CHƯƠNG 72
Lâm Tùng Bách chưa bao giờ hy vọng Nguyễn An An tiếp tục yêu đương cùng người bạn trai đang học đại học kia của cô.
Nguyễn An An cho tới nay luôn là người rất nghe lời, ép xuất ngoại du học sẽ xuất ngoại du học, buộc làm quản lý công ty cũng vô cùng chịu thương chịu khó, duy chỉ có chuyện này là cô không chịu nghe lời, rất ngoan cố.
Nhìn cô cháu gái nhỏ mỗi ngày đều mang bộ dáng nếu không phải thằng nhóc kia thì không gả, ông cũng nghĩ tới việc thối lui một bước, trước tiên cho bạn trai cô một cơ hội, tiến vào Lâm thị nhìn xem tương lai phát triển như thế nào.
Nhưng đương nhiên Lâm Tùng Bách vẫn hy vọng cô có thể gả cho công tử thế gia.
Ông không thể bảo vệ cô cả đời, nếu Lâm gia có chuyện gì đó ngoài ý muốn, ít nhất cô còn có nhà chồng để dựa vào.
Cố gia quả thực là lựa chọn hàng đầu.
Cho nên trong lúc nhất thời, ông cũng khó có thể chải vuốt rõ ràng cảm xúc của mình, đến tột cùng là tức giận nhiều, hay là vui vẻ nhiều hơn.
Lâm Tùng Bách không nghĩ tới trong cùng một khoảnh khắc mình lại cùng lúc trải qua cả vui và buồn, tuy là người có kinh nghiệm phong phú như ông cũng phải mất khá lâu mới hòa hoãn lại được.
Vài phút ngắn ngủn, tổng cộng có ba quả bom nổ trên đầu.
Đầu tiên là câu nói của Nguyễn An An “Ông ngoại, con kết hôn rồi” ——Bang!
“Đối tượng là Cố Quyết” —— Bùm!
“Đã một năm” —— Rầm!
……
Quả thực là pháo cối liên hoàn, hết quả này tới quả khác.
Náo động ồn ào bên ngoài bị ngăn cách, trong phòng lâm vào một trận xấu hổ yên lặng.
Kỳ thật Lâm Tùng Bách có một bụng lời muốn nói, một bụng lời giáo huấn muốn mắng, mở đầu từ “Con, nha đầu chết tiệt kia”, ông có thể mắng suốt mấy giờ không ngừng nghỉ.
Nhưng đúng như dự đoán của Nguyễn An An.
Trường hợp giống như đêm nay vậy, không phải thời điểm khai nổ.
Cuối cùng Lâm Tùng Bách nhìn lướt qua đôi vợ chồng trước mặt ngoài mặt thì có vẻ nơm nớp lo sợ kỳ thật bên trong lại không có gì phải sợ hãi. Ông mặt không biểu tình ném xuống một câu “Chờ lát nữa kết thúc sẽ nói chuyện” sau đó liền chắp tay sau lưng, dẫn đầu rời khỏi nơi này.
Vừa rồi ly rượu vang đỏ bị Lâm Tùng Bách vứt ngổn ngang trên mặt đất, Nguyễn An An gọi phục vụ tiến vào thu dọn đống lộn xộn kia rồi đi cùng Cố Quyết ra khỏi ghế lô.
Cô cố tình thả chậm bước chân, giơ tay đặt bên môi: “Em cảm thấy ông ngoại đang nghẹn lại” Nguyễn An An nhỏ giọng nói “Anh xem ông tức giận tới mức gân xanh hằn lên rồi, quả thực……”
Nguyễn An An đang nói chuyện với Cố Quyết về lão gia, đột nhiên bị Lâm Tùng Bách quay đầu lại đúng lúc bắt được.
“Nói cái gì đấy! Đi nhanh lên!” Lâm Tùng Bách trừng lớn đôi mắt, nói với cô “Đêm nay con phải đi theo ông gặp khách, không được chạy lung tung, chỗ nào cũng không thể đi!”
“……”
Rốt cuộc không biết hiện tại trong lòng ông ngoại cô đang nghĩ gì, Cố Quyết cảm thấy đây là lúc biểu hiện của mình. Anh khẽ cúi đầu xuống, nhắc nhở cô một cách đầy ẩn ý: “Ông đang nổi nóng, trước mắt em cứ đi theo ông đi, sau này cuộc sống chúng ta sẽ tốt hơn một chút.”
Rồi sau đó anh lễ phép gật đầu về phía Lâm Tùng Bách, trong chỗ tối nhéo nhéo lòng bàn tay cô, sau đó nhanh chóng bứt ra rời khỏi nơi đây.
Lâm Tùng Bách thấy thế, sắc mặt ông hòa hoãn hơn một chút.
Trong lòng Nguyễn An An cũng biết rõ ràng đâu mới là giải pháp tốt nhất.
Tuy rằng cô luôn chán ghét việc xã giao, nhưng cô vẫn không tình nguyện mà đi tới bên người Lâm Tùng Bách.
Nhưng mà, trong nháy mắt Lâm Tùng Bách quay đầu lại, cô nhạy bén bắt giữ được một chút ý cười chưa kịp thu hồi bên môi ông.
“……” —Đọc full tại Truyenfull.vn—
Ông cụ này thế mà lại còn cười trộm!!!
Sau khi bắt đầu tiệc tối, mọi người kết bạn đi lại.
Bữa tiệc có quy mô lớn như hôm nay rất hiếm gặp, một năm cũng chỉ có một hai lần mà thôi, người có thể tham dự đương nhiên sẽ không để thời gian bị lãng phí, người người vội vàng xã giao, nam nữ trẻ tuổi hợp nhân duyên vội vàng làm quen với nhau.
Sảnh tổ chức tiệc tại khách sạn Li Giang vô cùng rộng lớn, Cố Quyết chưa bao giờ xuất hiện trong các bữa tiệc tối tại Thanh Thành, tự nhiên cũng không quen thuộc với nơi này.
Anh xoay qua xoay lại rất lâu, cự tuyệt mấy vòng người đến gần, cuối cùng mới tìm được hai người Tiết Chiêu và Chu Thần Sơ ở một góc tối.
Hôm nay ba thiếu một, Kỷ Khiêm đi công tác, cho nên người đại diện cho Kỷ gia tới đây là một người khác.
Cố Quyết vừa mới đi đến trước mặt hai người, bước chân anh hơi dừng lại, sửng sốt một chút.
Tiết Chiêu……
Tiết Chiêu đang dựa vào cây hoa mộc lan bên cạnh, nhắm hai mắt miệng lẩm bẩm, Chu Thần Sơ ngồi cúi đầu chơi di động, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh một cái, ánh mắt tràn ngập sự ghét bỏ.
…… đứa con trai không nên thân này, uống rượu vang đỏ cũng có thể say.
“Con trai, sao lại mơ mơ màng màng ở chỗ này?” Cố Quyết đi qua, nâng chân dài lên đá vào chân ghế của cậu “Có tâm sự gì có thể nói cùng ba?”
“Ha hả” Chu Thần Sơ cười lạnh, “Tâm sự? Một chút tâm sự của cậu ta cậu còn không biết?”
Cố Quyết: “Hử?”
Chu Thần Sơ: “Cậu ta vừa nhìn thấy Ân Viện.”
“……”
Trách không được.
Thì ra là gặp được bạch nguyệt quang. (ánh trăng sáng)
Nói một cách thông thường, cụm từ bạch nguyệt quang đều dùng để chỉ người đã qua đời, đã gả chồng, hoặc rất khó để nhìn thấy người mình đã từng yêu.
Nhưng Tiết Chiêu không phải, tình huống của cậu ta khá thê thảm.
Bạch nguyệt quang của cậu ta do chính miệng cậu ta cự tuyệt, không chỉ tự mình cự tuyệt, mà hiện tại còn đang sống chung trong một thành phố, mỗi lần có yến tiệc đều ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy……
Thấy một lần, say một lần.
Tiết Chiêu mê mê hoặc hoặc phân biệt hình dáng cao gầy trước mắt, sau một lúc lâu cậu ta “A” một tiếng: “Ai đây? Cố cẩu à? Đêm nay cậu cũng tham dự sao?”
“……” Cố Quyết không nói chuyện.
“Mẹ kiếp” Ánh mắt Tiết Chiêu mông lung, bực bội kéo đầu tóc mình “Cố cẩu…… cậu nói xem, tại sao bây giờ Ân Viện lại xinh đẹp như vậy?”
“……” Cố Quyết đúng là bội phục “Mẹ nó, cậu đã nhớ thương nhiều năm như vậy thì tự mình đi nói với người ta, gào khóc ở chỗ này có tác dụng quái gì, ai thèm quản cậu?”
“Nói cũng vô dụng, cậu không hiểu.” Tiết Chiêu nói “Lúc ấy tôi quá ngu ngốc…… Tốt xấu gì cũng là thanh mai trúc mã, con người cô ấy, tôi hiểu.” Tiết Chiêu đột nhiên nghiêm túc, gằn từng chữ một nói, “Ân Viện, tuyệt đối, sẽ không coi trọng cùng 1 người tới hai lần.”
Cậu ta nấc rượu cách một tiếng, tiếp tục cường điệu “Tuyệt đối.”
“……” Cố Quyết không muốn làm người anh tri kỷ của cậu ta, tuy nhiên chỉ số thông minh của Tiết Chiêu có chút vấn đề…… Anh nhíu mày “Lúc trước không phải cậu nói với bọn tôi, cậu nghiêm túc với người trên mạng kia sao? Nếu đã nghiêm túc, thì an phận yêu đương qua mạng đi .”
“Cậu nói người kia……” Tiết Chiêu vừa uống say liền thích động lên đầu tóc, cậu ta gãi đầu “Lúc đầu tôi thấy tên nhân vật của cô ấy là Ân Ân Viện Viện…… Sau này phát hiện, cách cô ấy nói chuyện đúng là rất giống Ân Viện, cho nên mới kết hôn trong trò chơi, có thể các cậu cảm thấy có chút khoa trương…… Haiz, cậu nói xem có phải tôi quá cặn bã hay không ?”
Cố Quyết không nói gì.
Tiết Chiêu lại nói: “Nhưng hai người bọn tôi đã thương lượng xong sẽ giải quyết mọi chuyện trong trò chơi, không được liên lụy ra ngoài đời thực, đối với cô ấy tôi vẫn luôn hữu cầu tất ứng, không dẫm liền một lúc mấy cái thuyền, cũng không tính là quá tra đi……”
“……”
“Tại sao, chẳng lẽ không có khả năng thì không được tìm thế thân hả? A?? Mẹ nó tôi thì dễ dàng chắc……”
“……”
Hiện tại trên mặt Tiết Chiêu có khắc một con dấu: 【 Bùn loãng không thể trát tường 】.
Hạ kết luận, Cố Quyết xoay người đi đến bên người Chu Thần Sơ.
Chu Thần Sơ khóa màn hình di động, đứng dậy chạm ly cùng anh “Cô gái trẻ đêm nay chính là giám đốc mới nhậm chức của Lâm thị.” Anh híp mắt “Tôi nghe nói gần đây cậu tham dự vào dự án hợp tác với Lâm thị, tin tức nhanh nhạy hơn người thường?”
“Không biết.”
“À, cho nên trước nay cậu chưa từng gặp cô ấy ?” Chu Thần Sơ “chậc” một tiếng, “Tôi còn tưởng rằng người cậu hợp tác chính là cô ấy……”
Cố Quyết gật đầu: “Tôi thật sự hợp tác với cô ấy, nhưng chuyện nhận chức đêm nay trước đó tôi cũng không biết.”
“Lớn lên thật xinh đẹp, so với mấy cô tiểu thư khác thì đẹp hơn nhiều.” Chu Thần Sơ thuận miệng khen một câu, uống ngụm rượu.
Cố Quyết nghe vậy mỉm cười.
“Cậu rất tinh mắt ……” Dừng một chút, anh vỗ vỗ bả vai người anh em, thấp giọng nói “Vị này ấy à, kỳ thật cô ấy là vợ của tôi, hôm nay là ngày kỉ niệm 1 năm kết hôn của chúng tôi.”
“Phụt ——”
“…… Vợ cậu ???” Chu Thần Sơ ngơ ngác “Vợ cậu? Vợ cậu không phải cô nữ sinh xinh đẹp năng lực học tập vô cùng lợi hại trong miệng cậu hay sao, từ khi nào lại có quan hệ với Lâm gia?”
Cố Quyết thở dài: “Dăm ba câu nói không rõ được……”
Nhưng đêm nay anh vốn không có việc gì để làm, cảm thấy xoay quanh đề tài khoe ân ái rất có ý tứ, vì thế Cố Quyết ý bảo Chu Thần Sơ ngồi xuống, từ từ rắc cẩu lương:
“Duyên phận giữa chúng tôi không chỉ sâu sắc bình thường, nếu muốn nói, phải nói từ lúc học cấp ba ……”
Mười mấy phút sau.
Cố Quyết khoe xong một đợt ân ái, sức sống tràn đầy, thể xác và tinh thần vô cùng thoải mái.
Trái lại là Chu Thần Sơ, hai mắt dại ra, chỉ biết mặt không biểu tình mà mắng chửi “Mẹ nó, đúng là hai bệnh nhân tâm thần”.
Cố Quyết mắt điếc tai ngơ, lần thứ hai mở di động ra trong đêm nay, lại…… lập tức nhìn thấy tin nhắn WeChat ngập tràn màn hình.
Một giờ trước.
Thu Nghiên: 【 Cố Thần???? 】
Thu Nghiên: 【[ hình ảnh ][ hình ảnh ] các cậu ly hôn rồi????? 】
Thu Nghiên: 【 Tôi nhìn thấy bài viết trên diễn đàn mới biết được! [ chia sẻ liên kết ]-[diễn đàn đại học C]】
……
Nửa giờ trước.
Thu Nghiên: 【 ô ô ô ô ô Cố Thần! An An không trả lời tin nhắn của tôi! Ô ô ô ô ô ô cầu xin cậu nói cho tôi biết đó là giả a a a a a a! 】
……
Mười phút trước.
Thu Nghiên: 【 Tôi chết rồi, tôi đã đọc kỹ bài phân tích…… Xem ra là sự thật. 】
Thu Nghiên: 【 Mấy ngày nay tôi vội vàng thu dọn hành lý trong ký túc xá, công việc thực tập lại bận rộn, đã lâu không hỏi thăm chuyện tình của các cậu ô ô ô, tôi quá khổ sở……】
Thu Nghiên: 【 Cố Thần cậu không khổ sở sao? Cậu thích cậu ấy như vậy! Hai người các cậu tại sao lại ly hôn !!! 】
……
Năm phút trước.
Thu Nghiên: 【/ rơi lệ / rơi lệ / rơi lệ / rơi lệ 】
Cố Quyết: “……………”
Anh chưa xem bài đăng, nhưng lời đồn nghiêm trọng như vậy nhất định phải làm sáng tỏ.
Cố Quyết gõ chữ: 【 Không ly hôn, chúng tôi rất tốt】
Thu Nghiên trả lời sau 1 giây.
Thu Nghiên: 【!!! 】
Thu Nghiên: 【 a a a a a a vậy là tốt rồi!!! Nhưng vì sao! Vì sao sao hai cậu lại đột nhiên ly hôn trong trò chơi ??? 】
GJ: 【Ly hôn trong trò chơi là bởi vì đó là nick phụ của tôi, sau một tuần chúng tôi sẽ kết hôn lại bằng nick chính của tôi】
Thu Nghiên: 【 Thật tốt quá thật tốt quá…… Ô ô ô chủ yếu là thấy bọn họ phân tích đạo lý rõ ràng, tôi thật sự sắp bị hù chết rồi!!! 】
Cố Quyết nhướng mày.
Phân tích đạo lý rõ ràng cái gì?
Thu Nghiên vẫn đang vô cùng kích động gửi tin nhắn cho anh, Cố Quyết kéo lên trên, click mở đường link diễn đàn mà Thu Nghiên vừa chia sẻ.
【 chủ đề 】# Tôi, Nữu Cỗ Lộc · Fan đời đầu của couple Xương Sụn, tại đây tôi trịnh trọng đưa ra thề, đời này kiếp này sẽ không bao giờ ủng hộ couple nữa: ) #
Cố Quyết: “………”
Nhìn thấy tiêu đề này, ngón tay anh hơi dừng lại, tiện đà kéo xuống dưới.
Lầu 1 [ Nữu Cỗ Lộc · Fan đời đầu của couple Xương Sụn]: Tôi quá khổ sở……[/ khóc lóc thảm thiết ]
Mọi người đều biết, 【 Tôi yêu thầm thì 】 và 【 Tôi yêu mềm mại 】 là Nguyễn An An và Cố Quyết…… Chính là cặp đôi quyền lực nhất trong trường học chúng ta, chính là ngọn nguồn của cái tên xương sụn ……
Hai người bọn họ, đêm qua, đột nhiên, ly hôn trong trò chơi. —Đọc full tại Truyenfull.vn—
[ hình ảnh ][ hình ảnh ]
……
Nếu tôi nhớ không lầm, ở lầu 289 bài đăng trên WeChat, Cố Thần đã từng nhắc tới ngày hai người kết hôn ……
Ô ô ô ô chính là hôm nay aaaa!!! [/ hỏng mất ]
Hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn của bọn họ! Thế nhưng hôm qua bọn họ lại ly hôn! Chuyện này thể hiện cho cái gì a a a a a a a a!!!
Ô ô ô ô ô làm sao bây giờ, nếu hai bọn họ thực sự chia tay tôi sẽ khổ sở muốn chết QAQ!
Nôn!!! [/ hỏng mất ]
Hơn nữa đang tốt đẹp như vậy rốt cuộc vì sao lại chia tay a a a a a!!!
……
Sơn vô lăng thiên địa hợp (núi không còn góc cạnh trời đất hòa làm một) tôi mới dám ủng hộ couple…… Tôi không bao giờ theo dõi couple nữa! Ô ô ô ô ô ô ô ô ô!!!
Lầu 2 [= =]: Mẹ kiếp mẹ kiếp???? Thật hay giả a a a a a a a a cậu đừng gạt tôi!!! Hôm nay tôi vừa mới nghỉ đông! Một ngày vui vẻ như vậy tôi không nghe tôi không nghe tôi không nghe a a a a a a a!!!
Lầu 3[= =]: Mẹ kiếp …… Ngẫm lại tất cả những cặp đôi mà tôi biết, tất cả đều ly hôn trong trò chơi trước sau đó chia tay…… Nhưng mà đừng a a a a a! Đây là xương sụn a a a a!
Lầu 4[= =]: Tối hôm qua thời điểm tôi làm nhiệm vụ trong Lục giới đã nhìn thấy thông bào này rồi…… Lúc ấy tôi thật sự rất chấn động …… Tôi cảm thấy có phải có ẩn tình gì khác hay không ……
Lầu 5[= =]:…… Có thể có ẩn tình gì? Lục giới chưa từng tặng thưởng cho hoạt động kết hôn, cho nên ly hôn có thể bởi vì gì?
Lầu 6 [= =]: Cho nên có ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?
Lầu 7 [= =]: Không biết, tôi chỉ biết hành động khoe ân ái trên WeChat đã lâu không được đổi mới, đại khái khoảng…… Một hai tháng?
……
Lầu 25 [= =]: Có ai còn nhớ hay không, lớp tài chính 1 của bọn họ từng nói, trong nhà Cố Thần đặc biệt khó khăn, còn có một người em trai không biết gì, chơi game lên mạng thành nghiện ……?
Lầu 26[= =]: Không phải lên mạng thành nghiện chứ? Nhỏ giọng nói, tôi nghe được hình như đầu óc có chút vấn đề (siêu nhỏ giọng)
Lầu 27 [= =]: Đầu óc có vấn đề +1, lúc trước sau khi nghe được tôi còn thổn thức không thôi, nói Cố Thần lợi hại như vậy sao em trai cậu ấy lại ……
Lầu 28 [= =]: A? Mấy người làm gì mà đột nhiên đào sâu vào em trai cậu ta qwq? Có quan hệ gì với chuyện này sao?
Các vị tỷ muội! Xương sụn tan rồi tan rồi! A a a a tôi vô cùng thương tâm ô ô ô! Ngày đầu tiên trong kỳ nghỉ đông đã bị sét đánh giữa trời quang!!!
……
Lầu 44 [= =]: Bò xuống dưới, cảm giác thật sự…… muốn chết, vì sao lại đối xử với tôi như vậy, đây là lần đầu tiên tôi theo dõi couple một cách nghiêm túc như vậy!
Lầu 45 [= =]: Mọi người bình tĩnh một chút, để tôi phân tích lý tính xem sao……
Tôi cho rằng, mặc dù hai người xương sụn vô cùng xứng đôi, nhưng cuối cùng chắc hẳn vẫn bị đánh bại bởi hiện thực.
Các cậu nghĩ mà xem, sau khi kết hôn chắc chắn phải gặp mặt gia đình hai bên, tôi biết Cố Thần rất ưu tú, nhưng chuyện nhà cậu ấy khó khăn thì mọi người đều biết……
Trước đó còn có người nói, trong nhà Cố Thần có một người em chậm phát triển.
Tôi không đánh giá em trai cậu ấy thế nào, nhưng đời sống rất thực tế, nói yêu đương không liên quan gì tới gia đình, kết hôn mới chính là chuyện của hai gia đình.
Trong mắt ba mẹ của Nguyễn An An, người em trai chậm phát triển của Cố Thần rất rõ ràng là con chồng trước. Cố Thần kiếm được tiền không chỉ nuôi sống vợ con mà còn phải nuôi sống cả gia đình mình……ừmmmm chắc hẳn vô cùng khó khăn.
Cho nên tôi cảm thấy lý do hợp lý nhất chính là đáng thương cho tấm lòng ba mẹ trong thiên hạ……
Tưởng tượng một chút, nếu mọi người cô con gái như Nguyễn An An, vậy mọi người sẽ yên tâm gả con gái tới loại gia đình đó chịu khổ sao QAQ
CHƯƠNG 73
Lầu 46 [==]: Nếu lời lầu trên là sự thật…… Muốn tôi nói tôi cũng sẽ không gả con gái cho cậu ta……
Dựa vào cái gì, vậy mà là bởi vì gia đình sao? Couple thần tiên của tôi! 555 muốn khóc QAQ
Lầu 47[==]: Thật khó chịu, chuyện này nói nhỏ cũng không nhỏ…… Xương sụn từ ngày gặp gỡ đến khi yêu đương rồi kết hôn đều mộng ảo như vậy, tôi vẫn luôn cho rằng bọn họ đương nhiên sẽ HE, mẹ nó thanh đao 40cm này tới quá đột nhiên……
Lầu 48 [==]: Lầu 45 nói tất cả đều tại hoàn cảnh gia đình, tôi khinh, Cố Thần cũng không thể quyết định được xuất thân của cậu ấy, cậu ấy đâu muốn em trai mình bị như vậy, cậu ấy yêu Nguyễn An An nhiều thế nào, thời điểm khoe ân ái cái ngữ khí đó…… Tôi không dám nhớ lại, trái tim tôi đau quá ô ô ô ô qwq!
Lầu 49[==]: Đừng nói nữa, các cậu cứ làm như Nguyễn An An không thích Cố Thần vậy, kỳ thật chỉ là Cố Thần tương đối cởi mở, thích thể hiện nên chúng ta mới đứng ở góc độ của cậu ấy mà suy nghĩ, khẳng định hai người đều vô cùng khổ sở đi……
—Đọc full tại Truyenfull.vn—
Lầu 50 [==]:Biển khóc cá biết, Cố Thần khóc ai biết?
Cố Thần: “…………”
Cố Quyết quả thực rất kinh ngạc.
Phía trước gào khóc cũng thôi đi, chuyện này nằm trong dự kiến của anh, nhưng bắt đầu từ lầu 20 …… Cái gì mà…… em trai chậm phát triển?
Lúc trước vì muốn thiết lập mối quan hệ, anh có nhuộm đẫm gia cảnh bần hàn của mình, nhưng cũng không tới nông nỗi này chứ?
Hơn nữa nhắc tới em trai anh, dường như lời nói tương đối ba phải thế nào cũng được, dùng từ đại khái đều là “Nghiện game”, “Cha mẹ lo lắng”, “Không quá thông minh”…… Hiện tại đã biến thành chậm phát triển?
Hơn nữa đáng sợ nhất chính là, nhóm người này lại dùng tình cảm chân thật mà phân tích lo lắng cũng như tiếc nuối cho bọn họ.
Tin đồn và thuốc bổ não quả thực quá lợi hại……
Cố Quyết kéo xuống dưới, mọi người đều đồng ý với quan điểm “Vì trong nhà Cố Thần quá nghèo cho nên ba mẹ Nguyễn An An không đồng ý” .
Thậm chí còn có người không lý trí lên tiếng, nói muốn huy động vốn chữa bệnh chậm phát triển cho em trai anh………… Quả thực rất giống với câu trào phúng mà anh nói với Cố Minh vào một năm trước.
Không biết Cố Minh nhìn thấy những lời này sẽ có suy nghĩ gì…… tuy nhiên có lẽ anh sẽ không bao giờ biết.
Cố Quyết nghĩ tới nghĩ lui, Thu Nghiên đã biết chân tướng, chắc hẳn sẽ tản ra một số lời đồn, tránh việc gây ra hoảng loạn lớn hơn.
Mà ngoại trừ cách này, hình như cũng không phương pháp khác bác bỏ tin đồn.
Một lát sau, Thu Nghiên lại nhắn mười mấy tin, đa phần đều là những chuyện vô nghĩa được lặp đi lặp lại nhiều lần.
Cuối cùng Cố Quyết đành phải an ủi vị fan đời đầu này.
—Đọc full tại Truyenfull.vn—
GJ: 【 Yên tâm, thật sự không lừa cậu, người nhà chúng tôi đều rất vừa lòng, vô cùng ân ái…… Sẽ luôn ở cạnh nhau đến chết. 】
Chu Thần Sơ đi toilet, cho nên Cố Quyết lưu lại chỗ này trông Tiết Chiêu, tránh cho cậu ta làm việc ngốc nghếch.
Cũng may sau khi Tiết Chiêu uống say thì khá bình thường, chỉ biết ôm chậu hoa mộc lan gọi “Viện Viện” mà không mượn rượu giả điên gì đó.
Cố Quyết đợi không bao lâu, Chu Thần Sơ trở về, kinh ngạc nói với anh “Mẹ kiếp, vừa rồi tôi vừa nhìn thấy một người…… Không nên xuất hiện ở Thanh Thành?”
“Hả?” Cố Quyết hỏi “Ai?”
“Một người đàn ông. Nếu đúng như tôi nghĩ, mẹ nó quá kinh khủng……” Chu Thần Sơ dừng một chút, lắc đầu “Bỏ đi, không có khả năng, đoán chừng là người giống người thôi.”
Cố Quyết cũng không thèm để ý đến mấy lời nhảm nhí của cậu ta, anh đứng dậy nói: “Cậu trông con trai đi, tôi ra ngoài đi dạo.” –
Đêm nay trước khi khai tiệc, có không ít người chú ý tới người đàn ông trẻ tuổi ngồi cạnh chủ tịch Lâm.
Tên trên bản viết họ Cố, người đàn ông này có vẻ ngoài cực kỳ xuất sắc, âu phục trắng đen tôn lên dáng người như tùng bách, đi đến chỗ nào đều trở thành tiêu điểm của đám người, mọi người sôi nổi bắt đầu suy đoán thân phận của người này là gì.
Trước khi Cố gia chuyển sang nước ngoài, đại công tử Cố Minh của Cố gia rất chăm chỉ lộ mặt tại Thanh Thành, người gặp mặt cũng nhiều, duy độc có nhị công tử cho tới nay mới chỉ nghe qua tin đồn, chưa bao giờ lộ diện, ngay cả tên cũng không biết rõ.
Mà lần này đại biểu cho Cố gia không phải Cố Minh, đột nhiên biến thành một người họ Cố phong lưu đẹp trai…… Phát hiện ra việc này mọi người truyền tai nhau tin tức “Cố nhị thiếu xuất hiện ở tiệc tối”.
Lúc đó, Khương Di đang ngồi trên sô pha, bên cạnh là tiểu soái ca mặc bộ vest trắng đoan trang.
Nam sinh mặc một thân vest trắng kỳ thật chính là khảo nghiệm nghiêm túc đối với giá trị nhan sắc cùng dáng người, bởi vì dễ dàng lộ béo và đen. Mà ở trên người Nguyễn Nghiên, một thân màu trắng lại rất phù hợp với vẻ đẹp trai, hiển nhiên người này đã thông qua khảo nghiệm với số điểm tuyệt đối.
Đường cong sườn mặt nhẵn nhụi, đôi môi mím thành một đường thẳng tắp, cả người như vậy thoạt nhìn vừa lạnh lùng vừa cứng rắn. Nhưng khi cẩn thận quan sát sẽ phát hiện ra lông mi cong dài, mí mắt rất mỏng, vào một số thời điểm toát ra biểu cảm mềm mại tới mức khó hiểu.
Khương Di đúng là càng xem càng thích loại năng lượng từ thiếu niên này.
Đại sảnh bữa tiệc, âm nhạc ưu nhã chảy xuôi bên tai mỗi người, duy chỉ có mình cậu ta là đeo tai nghe, phảng phất như quảng cáo rùm beng ở trên mặt hai chữ to: Phản nghịch.
Nhưng Nguyễn Nghiên không phải phản nghịch, cậu ta chỉ đơn giản không thích bầu không khí ở đây.
Nếu không phải hiện tại cậu ta không thể đánh lại ba mình, không thể không khuất tùng trước bạo lực, sao cậu có thể đi tới nơi như thế này……
Hơn nữa vừa rồi thời điểm tiến vào còn nhìn thấy Nguyễn Lâm, tâm tình càng thêm bực bội.
Lâm thị tuyên bố mấy thứ trên sân khấu Nguyễn Nghiên cũng không để ý, cậu ta chỉ có chút sửng sốt khi nhìn thấy Nguyễn An An lên sân khấu nói mấy lời kia mà thôi.
Hơn nữa đại khái là bị Nguyễn An An tẩy não…… Biết được cô được bổ nhiệm làm giám đốc Lâm thị, phản ứng đầu tiên của Nguyễn Nghiên thế nhưng lại là: Sợ rằng Nguyễn Lâm sắp tức chết rồi.
Sau khi Nguyễn An An phát biểu xong cậu ta không còn một chút hứng thú, ăn qua loa mấy thứ xong liền ngồi ở chỗ này, đeo tai nghe chơi di động.
Lại không nghĩ rằng, đã ngồi ở đây rồi vẫn không tránh khỏi phụ nữ tự tìm tới.
Nguyễn Nghiên không kiên nhẫn dùng một tay lấy tai nghe xuống.
Trong nháy mắt khi ngước mắt lên, những lời muốn nói đều mắc kẹt trong cổ họng, cậu bỗng dưng sửng sốt.
Người phụ nữ này, khác hẳn những người mà cậu từng gặp trong trường học ……
Cô trẻ tuổi xinh đẹp, tư thế ngồi ở chỗ này rất ưu nhã. Tuy rằng trên mặt có trang điểm, nhưng một chút cũng không quá mức diễm lệ, có vẻ tương đối thuần tịnh, cả người mang theo một nét cuốn hút rất riêng, lúc không nói lời nào rất giống mỹ nhân bước từ tranh cổ ra ngoài.
Người phụ nữ này nhìn cậu chằm chằm, sau khi bị cậu bắt gặp cũng không một chút ngượng ngùng, không tránh không né, thậm chí còn chớp chớp mắt về phía cậu.
“Xin chào.” Khương Di mỉm cười, lời nói dối vô cùng dõng dạc “Tôi là bạn của chị cậu, cô ấy bảo tôi tới tìm cậu.”
“……”
Nguyễn Nghiên nhìn cô mỉm cười, cậu hơi sửng sốt, rồi sau đó phản xạ có điều kiện nói: “Tìm tôi làm gì?” —Đọc full tại Truyenfull.vn—
“Tìm cậu……” Khương Di xoay chuyển đôi mắt “Cậu ấy nói cậu không thích xã giao, sợ cậu nhàm chán, bảo tôi tới nói chuyện hoặc uống với cậu chút rượu.”
Nguyễn Nghiên không biết nói gì, chỉ giơ tay tháo nốt tai nghe bên kia xuống dưới, không hé răng nửa lời.
Khương Di không chú ý tới động tác nhỏ của cậu, cô lấy một ly rượu từ chiếc xe đẩy ngang qua, đặt lên chiếc bàn nhỏ giữa hai người “Cho nên…… Trước đây cậu có biết uống rượu không?”
“Không.” Nguyễn Nghiên nói.
Tạm dừng hai giây, lại cảm thấy nói như vậy quá cứng nhắc, cậu nói thêm “Uống rượu hỏng việc.”
Thật sự hỏng việc, uống nhiều quá đi đánh nhau không thuận tiện.
Khương Di không liên tưởng đến một tầng này, cô cảm thấy cậu chính là chàng trai nhỏ thích nói đạo lý.
Cô mím môi cười, không khỏi phân trần đẩy ly rượu kia đến trước mặt cậu.
“Không sao đâu, uống cũng không có việc gì” Khương Di tươi cười “Chị dạy cậu.”
……
Khương Di và Nguyễn Nghiên trò chuyện vui vẻ —— hoặc chính xác mà nói, là cô đơn phương vui vẻ, rốt cuộc đối phương vẫn giữ nguyên biểu cảm trên gương mặt, lời nói đáp lại cô cũng vô cùng hữu hạn.
Tiến hành như vậy đại khái mười phút, di động Khương Di vang lên.
Là tin nhắn của chị họ Khương Âm.
——【Không phải trước kia em hỏi chị ảnh chụp của Cố Nhị công tử rất nhiều lần sao? Chị không có, nhưng hôm nay đích thân cậu ta xuất hiện, em còn không mau đi gặp mặt? 】
“……!”
Khương Di thiếu chút nữa bị sặc.
Đây đúng là tin tức động trời!
Lải nhải Cố nhị thiếu đẹp trai lợi hại như thế nào lâu như vậy, không phải là ngay cả mặt cũng chưa gặp sao.
Khương Di chụp màn hình lịch sử trò chuyện gửi cho Ân Viện, rồi sau đó vội vàng từ biệt Nguyễn Nghiên, tụ họp cùng Ân Viện, câu đầu tiên sau khi gặp mặt chính là “Cố Nhị công tử thật sự đang ở đây”.
Cố Nhị công tử, theo truyền thuyết kể lại thì anh ta vô cùng đẹp trai, mị lực phát ra vô cùng lợi hại, người đã gặp qua đều nhớ mãi không quên, thậm chí còn có người yêu thích tới mức điên cuồng…… sống ở Thanh Thành nhiều năm như vậy, người đàn ông có thể được truyền miệng thành như vậy cũng chỉ có một, làm gì có ai không hiếu kỳ?
Có thể là sợ cô tìm không thấy, Khương Âm còn dẫn theo bạn trai mình đặc biệt đến chỉ đường cho hai người.
Cố Quyết mà mọi người đang tìm kiếm và suy đoán, lúc này vừa rời khỏi chỗ Chu Thần Sơ và con trai Tiết không lâu, anh đang lang thang một cách không có mục tiêu.
Anh cảm giác dường như thân phận của mình đã bị người ta đoán được, cho nên mới có nhiều người tới gần như vậy …… anh không nhớ rõ mình đã trả lời một cách máy móc bao nhiêu lần rồi —— “Tôi đã kết hôn, hôm nay là ngày kỷ niệm một năm kết hôn của tôi và vợ”, cách nói này gần như hình thành theo phản xạ có điều kiện.
Đương nhiên, sau khi nói những lời này xong, nhìn thấy đối phương giật mình, anh vẫn sẽ ẩn ẩn có cảm giác thành tựu.
Cố Quyết đưa chén rượu trống rỗng trong tay cho người phục vụ, đổi một ly rượu vang đỏ mới. Lúc này anh nhìn thấy hai bóng dáng yểu điệu đi về phía mình.
……
Chậc, lại tới nữa rồi.
Đêm nay về nhà phải nói cho Nguyễn An An biết hôm nay rốt cuộc mình đã bị bao nhiêu phụ nữ tiếp cận, rồi sau đó lại cự tuyệt một cách hoàn mỹ như thế nào.
Rốt cuộc vừa cự tuyệt n người rồi, cho nên khi hai vị mỹ nữ tới gần, Cố Quyết lập tức thuận miệng nói: “Ngại quá, tôi kết hôn rồi, vợ tôi chính là người ở trên sân khấu kia.”
Hai vị mỹ nữ đột nhiên không kịp đề phòng mà cứng người.
20% bị ảnh hưởng bởi diện mạo của người này, 80% là bị lời nói của anh ta dọa sợ.
“……” Khương Di cảm thấy mình vừa bị ảo giác, cô hỏi lại một lần: “Vợ anh ở trên sân khấu……?” —Đọc full tại Truyenfull.vn—
“Ừ, đúng vậy.”
Trong số những người Khương Di quen biết, cũng chỉ có Khương Âm từng gặp qua Cố Quyết.
Cô ấy gật đầu nói phải thì chắc chắn không thể giả.
Hơn nữa vẻ ngoài của người đàn ông này xác thực quá xuất chúng, một thân tây trang cắt may thủ công, không cài cúc tay áo, ăn mặc vô cùng tùy ý. Tây trang của đàn ông cũng bị chia thành rất nhiều loại, rõ ràng vị Cố nhị thiếu trước mặt đã cố ý tùy ý hơn, nhưng vẫn không thể che giấu được loại khí chất phi thường bắt mắt này.
Sau khi nhìn thấy người thật, cô khẳng định anh ta có thể gánh nổi danh hiệu “giấc mơ của hầu hết các cô gái ở Thanh Thành”.
Nhưng mà……
Hiện tại anh ta đang nói gì vậy?
Người trên sân khấu kia, là vợ anh ta?
Mẹ nó là anh ta uống rượu mơ hồ, hay là Nguyễn An An rót mê hồn canh cho anh ta???
Khương Di lại mở miệng lần nữa, thử thăm dò xác nhận hỏi: “Anh nói vợ anh…… Là người kia, nữ giám đốc xinh đẹp mới nhậm chức của Lâm thị——?”
“Hử? Cô cảm thấy vợ của tôi xinh đẹp sao?” Cố Quyết quơ quơ ly rượu, cười nói “Ánh mắt không tồi……” ???
Khương Di há miệng thở dốc, cô nhắm mắt lại, sau đó mở ra: “…… A?????”
“Không tin? Không tin tôi cũng không có biện pháp,” Cố Quyết nói, “Câu chuyện của chúng tôi khá dài…… Lại có chút ly kỳ, người bình thường không tin cũng là chuyện bình thường.”
Khương Di đã hoàn toàn ngốc.
Ân Viện duy trì sự tỉnh táo, cô cho anh xem hình nền nhóm chat trên WeChat của 3 người, nói: “Hai chúng tôi là bạn thân của vợ anh.”
Hình nền cuộc trò chuyện là ba cô gái trẻ xinh đẹp đồng phục học sinh màu xanh trắng, ngồi trên bãi cỏ sân thể dục, cười xán lạn như ánh mặt trời.
Cố Quyết sửng sốt.
Lúc trước muốn điều tra về bối cảnh gia đình Nguyễn An An, tự nhiên có một số ảnh cũ bị rò rỉ. Bạn bè xung quanh cô dường như không có mấy người, thư ký của anh cũng từng nhắc tới hai câu, nói bạn thân của cô chỉ có hai người, đều là thiên kim nhà giàu.
Nhưng từ trước đến nay Cố Quyết không bao giờ chủ động ghi nhớ diện mạo của những người phụ nữ xa lạ, quét mắt một cái bỏ qua.
Trách không được, người khác nghe thấy tin anh đã kết hôn đều tỏ vẻ tiếc hận, mà biểu tình trên mặt hai người này lại là phức tạp và khiếp sợ.
Cố Quyết bừng tỉnh đại ngộ: “Ừm, cho nên…… cô ấy vẫn chưa kịp nói cho các cô?”
“……”
Rồi sau đó anh vô cùng vui vẻ nói: “Vậy thì tôi nói thay cô ấy cũng được, đều giống nhau cả thôi.”
“……” –
Lâm Tùng Bách nói “Đêm nay ngoại trừ ở cạnh ông đi gặp mọi người thì chuyện gì cũng không cần làm”, là thật sự không cần làm gì ngoài việc đi gặp người.
Nguyễn An An đi bên cạnh ông, gặp qua từng vị trưởng bối một, liều mạng ghi nhớ dòng họ, tên tuổi và tên công ty của họ, bên cạnh đó còn phải nhớ kỹ cả mấy người con cháu đi cùng người lớn trong nhà tới đây nữa. Năm đó thời điểm phân khoa hay học thuộc lịch sử chính trị cũng không khổ như vậy, quả thực cô gần như mù tịt ở mảng này .
Không biết giằng co như vậy trong bao lâu, ngay khi mắt cá chân Nguyễn An An bắt đầu cảm nhận được sự đau nhức, di động trong tay cô rung lên như máy mát xa.
Cô nhịn không được bớt thời giờ nhìn thoáng qua.
Lọt vào tầm mắt tất cả đều là icon xanh mượt của tin nhắn WeChat.
Khương Di không ăn gừng: 【 Chồng cậu là ai??? 】
Khương Di không ăn gừng: 【??? Cố Nhị công tử?? 】
Khương Di không ăn gừng: 【 Cái gì???????? 】
Khương Di không ăn gừng: 【 Anh ta chính là vị giáo bá ngày trước cậu thích?? Vì sao cậu không nói với bọn tớ những chuyện này??? 】
……
Nguyễn An An:?????
Khương Di làm sao mà biết được? Cô còn chưa kịp nói với hai người bọn họ!
Chẳng lẽ là gặp Cố Quyết ——?
Một loạt dấu chấm hỏi oanh tạc nhóm chat, bên kia hạ tối hậu thư.
Khương Di không ăn gừng: 【 Tớ và Ân Viện đều cảm thấy mình bị lừa gạt, hiện tại tình hữu nghị giữa chúng ta tràn ngập nguy cơ, yêu cầu cậu nhanh chóng đến chỗ chậu hoa khổng lồ để giải trình về vấn đề này, thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị: ) 】
“…………”
Đây đúng là đại sự.
Nguyễn An An nói với Lâm Tùng Bách một câu rằng cô muốn đi toilet, xin lỗi vì sự vắng mặt tạm thời. Sau đó thuận đường tìm thấy chậu hoa khổng lồ trong lời nói của Khương Di.
Hai đại mỹ nữ đứng ở bên kia, một xinh đẹp một lộng lẫy, nghe được tiếng động cả hai đồng loạt quay đầu nhìn cô.
Rõ ràng Nguyễn An An đang đi giày cao gót 8 phân, không lùn hơn so với bất cứ ai ở đây, nhưng bởi vì …… chột dạ nên cảm thấy khí thế kém xuống một bậc.
“Các cậu làm gì vậy ——” Nguyễn An An vừa hé miệng, còn chưa nói xong “Làm gì mà giống như thăng đường thẩm vấn phạm nhân vậy” thì hai người đối diện đã bắt đầu biểu diễn rồi.
Khương Di ôm cánh tay, nhìn Ân Viện: “Bảo bối, tiêu chuẩn chọn chồng của cậu là gì?”
Ân Viện cười cười: “Nghèo.”
Nguyễn An An: “……”
Nguyễn An An đã hiểu đại khái, đây là chuẩn bị khiến cô mất mặt đây.
Khương Di lại nói: “Vậy cậu ghét nhất dạng đàn ông gì?”
“Tớ chán ghét người có tiền .” Ân Viện cười: “Mấy vị thiếu gia nhà giàu…… Đặc biệt là mấy người trong giới, đừng mơ tưởng nói chuyện yêu đương với tớ.”
Nguyễn An An: “…………”
Khương Di còn không bỏ qua: “Trình đại thiếu gia kia thất bại bởi vì anh ta có tiền sao?”
“Đúng vậy……” Ân Viện quay đầu nhìn về phía Nguyễn An A “Cho nên vì sao cuối cùng Cố Nhị thiếu lại có thể đoạt được trái tim của vị nữ giám đốc này…… Nữ giám đốc, giải thích cho đám quần chúng ăn dưa chúng tớ nghe một chút?”
Nguyễn An An hít sâu một hơi: “Các cậu”
“Chúng tớ cái rắm!” Khương Di nhịn không được lập tức khôi phục bộ dáng bình thường “Cậu giỏi thật! Quá trâu bò!”
“Giấu diếm bọn tớ lâu như vậy! Còn nói cái gì mà rất sợ hãi phải nói thẳng thắn!”
“Chồng cậu nói hai người các cậu quen biết từ thời cao trung! Chuyện này cậu cũng không nói cho chúng tớ biết đi? A?”
“Lúc ấy thời điểm có người giới thiệu Cố Nhị thiếu cho cậu, cậu còn đầy mặt khinh thường, cực kỳ khinh thường việc chúng tớ thảo luận về giấc mơ của các cô gái ở Thanh Thành …… Lúc trước người khinh thường kia chắc không phải cậu???”
“Thế nhưng chồng cậu lại là Cố Nhị công tử!!!”
“Cậu có cảm thấy bị vả mặt không giám đốc Nguyễn!!!”
Nguyễn An An thật sự đuối lý, nhưng cô cũng thật sự nghĩ tới đêm nay sẽ nói chuyện này với hai người, ai ngờ hai người lại biết trước……
“Đừng đừng đừng…… Bảo bối đừng kích động, tối hôm qua tớ mới biết được, thật sự ——! Tối hôm qua thời điểm biết tin này tớ cũng choáng váng” Nguyễn An An giải thích “Tớ không kịp……”
“Không kịp?” Ân Viện tiếp lời nói cô, cười lạnh, “Mẹ nó không kịp, từ tối hôm qua đến hôm nay cậu vẫn luôn bận rộn như con quay? Cậu có rất nhiều cơ hội có thể nói cho bọn tớ biết chuyện này, nói cho chúng tớ một câu chồng cậu là Cố nhị thiếu thì sẽ lãng phí cả ngày của cậu?”
Khương Di “Hừ” một tiếng, chống nạnh: “Đúng vậy!!!”
“Cậu đã sớm biết anh ta là giáo bá trường bên cạnh mà lúc trước cậu yêu thầm, trời đất chứng giám, tớ không ngờ cậu có thể giấu bọn tớ hai chuyện lớn như vậy tới tận bây giờ???”
“……”
Còn không phải là các cậu không cho tớ khoe ân ái, dám phản kháng sẽ lấy chuyện đuổi ra khỏi nhóm chat để uy hiếp sao!!
Nhưng Nguyễn An An không thể biện giải.
Hai cô gái này lấy tư thế như vậy chất vấn khiến cô cảm thấy mình quả thực giống như bị người tiền nhiệm và đương nhiệm của tra nam đồng loạt chất vấn hơn nữa lại hết đường chối cãi, thật sự muốn quỳ bàn phím.
Nguyễn An An thở dài: “Kỳ thật chuyện giữa hai chúng tớ có chút phức tạp, chia trình tự ra đợi sau đêm nay có thời gian, tớ sẽ chậm rãi nói cho các cậu”
“Phức tạp cái gì, lại là chuyện《 Cặp vợ chồng đoạt giải Oscar 》 sao.” Ân Viện nhẹ nhàng bâng quơ vuốt vuốt mái tóc dài.
Nguyễn An An nghẹn họng: “?”
“Cậu kinh ngạc cái gì ?” Khương Di nhìn cô: “Chồng cậu dường như rất muốn tâm sự chia sẻ, hai đứa tớ vừa mới nói bọn tớ là bạn thân của cậu, hơi hỏi một chút anh ta đã kể hết chuyện hai người gặp nhau hiểu nhau yêu nhau như thế nào rồi.”
“Đương nhiên, có thể không riêng gì bọn tớ” Ân Viện bổ xuống một đao “Chắc hẳn anh ta ai đến cũng không cự tuyệt, phàm là người hỏi về chuyện tình yêu thì anh ta đều nói rồi.”
Nguyễn An An: “…………???” –
Mặc dù có rất nhiều người được mời tới tiệc tối, nhưng sau khi qua giai đoạn ban đầu, bọn họ tự phân tách thành từng nhóm nhỏ.
Những cô gái trẻ tuổi chưa lập gia đình ở bên nhau, nhỏ giọng thảo luận mấy chuyện bát quái của đám thiếu gia nhà giàu cùng lứa hoặc tin đồn bí ẩn nào đó.
Chậu hoa khổng lồ nằm ở phía nam, mà ở phía bắc của đại sảnh, trên chiếc sô pha nhung màu xanh có một nhóm các cô gái trẻ ngồi thành vòng tròn. Mỗi người đều trang điểm tinh xảo, ăn mặc lộng lẫy, trên bàn đặt một vài ly rượu vang đỏ.
Đêm nay, Lâm thị tuyên bố một tin tức như vậy, dù ở gần hay ở xa đều không thiếu những suy đoán.
Nếu giám đốc đương nhiệm là một vị thiếu gia anh tuấn đẹp trai, như vậy từ nay trong tiệc trà của các cô gái khả năng sẽ thêm một đối tượng yêu thích, nhưng giám đốc đương nhiệm lại là một cô gái xinh đẹp xa lạ, bọn họ chưa từng nhìn thấy…… thật có ý tứ.
Trong cái vòng tròn mà mọi người cực kỳ hâm mộ này có rất nhiều đặc tính, tính bài ngoại là nghiêm trọng nhất.
Nếu một cô thiên kim nhà giàu nổi tiếng nhậm chức giám đốc thì sẽ không ai cảm thấy vô lý, nhưng đêm nay …… một người hoàn toàn xa lạ không phải người trong giới, lấy phương thức long trọng và cao cấp như vậy tiến vào vị trí mà không phải ai cũng có thể mơ tới.
Sau một hồi xì xào, mọi người bắt đầu thảo luận xem chiếc váy trên người Nguyễn An An thuộc hãng thời trang cao cấp nào, quán quân trong cuộc thi Đánh Cờ Ly…… Có người nhịn không được bới một số chuyện cũ trong quá khứ ra, không nói rõ ràng nhưng lại lộ ra một số chi tiết vụn vặt.
Trong chớp mắt hiện trường trở nên yên tĩnh.
Lời đó xuất phát từ miệng người luôn đi cạnh Nguyễn Lâm, có người còn quay đầu lại xác minh: “Nguyễn Lâm, thật hay giả…… cô nói người ở trên sân khấu kia, là chị gái cùng cha khác mẹ với cô?”
Nguyễn Lâm trừng mắt nhìn người bạn không biết giữ mồm một cái.
Bởi vì mẹ cô ta đã từng nói rất nhiều lần, chuyện này tuyệt đối không thể để người ngoài biết được, cho nên cô ta cũng mơ hồ không rõ mà muốn vùi lấp bỏ qua: “Đều đã qua rồi, đừng thảo luận chuyện này nữa……”
Nhưng dưa đã phát ra, những người này sao có thể dễ dàng bỏ qua cho được?
Mấy cô gái xung quanh Nguyễn Lâm không ngừng thúc giục cô mở miệng, bộ dáng trung thành và tận tâm, sôi nổi tỏ vẻ chính mình sẽ không nói ra ngoài.
Người bạn kia của cô ta cũng chịu không nổi, mở miệng khuyên nhủ: “Lâm Lâm nói cho bọn họ một chút đi, cũng không phải chúng ta nói bậy sau lưng …… Đây là sự thật mà!”
“Nhưng mà……” Một người khác trông giống như biết nội tình cũng tỏ vẻ không phục “Cho dù mẹ cô ta có thật sự là con gái của chủ tịch Lâm, chẳng lẽ bọn họ còn có thể che dấu sự thật con gái mình là con riêng hay sao? Thiên kim hào môn thì có thể chen chân vào hôn nhân của người khác sao?”
Mấy người xung quanh nghe thấy vậy đều choáng váng.
“Cô nói cái gì …… Ai chen chân vào hôn nhân của ai?”
“Con gái của chủ tịch Lâm không phải đã mất tích nhiều năm rồi sao? Tôi nghe nói chắc hẳn đã sớm không còn…… Bằng không gia nghiệp Lâm gia lớn như vậy sao có thể tìm không ra?”
“Haiz, đừng nói một nửa giữ một nửa nữa, rốt cuộc chuyện con riêng là thế nào?”
“……”
Đêm nay tâm trạng của Nguyễn Lâm vô cùng xấu, lúc này bị mấy người xô đẩy, cô ta quên hết lời mẹ dặn, bắt đầu thong dong “Phổ cập khoa học” cho mọi người.
……
Lời đồn đại bí mật như vậy, mọi người đều tập trung tinh thần lắng nghe.
Giới thượng lưu đã sớm quen với việc này, nếu không phải người có mối quan hệ thân thiết, sẽ chẳng có ai bênh vực bạn từ tận đáy lòng. Khi họ nhìn thấy bạn xây được ngôi nhà lớn, trong lòng họ đều đang đợi ngày ngôi nhà của bạn sụp đổ.
Càng là tin tức bùng nổ, càng lan truyền rất nhanh.
Nữ giám đốc mới nhậm chức của Lâm gia là con gái riêng của Nguyễn gia.
Thiên kim Lâm gia đã từng chen chân vào cuộc hôn nhân của gia chủ Nguyễn gia.
——Không có bất ngờ gì xảy ra thì đêm nay tin đồn này có thể truyền khắp Thanh Thành.
Ngửi thấy mùi bát quái, mọi người thảo luận bằng các từ ngữ càng lúc càng khoa trương.
Khoảng nửa giờ sau.
“—— Ôi.”
Mấy người đang thảo luận tới mức khí thế ngất trời, một giọng nữ bỗng dưng vang lên.
Đám người đồng thời quay đầu lại.
Thảo luận quá nhập tập, không có ai chú ý đến, không biết từ khi nào, phía sau sô pha của Nguyễn Lâm xuất hiện một người phụ nữ.
Người nọ mặc một thân lễ phục màu đen, làn da trắng như tuyết, đôi môi đỏ tươi ướt át, nhìn chằm chằm vào Nguyễn Lâm nói: “Vị tiểu thư này, tôi rất tò mò ……”
Giọng nói hơi mỏng, mềm mại, mang theo chút ý nhị không nói nên lời, giống như thanh âm của ngọc thạch va chạm vào nhau, từng tiếng từng tiếng, thanh thúy dễ nghe.
Người phụ nữ này có một vẻ đẹp khó phân biệt tuổi tác.
Người nọ chống cánh tay lên thành ghế sô pha, hơi hơi tựa sát vào gần, ly rượu vang đỏ trong tay lung lay, khuôn mặt dưới ánh đèn đẹp tựa tranh vẽ.
Người nọ rũ mắt, tuy rằng đang mỉm cười nhưng khí thế lại bức người.
“Là ai nói cho cô…… con gái tôi là con riêng?”