn không phản ứng mới là không ổn.

Còn những chuyện còn lại hắn chưa từng có lo lắng vì thân thể tiêu hao quá độ ảnh hưởng đến thân thể.

Người em gái tầm bảy, tám tuổi, còn nhỏ nhưng cũng mang trên mình vẻ đẹp thiên sứ, không trách những người đàn ông vừa rồi chặn đường hai người không chỉ có ý định cướp tiền mà còn có ý định cướp sắc.

Việc này vốn là không liên quan đến việc mà Trang Thiên Vũ đang muốn đi ăn trưa, nhưng đã tới rồi thì cũng thực sự hắn cần quan tâm tới hai người chị em này.

_Hai người chị em có sao không? Tại sao lại để những người đàn ông này đưa vào trong cái ngõ cụt này vậy? _

Cô chị gái đối với những người cứu mình cũng rất biết ơn, nếu không có mấy người bọn họ đến thì không biết hai chị em sẽ bị bọn chúng làm thành thứ gì nữa.

_Rất cảm ơn hai người, nếu không có hai người thì không biết hai chị em chúng tôi sẽ phải trôi dạt về đâu nữa, tôi là Lăng Vân Anh, người của Lăng gia thủ đô.

Đối với những việc phải đi xa này là lần đầu tiên chị em chúng tôi cùng thử đi du lịch cùng nhau, nên vừa rồi bị đưa vào đây nhưng mà may có mọi người giúp đỡ.

Nếu có chuyện gì mọi người nhờ tôi có thể làm được thì tôi sẽ cố gắng hết sức để làm, còn chuyện này mọi người cũng không cần quá lo lắng đâu, chúng tôi cũng cần đi về không thì những người đi cùng chúng tôi sẽ lo lắng.

Nói rồi định quay người đi về hướng của một cửa hàng bán chuỗi đồ ăn 5 sao khá nổi tiếng, chắc là đã có người đi cùng nhưng mà hai người này lại muốn đi đâu đó nên mới gặp phải nhóm người côn đồ này.

_Ê, tôi mới là người ra tay cứu cô a, sao cô lại chỉ cảm ơn hai người bọn họ vậy. Tôi cứu cô đó, tôi là người mất công, mất thể lực, đi vào nguy hiểm đó.

Thanh niên Trác Tuấn Thiên đối với việc Lăng Vân Anh chỉ cảm ơn với hai người Vũ Linh cùng Trang Thiên Vũ lại bỏ qua người xuất lực là hắn lên tỏ vẻ uất ức, không ai thương tôi nữa rồi.

_Ah, xin cảm ơn anh, chúng tôi gặp phải cướp nhưng anh lại có thể dũng cảm đứng ra đánh bọn chúng cứu hai chị em chúng tôi, vì vậy tôi cũng không có gì để báo đáp, đây là danh thiếp của tôi, mọi người nếu có đi tới thủ đô, tôi sẽ vô cùng cảm ơn. Giờ tôi xin phép được đi trước.

Cô gái nói rồi cầm tay em gái, đi ra ngoài, dáng đi phía sau cũng đủ để người ta nổi lên một số ý nghĩ mà ai cũng nghĩ.

Cầm thú…

_Này, huynh vừa có ý nghĩ gì đó hả, có còn muốn sống an nhàn không hả…

Vũ Linh đối với Trác Tuấn Thiên câu nói hoàn toàn cắt đứt những suy nghĩ, tư duy của cậu ta về những gì sung sướng vừa rồi.

_Không có a,..thật sự là vừa rồi chỉ mong được như hai người, nghe câu cảm ơn thôi sao.

Nghe được Trác Tuấn Thiên lời giải thích, Vũ Linh cũng không muốn làm cho chuyện này to ra thêm làm gì, bởi vì chủ yếu cũng chỉ là nhìn thôi, cũng không có ảnh hưởng đến ai.

_Chuyện vừa rồi cũng không có gì là quá to tát bây giờ cũng xong rồi, hiện tại chúng ta cũng nên đi ăn thôi.

Vũ Linh nói ra, bởi vì chuyện vừa rồi mà không đi đến nhà hàng đồ ăn, lại sẽ vào con ngõ này để giải quyết chuyện này, nên bây giờ vấn đề chính là cần phải đi lấp đầy cái dạ dày đang biểu tình của bọn họ.

Trác Tuấn Thiên đối với những gì mà mình vừa nói vừa rồi, cũng thật nhanh quên đi, nhanh chóng bước theo Vũ Linh cùng Trang Thiên Vũ đi ra khỏi quán ngõ rồi tiến về hướng nhà hàng đồ ăn nhanh KFC.

Đi tới trước cửa của cửa hàng KFC, ba người đồng thời đi vào rồi chọn lấy một bàn ngồi xuống. Trác Tuấn Thiên cũng đành phải tự biết thân biết phận đi gọi ra mấy phần độ ăn.

Rất nhanh Trác Tuấn Thiên đã quay lại, trên tay là một khai mang theo ba phần đồ ăn gồm có chân gà cùng 3 phần Coca.

Đặt xuống, Trác Tuấn Thiên ngồi về phía bên phải Vũ Linh, nói:

_Có thể ăn được rồi, cứ tự nhiên nhé, không cần lo hết.

Khi Trác Tuấn Thiên muốn ăn miếng đầu tiên thì bên tai, tiếng của Vũ Linh vang lên:

_Ban nãy huynh có để ý thấy điều gì không bình thường không?

Nghe thấy lời nói của Vũ Linh, Trác Tuấn Thiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Vũ Linh, nói:

_Muội cũng cảm thấy sao, ta cũng cảm nhận được từ trên người của cô gái đó có sức mạnh bộc phát có thể sánh với một chiêu của Địa trưởng lão, Tiên Thiên sơ kỳ.

Vũ Linh biết được Trác Tuấn Thiên cũng cảm nhận được sự uy hiếp từ cô gái này, nhưng sự thật cho thấy cô gái này cũng có vẻ không hề biết đến chức năng của chiếc vòng đeo tay đó ra sao.

_Tất nhiên, khi đến gần muội cũng có thể cảm nhận được sự uy hiếp từ nó, nhưng có vẻ chỉ dùng để phòng vệ, chỉ tấn công khi chủ nhân gặp nguy hiểm sinh tử.

_Ồ, vậy là ta vẫn không có tinh mắt bằng sư muội rồi…

Nghe hai người nói chuyện, Trang Thiên Vũ chỉ muốn đập vào mặt hai người, đây mà chỉ có như vậy thôi ah

Thứ vòng tay đúng là do Tiên Thiên sơ kỳ làm thật, đúng là dùng để bảo vệ, nhưng bọn họ lại không biết nhìn tới cái quan trọng, lại đi bàn về cái yếu kém hơn, ngu xuẩn.

Tấm bài mỏng treo trên sợi dây không phải vật bình thường a, nó chính là Trấn vận thạch đó. Cho dù người xúi quẩy đến mấy cũng có thể được nó giải may, thu hút vận may cho chủ nhân, có thể nói đối với những người cần tăng tiến là bảo vật vô giá a.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN