Làm Dâu Xứ Nhật
Phần 52
3 mẹ con An ngay buổi chiều đó được chuyển đến một bệnh viện phụ sản tư nhân ở Kyoto. 2 vú nuôi cũng đã kịp đến để phụ giúp chuyển đồ và chăm sóc 2 bé .
Về tên của con, An vẫn phân vân chưa đặt tên tiếng Nhật, An muốn để cho bố của 2 bé đặt tên cho con, còn tên tiếng Việt thì An đặt tên con là Hoàng An Việt (anh) và Hoàng An Nam (em). Trong tiếng Nhật thì Việt Nam đọc là ベトナム ( Bê Tô Na Mư) và sau này tất cả mọi người coi tên tiếng Việt của 2 bé như là nickname gọi ở nhà: Bê-tô và Na-mư, An rất thích cách gọi này, rất đáng yêu và thuận miệng. Chị Nga toàn trêu An là:
– May mà bên này gọi là Bê-tô và Na-mư chứ gọi là Nam và Việt thì khi hai đứa có hư, cũng không dám gọi tên cả 2 đứa cùng lúc để mắng chửi, chứ không cả nước Việt Nam hắt hơi sổ mũi và giật mình.
– Jun khuyên em lấy tên nào để sau này con biết nguồn gốc của mình, tự hào trong mình có chảy dòng máu Việt Nam, thế là em lấy tên này luôn.
– Vậy phải dạy dỗ 2 đứa thật ngoan để không ai nỡ mắng 2 đứa. Nếu bé con của chị còn thì có thể chơi cùng Bê-tô và Na-mư thì tốt biết mấy.
– Chuyện đã qua rồi, chị đừng buồn, chị còn trẻ mà. Chị có định quay lại với Hirosan không?
– Sau mấy tháng bình tâm soi xét tình cảm của mình thì chị nhận ra người chị yêu là Hirosan. Hôm trước lúc chị tỉnh dậy, có nói chuyện một lúc thì anh ấy nói đã ly dị xong rồi, nếu chị cho anh ấy cơ hội thì lúc nào anh ấy cũng đợi chị. Chị chưa trả lời, chị sợ tiến tới sớm quá thì sau này chị bị ám ảnh việc mình là người thứ 3 gây nên chuyện tan vỡ của vợ chồng người ta.
– Nếu cả 2 đều xác định được tình cảm rồi thì thời gian không phải là vấn đề nữa. Nhiều khi đợi chờ là hạnh phúc chị ạ.
Sắp xếp mọi việc ổn thoả cho An xong thì đến chiều tối Jun nói là phải đi công tác một thời gian, nhờ chị Nga và 2 vú nuôi chăm sóc cho 3 mẹ con An. An giật mình khi nghe tin này, có chút hụt hẫng, An muốn nói chuyện riêng với Jun:
– Không phải vì anh thấy Ryo tìm được em nên anh muốn rút lui rồi đẩy em về bên Ryo đấy chứ? Tại sao anh bỗng dưng có lịch công tác vậy? Anh chưa hề nói với em.
– Anh không đủ cao thượng để đẩy em về phía Ryo, anh yêu em, đương nhiên anh muốn giữ em bên cạnh anh nhưng chính vì anh yêu em nên anh sẽ tôn trọng quyết định của em. Em chọn anh hay chọn Ryo thì anh luôn ủng hộ em. 2 tháng trước khi em bị tai nạn, anh đột xuất xin nghỉ phép chứ anh chưa xin nghỉ được hoàn toàn, còn nhiều công việc anh cần phải bàn giao lại cho đồng nghiệp. Lần này có đoàn chính phủ của Anh sang, anh phải trực tiếp tiếp đón, mấy tháng trước anh sang Anh cũng được họ tiếp đón rất nhiệt tình.
Jun đi 4 hôm, ngày An ra viện thì Jun quay về làm thủ tục và đưa 3 mẹ con An cùng chị Nga và 2 vú nuôi về nhà ông nội. Ông nội mừng lắm. Ngay ngày hôm sau Jun lại quay về Tokyo, mỗi lần Jun đi như thế đều nắm tay An thật chặt rồi nói:
– Đợi anh, anh sẽ sớm về thôi.
Jun đi rồi, An buồn lắm. Nngôi nhà trong núi tràn ngập tiếng cười và tiếng khóc đòi sữa của Bê-tô và Na-mư. Chị Nga nói chuyện rất vui tính, ông nội và chị buôn chuyện mà cười vang cả nhà. Anh chàng Bê-tô háu ăn kinh khủng, có lẽ nghề của cậu ta là ăn và khóc, ngủ đẫy mắt thì khi tỉnh dậy là Bê-tô chẳng cần suy nghĩ gì nhiều, khóc một tràng báo hiệu con đã dậy, con cần ăn. Mỗi lần Bê-tô khóc đòi ăn thì cũng làm Na-mư tỉnh dậy nhưng cậu em thì hiền lành, ôn hoà lắm, đặt là ngủ, cho bú thì bú không thì cũng không quấy khóc gì cả. An còn hỏi vú nuôi là liệu có phải là Na-mư không biết khóc không, vú nuôi bảo nếu muốn nghe Na-mư khóc thì vú sẽ để bỉm của Na-mư căng đầy, khó chịu thì Na-mư sẽ khóc để báo hiệu cho người lớn biết, vì Na-mư rất hiền nên cứ cho ti đủ, thay bỉm liên tục thì chẳng có gì làm cậu khó chịu, cậu sẽ không khóc. An sợ thử để bỉm lâu thì con sẽ hăm nên bảo thôi, không cần nghe con khóc cũng được. An không nhìn thấy con nên với anh chàng Bê-tô bát nháo, hay khóc thì An cảm thấy sự tồn tại của con nhiều hơn, Na-mư hiền quá thì An lo không biết con có khoẻ không.
Bố Bình và anh Quốc Anh muốn sang thăm An nhưng An bảo bố là đợi 2 đứa đầy tháng thì bố sang làm tiệc đầy tháng cho 2 cháu, bây giờ ở Việt Nam công việc bố chưa chuyển giao được cho ai, anh Quốc Anh cũng chỉ giúp được 1 phần, chị Mai thì lại sang Nhật nên công việc bố rất bận vẫn phải dành thời gian cho mẹ Hiền và 3 em nhỏ ở nhà nữa.
Hồi mới biết mắt An không nhìn được thì An mong sinh 2 bé ra thật sớm để An có thể uống thuốc điều trị cho mắt nhanh nhìn thấy nhưng khi sinh con ra rồi thì An lại muốn cho con bú mẹ một thời gian, nếu uống thuốc ngay thì con lại phải uống sữa ngoài, có lẽ cảm giác được làm mẹ là hạnh phúc nhất khi cho con bú.
10 ngày sau An không thấy Jun quay về nhưng hàng ngày vẫn gọi điện cho An nói chuyện, thỉnh thoảng đang nói chuyện thì Jun phải cúp máy vì có người gọi, có lần An nghe thấy tiếng vọng vào điện thoại là giọng của nữ, An có cảm giác bất an, có lẽ là một chút ghen đang len lỏi trong lòng An. Không phải là An không tin Jun, không tin vào tình cảm Jun dành cho An mà An sợ Jun quá hoàn hảo, nếu có những người phụ nữ gian xảo như Rena thì Jun sẽ bị họ bẫy mất.
An hỏi chị Nga xem Jun và Ryo ai đẹp trai hơn, ai hấp dẫn phụ nữa hơn thì chị Nga trả lời An như sau:
– Về ngoại hình thì Jun hơn Ryo một chút, Jun có đôi mắt biết cười và thánh thiện, có tuổi trẻ đầy sức sống, dáng người cao ráo, cân đối, nếu Jun đóng phim thì ối cô nàng muốn rụng trứng khi nhìn thấy Jun nhưng ánh mắt Jun nhìn An với nhìn những người phụ nữ khác hoàn toàn khác nhau, ánh mắt tha thiết đấy đến Hirosan cũng không có được mỗi khi Hirosan nhìn chị. Nếu mà đem tình yêu của Jun ra cân đo đong đếm thì chắc không có cái cân nào có thể tải nổi.
Ryo thì có sự chín chắn, từng trải, mặt Ryo lúc nào cũng lạnh như tiền và khuôn mặt đó hấp dẫn phụ nữ bởi vẻ Manly và lạnh lùng đó, phụ nữ muốn khám phá đằng sau khuôn mặt lạnh đó là trái tim nóng hay lạnh. Ryo quá giàu, Sếp của tập đoàn lớn như thế cũng đủ cho bao cô gái mơ ước, với những cô gái ham tiền, ham vật chất thì họ sẽ chọn Ryo hơn là Jun. Nhìn vào công việc và chức vụ của Jun thì họ chỉ thấy Jun là chính trị gia hưởng lương, ăn cơm nhà nước thôi, làm chính trị gia thì nhiều thứ bị ràng buộc gò bó, nếu người phụ nữ nào ham mê quyền lực, muốn đứng trên tất cả mọi người, muốn sau này nổi tiếng tầm quốc tế thì sẽ chọn Jun. Nếu Jun theo đuổi sự nghiệp chính trị thì sau này sẽ tiến rất xa, con đường của Jun đã được trải thảm trước từ mấy đời nay rồi, đúng kiểu cha truyền con nối, đánh không đổ.
– Sao chị biết nhiều thế, em nghe chị nói mà cứ như chị đứng trong góc nhà người ta quan sát mấy đời nay ấy.
– Mấy năm chị làm ở quán rượu, quanh năm ngày tháng chỉ nghe chuyện lằm ăn kinh tế, tiền bạc hay quyền lợi chính trị. Những thông tin chị nghe được tất cả như kiểu được sao chép vào ổ cứng, lúc cần phân tích gì thì cứ như là tra Google là nó lên hết ấy, có trí nhớ tốt quá cũng mệt mỏi, nhiều chuyện muốn quên bớt cho nhẹ đầu mà không biết nút xoá nó nằm ở đâu.
– Sao bỗng nhiên em hỏi chị về 2 người đàn ông của em vậy?
– Em muốn biết tại sao Rena lại bằng mọi thủ đoạn muốn chiếm lấy Ryo như vậy và em sợ Jun quay về Tokyo thì sẽ có cô nào bẫy mất. Nếu Ryo mà có lấy người khác thì em cũng muốn Ryo lấy người tử tế để sau này cô ấy đối xử tốt với con chồng, em không hề muốn Ryo lấy Rena, mẹ Yukiko sẽ thật bất hạnh nếu có người con dâu như vậy. Chị có biết gì về Anna, em gái nuôi của Ryo, người mà Ryo từng yêu không?
– Chị từng nghe mẹ Yuriko nói Anna là cô gái thánh thiện, chỉ thích vẽ tranh, không ăn chơi và cũng không ham tiền, Anna hay thu mình vào trong thế giới của mình. Chị nghĩ những hoạ sĩ hay nghệ sĩ có tài họ hơi khác người, họ có thế giới riêng của họ nên họ mới sáng tạo ra những tác phẩm để đời được. Đến nay Anna không có thông tin gì, nếu một ngày Anna quay về thì chị không biết Ryo đứng giữa em và Anna thì sẽ phải làm thế nào, hơi ác nhưng chị thấy Anna mất tích 10 năm rồi thì cứ thế mất tích đi, đừng quay về, sẽ làm ảnh hưởng đến em.
– Nếu Anna là cô gái tốt, Ryo vẫn còn tình cảm với cô ấy thì Anna quay về, Ryo và Anna tái hợp không phải là kết quả quá tốt hay sao chị?
– Em vẫn chưa quyết định chọn Ryo hay Jun nên nếu Anna quay về thì em chẳng còn được lựa chọn nữa, chị biết tính em, nếu Anna quay về thì em sẵn sàng là người chịu thiệt thòi mà rút lui. Nếu ngay bây giờ em không lăn tăn mà nói là em chọn Jun, cả đời không hối hận thì mọi chuyện laị khác. Lúc đó, ngược lại chị lại mong Anna xuất hiện để cô ấy giữ chân Ryo và Ryo không làm phiền em và em cũng yên tâm với quyết định chọn Jun, Bê-tô và Na-mư cũng nghiễm nhiên trở thành con của em và Jun. Cái kết này là hoàn hảo nhất.
– Hiện tại em có tình cảm với Jun hơn nhưng vì còn tương lai của 2 đứa nhỏ, gốc gác cuả chúng nữa nên em chưa dám vội vàng quyết định, em không thể ích kỉ chỉ nghĩ đến tình cảm của em.
– Ừ, vậy cũng được, một cái gật đầu, lắc đầu của em thôi là quyết định tương lai của bao nhiêu người nên em cứ nghĩ kĩ vào, 1 năm 2 năm cũng không thành vấn đề, các chị ủng hộ em.
Buổi tối gần đây khi không có Jun ở bên cạnh thì An hay mơ thấy ác mộng, mơ thấy bị người ta hại, mơ thấy Bê-tô và Na-mư bị bắt cóc hay mơ thấy Ryo đoạt quyền nuôi dưỡng con của An. Mỗi lần mơ thấy ác mộng, An đều tỉnh dậy, mồ hôi đầm đìa và sau đó không ngủ được tiếp nữa. Bê-tô và Na-mư bú ngày càng tăng nhưng sữa An không đủ, vú nuôi phải cho Bê-tô uống thêm sữa công thức, dần dần Bê-tô thích ti bình hơn vì ti bình thì con được ti thoả thích no căng bụng, không bị hết hay ít dần như sữa mẹ, thế là dần dần Bê- tô không thích ti mẹ nữa. 2 vú nuôi bảo An vắt sữa ra bình rồi cho Bê-tô ti, Na-mư thì ngược lại hoàn toàn, chỉ thích ti mẹ, không thích ti bình, những lúc sữa mẹ cạn dần, cu cậu không khóc mà cố nún ti mẹ mạnh hơn, vú nuôi bảo là Na-mư mút ti mẹ đến tọp cả miệng.
Một hôm An mơ thấy một ông lão và ông lão bảo mình là ông nội của An, ông bảo An là hãy cẩn thận với Rena, cô ta có khả năng cướp cả Ryo và Jun của An, An hoảng sợ và ngồi bật dậy, cứ như thế ngồi đến tận sáng. Lúc chị Nga vào phòng thấy An trong tình trạng rối bời nên lo, chị hỏi An thì An kể cho chị nghe về giấc mơ của An. Cả 3 bữa cơm An đều ăn được rất ít, chị Nga không đành lòng nên đến tối thì chị gọi cho Jun. Chị gọi xong thì sau đó mới bảo An, mấy tiếng sau thì An nghe thấy tiếng Jun về nhà, An cuống cuống bước xuống giường và chân vấp vào nhau, chỉ còn chút xíu nữa là An đo đất, nhưng có bàn tay to lớn đỡ An rồi ôm An quay về giường. Jun đã về, đêm đó An ngủ một giấc bình yên, không mộng mị.
Mãi sau này An mới biết những ngày Jun quay lại Tokyo là một phần vì công việc nhưng chính là vì Jun bàn với Ryo một kế hoạch đưa Rena vào bẫy và để Rena không chú ý gì đến chuyện của Mai và An nữa. Rena đã bị 2 người đàn ông của An vờn trong tay rất ngoạn mục.
Truyện được viết bởi: Thanh Phuong Japan
Truyện đăng tại Fanpage: Tokyo Baby
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!