-Mật Kết-
Phí Lập đúng là bó tay với Tăng Lý.
Hắn nghiến răng xua xua tay, vẻ mặt ghét bỏ, “Đi đi đi, bỏ ra xa tí, tôi vừa nhìn cái thứ này đã muốn ngất rồi.”
Kết quả Tăng Lý cũng ngoan ngoãn lấy về, lại còn lộ ra vẻ mặt tổn thương, thất vọng, hoặc nên nói là vẻ mặt mất mác. Phí Lập liếc mắt một cái, chỉ một cái liếc mắt này hắn đúng là hết cách với Tăng Lý. Hắn nhìn Tăng Lý lặng lẽ lấy quyển vở lại, cúi đầu không lên tiếng, hắn “Chao ôi” một tiếng rồi giật lại quyển vở của cậu.
wtp mật kết
“Được được được, tôi cần tôi cần.” Phí Lập bất đắc dĩ thở ra một hơi, nhận mệnh cầm lấy bút, trong lòng nghĩ Phí gia đây sao có thể bó tay với con thỏ nhỏ nhà cậu được. Thôi cứ coi như gϊếŧ thời gian đợi đến lúc tan học vậy. Hắn lắc lắc đầu, cầm bút lên mở trang đầu tiên của quyển vở ra, trong lúc ấy còn liếc Tăng Lý một cái, bất đắc dĩ nói: “Cậu đừng có mà bày cái vẻ mặt này ra nữa, cứ làm như ông đây bắt nạt cậu không bằng. Tôi chép lại là được.”
Ai mà biết Tăng Lý lại rất bất mãn muốn lấy lại cuốn vở, ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc vào cánh tay Phí Lập, nhỏ giọng nói: “Không… không sao. Cậu không thích thì không cần chép đâu.”
Phí Lập nghe thấy thế thì bỏ bút xuống, nhìn cậu một cái.
“Thật ra tôi không thích chép thật.” Phí Lập gạt tay cậu ra, quay đầu lại tiếp tục chép, lông mày hắn giãn ra, vừa chép vừa nói, “Chẳng qua bình thường trước khi thi tôi toàn nước đến chân mới nhảy. Cứ coi như là chép sớm đi, đến lúc ấy cũng đỡ phải nhờ người tìm vở ghi cho tôi, ngay cả Hàn Đông và cái nhóm ngu ngốc kia toàn đứa học ngu.”
Chữ của Phí Lập rất đẹp, vừa nhìn là biết thường luyện tập. Tăng Lý nhìn chằm chằm tay của hắn, cậu cảm thấy ngay cả bàn tay của Phí Lập cũng đẹp.
Bất kể là chỗ nào cũng đều hoàn mỹ, người cũng giống như mặt trời ấm áp.
“Cậu hiểu không?” Phí Lập quay đầu chia cho Tăng Lý một ánh mắt, Tăng Lý vội vàng nhìn đi chỗ khác, liên tiếp ừm mấy tiếng. Phí Lập không chú ý đến, quay đầu thở ra một hơi, mặt mày ủ ê nói: “Với lại anh đây đẹp trai thế này, biết bao nhiêu con gái ái mộ, tôi lại chẳng giống người khác. Nếu bị hiểu lầm có ý với người ta, hoặc là vì tôi mà ghen tuông gì đó.” Phí Lập không biết xấu hổ nhún vai, quay đầu nhìn Tăng Lý, cười nói, “Thế thì tôi sẽ thấy có lỗi lắm.”
“Với lại, cái này là của cậu đưa. Tôi thích.”
wtp mật kết
Tăng Lý bị hắn nói cho sửng sốt, gật gật đầu ngơ ngác, nhưng cậu cũng nghe ra ý trong lời nói của Phí Lập, ý là không liên quan đến cậu… mặt Tăng Lý đỏ lên, cúi đầu ngoan ngoãn ừm một tiếng, cậu cảm thấy Phí Lập sao lại biết nói chuyện thế không biết.
Hàn Đông không nghe thấy hai người bọn họ nói gì, nhưng lại nghe thấy mấy cái phát ngôn không biết xấu hổ phía sau của Phí Lập, nhân lúc Trình Thu Hoa quay người giảng bài cậu ta lén lút ném một cục giấy vào đầu Phí Lập.
“Mày bị nóng đầu đấy à?” Hàn Đông nhỏ giọng hét, “Lại còn thích học tập nữa chứ, chỉ biết hót phét là giỏi.”
Phí Lập và Tăng Lý đang nói chuyện vui vẻ đột nhiên bị cắt ngang, hắn thả bút xuống, quay đầu nguýt Hàn Đông: “Cút mẹ mày đi, liên quan gì đến mày.”
Phân biệt đối xử! Hàn Đông lại ném sang một cục giấy nữa, tiếp tục làm phiền Phí Lập, “Mẹ mày nữa Phí Lập, trọng sắc quên bạn! Mày nhìn lại mày đối xử với Tăng Lý nhà người ta với nhìn lại mày đối xử với tao xem, mày đang làm gì thế hả?”
“Mày ấy à, nếu còn làm phiền tao chép bài nữa?” Phí Lập rất nhanh ném hai cục giấy lại, đập vào trán Hàn Đông vô cùng chuẩn xác, giọng điệu kinh thường, “Mày có thể so với người ta à? Đã nói là vợ nhỏ của tao rồi, mày có thể so với vợ nhỏ của tao? Ở đâu thì về đó, đừng ồn nữa, phiền thế nhờ.”
Cực kỳ tuyệt tình.
Hàn Đông cũng không để ý lắm, hai người họ cũng đã quen thế này rồi, cậu ta chậc chậc chậc ba tiếng, trêu ghẹo Phí Lập, chộp lấy cục giấy lại ném sang chỗ hắn.
“Tan học có đi đánh bóng không?” Hàn Đông nói.
wtp mật kết
Phí Lập từ khi về nhà cùng Tăng Lý thì thời gian đánh bóng đều chuyển thành trước giờ tự học sáng, hoặc là sau khi về nhà.
“Không đánh, mày ấu trĩ thế?” Tuy mồm nói như vậy nhưng Phí Lập vẫn nhanh chóng cúi người nhặt cục giấy ném sang chỗ Hàn Đông.
Hàn Đông đương nhiên không cam lòng bị yếu thế, hừ một tiếng rồi ném lại, vẻ mặt ghét bỏ, nói: “Lại muốn ân ái cùng với cô vợ nhỏ của mày chứ gì? Trong mắt mày có còn anh em của mày nữa hay không?”
“Mày nói mấy lời vô nghĩa thế nhỉ?” Phí Lập trả lời rất thẳng thắng, “Đương nhiên là không.”
Hàn Đông ha một tiếng, cuộc chiến của cục giấy chính thức bùng nổ.
Mà người dẫn đến cuộc chiến cục giấy này – Tăng Lý vẫn ngồi một bên lén lút kéo tay áo Phí Lập, Phí Lập mới ném một cục giấy sang thì bị cậu kéo, bèn ngồi im. Quay đầu dùng giọng điệu nghi ngờ hỏi: “Sao vậy?”
“Cô… cô giáo.” Vẻ mặt Tăng Lý lo lắng, đồng thời còn có ý đồ lôi Phí Lập quay lại.
Cục giấy đập vào đầu Phí Lập.
Mà Trình Thu Hoa đã khoanh tay nhìn được một lúc lâu, hay lắm, đầy đủ tang chúng vật chứng.
“Phí Lập! Hàn Đông!” Trình Thu Hoa hét, nhanh chóng bước đến chỗ bọn họ, ánh mắt không tốt. Tất cả mọi người trong lớp cũng nhanh chóng tập chung nhìn hai người bọn họ, Phí Lập định dùng chân khua cục giấy đi, nhưng tay Trình Thu Hoa còn nhanh hơn, lập tức cúi người nhặt cục giấy lên.
“Báo cáo cô giáo! Em đang chép lại vở của Tăng Lý.” Phí Lập nắm chính xác thời cơ, giơ hai tay hai chân lên chứng minh bản thân trong sạch, vẻ mặt rất nghiêm túc, “Không tin thì cô xem, em đã chép được mấy hàng rồi đây này, tất cả đều do Hàn Đông quấy rầy em, không hề liên quan đến em.”
“Phí Lập, mày!” Bây giờ Hàn Đông hận không thể kiếm sợi giây thừng siết chết Phí Lập, thế này thì có còn tình nghĩa anh em nữa không! Là anh em chết cùng nhau à!
“Cô cô cô ơi…” Hàn Đông hoảng loạn, lắp ba lắp bắp, mở miệng ra cái là định tố cáo Phí Lập.
Phí Lập sao có thể không hiểu Hàn Đông được cơ chứ?
wtp mật kết
Hắn cướp lời, nói tiếp, “Cô ơi em rất trong sạch. Thật đấy, cô nhìn vào mắt em đây này, không ai có thể trong sạch hơn em đâu.”
Hàn Đông: “… Phí Lập mày… mẹ mày nữa!”
Tăng Lý: “…..” Giỏi, giỏi quá.
Trình Thu Hoa không thèm quan tâm đến hai người một nói một hát, tự mở tờ giấy ra, Hàn Đông vừa nhìn thấy thì sắc mặt lập tức biến thành màu gan heo. Bạn học xung quanh nghe thấy hai người tương tác thì cười ầm lên.
“Anh trai tốt…. hôm nay cái kia không?” Trình Thu Hoa đọc một câu, sắc mặt dần dần trở nên phức tạp, rồi chợt phẫn nộ đập tờ giấy xuống bàn Hàn Đông, nói: “Hàn Đông em tự nhìn lại mình xem viết những thứ quỷ quái gì đây hả?? Tan học đến văn phòng của tôi!”
Hàn Đông hoang mang, vẻ mặt tuyệt vọng: “….. Đừng, đừng mà cô ơi.”
Nhưng Trình Thu Hoa chẳng thèm cho cậu ta một cơ hội từ chối, quay người bước đi, nhìn có vẻ như bị Hàn Đông chọc tức, cũng không đến tính tội Phí Lập. Mọi người xung quanh rất tò mò Hàn Đông đã viết gì lên giấy, thậm chí còn có người trực tiếp đứng dậy xem.
Đúng lúc tiếng chuông tan học vang lên, Trình Thu Hoa tuyên bố tan học, lớp học ngay lập tức ồn ào lên. Người ngồi bàn trên Hàn Đông tay nhanh mắt lẹ cướp cục giấy đi, Hàn Đông cũng không cản, nguýt một cái rồi nói “Cậu!” một tiếng, bèn nghe người ngồi bàn trên cười phá lên, đọc lớn: “Này, anh trai tốt, hôm nay, cái đó không? Cái nào cơ em trai tốt? Thì là cái đó ấy, mày hiểu mà, chúng ta vẫn thường làm cái đó mỗi đêm ấy, cái mà sướng đến mức thăng thiên ấy. Thế tối nay mày… mày cái đó không? Thật ra tao không muốn lắm. À, em trai tốt ơi, yêu anh đây thì giúp anh đi…. Ha ha ha ha ha đm! Hàn Đông mày bị dở hơi à, đánh điện tử thôi sao mày cứ làm như là muốn lên giường với nhau không bằng ấy?”
Mọi người không thể nhịn được nữa cười ầm lên, Hàn Đông bị vây ở giữa, mặt đen xì: “….. Cần mày quan tâm à!”
Khí thế hừng hực, song Phí Lập lại đứng bên cạnh đá cậu ta một cái, bổ thêm một dao: “Được rồi, đến văn phòng nhanh đi, chủ nhiệm lớp đang đợi mày đấy.”
wtp mật kết
Hàn Đông: “…..”
“Phí Lập mày đúng là cái đồ khốn nạn!!!”
Phí Lập phẩy tay một cái, bảo cậu ta cút, Tăng Lý ở bên cạnh xem, khóe môi cũng mang theo một nụ cười nhạt, hiển nhiên là cũng buồn cười. Phí Lập quay đầu nhìn Tăng Lý, nhướng mày, hướng về phía Tăng Lý ngoắc tay, thấy cậu không phản ứng lại bèn đứng lên bắt lấy cánh tay cậu rồi kéo cậu dậy, đưa tay cầm cặp sách giúp Tăng Lý.
“Vợ nhỏ, có đi không?” Phí Lập cố ý nói.
Tăng Lý lại bị hắn ghẹo cho đỏ mặt, mấy đứa con gái ở bên cạnh hét lên, Tăng Lý không dám ở lại lâu, vội vàng bắt lấy cánh tay Phí Lập, cúi đầu ngoan ngoãn đi đằng sau hắn.
Tưởng Tu Vũ cũng vừa mới đến cửa lớp, đúng lúc nhìn thấy màn này: “…..”
Đau mắt quá.
Tác giả muốn nói: Đây là do ông đây cố ý đấy, vì muốn phân tán sự chú ý của thỏ nhỏ.
Thỏ nhỏ đúng là bị hắn chuyển rời sự chú ý, bản thân cậu cũng không ý thức được, dưới tình huống này bản thân không sợ hãi khủng hoảng, mà lại căng thẳng xấu hổ hơn.
27/08/2022