Làm Ơn Tránh Xa Tôi Ra
Chương 4: Anh hai trở lại
Cô khẽ nhẹ day huyệt thái dương nhẹ nhàng bước xuống giường liếc cái đồng hồ mới 6h sáng lại là ngày chủ nhật nên cô cũng muốn sắm sửa lại cho căn nhà của mình. Chạy vào nhà tắm vệ sinh cá nhân cô bước ra ngoài diện chiếc váy xếp ly ngắn đến ngối màu xanh dương khoác thêm chiếc áo vest trắng rồi đi đôi giày búp bê trắng tóc xõa ra đến thắt lưng cho cái điện thoại vào túi xách rồi thêm chìa khóa xe và mấy cái thẻ ngân hàng. Rồi cô hướng thẳng đến trung tâm thương mại. Sau một hồi theo sự chỉ dẫn của anh bảo vệ đập choai thì cô cũng đỗ được con xe Lamborgini iu dấu của mình vào chỗ đậu xe. Bước vào trong cô nhận được bao nhiêu con mắt. Hừ nhưng mà chả có con mắt nào là thiện cảm hết chỉ có là khinh bỉ, chán ghét rồi ghê tởm rồi thêm cả tiếng xì xào bàn tán
– Con nhỏ đó hình như là tam tiểu thư nhà họ Bạch đấy_ A
– Đúng vậy ghe nói còn bám diết lấy cả thiếu chủ Âu Dương Viên Tuấn nữa đấy nghe nói cô ta còn mấy lần muốn hại chị mình để ở bên Âu Dương thiếu chủ. Đúng là âm hiểm mà_ B
Cô nghe mà bực cả mình cô đâu có bám mà là linh hồn của thân xác này bám chứ bộ. Nhưng mà mấy lời đó vốn không ảnh hưởng tới cô vì từ nhỏ cô được rèn giũa trở thành một người thừa kế của gia tộc nên đối với cô vốn không có gì to tát cả. Cô vẫn bình thường bước qua mà không thèm liếc nhìn bọn họ cô bước tới quày đồ dùng điện tử cô lấy một cái laptop cùng với hai cái ipad và cái samsung Note 8. Rồi cô sang bên nội thất cô mua một bộ ga giường màu trắng thêu thủ công từng nhánh bỉ ngạn đỏ thẫm rồi qua bên dụng cụ văn phòng cô mua mấy tập giấy rồi thêm mấy thứ lủng cà lủng củng( mà tác giả cũng chả thể biết là cái gì hihi). Xong xuôi cô đi tính tiền rồi nhờ chuyển về nhà lúc 2h chiều tiện thể gọi điện hỏi xem quá trình người ta sơn lại cái tường nhà vì cô thấy không không đẹp lắm bèn sơn lại tường thành màu trắng sau đó thuê họ vẽ hình nghệ thuật là hình bỉ ngạn lên( chị ấy thích bỉ ngạn hoa ấy mà). Đi vòng vòng như vậy cũng thấy đói nhìn cái đồng hồ trên tay chỉ 10h cô ghé vào cái quán ăn gần đó gọi một phần bò bít tết và một cốc hồng trà theo thói quen của cô. Ưm xem nào cô lướt qua điện thoại thấy dòng chữ” Hôm nay anh về” và người gửi là lão hồ ly họ Bạch đó rồi. Cô thanh toán sau đó cô lượn vòng quanh qua chỗ trang sức cô thấy một chiếc vòng thật đẹp mặt đá trơn nhẵn đen cơ mà trên đó khắc dòng chữ chìm tinh tế cô nhìn qua rồi kêu người gói lại. Bước lên xe cô quay trở về khảo nghiệm một cái màu cùng lúc vừa tròn người mang đồ cô mua từ TTTM tới cô mệt mỏi nằm phịch xuống giường vẫn không quên đặt báo thức để tới đón thằng anh trời đánh của cô nữa
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!