Lãng Khách Vô Danh
Chương 63: Đại hội bắt đầu
Đi được một đoạn tới 1 chỗ vắng người thì Lam Kết Y giật tay Lam Vũ ra, giận dữ:
– Ngươi vừa rồi nói nhăng nói cuội gì thế? Ta nói rõ cho ngươi biết chúng ta chỉ là hợp tác mà thôi. – Lúc nãy anh chém gió lung tung vô tình đã làm người ở vực này ghép Lam Kết Y và anh lại thành 1 đôi rồi, nàng cảm thấy thiệt thòi…
Lam Vũ chỉ cười cười giải thích:
– Cô cứ bình tĩnh! Chỉ là đùa giỡn trên lời nói mà thôi, đừng cho là thật! Ta cũng chỉ là giúp cô chọc tức cái đuôi đáng ghét mà thôi! Haha, nếu hợp tác với ta cô không cần phải đề phòng gì cả, ta là người rất tuân thủ lời hứa và không làm điều thừa(sẽ làm nếu như nó vui:))).
– Có phải tên hộ vệ họ Lô kia đánh lén Đặng Kim Lân là do ngươi giở trò đúng không? Còn nữa, tên ngươi là Ngọa Long? – Nàng đem những thắc mắc trong lòng nói ra.
Chỉ có điều Lam Vũ không trả lời vế đầu mà chỉ đưa ngón trỏ lên môi suỵt 1 cái thôi, vé sau rất rõ ràng:
– Không phải, Ngọa Long chỉ là tên ngẫu hứng thôi, còn nếu cô hứng thú thì đừng vội. Xong việc này thì cô không muốn cũng sẽ biết thôi.
– Hừ, làm ra vẻ thần bí. Để ta coi ngươi thể hiện được tới đâu!!! Giờ ta hỏi thật 1 chuyện này, trong đại hội có thể tên chấp sự Linh Thụ Tông Địa Linh đỉnh phong kia có thể ra tay với ta, lúc đó sợ rằng cha ta cũng không thể đánh lại hắn, ngươi nắm chắc mấy phần có thể rút lui? – Nàng nói với chất giọng thật nghiêm trọng, đây cũng là vấn đề nàng lo sợ nhất. Không ai ở Lam Thiên Vực hiện tại có thể đánh ngang tay với tên chấp sự ngoại môn Linh Thụ Tông kia, đẳng cấp khác xa.
Lam Vũ không chần chừ dứt khoát nói:
– Nếu chỉ muốn bỏ chạy thì 10 phần đảm bảo, tuy nhiên đôi khi cũng có 1 vài biến cố khó kiểm soát, không nói trước quá nhiều được. – Anh nói thật, có bí pháp không gian Ma Tinh Chuyển Di, anh hoàn toàn có thể dịch chuyển hết công kích của địch nhân lên chiếc vòng, không tốn bao nhiêu sức lực, chiếc vòng đảm bảo không bị phá, ấy mà khoan bị phá càng tốt, chỉ sợ bọn họ làm không được… Còn về rủi ro anh lo ngại đó là yếu điểm của Ma Tinh Chuyển Di, môn bí pháp này không có tác dụng với các đòn tấn công vật lý hay gọi cách khác là đánh chay mà chỉ có thể dịch chuyển các công kích dạng linh thuật, linh kỹ hay gọi là pháp thuật từ xa. Đến lúc đó anh chỉ có thể tận lực dùng thời gian chi đạo mà đưa cái vòng ra cho đối phương đánh thôi, nếu đối phương nhanh quá thì chịu…
– Được, nếu như vậy thì ta yên tâm rồi. Ta đi chuẩn bị 1 chút, chừng ngày mai là sẽ bắt đầu rồi. – Nàng nghiêm nghị, có lẽ lúc này áp lực trên người nàng thật nặng. Vừa phải bảo vệ danh hiệu đệ nhất, vừa phải bảo vệ địa vị Lam gia, vừa phải bảo vệ tính mạng, chưa kể còn phải đi ăn trộm cho tên chết tiệt kia.
Đúng lúc này vừa định đi thì Lam Vũ lại phe phẩy cái quạt, tạo dáng 1 chút:
– Này Kết Y, cô xem ta có phong độ ngời ngời, anh tuấn tiêu sái không?
Vừa xong thì, *bốp* *rầm* Lam Kết Y ra tay cực nhanh 1 đấm vào mặt Lam Vũ, đẩy anh bay xa mấy chục mét đụng đổ 1 bức tường. Lam Vũ nhanh chóng bật dậy:
– A đau! Không khen thì thôi, có cần phải động tay động chân như vậy không? -…
Lam Kết Y hừ lạnh quay mặt bỏ đi, nhưng lúc quay mặt đi hẳn thì cười khúc khích thật nhỏ. Lam Vũ thấy đạt được mục đích cười nhẹ đuổi theo sau, thấy cô nàng này quá stress nên anh mới đùa 1 chút, tuy không có nhiều tác dụng nhưng có thể để cho nàng bớt lo đăng này sợ đằng kia hơn.
========== Ở một phòng khác của Lam Thiên Hội
Một nữ tử với 1 tên trung niên đang nói chuyện với nhau, tất nhiên bọn họ là Đặng Kim Mai với tên chấp sự ngoại môn Linh Thụ Tông. Đặng Kim Mai lo lắng hỏi:
– Lâm chấp sự, chuyện vừa rồi xảy ra quỷ dị như vậy, đến ta cũng không hiểu làm sao? Lô Văn Bình chắc chắn không có lý do gì để phản bội Đặng gia, cả nhà già trẻ nhà hắn đều ở trong tầm không chế của ta không phải là hắn không biết, thêm nữa là hắn rất yêu thương đứa cháu mới 40 tuổi đã Nguyên Linh trung kỳ của mình đang được bồi dưỡng tại Đặng gia, càng như thế ta càng không hiểu!
– Theo như ngươi kể thì tên họ Lô không thể phản bội các ngươi, vậy chỉ có thể là Lam gia bọn họ động tay động chân rồi.
– Ta cũng không chắc vì ta không thấy bọn họ có động tác gì, kể cả linh lực chấn động. – Đặng Kim Mai nhíu mày nói.
– Haha, không phải tên họ Lô đã nói ra đáp án rồi sao? Là ảo thuật(thuật tạo ảo ảnh nhé, không phải là ảo thuật ở trái đất đâu), có thể 1 tên ảo thuật sư nào đó đã mê hoặc tên họ Lô để hắn nhìn nhầm Đặng Kim Lân là tên Ngọa Long kia khiến hắn ra tay nhầm.
– Chẳng lẽ Lam gia mới chiêu mộ được 1 ảo thuật sư tài ba? Tại sao nội gián của chúng ta lại không có tin tức gì?
– Haha, ta đoán rằng tên ảo thuật sư đó có thể là tên Ngọa Long thần bí kia. – Chấp sự họ Lâm cười cười, hắn tuy không để ý tranh đấu cấp bậc này nhưng dù sao cũng là liên quan tới đệ tử hắn chuẩn bị tuyển nên cũng phải cho 1 ít ý kiến.
– Nhưng hắn chỉ là 1 Hư Linh cảnh tiểu linh sĩ, có thể làm được gì chứ? – Nàng ta đương nhiên không tin, loại tự tin của thiên tài không cho phép 1 tiểu tu sĩ có thể hơn mình cho dù ở bất cứ phương diện nào.
– Hahaha, bởi vậy người càng phải nhanh chóng vứt bỏ chuyện tình ở nơi hạ vực này để đến Linh Thụ Tông chúng ta, tầm mắt ngươi lúc đó sẽ cao hơn, chứng kiến nhiều điều kinh khủng hơn, quỷ dị hơn. Chẳng phải tên kia là ảo thuật sự sao? Cảnh giới của hắn có khi cũng là để che mắt các ngươi, có thể hắn cũng là 1 tên Địa Linh cảnh cao thủ. Nên nhớ ảo thuật sư cường đại có thể mê hoặc mọi người từ tu vi cho tới hình dáng, khuôn mặt, kể cả những thứ xung quanh hắn cũng trở nên mơ ảo, các ngươi không nhìn ra cũng không nên tự ti. Chắc tên này cũng không phải là ảo thuật sư cường đại, cùng lắm là cấp 6 mà thôi.
Ngược lại nghe thấy đối phương có thể là 1 Địa Linh cảnh ảo thuật sư làm nàng dễ chịu hơn 1 chút, dù sao có thể hắn là 1 lão già giả dạng thiếu niên mà thôi, cũng không thực sự tài giỏi gì. Còn con ả họ Lam không ngờ tưởng rằng bám víu lấy 1 tên ảo thuật sư Địa Linh thì có thể đối chọi lại với ta, đối chọi lại Linh Thụ Tông hay sao? Ngu ngốc.. Nhìn ra tâm tình của đối phương Lâm chấp sự khẽ cười:
– Ngươi cứ yên tâm đi, ngươi chuẩn bị làm đệ tử của Linh Thụ Tông ta, đương nhiên ta sẽ giúp ngươi giải quyết hết khúc mắc vướng tâm để cho ngươi toàn tâm tu đại đạo chứ! Ả họ Lam từ chối gia nhập bổn tông tức là bất kính với bổn tông, ta có quyền tru sát, còn tên ảo thuật sư kia ta cũng thay ngươi giải quyết luôn, sau này về Linh Thụ Tông ngươi cũng đừng nghĩ nhiều tới mấy vấn để cỏn con này mà sa sút tu hành, nghe rõ chưa?
– Đa tạ Lâm chấp sự hiểu ý ta, ta nhất định sẽ toàn tâm toàn ý vì sự hưng thịnh của Linh Thụ Tông. – Nàng tay ôm quyền cảm kích.
– Tốt lắm, ngươi nhớ cho kỹ là được! Ra ngoài chuẩn bị đi, ta muốn nghỉ ngơi. – Gã phất tay tiễn khách.. Tính ra Đặng Kim Mai tư chất không bằng Lam Kết Y nhưng nàng ta lại gia nhập Linh Thụ Tông, Lam Kết Y thì từ chối nên hắn chỉ có thể bênh vực họ Đặng, tuy rằng không bằng Lam Kết Y nhưng hắn lại dò ra nàng ta là Mộc Linh Thể khá hiếm, do trước nay ở nơi thiếu văn hóa nên không ai phát hiện và đào tạo đúng giá trị của nàng ta nên mới từng này tuổi đạt được Nguyên Linh đỉnh, về sau ở Linh Thụ Tông có lẽ thấp nhất cũng cao hơn chấp sự như hắn 1 chút, nên lúc này hắn mới nghĩ ra ý định đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi.
– Vâng! – Nàng ta lui xuống. Rời đi trong lòng thõa mãn. Tất nhiên ngoài sự chuẩn bị này nàng ta cũng đã bồi thêm vài đòn khác, nhưng không tính là trí mạng.
======= Thời gian yên bình trôi qua ngày mai. Trước đó là màn bốc thăm số thứ tự, Lam Kết Y được số 25. Lam Vũ thì ngồi yên hồi phục tiêu hao lúc nãy đồng thời cố gắng khôi phục lại tu vi.
– Tới rồi, tại sao lần nào cũng là ta gọi ngươi? Mau ra đây, cho ngươi 10s nếu không ta đi một mình. – Nàng cũng thắc mắc tại sao mình lại phải gọi hắn đi, hắn là ông nội mình à? Hay mình là cái chuông báo thức(đồng hồ báo thức) của hắn?
– Đây đây, kêu vài tiếng có sao đâu! Chúng ta cũng không phải hẹn hò, từ từ cần gì vội mà 10s với 20s(s đọc là giây nhé). Đi thôi. – Ngáp vài cái, không tệ may mắn thế đéo nào hôm qua lại có bước đột phá, khôi phục đến tầm ngang cỡ Chân Linh sơ kỳ.
Hai người nối đuôi nhau đi ra lôi đài chính, nơi chuẩn bị tổ chức đại hội. Đại hội thường niên hay thường kỳ so tài võ lực thì nơi nào cũng có, không riêng gì Lam Thiên Vực, chủ yếu vốn là để khích lệ thế hệ trẻ đi lên, cộng thêm tìm ra những nhân tài để bồi dưỡng, không khác gì thi học sinh giỏi với olympia ở Việt Nam cả.
Ở đây cũng đã sớm tập hợp rất nhiều người, thí sinh, người thân của thí sinh, ban tổ chức gồm Lam gia và các gia tộc phụ thuộc… và cả khán giả. Bên phía bên kia khán đài còn có cá cược, đặt xem ai thắng ai thua, thứ tự bao nhiêu, đều có tỉ lệ cả, chẳng khác gì cá cược bóng đá ở Việt Nam cả, Lam Vũ còn tính bay qua đặt vài ván chơi mà bị Lam Kết Y kéo lại vì lý do nếu vào trễ thì khu vực thi đấu sẽ đóng không được phép vô.
Và như thường lệ thì sẽ có 1 lão đứng ra đọc diễn văn, lý do các thứ vì sao tổ chức cái đại hội này, truyền thống tốt đẹp bla bla, một tràng pháo tay bla bla, tuyên bố bắt đầu bla bla. Sau khi bắt đầu thì sẽ có 1 vài người thuộc ban tổ chức được phân làm trọng tài, tất nhiên toàn Địa Linh cảnh, vì thí sinh cũng không ít, tầm 100 người nên phải chia lôi đài, chia ra làm 5 lôi đài để cho 10 người được solo cũng 1 lúc, tiết kiệm thời gian. Năm trận đầu tiên đã được báo danh, 1 hồi giao tranh khốc liệt diễn ra, cuối cùng có 2 lôi đài có người nhận thua, 3 lôi đài còn lại thì người thua bị đánh bất tỉnh. Năm trận tiếp theo có 1 trận của Lam Kết Y. Lam Vũ ở dưới cổ vũ:
– Cố lên!
Lam Kết Y nhăn mặt, sao nhiều lúc nàng thấy tên này nhăng nhít và xàm vãi đết mà đôi khi lại đáng tin cậy, hắn chưa lớn chăng? Cái tính cách này nàng đã bỏ 20 năm rồi…
– Xin mời số 25 đấu với số 31. – Trọng tài hô lớn.
Lam Kết Y bước lên sàn, tiếp theo đó cũng có 1 tên thanh niên bước lên theo, ngay sau đó hắn ta xị mặt lại, chắc là nghĩ đen vl, mới vòng đầu đã gặp ngay lão đại(đen vl, Saigon Joker mới trận đầu gặp ngay SKT T1:))). Hắn ôm quyền, chào hỏi:
– Tại hạ Kim Quang! – Thanh niên Kim Quang của Kim gia, tính ra mới Nguyên Linh trung kỳ, khán giả ai nhìn vào cũng thừa biết không phải đối thủ của Lam Kết Y.
– Lam Kết Y! – Nàng đối với người lạ rất lạnh lùng.
– Bắt đầu. – Chen sau tiếng hai người là tiếng trọng tài.
Vừa nghe tiếng hô bắt đầu thì gã thanh niên đã nhanh chóng rút ra 1 cây kiếm dài. Khí thế bộc phát, thanh kiếm được bao bọc bởi ánh sáng màu vàng, hô lớn:
– Kim Long Phục Hổ Kiếm. – Nhảy lên cao làm tư thế đâm xuống, linh khí quán nhập vào kiếm tạo thành hình 1 con rồng vàng lao về phía Lam Kết Y.
Ở trên đài đám gia chủ tứ đại thế gia Kim, Đặng, Cao, Đinh cùng với gia chủ Lam gia, cha của Lam Kết Y đang quan sát trận chiến của 2 người. Gia chủ Cao gia tấm tắc khen:
– Kim huynh, xem ra hậu bối của huynh năm nay không tệ, Kim Long Chiến Thiên Kiếm của Kim gia vậy mà có thể học được rồi. – Quả thật đáng khen, đương nhiên phải trừ mấy đứa thiên tư quái vật ra…
– Haha, Cao huynh nói đùa, luyện thành chỉ vài ba chiêu thức đầu thì sao chứ? Làm sao mà so được với thiên kim của Lam huynh, danh xưng Lam Thiên đệ nhất thiên tài không phải nói chơi, xem ra đứa nhỏ này nhà ta phúc mỏng, bị loại ngay vòng đầu rồi, haha! – Kim gia chủ cười khổ, cũng may tên này chỉ là con cháu trong họ thôi, cũng không phải là chiến lực chính của Kim gia.
Mắt thấy rồng vàng đang bay về phía mình, Lam Kết Y bình tĩnh rút kiếm ra, một màn này làm kinh ngạc không biết bao nhiêu người trên khán đài, kể cả ban tổ chức, nàng rút ra không phải là kiếm mỏng sở trường của Lam gia mà là một thanh trọng kiếm, nặng ngàn cân(cân Việt Nam nhé 1 cân = 1 kg, không phải cân Trung quốc 1 cân = 0.5 kg), nàng chỉ đánh chay 1 kiếm phá vỡ con rồng đập bay luôn thằng cầm kiếm rơi ra ngoài lôi đài. Kinh ngạc toàn trường, một Nguyên Linh trung kỳ sao lại trở nên không chịu nổi 1 đòn của Nguyên Linh đỉnh phong vậy? Cùng 1 cảnh giới thuộc tam hạ cảnh là Hư Linh, Chân Linh, Nguyên Linh đều chênh lệch không lớn, Nguyên Linh trung kỳ thua Nguyên Linh đỉnh phong chừng gấp 6 7 lần là cùng, đánh nhau dù thua cũng phải chống được mấy chục chiêu chứ, đằng này 1 đập ngất luôn, điều đó chứng tỏ Lam Kết Y mạnh hơn Nguyên Linh đỉnh phong bình thường nhiều lắm.
Kim gia chủ thấy vậy thì nhìn qua Lam gia chủ ở giữa:
– Lam huynh, đây là sao? Lệnh ái từ khi nào giao tranh giống như đám Võ Chiến Đạo vậy? – Hắn thắc mắc, đây cũng là điều đám gia chủ còn lại thắc mắc.
Lam gia chủ cười khổ:
– Haha, ta cũng không biết nữa, chắc nha đầu này lại tiêu tốn thời gian đi tìm hiểu mấy thứ lạ đây mà, thật là ấu trĩ, trễ nãi tu hành, về ta phải trách phạt một phen mới được. Đã khiến các vị chê cười rồi. – Lam gia chủ tất nhiên biết được con mình như thế nào, ông ta thầm thở dài:”Chẳng lẽ bây giờ con định bộc lộ ra sao?”.
Các gia chủ gật đầu nhưng trong lòng không cho là đúng, con gái ngươi thực lực mạnh như vậy, ngươi đắc ý không hết còn bày đặt răn dạy, thật là giả tạo.
Nàng đi xuống đài, và nhận được 1 like của Lam Vũ:
– Khá lắm! Thật oách, aizzz, khi nào ta được tự do, ta phải thể hiện vài lần mới được. – Lão nhị đúng là thích thể hiện… Dạo này thời gian có chút rãnh rỗi nên lão đại nhường cho anh ra chơi, tới lúc mấu chốt sẽ đổi lại.
– Hừ, ngươi lần sau còn dám bất kính hay chiếm tiện nghi của ta, ta vác kiếm đập ngươi mấy phát. – Nàng ta đe dọa.
– Để coi! Giờ chuẩn bị 2 lượt nữa lại tới lượt cô kìa.
– Biết rồi, trận này cũng chả tiêu hao gì! Chuẩn bị là ngươi mới phải, đến lúc đó sơ sẩy thì chết với ta.
– Yên tâm, yên tâm!
Cùng lúc đó ở phía trận doanh của đám tuổi trẻ Đặng gia, còn có vài đệ tử thế gia khác. Đặng Kim Mai nhìn về phía Lam Kết Y ở xa xa trong mắt đầy hận ý, ả ta lại 1 lần nữa cướp mất danh tiếng của nàng, nàng nghiến răng phân phó đám đệ tử thế gia khác, trong đó còn có vài người Nguyên Linh đỉnh phong:
– Tí nữa lỡ có gặp ả họ Lam, các ngươi cứ gắng hết sức đánh ả cho ta, làm ả lộ nhiều chiêu bài càng tốt, ai có công ta sẽ thưởng, gia tộc của người đó sau này cũng sẽ được nâng cao, tốt nhất là để lại trên mặt ả vài vết sẹo, hừ. – Nàng đương nhiên lợi dụng danh tiếng chuẩn bị làm đệ tử Linh Thụ Tông để mà hứa hẹn rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!