Làm Lão Đại Tại Thế Giới Huyền Học - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


Làm Lão Đại Tại Thế Giới Huyền Học


Chương 8


Dịch: Trần Vân MC

Cái gọi là có kẻ thích thì có kẻ ghét, fan hâm mộ của Diêu Thấm Tuyên nhiều, ngược lại antifan cũng không ít, cộng thêm sự cạnh tranh của ngành giải trí, nên luôn có một số đối thủ. Vì chuyện này càng ngày càng lan rộng ra, có thể nói là quỷ ma nhảy nhót loạn xạ, người xướng người ca. Đủ loại phân tích, đủ loại bóc phốt.

Ba ngày sau, có thêm một tài khoản VIP trên Weibo tung tin tức, tổng kết tuyến thời gian vô cùng chuyên nghiệp.

[Người rảnh rỗi trong ngành giải trí]: Người rảnh rỗi không có chuyện làm, giúp các bạn soát lại một số mốc thời gian.

Ba năm trước đây, Diêu Trọng Bình đột gặp mãng xà ngàn năm, suýt nữa mất mạng. Lục Thiên Chiếu và Bùi Tuyết cứu giúp, bất ngờ thu hoạch được Hoàng Đế Hành Tỉ.

Ba tháng sau, truyền ra tin Lục Nghiêu theo đuổi Diêu Thấm Tuyên, hai nhà Lục Diêu sắp thành thông gia.

Hai năm trước, Diêu Thấm Tuyên tròn mười sáu tuổi. Hai nhà Lục Diêu chính thức tổ chức lễ đính hôn.

Sau đó, trong một năm rưỡi, Diêu Thấm Tuyên thoải mái hưởng thụ quyền lợi của một vị hôn thê, chủ động hoặc bị động nhận quà của Lục Nghiêu giá trị có thể lên đến 179 vạn.

Nửa năm trước, Lục Thiên Chiếu và Bùi Tuyết hi sinh vì nhiệm vụ. Thái độ của Diêu Thấm Tuyên cũng thay đổi.

Một tháng sau, trong nước tung tin Diêu Thấm Tuyên gả cho Lục Nghiêu vì trả ơn cứu cha.

Sau đó, đủ loại tin tức được đưa ra. Trải qua hơn năm tháng, từ khóa Lục Nghiêu vô dụng, thi ân cầu báo, ỷ thế hiếp người tràn lan trên mạng.

Hơn nửa tháng trước, sự kiện “Vượt quá giới hạn La Sinh Môn” xảy ra.

Khác: Hai năm trước, tu vi của Diêu Trọng Bình kẹt tại Thiên Sư trung cấp đã bảy tám năm không tiến thêm được. Sau khi hai nhà Lục Diêu kết thông gia, chưa được nửa năm Diêu Trọng Bình đã đột phá, thăng cấp thành Thiên Sư cao cấp

Hai năm trước, học viện Thiên Huyền tổ chức thi tuyển, Diêu Thấm Tuyên vừa đủ qua, kết quả kiểm tra tư chất chỉ có thể coi là bậc trung. Nhưng chỉ mới hai năm, Diêu Thấm Tuyên đã trở thành Thiên Sư thực tập, đồng thời theo tình hình hiện nay, thực lực của cô ta rất có khả năng sẽ đạt tới ranh giới thiên sư sơ cấp, thăng cấp ở trong tầm tay.

Nói tóm lại, đây là một bằng chứng đáng tin cậy.

Tin tức vừa tung ra, rất nhiều người quan tâm.

“Bằng chứng đáng tin cái rắm! Chủ blog nói thẳng Diêu Trọng Bình và Diêu Thấm Tuyên là vì có được Hoàng Đế Hành Tỉ của nhà họ Lục, tu vi mới có thể đột ngột tăng mạnh thì phải!”

“Chủ blog, bạn còn quên nói một điểm. Hai năm trước, nhà họ Diêu chỉ là một gia tộc Huyền Môn hạng ba. Là nhờ kết thông gia với nhà họ Lục, cùng Diêu Trọng Bình và Diêu Thấm Tuyên đột nhiên tiến bộ, mới bò lên hàng hai.”

“Lại nói, theo tình hình này, hai chữ “gả cho” này ở đâu ra vậy? Cái này mà gọi là giả cho? Các ngươi hiểu sai nghĩa của hai chữ “gả cho” này rồi thì phải?”

“Chỉ có một mình tôi hâm mộ Diêu Thấm Tuyên có một vị hôn phu tốt như vậy thôi sao? Còn chưa kết hôn mà đã bỏ ra hơn một trăm vạn. Việc này còn chưa được công bố, chưa kể giá trị của Hoàng Đế Hành Tỉ và ngọc bội Mãng Xà Tiên! Nếu có người đối xử với tôi như vậy, dù có nằm mơ tôi cũng cười đến tỉnh.

Về phần nói tư chất nhà họ Lục vô dụng? Thân, tư chất của các người được xem là cải nát trên đường sao? Hay là các người đều là người Huyền Môn? Dù tư chất của Lục Nghiêu có kém, chí ít còn có chút tư chất. Nếu nói hắn là đồ vô dụng, vậy đám người bình thường chúng ta có phải nên chết quách đi cho xong hay không?”

“Lầu trên kiềm chế một chút, coi chừng fan hâm mộ của Diêu Thấm Tuyên đến hiện trường ngay bây giờ đó.”

“Đến thì đến chứ sao. Fan cuồng chỉ biết tôi không nghe tôi không nghe, tôi không thấy tôi không thấy.”

“Không, ta đã thoát fan! Không khỏi sợ hãi! Cảm thấy Diêu Thấm Tuyên bụng dạ khó lường, cực kỳ đáng sợ. Vì sao trước đó tôi lại cảm thấy cô gái này rất dịu dàng, lương thiện, rất đáng yêu cơ chứ?”

“Tôi cũng giống lầu trên, còn nhớ lúc xảy ra chuyện kia, mọi người chất vấn và suy đoán như thế nào không? Các người cảm thấy là antifan thật sao? Tôi… đột nhiên rất nghi ngờ…”

“Tôi không có ý đồ gì cả, thực sự nhịn không được mới phỏng đoán như thế này: Một người đính hôn thành công có được Hoàng Đế Hành Tỉ và tất cả điều tốt, trong hai năm để cha và bản thân thăng cấp tu vi thành công, để nhà họ Diêu lên một bậc cao hơn. Mục tiêu đã đạt, đúng lúc Lục Thiên Chiếu Bùi Tuyết chết. Giá trị lợi dụng của Lục Nghiêu đã hết. Một tên vô dụng làm sao xứng với nữ thần chứ!

Thế là đủ loại tin tức được công khai, dư luận lan truyền. Sau nửa năm ấp ủ, sắp đặt cho Lục Nghiêu ngoại tình. Hôn sự có thể hủy. Nhưng anh nói trả sính lễ sao? Ha ha, anh tổn thương trái tim của một đứa con gái nhà họ Diêu, còn tổn thương thân thể của một đứa con gái khác cũng là nhà họ Diêu, còn có mặt mũi đòi sính lễ? Không cho, không cho! Thế là được cả danh và lợi, đứng ở đỉnh cao đạo đức! Hoàn mỹ!”

“Lầu trên ơi, nhìn tới nhìn lui, nhìn thế nào cũng cảm thấy bạn nói đều là sự thật, làm sao bây giờ?”

“Tôi…”

Cứ như vậy, sự kiện “Vượt quá giới hạn La Sinh Môn” bị lật ra, cũng lên hot search một lần nữa.

E rằng Diêu Thấm Tuyên không thể ngờ được, bộ phim truyền hình mà cô ta đóng nổi tiếng một thời cũng không thể theo kịp độ hot của chủ đề này.

Đáng tiếc, xu hướng của nó không phải là điều cô ta mong muốn.

Lục Nghiêu vừa ăn xong bữa ăn đầy dinh dưỡng mà chú Bình chuẩn bị, vừa mở máy tính xem kịch, thỉnh thoảng còn cắt ra một số chi tiết nhỏ nghiên cứu, trong lòng suy nghĩ, không biết lúc này Diêu Thấm Tuyên đang làm gì? Ôi, sợ là sắp phát điên!

Đáng tiếc hắn đã đoán sai. Diêu Thấm Tuyên không điên, Diêu Trọng Bình lại điên trước.

Rầm!

Một bạt tai rơi vào mặt Diêu Thấm Tuyên, cô ta bị tát đến lảo đảo.

“Tao chỉ đi công tác một chuyến, mày đã cho tao một cái sọt lớn như thế!”

Mắt thấy Diêu Trọng Bình lại giơ tay lên, Lương Tố Vân nhanh chóng ngăn ông lại: “Trọng Bình, ông bình tĩnh một chút. Thấm Tuyên cũng không muốn.”

“Nó không muốn? Chẳng lẽ sự việc này không phải do nó làm ra! Còn tính kế chị gái mình nữa chứ!”

Diêu Thấm Tuyên khóc òa lên: “Con không có! Cha, người khác không tin con, vì sao ngay cả cha cũng không tin con! Chuyện của chị và Lục Nghiêu thật sự không phải con làm. Con muốn từ hôn với Lục Nghiêu, nhưng con không hề muốn hại chị gái con! Chị cũng họ Diêu, danh tiếng truyền ra ngoài êm tai sao? Con muốn ra tay thì có rất nhiều người để chọn, cớ sao cần phải là chị!”

Diêu Trọng Bình sững sờ, hơi nhíu mày, chuyện này có không ít sơ hở, điểm đáng ngờ quá nhiều, chứng cứ đều chỉ Diêu Thấm Tuyên. Nhưng Diêu Thấm Tuyên nói cũng đúng. Chuyện quan trọng hơn là hai mươi năm qua, quan hệ chị em giữa Diêu Cảnh Tuyên và Diêu Thấm Tuyên cũng không tệ, thấy thế nào cũng không có khả năng ra tay.

Thấy sắc mặt ông đã hòa hoãn, Lương Tố Vân đưa mắt ra hiệu, Diêu Thấm Tuyên vội vàng nói thêm: “Cha, con muốn từ hôn với Lục Nghiêu cũng là bất đắc dĩ. Chú Lục và dì Bùi không còn nữa, bộ dạng kia của Lục Nghiêu làm sao giúp đỡ nhà họ Diêu? Con cũng là muốn nhà họ Diêu có thể bước thêm một bước. Nhưng con đã đồng ý lời theo đuổi của Chử Húc. Cha, dù sao nhà họ Chử mạnh hơn nhà họ Lục nhiều. Nếu hai nhà chúng ta có thể kết thông gia

Diêu Trọng Bình lập tức động lòng: “Hiện giờ Chử Húc đối xử với con thế nào?”

“Anh ấy rất tốt với con, con đảm bảo đã nắm giữ được anh ấy. Cha cứ yên tâm, Chử Húc nhất định sẽ lấy con. Nhưng dù sao anh ấy cũng xuất thân từ bốn gia tộc lớn, vẫn có chút kiêu ngạo. Cho nên con mới muốn nhanh chóng hủy hôn với Lục Nghiêu. Đáng tiếc không ngờ bị người khác nắm lấy sơ hở, liên lụy chị gái.”

Diêu Thấm Tuyên cúi đầu, dáng vẻ tự trách. Diêu Trọng Bình thở dài: “Như vậy, chỉ có thể từ hôn.”

Nếu bây giờ không từ hôn, khó tránh khỏi làm Chử Húc khó chịu. So với Chử Húc, Lục Nghiêu đương nhiên không là cái thá gì. Nhưng mà…

Diêu Thấm Tuyên biết ông tiếc Hoàng Đế Hành Tỉ, nói: “Cha, muốn bắt sói thì đừng tiếc giày. Một cái Hoàng Đế Hành Tỉ của Bắc Ngụy mà thôi. Chỉ cần con và Chử Húc kết hôn, thành người nhà họ Chử rồi, lấy điều kiện nhà họ Chử, muốn gì mà không có!”

Diêu Trọng Bình không khỏi động lòng, giống như cắt trên người mình một miếng thịt, cắn răng nói: “Được! Ngày mai chúng ta đến nhà họ Lục từ hôn!”

Lúc nãy trái tim của Diêu Thấm Tuyên mới trở về vị trí.

Trên lầu, Diêu Cảnh Tuyên chậm rãi sắp mở cánh cửa ra thành một cái khe nhỏ để quan sát, sắc mặt lạnh dần.

Sau khi nghe xong, lòng cô đột nhiên chìm xuống, quả nhiên, xem ra người cha luôn yêu thương cô trước mặt lợi ích đã hoàn toàn không thể trông cậy nữa rồi.

Diêu Trọng Bình không nhìn ra mánh khóe trong chuyện này thật sao? Chắc chắn là không rồi! Kết thông gia với nhà họ Chử, đây là chuyện hấp dẫn cỡ nào. Trước cám dỗ này, Diêu Trọng Bình lựa chọn không truy cứu nữa, chấp nhận lời giải thích của Diêu Thấm Tuyên.

Diêu Cảnh Tuyên hít sâu một hơi, nắm chặt tay lại. Đã như vậy, cô cũng không cần phải hy vọng nữa, người cha cặn bã này nên ném đi thì hơn.

Về phần Lương Tố Vân và Diêu Thấm Tuyên?

Cô lại cảm thấy bản thân vô cùng mắn vì sống lại vào ngày đó, chưa xảy ra chuyện gì với Lục Nghiêu. Cuộc đời của cô vẫn còn kịp. Ở kiếp trước, cô bị Lương Tố Vân và Diêu Thấm Tuyên dỗ ngon dỗ ngọt, lừa cả một đời. Linh căn bị hủy hoàn toàn, tu vi cũng vậy, chết khi tuổi đời còn trẻ.

Kiếp này, được ông trời yêu thương, cho cô cơ hội sống lại, cô sẽ khiến hai người bọn họ trả lại toàn bộ!

Trong phòng, Diêu Thấm Tuyên lấy một cái hộp từ trong hốc tối, mở ra là một khối ngọc bội, giống y xì cái cô ta đang đeo trên cô.

Cô ta nắm chặt ngọc bội, khóe môi chậm rãi cong lên.

Hoàng Đế Hành Tỉ là cái thá gì? Mặc dù Hoàng Đế Hành Tỉ có thể giúp cha đột phá, đạt đến cấp độ Thiên Sư cao cấp, nhưng chỉ là sơ kỳ của Thiên Sư cao cấp, không tiến thêm được nữa, Mặc dù Tụ Linh Trận của nó mạnh nhưng không có cách nào thay đổi tư chất.

Nhưng khối ngọc bội này lại không giống. Ai cũng tưởng cô ta có thể lột xác được trong vòng hai năm đều nhờ Hoàng Đế Hành Tỉ, thật ra không phải vậy. Mà nhờ khối ngọc bội này, đây mới thật sự là bảo bối.

Đáng tiếc có vẻ nhà họ Lục đưa cho cô ta khối ngọc bội này cũng không biết bí mật đó. Điều này cô ta vô cùng chắc chắn. Bằng không vật thế này, Bùi Tuyết sẽ không dễ dàng cho cô ta. Hơn nữa, cô ta đã nhiều lần nói bóng nói gió thăm dò người Lục gia, bọn họ hoàn toàn không biết gì cả.

Cũng đúng, nếu không phải cô ta tình cờ hóa giải phong ấn của khối ngọc bội này, chỉ sợ nó mãi mãi chỉ là một khối ngọc bội bình thường giá trị không nhỏ mà thôi.

Cũng may cô ta thông minh, phòng ngừa cẩn thận, sau khi hiểu được giá trị của miếng bạch ngọc, liền lén mua một khối ngọc trắng, tìm một thợ làm ngọc cao siêu. Rốt cuộc nửa năm trước cũng làm ra một miếng ngọc bội giống hệt, đủ để đánh tráo miếng ngọc bội thật kia.

Hủy hôn không quan trọng, trả lại Hoàng Đế Hành Tỉ cũng không sao, nhưng ngọc bội không thể trả. Chỉ cần ngọc bội ở trong tay, như vậy cô ta sẽ không sợ hãi. Hôm nay mất đi, cô ta luôn có cơ hội lấy lại.

Nụ cười trên mặt Diêu Thấm Tuyên càng lúc càng tươi. Đương nhiên khối ngọc bội này là bí mật, cô ta sẽ không nói cho bất kỳ ai, bao gồm cả cha mẹ cô ta!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN