Lạc Thiên Đội Mồ (Lạc Thiên Ký)
Chiến song Ưng (đạo)
Vì bắt buộc Sấu con rèn luyện, nên Lạc Thiên mới bắt buộc nó mang vác nặng nề, chứ nếu với sức lực của quái Mãng lúc này thì vác mười mấy ngàn cân vẫn chạy băng băng bình thường. Việc di chuyển trận địa rất là nhẹ nhàng, nhìn Tiểu Ngạc ngủ ngáy khò khò làm tâm tình Lạc Thiên cũng buồn ngủ lây. Hắn lấy đá chặn cửa hang rồi cũng ngủ thiếp. Thế nhưng hắn ngủ không lâu, chừng này thịt linh cẩu chưa đủ để hắn lâm vào mê muội sâu. Nội thị bản thân, hắn thấy linh khí trong kinh mạch đã tràn đầy quá cửu phân, thân thể cũng dài ra hơn một chút vào khoản 4 trượng ba, bốn trượng bốn gì đó.
Bò khỏi hang động, hắn lại đi săn, nhưng lần này là một mình, Tiểu Ngạc ngủ say không biết lúc nào mới tỉnh. Hắn không thể phí thơi gian được, một mình hắn đi săn thì hiệu suất cao hơn vừa đi săn vừa giáo tập sấu con rất nhiều. Thường thì một mũi tên xuyên đầu là một coi mồi đi tong, một tuần trời hắn săn được gần 150 con mồi. Dù là hun khô thịt rồi giảm trọng lượng rất nhiều cũng lên đến mấy vạn cân thịt rồi. Lạc Thiên quyết định thu tay, vì có săn nữa cũng chả có sức mà mang về. Mấy ngày nay hắn chặt gỗ, lọc vỏ cây phơi khô, sấy khô các kiểu dự định tạo một cái xe. Đến khi nào đi về thì bắt Tiểu Ngạc làm cu ly kéo xe. Thế nhưng phiền phức lại lần nữa tìm đến cửa.
Hai con yêu điểu bất nhập lưu xuất hiện, Lạc Thiên cảm thấy một tia uy hiếp nhạt nhạt từ chúng. Hình dáng của yêu điểu khá giống ưng hay bằng của địa cầu. Chúng khá lớn, sải cánh rộng đến bốn trượng hơn, móng sắc lấp lòe hàn quang, mỏ khoằm nhọn hoắt ánh lên tia sáng âm u chết chóc.
Điểu và xà vốn là thiên địch của nhau, thế nên nhìn thấy đã nóng mắt rồi, một luồng thần niệm truyền đến cho Lạc Thiên.
“Địa bàn…. của Ưng gia…. bước vào… chết… ”
Chưa dứt lời hai con ưng khổng lồ chia làm hai hướng gọng kềm xòe móng vuốt sắc lém lao xuống tấn công Quái Mãng. Quả thật chúng phối hợp quá ăn ý, hai mặt tấn công không khe hở, bị tấn công bất ngờ, Quái Mãng luống cuống mà che đông chắn tây cuồng trốn. Ưng loại có ưu thế tiên thiên là biết bay, tốc độ cao, tấn công thì chả với được chúng, mà phòng thủ thì che đông hở tây, hai con đại Ưng phối hợp quá nhuyễn.
Chỉ lát sau thì Quái Mãng trên lưng đã da tróc thịt bong. Thế nhưng ánh mắt tím của nó không hề có chút hoảng sợ hay tuyệt vọng nào mà chỉ ánh lên vẻ quyết tuyệt. Lúc nãy vì đi săn thú bình thường nên mũi tên hắn dùng là mũi tên thường, làm từ móng của Lục Ngạc, mũi tên kiểu này hắn không chắc là gây được tổn thương cho Đại Ưng hay không. Thế nên lúc vừa rồi trốn đông né tây là tranh thủ đổi thương tích lấy thời gian thay mũi tên đặc biệt. Giờ đây hắn có cả thảy 7 mũi đặc biệt, gồm ba mũi làm từ độc giác của lục Ngạc và bốn mũi làm từ bốn cái răng nanh của Linh cẩu.
Lại một lần nữa hai con Quái Ưng sà xuống theo thế gọng kềm tấn công đầu đuôi Quái Mãng, nhưng lần này Quái Mãng không tránh né, chỉ giơ một vật kì cục về phía con Ưng tấn công đầu.
Chíu chíu hai tiến xé gió vang lên…. phụt…. greettt greeettt tiếng kêu thất thanh của một con Quái Ưng vang lên vì tốc độ con Quái Ưng quá nhanh thế nên chỉ một mũi tên trúng đích xuyên luôn qua cánh của nó. Con quái Ưng kêu lên đau đớn lảo đảo rơi xuống đất.
Con Ưng còn lại quá sợ hãi, thế nhưng kinh nghiệm xa trường của nó không tồi. Thấy Quái Mãng mãi đối phó sự tấn công của đồng bạn nó mà lộ ra chỗ yếu hại là phần bảy tấc. Quái Ưng cuồng khiếu mà giơ móng vuốt quắp lấy phần bảy tấc của quái Mãng xiết chặt kéo lên không trung.
Phải nói chiêu này quá độc, không biết Quái Ưng này đã giết không biết bao nhiêu mãng mới có được một thân công phu hoàn hảo như vậy. Thường thì chiêu này trước đây thành công mười thành. Bất kì một con mãng xà nào bị xiết chặt mệnh môn nơi 7 tấc đều mất hết sức chiến đầu. Lại bị kéo lên không trung mất điểm tựa thì không hề còn lực phản kháng. Chỉ cần bồi thêm vài mổ là mất mạng ngay. Cách đây không lâu đôi Ưng này vừa làm thịt một con Đại Hồng Mãng cũng bằng vào chiêu này, kí ức rõ ràng làm cho hùng Ưng phấn chấn. Nhìn thư Ưng đang dãy dụa tít phía xa ánh mắt hùng Ưng lóe lên sát khí.
Thế nhưng sự việc bất ngờ lúc nào cũng có. Đúng là vuốt sắc của hùng Ưng xuyên qua được một tầng Bì giáp, thế nhưng đó là lớp áo ngoài chế từ da Lục Ngạc, vẫn còn một lớp áo lót từ lân phiến linh cẩu mà Lạc Thiên vừa bổ xung chưa nói đến còn lớp lân phiến siêu cường nơi bảy tấc mà ngày ngày Lạc Thiên dùng Thần thức viễn siêu cấp bậc của mình điều khiển linh lực đến nuôi dưỡng. Thành ra sức chiến đấu của quái Mãng ban hoa vẫn nguyên vẹn mười thành.
Đây cũng là sự chênh lệch giữa trí khôn và cơ bắp. Có thể Hồng Mãng mà đôi Quái Ưng tiêu diệt trước đây mạnh hơn cả Lạc Thiên thế nhưng trí khôn vẫn còn thấp các biện pháp bảo vệ mệnh môn nghèo nàn thế nên tức tưởi mà ra đi.
Ngoài ra nên nhớ quái mãng ban hoa còn có tứ chi linh hoạt như người, đây mới là điểm mạnh chết người của nó. Trong lúc bất ngờ bị kéo lên không trung thì nỏ đã rời tay, thay vào đó là rút ra tiểu cốt đao, nói đến quái mãng này rất là nhân cách hóa. Tiểu cốt đao được cột trong bao bằng da lục ngạc sau đó cố định thiếp thân lên áo khoác bên hông, vậy nên rất dễ lấy ra trong bất kì hoàn cảnh chiến đấu nào.
Một tia sáng lóe lên… tất cả chỉ có vậy. Máu phun xối xả…. tiếng Ưng kêu thảm thiết vang vọng khắp không gian. Một con quái mãng tay cầm cốt đao đang rơi tự do từ hơn trăm trượng xuống đất, ánh mắt tiếc nuối nhìn con Đại Ưng bay lảo đảo thiếu đi một chân máu tuôn xối xả. Nếu như tay nó đủ dài để chặt đứt một cánh hay chặt cổ Ưng thì tốt biết bao… tay quá ngắn a.
Uỳnh một tiếng, mặt đất chấn động, bùi mù bốc lên. Lạc Thiên cảm thấy khí huyết như bốc ngược, đầu choáng váng cực kì. Tiếp đất từ hơn trăm trượng với thể trọng gần hai ngàn cân thì đủ biết là như thế nào. Cũng may mà cơ thể hắn cường hoành nếu không thì nội tạng nát nhừ rồi, thế nhưng nội tạng cũng lệch vị, nội thương không nhẹ.
Cố đè nén khí huyết sôi trào và cơn mê muội, hắn nhìn lên trời cao nơi bóng một con Ưng mất một chân bay ngả nghiêng đang dùng chiếc chân còn lại quắp một con Ưng khác. Lắc đầu tiếc nuối, lần này thắng thảm a, nếu không có vũ khí hỗ trợ thì hắn chết là cái chắc. Thế giới này thật quá nguy hiểm, cần phải cẩn thận hơn. Rút kinh nghiệm lần này hắn quyết định bỏ hết mấy mũi cốt tiễn loại hai, lúc nào cũng lên dây sẵn mấy cốt tiễn loại một ứng phó tình hình nguy hiểm.
Đút cốt đao vào bao bên người, hắn thu thập mọi thứ xung quanh một hồi. Mũi cốt tiễn loại xịn bắn trượt khi nãy cần thu hồi, nỏ tiễn cũng thu hồi và lên dây hai cánh cung. Mất một mũi tiễn vẫn nằm trên cánh của thư Ưng nhưng thu lại là một cái đùi hùng Ưng với linh khí Bức người, bốn cái móng đủ chế bốn mũi tam lăng thứ tiễn hạng A++, vừa vặn bù lỗ.
Ngay khi vừa thu dọn xong chiến trường chợt quái Mãng ban hoa giật mình âm trầm nhìn về một phía. Cốt nỏ giơ lên đề phòng như lâm đại địch. Trong thần thức của hắn hiện ra một con Hồng Mãng thân dài bốn trượng đang dần tiếp cận bản thân.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!