Lam Sắc Vi
Chương 4
Tazura từ phòng vệ sinh ra ngoài, nói cảm ơn rồi cùng Taka tạm biệt.
Lúc rời đi, nhóm nhân viên của cửa hàng quần áo thuộc chi nhánh tập đoàn Taka đang đưa quần áo tới, Taka nhìn từng nhóm từng nhóm mang những bộ quần áo đắt giá đi vào, không khỏi liên tục cảm khái một phen “Tiểu thư Kimura thật dịu dàng” ” tiểu thư Kimura thật có khí chất” ” gia tộc Kimura thật nhiều tiền” “Tôi cũng muốn làm con nuôi của chủ tịch Kimura “……
Tazura trong lòng kêu khổ, về phải nói với sếp là không bao giờ muốn phá án cùng tên ngu ngốc Taka này nữa.
……
“Cái tên Taka kia thật khiến cho người ta thấy chán ghét!”
“Chị lại không thấy thế, anh ta rất có sức sống đấy, những người như vậy thường rất yêu đời”
Kiryu Ichiru kinh ngạc “Không lẽ chị thích anh ta?”
“Sao có thế, chỉ là khen chút thôi mà “
“Chị đối với vụ án này cảm thấy hứng thú sao?”
“Một chút xíu, hút máu, xử nữ, trái tim, thật đúng là một tổ hợp thú vị đấy” Shizuka Hiou uống xong máu chó đen, nắm chặt cốc ở trong tay.
“Là ‘ Thuật thần huyết ’ trong truyền thuyết “
“Thuật thần huyết?”
“Vâng, em đọc được nó từ sách trong thư phòng của quản gia Fukuda, ‘Thuật thần huyết’ là truyền thuyết đã lưu truyền rất lâu trong trong level thấp của Huyết tộc, đại khái là nói chỉ cần uống cạn chín trăm chín mươi chín máu xử nữ, vào lúc nguyệt thực, dùng trái tim của họ để bào chế rượu để tế điện vong linh thuần huyết bị chết oan uổng, rồi đọc chú ngữ thì sẽ lấy được năng lực của thuần huyết.”
Shizuka Hiou cười khích lệ nói: “Ichiru quả thật là ‘ bách khoa toàn thư ’ của chị đấy”
“Ichiru hi vọng học được tất cả mọi thứ, chỉ cần có thể trợ giúp chị”
“Đứa trẻ, không nên sống chỉ vì chị, hãy nếm thử vì mình một chút ” Shizuka Hiou chạm nhẹ vào gương mặt Ichiru, nhẹ giọng thở dài nói. “Được rồi, về sau không cho em nói như thế nữa. Chị cũng có ‘ ưu sầu ’ giống em vậy, Ichiru, chị chỉ hy vọng là em đi theo chị sẽ vui vẻ, sẽ tìm được hạnh phúc thuộc về mình “
“Vui vẻ? Hạnh phúc?” Ichiru thấp giọng thì thầm, đó là cái gì? Là cảm giác gì đây?
“Ichiru, chị đi ra ngoài, những bộ quần áo này nhờ em sắp xếp cho chị nhé” ——
“Chị ——” lúc Ichiru phản ứng lại thì Shizuka Hiou đã sớm biến mất ở ngoài cửa sổ, Hiou sama thật đúng là năng động.
——— ———————— phân chia tuyến ——— —————— —————— ——————
“Bạn là kẹo đường trong lòng tôi,
Mơ ước ngọt ngào
Cùng nhau cầm tay
Ai cũng không muốn buông tay
Cùng nhau vui vẻ cùng hi vọng
Hãy giang rộng cánh
Chúng ta sẽ tự do bay lượn
Bạn chính là kẹo đường trong lòng ta
Mơ ước ngọt ngào
Có bạn, thế giới cũng thay đổi
Giống như trời sắp sáng
Có thể cứ như vậy hay không
Tự do ngược xuôi du đãng ——”
Shizuka Hiou nhàm chán đi trong công viên Rita, đột nhiên nghĩ tới ca khúc trước kia cô thích nghe, không khỏi hát lên, hát rất dễ nghe, không nghĩ tới bổn tôn lại có giọng tốt như vậy, hm… Có thể suy tính đi làm ca sĩ, ha ha……
Dần dần Shizuka Hiou lớn tiếng hát
“Tình yêu ở trong trái tim chúng ta
Lặng lẽ nỡ rộ
Ưng thuận nguyện vọng
Lúc rét lạnh
Chúng ta khó tránh khỏi sẽ bàng hoàng
Tình yêu sẽ luôn canh giữ bên cạnh
Kiến tạo tường rào
Tâm cần kiên cường hơn nữa
Không nhượng bộ không lùi bước
Đôi lúc phải chờ đợi
Từ từ sầu não sẽ biến mất
Nên thả lỏng
Thông cảm thấu hiểu lẫn nhau nhiều hơn chút
Muốn cùng đi chờ đợi
Đợi ánh rạng đông kia
Làm ánh nến nhỏ trong mưa gió kia
Từ từ thắp sáng
Tương lai thời gian……”
Shizuka Hiou vừa ngâm nga bài hát vừa tìm nơi có vết máu của Maki, chính là chết ở chỗ này sao? Shizuka Hiou khom lưng cúi đầu hít một hơi thật sâu chỗ dính vết máu.
Ba! ba! ba!…… là tiếng vỗ tay!
“Giọng hát rất êm tai” thanh âm ưu nhã mà từ tính vang lên.
Shizuka Hiou trong lòng cả kinh, là ai? Vì sao cô không phát hiện ra sự hiện hữu của hắn?
Shizuka Hiou đứng dậy quay đầu lại……
Dưới ánh trăng, ban đêm nóng bức như vậy, anh ấy, lẳng lặng đứng ở trong đêm đen, tản ra hương thơm nhàn nhạt nhẹ nhàng khoan khoái cùng ưu nhã; hai tròng mắt tĩnh mịch mà tràn đầy hấp dẫn nhìn cô, giống như long quyển phong quá cảnh, hút đi toàn bộ suy nghĩ của Shizuka Hiou; lúc này, gió nhẹ thổi qua, sợi tóc mềm mại bay lên trong gió, xen lẫn hơi thở trí mạng mị hoặc, lúc ẩn lúc hiện, giống như nước xoáy chậm rãi làm cho người hãm sâu; hắn tịch mịch mà hoa lệ đứng ở nơi đó, mặc áo sơ mi màu đen, đơn giản mà tinh sảo……
Má ơi ——, không chịu nổi, cô —— cô có nên chạy? Chạy đằng kia, hay chạy hướng kia? Shizuka Hiou nhất thời đại não ngắn lại, sống làm sao đây, sống làm sao đây —— dựa vào trí nhớ vốn có của Shizuka Hiou cùng mùi vị của thuần huyết phát tán trong không khí, Shizuka Hiou cơ hồ có thể kết luận thân phận của ‘ tuyệt đại giai nhân ’ trước mắt.
Anh ấy chính là quân vương của Huyết tộc, cô độc cao ngạo, lưng đeo vô số bóng tối cùng tội ác—— Kuran Kaname. Lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy ở trong manga, cô đã là được fans trung thực của anh. Cô luôn nghĩ nếu có một ngày mình trở thành Yuki, nhất định cô sẽ làm một người có thể làm bạn với anh, cho anh ấm áp, toàn tâm toàn ý, sẽ không chần chừ, hiểu được quý trọng. Vậy mà, khi ý muốn được hoàn thành là tiến vào thế giới này, cô lại lấy được một thân thể bi ai đáng thương nhất.
“Kuran Kaname, còn cô?”Thanh âm bình tĩnh mang theo chút dịu dàng.
“Tôi —— tôi tên là Kimura Kiyoshi”, đáng chết, từ cuối gần như là ngậm lại trong miệng. Lần đầu tiên thấy thần tượng, tôi đã hoa si rồi. Ai nha pahir cẩn thận bẩn quần áo, không nên nhảy, nhảy nữa là sẽ bị bẩn, đè lại…… Đè lại……
Kuran Kaname đi đến gần, dùng bàn tay lạnh như băng chạm vào gương mặt Kimura Kiyoshi “Cái tên rất êm tai, Kiyoshi, cô đừng khẩn trương”
“Tôi —— tôi ——” vừa mới bình phục, anh còn gọi là tôi Kiyoshi!!!! Kiyoshi, tên khó nghe như vậy sao lại từ trong miệng Kaname sama lại dễ nghe nghe cảm động như vậy chứ!!! Phải cẩn thận quần áo khỏi bị bẩn, lại bắt đầu muốn nhảy lên ——, đè lại…… Đè lại……
Kuran Kaname nhìn Kimura Kiyoshi từ từ ngẩng đầu lên, trong ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc “Cô?”
Shizuka Hiou trợn to hai mắt nhìn Kuran Kaname, thầm nghĩ: xong rồi xong rồi, bị phát hiện rồi, phải làm sao đây? Quả nhiên không thể gạt được Kaname, rõ ràng cô đã chuẩn bị rất hoàn mỹ mà, chạy mau đi, nếu không sẽ bị giết chết, mặc dù cô thích Kaname, nhưng không tới mức muốn dâng hiến sinh mạng. Ủa? Sao không nhấc chân nổi? Shizuka Hiou, hồn ngài có linh thiêng có thể cho tôi chút lực hay không? Tôi gặp được thần tượng nên không nhấc chân bỏ chạy nổi, tôi phải thừa nhận rằng tôi đây rất không có tiền đồ!!!
Đang lúc Shizuka Hiou bi ai nhìn trời chờ Kuran Kaname ‘gì đó’ thì……
“Là thiên kim của gia tộc Kimura “
Shizuka Hiou nghe vậy, liền lập tức vui mừng gật đầu, rốt cục cô không phải chết.
Kuran Kaname thu hồi tay mình, nói: “Trong Huyết tộc, gia tộc Kimura là một trong những số ít gia tộc trung lập, vì sao cô lại xuất hiện ở chỗ này?”
Shizuka Hiou linh động nháy mắt, rốt cục có thể cử động, giơ tay lên sờ sờ cái mũi của mình, hoàn hảo, không bị chảy máu mũi!
“Kaname sama, tôi…… tôi tới nhìn cái này” vừa nói Shizuka Hiou chỉ vào vết máu trên đất.
“Cô tới tra cái này?” Kuran Kaname vốn quen ưu nhã và trầm mặc, nhưng đối với thiếu nữ luôn gật đầu nói lắp bắp lại không thể không nói nhiều.
Shizuka Hiou nháy đôi mắt ngây thơ gật gật đầu nói: “Không muốn…… Không muốn thêm người chết nữa” dù cô biết ý nghĩ như thế này thật thánh mẫu, rất không tốt.
Kuran Kaname nghe vậy, liền ưu nhã xoa xoa đầu Kimura Kiyoshi.
Shizuka Hiou hơi động cái mũi, không tốt! Bản năng cầm lấy tay Kuran Kaname bay vèo lên cây to cách đó không xa.
Shizuka Hiou nhanh chóng ra hiệu ‘ suỵt ——‘, rồi chỉ chỉ một đường nhỏ.
Kuran Kaname rất kỳ quái với hành động của cô gái tên Kimura Kiyoshi, vừa rồi thấy anh, cô còn sợ hơi thở mà thuần huyết loại phát ra, lời nói lắp ba lắp bắp, hiện tại đột nhiên chưa có anh cho phép đã kéo anh lên cây, chẳng lẽ cô ấy không biết hậu quả nếu chọc giận thuần huyết loại sao?
Shizuka Hiou tựa hồ cũng ý thức được sự lỗ mãng của mình, liền nhỏ giọng giải thích: “Kaname sama, tôi…… không cố ý, chỉ là tôi ngửi thấy hơi thở của hung thủ “
Ánh mắt Kuran Kaname tối sầm lại, quả đúng là người kia, thật không ngờ khứu giác của cô bé này nhạy cảm như vậy, vượt qua cả thuần huyết loại là anh.
Tiếng bước chân ‘tất tất tác tác’ truyền đến, ba nữ sinh khoảng mười bốn, mười lăm tuổi đang cùng nhau bước nhanh đi về phía trước, còn thỉnh thoảng nhìn phía sau, đột nhiên một bóng đen vụt qua, một người đàn ông gương mặt dử tợn chặn lại đường của ba nữ sinh kia.
“Dâng hiến máu của các cô cho ta đi!” người đàn ông cáu kỉnh nói
Ba nữ sinh bị dọa cho sợ đến mức a a kêu to, muốn xoay người chạy trốn, nhưng chỉ trong chớp mắt, người đàn ông kia lại xuất hiện trước mặt bọn họ.
Ba nữ sinh nhìn người đàn ông dữ tợn trước mặt, giương miệng to như chậu máu, lộ ra răng nanh bén nhọn, chân họ lập tức mềm nhũn ngồi bệt xuống mặt đất, “Vam…… vampire!” một nữ sinh thét to
Pu! Thanh âm trái tim bị móc ra, pang! Người đàn ông trợn to mắt, kinh hoảng ngã xuống đất, ánh mắt kia nhìn thấy Kuran Kaname, kinh ngạc, không cam lòng, phẫn hận…… tràn ngập đan xen
“Á Á Á!!!!……” Ba nữ sinh nhìn Kuran Kaname tròng mắt đỏ tươi màu máu đang cầm trong tay trái tim máu chảy đầm đìa đang nhảy lên, mà người đàn ông nằm trên đất bị lấy trái tim nhưng vẫn còn đang giãy dụa, không khỏi lần nữa thét to lên.
Kuran Kaname lẳng lặng nhìn người đàn ông đang không ngừng giãy giụa thoi thóp trên “Level D, là không thể cải biến được vận mạng của mình, các ngươi sẽ chỉ là sự sỉ nhục của Huyết tộc “
“Không!” Người đàn ông thét to thê thảm
Trong nháy mắt, trái tim trong tay Kuran Kaname vỡ vụn biến thành một luồng cát, người đàn ông nằm dưới đất cũng lập tức chỉ còn dư lại một đống hạt cát cùng với quần áo trên người.
Phản ứng kịp, Shizuka Hiou nhanh chóng đến trước mặt ba nữ sinh, lấy hai tay chạm vào đầu của bọn họ, đôi mắt của ba nữ sinh lập tức trở nên trống rỗng, “Ba người đi chơi vô cùng vui vẻ, bình an đi qua công viên Rita để trở về nhà mình”
“Vâng” ba nữ sinh đáp, sau đó ngoan ngoãn đứng dậy hướng một con đường nhỏ khác đi mất.
“Cám ơn cô”
Shizuka Hiou làm bộ như nghiêm túc ngưng trọng.”Kaname sama, đây là tôi nên làm”
“Kiyoshi, cô sống ở đâu? Ta đưa cô trở về” Kuran Kaname nhàn nhạt thong dong nói.
Cô cũng là vampire mà! Đâu phải là một cô gái loài người ngoan ngoãn, đâu có ai hại cô đâu, việc trở về chẳng phải là chuyện trong chớp mắt sao, tốc độ của vampire là kinh người. Shizuka Hiou vừa định cự tuyệt, ngẩng đầu lại nhìn thấy hai tròng mắt màu đỏ sậm không cho kháng cự của Kuran Kaname.
“Ở bên kia của công viên ” Shizuka Hiou ngoan ngoãn chỉ hướng nàh mình.
Hai người ở trong công viên yên tĩnh đi chậm.
Shizuka Hiou có thể nghe thấy tiếng tim mình đập nhanh, không khí thật lúng túng, đi lại chậm như vậy, phải làm sao đây?
“Kiyoshi, có thể hát lại bài hát đó một lần nữa không?” Kuran Kaname nháy lông mi dài một cái, trong ánh mắt lộ ra cô đơn.
“Được ạ, nhưng tôi muốn ngài đáp ứng một điều, tôi sẽ vui vẻ hát bài hát này”
“Cô yêu cầu ta?” ánh mắt đỏ sậm của Kuran Kaname trong nháy mắt biến thành đỏ tươi.
Shizuka Hiou thấy Kuran Kaname lộ ra hơi thở nguy hiểm, khẩn trương giải thích: “Không, không…… Không, Kaname sama, ngài hiểu lầm, ý của tôi là hi vọng Kaname sama có thể vui vẻ chút, cảm giác Kaname sama lưng đeo quá nhiều…… Dĩ nhiên đây chỉ là tôi tự đoán lung tung, Kaname sama, ngài đừng coi là thật, đừng chấp tôi làm gì…”
Ánh mắt của Kuran Kaname lại khôi phục, nhẹ nhàng nhấc khóe miệng cười nói: “Được, ta đáp ứng cô”
Shizuka Hiou đối với phản ứng bất thình lình của Kuran Kaname không biết như thế nào cho phải, anh ấy… cười? Nụ cười đẹp như vậy nhưng lại mang theo ưu thương, mang theo sáng rỡ, mang theo tịch liêu…… Ngay cả hoa cũng mất đi màu sắc……
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!