Lâm Thiếu, Em Sai Rồi !
Chương 10: Đập Chậu Cướp Hoa
Thiên Phong cùng thầy Hiệu Trưởng bước vào, thầy nhận thấy không khí thật căng thẳng:
-“Tất cả về chỗ ngồi cho tôi!”
Mọi người ai nấy đều về chỗ ngồi, thấy Việt Anh ngồi cạnh Anh Anh, Thiên Phong hếch vai Hạo Thiên:
-“Hạo Thiên, Cận Hằng! 2 cậu nhìn kìa, lão đại vậy mà lại ngồi cạnh nữ thần!”
6 con mắt sát khí dồn dập về phía Việt Anh, thầy Hiệu Trưởng bắt đầu nói:
-“Đây là 3 học sinh mới của lớp chúng ta! Ngô Hạo Thiên, Tư Cận Hằng, Hoàng Thiên Phong, các em nhớ là phải giúp đỡ các bạn nhé! Cũng chính vì vậy nên lớp ta đã quá hạn, ai đồng ý chuyển qua lớp 12M để học không?”
Thầy nhìn cả lớp và thấy mỗi Anh Anh với Vy Vy giơ tay, thầy gật đầu:
-“Được rồi, nếu vậy thì Anh Anh và Vy Vy, các em cầm lấy cặp sách và đơn chuyển lớp đi theo tôi!”
Thầy Hiệu Trưởng vừa nói dứt câu thì nghe thấy một tiếng đập “Bộp” xuống bàn của Việt Anh. Thầy nhìn anh gặng hỏi:
-“Lâm Thiếu, em sao vậy?”
Anh chỉ tay 2 bạn bàn trên và 2 bạn bàn dưới, nói:
-“Em thiết nghĩ nên để 3 bạn này đi, còn 1 người thì thay thế chỗ của Vy Vy cho cậu ấy xuống đây ngồi!”
Cả lớp ngạc nhiên nhìn Việt Anh, riêng Anh Anh thì chẳng để ý gì cả, cô ngồi thở dài nhìn ra ngoài cửa sổ(Hazz, không biết khi nào mới được về để đem máy tính đi sửa nữa, mà không biết cái tên Hạo Thiên Cơ kia định nói với mình cái gì ấy nhỉ?). Thầy Hiệu Trưởng nghe vậy gật đầu, thầy yêu cầu Tam thần vào chỗ ngồi mà Việt Anh sắp xếp. Thiên Phong và Hạo Thiên ngồi trên anh còn Vy Vy và Cận Hằng ngồi phía dưới, đối diện với Vy Vy là cậu.
Thầy Hiệu Trưởng thấy mọi chuyện đã êm xuôi, liền cười nói:
-“Haha, vậy là được rồi chứ nhỉ? Thầy sẽ dẫn 3 bạn này đi nhận lớp mới, các em….
Chưa để thầy nói hết câu, thì Việt Anh đứng dậy, nói lớn:
-“Thầy cho em xin 1′, em nói xong câu này đã được không?”
Thầy Hiệu Trưởng gật đầu:
-“Được, có gì em cứ nói đi!”
Việt Anh nhìn về phía Tô Diệu Linh:
-“Từ nay trở đi, tôi không muốn thấy cô-Tô Diệu Linh làm loạn như vậy nữa, nếu còn có lần sau thì chắc cô…không còn học ở đây nữa đâu!”
Tô Diệu Linh gật đầu rồi cúi mặt xuống bàn không dám nhìn ai(hình như cô ta khóc), Việt Anh ngồi xuống, Thầy Hiệu Trưởng cũng bước nhanh ra ngoài. Nhìn Anh Anh không có phản ứng, anh cũng chẳng nói gì thêm. Vy Vy vỗ vai cô:
-“Anh Anh, chúng ta cùng cố gắng học tập nhé!”
Anh Anh giật mình quay lại, cô cười:
-“Ừm!”
Cận Hằng vướn người lên, Hạo Thiên và Thiên Phong quay xuống, cùng gọi:
-“Mỹ Nhân/Thiên Nữ/Nữ Thần!”
Vy Vy ngạc nhiên:
-“Sao các anh lại gọi Anh Anh như vậy?”
Anh Anh nhìn ba người, cô cười nói:
-“Tam…Tam thần, chào 3 cậu! Mình tên Nguyệt Anh Anh, rất vui được làm quen!”
Tam thần sững sờ, Thiên Phong vội hỏi:
-“Nữ thần à, chẳng lẽ mới có mấy chục phút xa nhau mà cậu đã quên chúng tôi rồi sao?”
Anh Anh nói:
-“Mình Không phải có ý đó đâu, mình muốn nói là các cậu nên gọi mình là Nguyệt Anh Anh, chứ đừng có gọi như trước nữa!”
Cận Hằng vỗ vai cô:
-“Tiểu mỹ nhân thì vẫn là mỹ nhân thôi, hay là cậu muốn tụi mình gọi cậu là Anh Nhi nha!”
Thiên Phong và Hạo Thiên cười:
-“Phải đó, Anh Nhi…Anh Nhi nha!”
Anh Anh lắc đầu:
-“Thôi! Đừng gọi vậy!”
Vy Vy tuy vẫn chưa hiểu gì nhưng vẫn hùa vui cùng. Ngồi từ tổ 1, đám người Tô Diệu Linh đã nghe thấy hết, một người nói:
-“Diệu Linh! Cậu nghe thấy gì không? Tam thần họ gọi nhỏ Nguyệt Anh Anh là Tiểu Mỹ Nhân với lại Nữ thần gì đó ý!”
Tô Diệu Linh ngẩng mặt nhìn họ:
-“Tôi có điếc đâu mà không nghe thấy!”
Cô nhìn Anh Anh chằm chằm(Tại sao vậy? Tại sao Tam thần lại chơi thân với Nguyệt Anh Anh tới như vậy?Không phải các cậu ấy đã gặp mình trước cả con nhỏ đó sao? Các buổi tiệc lớn chúng ta đều gặp nhau và cũng đã nói chuyện qua, nhưng sao bh lại…Họ thì cũng thôi đi, sao ngay cả Lâm Thiếu cũng bảo vệ nó, cũng không cho nó đi là sao? Đáng lý ra chỗ đó phải là của tôi, của tôi mới phải, Nguyệt Anh Anh cậu là ai, cậu đã làm gì mà được ngồi ở đó chứ! Đồ dân thường bẩn thỉu!) Cô siết chặt tay đến rách cả quyển sách.
Hạo Thiên lúc này quay xuống hỏi Anh Anh:
-“Nè thiên nữ, sao thấy cậu bị Tô tiểu thư kia bắt nạt mà không ai giúp hết vậy?”
Anh Anh nhìn cậu không nói gì, Vy Vy thấy vậy nói:
-“Bọn mình cũng chỉ được chuyển vào lớp này theo sắp xếp của Hiệu Trưởng thôi! Trước đây họ cũng thân với 2 đứa mình lắm, nhưng từ khi biết tin Anh Anh suýt nữa đạt được danh hiệu hoa khôi trường thì Tô Diệu Linh bắt đầu tảy chay cậu ấy với các bạn!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!