Làm Hư - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
270


Làm Hư


Chương 17


Có muốn hay không cùng ba ba lên giường? Bị hỏi làm Kỷ Xuyên sửng sốt.

Cánh tay của cậu còn treo ở trên cổ Hạ Hoài Chương, đó là động tác được tập mãi thành thói quen như uống nước vậy, có thể trước mắt tựa hồ cậu không nên làm như vậy, giống như biểu đạt thái độ. Cậu bất tri bất giác mà thu tay lại, mới vừa hơi nhúc nhích, Hạ Hoài Chương so với cậu còn phản ứng lớn hơn, lập tức đem cậu ấn giữ chặt chẽ.

“Làm sao, con không muốn sao?”

Tay trái bị nâng lên đè trên đỉnh đầu, mười ngón tay gặp nhau quấn quít chặt chẽ tại trên giường, Kỷ Xuyên hô hấp dồn dập, “…Không, không phải”. Cậu suy nghĩ một chút, âm thanh chần chừ mà thốt ra, “Con không biết, ba  ba”.

Hạ Hoài Chương nhẹ nhàng nhíu mày lại: “Không biết?… Không biết là có ý gì, bảo bối”.

“…” Kỷ Xuyên không biết trả lời làm sao, loại cảm xúc vi diệu này cậu không cách nào dùng lời để diễn tả, không một câu nói nào để biểu đạt chuẩn xác được. Tình phụ tử của bọn họ ngọt ngào sâu đậm như một viên kẹo bọc đường, đột nhiên không kịp chuẩn bị đã bị xé ra, bên trong là tư vị gì cậu không phân biệt nổi, suy nghĩ chỉ toàn là hỗn loạn.

Bất quá, cậu còn cần chứng thực một chuyện. Cậu không nháy mắt mà nhìn chằm chằm Hạ Hoài Chương: “Ba ba, con có thể hỏi một vấn đề không?”

“Vấn đề gì?”

“A, chính là tháng trước, trước khai giảng mấy ngày, chúng ta qua đêm trong khách sạn, ba…”

Kỷ Xuyên ấp a ấp úng, trên môi lưu lại cảm xúc tê dại do bị hôn kịch liệt, lại nghĩ đến từng chút từng chút tới buổi tối ngày hôm ấy, bên tai cậu đỏ chót lên, nhỏ giọng hỏi, “Kỳ thực ba cũng biết, có đúng không?”

Hạ Hoài Chương không có trả lời ngay, ánh mắt rơi vào trên đôi môi đang mấp máy của cậu, đột nhiên hôn cậu một cái, hôn xong còn không đã ghiền, ngậm lấy đôi môi hơi sưng của cậu dùng sức liếm láp, làm cho ngực cậu phập phồng, hô hấp liền dồn dập, mới hàm hồ nói: “Đúng, ba biết”.

“…” tâm lý lơ lửng nơi vách đá rốt cuộc hạ xuống, mặt Kỷ Xuyên càng đỏ hơn.

Hạ Hoài Chương nặn nặn gò má của cậu: “Ngày đó con nhớ rõ không, còn nhớ vừa bắt đầu xảy ra chuyện gì?”

Kỷ Xuyên lắc đầu.

Hô hấp ấm áp của Hạ Hoài Chương kề sát trên môi cậu, khàn khàn nói: “Là em uống say trước tiên ôm tôi, giống như vậy… Bàn tay tiến vào bên trong áo sơ mi của tôi, ôm tôi làm nũng. Tôi vốn không muốn làm cái gì, chỉ vì em quá không ngoan bảo bối, thắt lưng của ba ba đều bị em giải khai ra…”

“…”

“Không tin? Nếu như không phải em đem bàn tay tiến vào…” Hạ Hoài Chương dắt lấy tay cậu mà làm mẫu, cưỡng bách cậu luồn vào bên trong quần tây, nắm chặt cái cự vật đã cứng kia, giọng nói vừa trầm thấp vừa khàn khàn mà nói rằng, “Nó bị em dằn vặt lâu như vậy, ba ba làm sao có thể không thu một chút thù lao, có đúng hay không, bảo bối?”

Kỷ Xuyên bị bầu không khí ám muội này mê hoặc đến cực điểm, nhất thời quên mất phải thu tay về, chỉ lo đỏ mặt mà phủ nhận: “Không phải lỗi của con”.

“Ân, con không có sai” Hạ Hoài Chương dường như không đành lòng rời đi đôi môi của cậu, không ngừng mà hôn cậu, bằng phẳng nhận sai: “Là ba ba đối với em ôm ấp dục vọng không bình thường, bị em cậu dẫn…”.

“…Con không câu dẫn ba”

“Em không câu dẫn tôi” Hạ Hoài Chương cười nhẹ một tiếng, thanh âm xả giận kéo dài, âm than kia hỗn hển, Kỷ Xuyên cảm thấy mặt mình nóng lên, cảm giác cái đồ vật trong tay biến lớn hơn, nóng đến làm cậu rụt tay một cái, muốn buông ra lại bị gắt gao đè lại. Hạ Hoài Chương khắc chế cảm xúc, đè lại thanh âm, “Là tại tôi suy nghĩ quá nhiều, trước mặt em tự chủ quá kém, thừa dịp em không tỉnh táo cố ý khi dễ em… Vậy em có vì chuyện này mà chán ghét ba ba, sẽ cảm thấy ba ba rất đáng ghét, bảo bối?”.

Kỷ Xuyên cả người đều nóng đến sắp cháy, tiếng nói lí nhí như muỗi kêu, nói sẽ không: “Con sẽ không chán ghét ba ba, trong lòng con ba là… Người tốt nhất”.

“Người tốt nhất?”

“Ừm”.

Kỷ Xuyên gật gật đầu, cậu từ nhỏ đến lớn vẫn luôn kính yêu Hạ Hoài Chương, chỉ là trước nay cậu chưa từng nói ra. Hạ Hoài Chương là người cậu thích nhất, cho dù đã xảy ra chuyện như vậy, phản ứng của cậu cũng không phải là đi hoài nghi hay trách cứ hắn, trong ý thức của cậu căn bản cũng không có suy nghĩ đến, ba ba vĩnh viễn là tốt nhất, không có một chút hoen ố nào, cậu làm sao sẽ chán ghét được? Cậu chỉ lo lắng chuyện kia sẽ ảnh hưởng đến quan hệ ổn định giữa bọn họ, sẽ làm cho bọn họ sau này không có cách nào hảo hảo ở chung được.

Vốn từ Kỷ Xuyên nghèo nàn, không biết làm sao mới có thể mở miệng biểu đạt chuẩn xác cảm xúc trong lòng chính mình, tim cậu đập bịch bịch, có chút không dám nhìn Hạ Hoài Chương, nói năng lộn xộn: “Cho dù ba ba có đối với con làm chuyện quá đáng, con cũng sẽ không chán ghét ba… Con mãi mãi cũng không chán ghét ba”.

Hắn cũng không ngờ đến, cậu lại một phen biểu lộ nghiêm túc như thế, sắc mặt của Hạ Hoài Chương lại không quá tốt: “Ba không nghĩ muốn nghe cái này”.

“…Hả?” Kỷ Xuyên mờ mịt.

Hạ Hoài Chương nói: “Ba không phải muốn con tha thứ, ba muốn con cũng yêu ba, bảo bối”.

“Con vốn rất yêu ba a~” Kỷ Xuyên có chút oan ức.

Hạ Hoài Chương thở dài: “Không phải là loại yêu kia, là… Em cũng thích, cũng muốn theo tôi lên giường, được không?”.

Kỷ Xuyên do dự một chút không trả lời.

Hạ Hoài Chương nhất thời sầm mặt: “Em không thích tôi, em thích ai? Nói cho ba ba, là cô gái kia? Hay là… Hạ Đình?”

“…” Kỷ Xuyên liên tục phủ nhận, “Không có, con không có yêu y”.

Hạ Hoài Chương tựa hồ không tin, biểu tình mới vừa bình tĩnh lại mơ hồ sắp phát hỏa. Kỷ Xuyên rất sợ hắn sẽ giáo huấn Hạ Đình, Hạ Đình quái gở như vậy, chỉ có mấy người thân quan hệ cứng ngắc, sau này sẽ không biến thành càng thêm quái gở chứ?

Nhưng loại lời nói cầu xin này Kỷ Xuyên thật không dám thốt ra, sợ sẽ tưới dầu lên lửa, thế nhưng nếu không nói tâm lý lại rất thấp thỏm. Cậu đang thất thần, quên mất tay còn đặt ở phía dưới, nắm lâu đến cơ hồ trở thành thói quen, quên mất cái thứ hung vật ngủ đông trong bụi cỏ. Hạ Hoài Chương bỗng nhiên ưỡn ưỡn eo, đẩy nó đến trên bắp đùi cậu: “Em đang suy nghĩ cái gì?”.

Tiếng nói bao bọc lửa giận tiến vào trong lỗ tai, Kỷ Xuyên cả kinh, bất ngờ bóp chặt đến đau đớn. Hạ Hoài Chương nặng nề nói: “Trả lời vấn đề của ba”.

“Cái, cái gì?”.

“…”

“Híc, ba ba, con….” lời còn chưa dứt, tay Kỷ Xuyên đột nhiên run lên, cái vật nóng bỏng trong lòng bàn tay kia đột nhiên phát ra phẫn nộ, cậu có thể cảm giác được một cách rõ ràng gân xanh trên bề mặt đang cử động, có chút hoảng: “Ba ba…”

Hạ Hoài Chương giữ yên lặng, nhấc chân của cậu lên, túm lấy quần của cậu, kể cả quần lót đồng thời ném tới trên sàn nhà, sau đó đem cậu lật ngược lại, cái tay hướng đầu giường lục lọi một hồi, không biết cầm lấy cái chai gì.

Kỷ Xuyên phía trên còn mặt áo sơ mi hoàn chỉnh, chỉ có hạ thân trần truồng, bị ép chổng mông nằm quỳ ở trên giường, cả người đều căng cứng. Cậu không nhịn được quay đầu lại, cậu nhìn thấy Hạ Hoài Chương từ cái bình bên trong lấy ra một ít chất lỏng.

Cậu minh bạch đó là cái gì, tim nhất thời căng thẳng, muốn né tránh cũng không thể tránh. Hạ Hoài Chương nới lỏng ca ra vát, ôm lấy eo cậu, giống như đã quyết định cái gì, lại không trưng cầu ý kiến của cậu, độc đoán mà nói: “Không quản em có muốn hay không, sau này chỉ có thể cùng ba ba làm”. Nói xong đẩy ra hai cánh mông của cậu, lộ ra miệng huyệt ẩn sâu tại bên trong khe mông, ngón tay lạnh lẽo đột nhiên cắm vào.

“Ba ba…” Kỷ Xuyên có điểm sợ sệt, lần trước trải qua sự tình tiến hành trong vô ý thức, căn bản cậu không nhớ rõ, trở lại một lần không thể nghi ngờ cảm giác là rất xa lạ.

Cậu theo bản năng khép chặt chân, lại bị Hạ Hoài Chương dùng sức tách ra, sau đó chầm chậm quyết đoán khai thác, ngón tay từ một biến thành ba, hướng trong cơ thể cậu đưa vào một đống chất lỏng trơn trượt, đem vách tường bên trong huyệt đạo mỗi một nơi đều chăm sóc đến, một chút lại một chút, bôi lên…

Cả người Kỷ Xuyên run lên, dưới sự kích thích lạnh lẽo, khó chịu mà uốn éo eo, phía sau truyền đến thanh âm khàn khàn của Hạ Hoài Chương: “Chớ sốt sắng”. Cậu tin lời ba ba, chầm chậm mà thở phào nhẹ nhõm, hô hấp từng hơi dồn dập, dưới thân bỗng nhiên đau xót, hung khí giống như sắt nung không hề báo trước mà chen vào!

“A…!” Kỷ Xuyên phát ra một tiếng kêu sợ hãi, run rẩy mà cắn chặt môi dưới, “Ba ba, người, người…”

“Ba làm sao?”

Hạ Hoài Chương hai tay giữ chặt eo cậu, xương hông dán vào cái mông thịt no đủ của cậu, hướng phía trước mà chen lấn, đem thịt mềm trắng như tuyết đè ép cho biến hình, tính khí phảng phất mang theo lửa giận, không chút lưu tình mà tiến vào càng sâu, “Không phải em nói, tôi là ba ba tốt nhất của em, có thể đối với em “”làm”” sao?… Có thể chứ?”

Cái mông bị nâng lên, eo bị đè xuống thật sâu. Hạ Hoài Chương từ trong miệng huyệt rút ra một đoạn, lại thô bạo mạnh mẽ cắm vào, đâm cho cậu hai chân mềm nhũn suýt chút nữa ngã quắp, từ trên đôi môi mím chặt như khâu lại tiết ra một tiếng rên rĩ, “Không, đừng mà… Đau quá… Ba ba…”

Người đàn ông phía sau không hề bị lay động, cậu không nhìn thấy biểu tình của Hạ Hoài Chương, chỉ cảm thấy phẫn nộ không biết từ đâu xuất hiện lại tăng lên so với vừa nãy, hai tay dùng sức xoa nắn cái mông của cậu, một bên dày vò, một bên eo rung động, biên độ mạnh mẽ mà đâm vào rút ra, dường như kìm nén một dòng lửa, muốn đem quan hệ cha con gần hai mươi năm của bọn họ triệt để phá nát.

Thân thể Kỷ Xuyên kịch liệt run lẩy bẩy, cái mông bị sức mạnh ngược đãi đến đỏ bừng, vừa hồng vừa ngứa, sau khi cảm nhận đau đớn là từng trận tê dại. Mà Hạ Hoài Chương căn bản là không cởi ra quần áo, quần tây dán chặt vào cậu, dương v*t từ phec mơ tua nơi quần móc ra, thắt lưng kim loại trong quần theo động tác va chạm không ngừng đụng vào người cậu, lành lạnh, mỗi lần chạm vào một cái, cậu không nhịn được mà run một chút, trái tim đập chợt cao rồi thấp, bị hành hạ đến đỏ cả mắt.

“Ba ba, không muốn có được hay không… Nha quá sâu… A…!”

Không biết bị đụng đến chỗ nào, khoái cảm cường liệt như thủy triều dâng lên toàn thân, eo cậu triệt để mềm nhũn ra, không kìm lòng được mà kêu lên một tiếng, “Ba ba…”

Hạ Hoài Chương không để ý tới cậu. dương v*t không có mang bao cùng huyệt thịt mềm mại ẩm ướt chặt chẽ dán vào nhau, đem vách hang hoàn toàn nới rộng ra, căng đến mức như muốn phình vỡ, cậu theo bản năng kẹp lại, muốn đem dị vật trong cơ thể đẩy ra ngoài, không ngờ cảm giác được nó càng trở nên to lớn hơn, thời điểm rút ra đẩy vào phát ra tiếng nước ‘phù phù’ ‘phù phù’, vừa dâm mỹ vừa tình dục.

“Ha a… Ba ba…”

Thân thể bị thao lộng càng mềm hơn, miệng huyệt một mảnh ướt nhẹp. Câu không còn khí lực giãy giụa nữa, mặc người muốn lấy cứ lấy. Hạ Hoài Chương lại đột nhiên ngừng lại, đem cậu một lần nữa lật lại, mặt đối mặt nâng lên chân của cậu, đem hai cái chân thon dài đè ép lên trên bờ vai, một lần nữa đâm vào…

“Chán ghét ba ba?” dấu môi nóng bỏng của Hạ Hoài Chương ấn lên thái dương của cậu, âm điệu phảng phất giống như than thở.

Kỷ Xuyên lắc đầu.

Giọng điệu Hạ Hoài Chương thả nhẹ, dưới khố lại càng thêm kịch liệt, hỏi cậu: “Em không chán ghét tôi, cũng không yêu tôi, em muốn ba ba phải làm sao bây giờ đây, bảo bối, em muốn dằn vặt tôi đến chết sao?”

“…” khóe mắt Kỷ Xuyên đỏ chót, thân thể bị ch*ch đến không ngừng lay động, “Là… Là ba dằn vặt con…”

Con ngươi cậu đen thui, thật giống như là muốn khóc, hô hấp Hạ Hoài Chương dồn dập một tiếng, dương v*t dưới thân ra vào càng thêm hung ác.

Cả người Kỷ Xuyên bị làm đến mở ra, khoái cảm trước nay chưa từng có làm cho cậu mất khống chế, tiếng gọi càng ngọt ngào, đứt quãng khóc: “Ba ba… Nhẹ chút… Nha… Không muốn bị đâm… Ha a…”

Càng khóc càng oan ức, Hạ Hoài Chương bị tiếng khóc mềm mại nức nở của cậu đốt ra một thân hỏa, lại càng dùng sức mà tách chân của cậu ra, dáng vẻ đó thực sự hận như không thể làm cậu chết ở trên giường, dưới eo thẳng thắn thoải mái, làm cho cậu hoàn toàn hỏng mất, hai mắt thất thần nhìn trần nhà, khống chế không được mà bắn ra.

Có thể Hạ Hoài Chương còn chưa có tận hứng, tay xuất lực mà ấn chặt eo cậu, lăn qua lộn lại mà cắm vào, rút ra, thật giống phải đem nhẫn nại từ trước tới nay đều phát tiết ra trong đêm nay, liều mạng mà đỉnh lộng cậu.

Khí lực để cậu xin tha cũng không còn, đôi môi lại bị ngăn chặn, động tác hôn của Hạ Hoài Chương cùng dưới thân đều kịch kiệt giống nhau, làm người cậu có chút không chịu nổi.

“Cắn chặt một chút, bảo bối” Hạ Hoài Chương đột nhiên nghiêng mặt sang bên, giọng điệu Hạ Hoài Chương khàn khàn tiến vào tai cậu: “Để ba ba bắn cho em”.

“…”

Kỷ Xuyên ngẩn ra, không phản ứng lại là xảy ra chuyện gì, một luồn tinh dịch trong nháy mắt bắn vào nơi sâu xa nơi đường ruột, nóng làm cả người cậu run lên, hai cái chân bủn rủn từ trên eo Hạ Hoài Chương mà trượt xuống dưới, ngón chân cơ hồ co giật, căng thẳng liền buông ra.

“Bảo bối” Hạ Hoài Chương hôn cậu một cái, “Mệt mỏi?”

Đầu óc Kỷ Xuyên trống rỗng, con ngươi ướt át giật giật, ánh mắt dừng ở trên mặt Hạ Hoài Chương, hỏi một đằng trả lời một nẻo nói: “Ba ba, con có chút sợ”.

“Sợ cái gì?” Hạ Hoài Chương chăm chú nhìn cậu thật sâu.

Mũi Kỷ Xuyên đau xót, không nói được tư vị trong lòng là gì, buồn bực nói: “Con không biết, làm sao bây giờ…”

Hạ Hoài Chương đem cậu kéo vào trong lồng ngực: “Là sợ ba?… Xin lỗi, ba vừa rồi đối với em quá hung ác, bảo bối. Thế nhưng em…”

Kỷ Xuyên ngẩng đầu lên.

Hạ Hoài Chương nói: “Thế nhưng em sau này phải nghe lời tôi, biết chưa?”

“Nếu như con không nghe?”

“Không thể không nghe”

Hai tay Hạ Hoài Chương chạm vào bên trong tóc cậu, nâng mặt của cậu lên, ngữ khí độc tài không thể nghi ngờ. Nói xong lại bổ sung: “Sau này em chuyển tới đây ở đi, cùng tôi ở một phòng”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN