Lăng Uyên Cầu Mặc - Chương 26: Năm mới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Lăng Uyên Cầu Mặc


Chương 26: Năm mới


Tiêu Mặc Hàm nằm trên giường vài ngày đã không còn vấn đề gì, nhưng Túc Lăng Uyên vẫn không yên tâm, còn tự mình xin nghỉ bồi y nghỉ ngơi thêm hai ngày. Vì bảo hộ Tiêu Mặc Hàm cùng hài tử, phòng ngừa những người tâm tư bất chính ám hại, Túc Lăng Uyên hạ lệnh cho người trong Tẩm Viện không ai được phép tiết lộ việc Tiêu Mặc Hàm mang thai ra ngoài. Trong sinh hoạt hằng ngày, cũng đem từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ nhất nhất phân phó, ai phụ trách thức ăn, ai phụ trách sắc thuốc, ai phụ trách an toàn cho Tẩm Viện đều an bài qua một lượt.

Gần nhất, Tiêu Mặc Hàm ăn uống không tốt, luôn ăn không vô, còn cảm thấy khó chịu trong người, Túc Lăng Uyên nghĩ cách cho người đi nơi nơi tìm các món ngon ăn vặt mà người mang thai có thể ăn, lại cho người thêm thức ăn vào bên trong, muốn giúp Tiêu Mặc Hàm dễ chịu hơn một chút, ít nhiều gì cũng ăn được thêm chút ít.

“Cháo này cho thêm quả mơ, chua chua ngọt ngọt ngon miệng, ngươi nếm thử đi.” Cầm chén, ôm nhu kiên nhẫn khuyên nhủ.

“Ta….Ăn không vô, sẽ nôn.” Lắc đầu, làm nũng.

“Ăn một chút đi, bằng không thân thể ngươi chịu không nổi, ngoan…..” Xụ mặt, giả vờ không vui.

Tiêu Mặc Hàm sợ Túc Lăng Uyên không cao hứng, đành phải chịu đựng buồn nôn nếm thử một ngụm, không nghĩ đến cháo này thật sự hợp khẩu vị, ăn vào không hề có cảm giác buồn nôn, lại còn chua chua ngọt ngọt vô cùng ngon miệng, liền vui vẻ đem chén cháo Túc Lăng Uyên bón cho ăn hơn phân nửa.

Hiện tại Hàm nhi còn nhỏ, trước đây lại vô cùng hiểu chuyện, hiện tại ở trước mặt hắn sẽ không tự giác lộ ra bản tính thật của mình, cuối cùng vẫn là tâm tính của một tiểu hài tử, xem ra về sau phải dỗ nhiều thêm mới được…..Túc Lăng Uyên sủng nịch vừa xoa xoa đỉnh đầu Tiêu Mặc Hàm vừa nghĩ.

Tiêu Mặc Hàm ôm eo Túc Lăng Uyên, đem đầu chôn ở trước ngực hắn, hưởng thụ ái nhân thương tiếc cùng tỉ mỉ che chở, cảm thấy nếu mỗi ngày điều trôi qua như vậy thì thật tốt, y cái gì cũng không cần, chỉ cần hai người đời này nhất sinh nhất thế cùng nhau bạc đầu.

Thời gian lại qua một tháng, chuẩn bị đến năm mới, ngày tết trong cung là ngày rất quan trọng, theo truyền thống của Túc quốc, các Hoàng tử phải mang theo gia quyến tiến cung ăn cơm tất niên hơn nữa còn phải ở lại trong cung hai ngày, rồi mới hồi phủ.

Vốn dĩ Túc Lăng Uyên không thể mang theo Tiêu Mặc Hàm tiến cung, nhưng hắn lại không đành lòng để Tiêu Mặc Hàm ở Vương phủ cô đơn quạnh quẽ ăn mừng năm mới, lại luôn miên man suy nghĩ, Túc Lăng Uyên liền cầu Lý quý phi trước đem Tiêu Mặc Hàm vào Vĩnh Hoa Cung, sau đó hắn lại cùng Tiêu Doanh Doanh tiến cung sau.

Giữa trưa đại niên 30 hôm ấy, Lý quý phi phái người đưa Tiêu Mặc Hàm đến thiên điện Vĩnh Hoa Cung, Ánh Đường cũng theo cùng. Buổi tối, trong cung thiết đãi gia yến, các Hoàng tử điều mang theo gia quyến đến thăm dự, Hoàng đế, Hoàng hậu, cùng các vị phi tần có phân vị cao đều cùng tham gia. Giờ Dậu, Túc Lăng Uyên mang theo Tiêu Doanh Doanh tiến cung.

Vừa đến cửa cung, gặp được Tam hoàng tử Túc Lăng Đào cùng Tam hoàng tử phi đang chuẩn bị tiến cung.

“Hoàng huynh, huynh đến rồi.” Túc Lăng Uyên hướng Túc Lăng Đào chào hỏi, quay đầu hướng Hoàng tẩu đang ở một bên gật đầu ý bảo: “Bái kiến hoàng tẩu.”

Tiêu Doanh Doanh cũng đi theo hành lễ.

Túc Lăng Uyên lôi kéo Túc Lăng Đào cùng đi đến Ngọc Hoa Điện, Tiêu Doanh Doanh cùng Tam hoàng tử phi đi theo phía sau cách hai người vài bước chân.

“Hoàng tẩu thân mình mấy tháng?” Tiêu Doanh Doanh mở miệng.

“Mau sáu tháng….” Tam hoàng tử phi vỗ về phần bụng hơi nhô cao cao, vẻ mặt hạnh phúc.

“Hoàng tẩu phúc khí thật tốt….” Nghĩ đến chính mình tiến nhập Vương phủ cho đến bây giờ, chỉ mới hầu hạ Túc Lăng Uyên có một lần, mang thai càng là suy nghĩ viễn vông, càng nghĩ trong lòng Tiêu Doanh Doanh càng chua xót.

“Muội muội còn trẻ, rất nhanh sẽ có tin vui.” Tam hoàng tử phi cười nói.

Vừa nói, đoàn người vừa bước đến cửa đại điện, Túc Lăng Đào sợ hoàng phi thân mình nặng nề, đã sớm chờ ở phía trước cầu thang, chờ Tam hoàng tử phi đến, liền đỡ người chậm rãi đi lên bậc thang.

Tiêu Doanh Doanh nhìn trượng phu của Tam hoàng tử phi che chở cho nàng như vậy, ánh mắt mang theo hâm mộ, lại nhìn Túc Lăng Uyên tự mình đi lên bậc thang, âm thầm thở dài, lần trước thấy Túc Lăng Uyên phạt An thị, chính nàng khi nào có thể có được tâm của trượng phu cùng với ái mộ….. Đều là do Tiêu Mặc Hàm, không có y nàng sẽ không lưu lạc như bây giờ……Tiêu Doanh Doanh âm thầm cắn răng.

Trong đại điện, trừ bỏ Hoàng đế cùng Phi tần, các Hoàng tử khác cũng đã đến đông đủ. Túc Lăng Tiềm là Đại hoàng tử ngồi ở ghế đầu, bên người là Đại hoàng tử phi, theo sau đó là Tam hoàng tử Túc Lăng Đào, Tam hoàng tử phi, Tứ hoàng tử Túc Lăng Uyên, Tứ hoàng tử phi, sau đó là Hoàng tử nhỏ tuổi nhất Túc Lăng Giang, bởi vì chưa đại hôn, liền một mình một người, lúc sau còn có vài vị công chúa đã xuất giá cùng phò mã.

Mọi người đang nói chuyện đùa giỡn, Túc Lăng Tiềm liền đứng dậy đi đến trước mặt Túc Lăng Uyên: “Không biết Hoàng đệ sắp đến có….Tính toán Nam hạ?”

Nam hạ!? Chẳng lẽ Túc Lăng Tiềm biết chính mình muốn xuôi Nam tra chuyện hắn tham ô lương thảo?

Trong lòng Túc Lăng Uyên hoảng hốt, ngoài mặt lại trấn định, sắc mặt bất biến hỏi: “Hoàng huynh có ý gì?”

Túc Lăng Tiềm đến gần, ở bên tai Túc Lăng Uyên nhỏ giọng: “Ta với ngươi làm giao dịch, thế nào?”

“Giao dịch gì?” Túc Lăng Uyên nhăn mày.

“Chỉ cần đệ không cùng ta tranh đoạt tìm kiếm long mạch, chuyện của Tiêu Thanh ta sẽ không truy cứu.”

Hửm? Chẳng lẽ?

Túc Lăng Uyên nhớ lại đời trước, cách ngày sinh của phụ hoàng nửa năm. Nghe đồn ở khu vực Tây Nam – Xuyên Quý, hôm ấy giông bão nổi lên, mây đen bao phủ, chỉ có một chỗ núi non là có mặt trời chiếu sáng, không chịu ảnh hưởng của mưa gió, ngọn núi tựa như bàn long, chính là long mạch của Túc quốc, mà ở trong long mạch có một gốc linh chi ngàn năm, sau khi ăn vào có thể kéo dài tuổi thọ. Đời trước, cũng bởi vì tin đồn này, mà hắn cùng Túc Lăng Tiềm tranh nhau đến đầu rơi máu chảy. Túc Lăng Tiềm còn mượn thọ lễ mà vu cáo hắn thu nhận hối lộ, khiến cho sự tín nhiệm của Phụ hoàng đối với hắn suy giảm trầm trọng. Cuối cùng, vẫn là Túc Lăng Tiềm đoạt được cơ hội Nam hạ đi tìm linh chi, dâng lên cho Phụ hoàng, làm long nhan vui vẻ, Phụ hoàng đối với Túc Lăng Tiềm càng thêm nể trọng, giúp hắn từng bước đi lên Thái tử vị.

Xem ra, bây giờ Túc Lăng Tiềm đã đoán trước được người có thể cùng hắn tranh đoạt xuôi Nam cũng chỉ có Túc Lăng Uyên, hắn vì muốn đoạt được tiên cơ, nhất định phải có được linh chi, cho nên mới dùng con tốt thí Tiêu Thanh làm giao dịch với mình…..Chỉ là hắn nhớ rõ, chuyện long mạch là vào sinh thần thứ 37 của Phụ hoàng, làm sao Túc Lăng Tiềm lại biết trước một năm?

Xem ra, việc này vừa hay….Có thể……Nam hạ…..

Túc Lăng Uyên âm thầm ghi nhớ, trên mặt lại bất động thanh sắc: “Đồ vật Hoàng huynh xem trọng, tự nhiên Hoàng đệ sẽ không nhúng tay vào.”

“Tốt.” Túc Lăng Tiềm nhìn Túc Lăng Uyên, khẽ nhếch khóe môi. Xoay người đi về chỗ ngồi của mình.

Chốc lát sau, Hoàng đế mang theo Hoàng hậu đã nhiều ngày không lộ diện, còn có Tiêu quý phi, Lý quý phi đi vào Ngọc Hoa Điện. Tiếp thu chúng nhi tử quỳ lạy xong, Túc Viễn nâng ly, tuyên bố gia yến chính thức bắt đầu.

Rượu quá ba tuần, Túc Lăng Uyên lấy cớ say rượu, bỏ lại Tiêu Doanh Doanh, một mình rời khỏi đại điện.

“Yến hội trong cung hẳn là bắt đầu rồi đi….” Tiêu Mặc Hàm đứng trước cửa sổ hướng về phía Ngọc Hoa Điện nói.

“Công tử nên dùng bữa, sợ là Vương gia lát nữa mới có thể đến, hơn nữa…..” Hơn nữa Vương phi cũng ở, đêm nay Vương gia có hay không vì mặt mũi Vương phi mà bồi nàng, Ánh Đường có chút không rõ ràng lắm, đương nhiên câu nói này cũng không thể nói tiếp, nếu để Tiêu Mặc Hàm nghe, sẽ làm y thương tâm.

“Ta….Không có khẩu vị, lát nữa rồi dùng.” Nếu như đêm nay y có thể bồi bên cạnh Túc Lăng Uyên thì tốt biết bao nhiêu.

Hai người đang trò chuyện, thì Túc Lăng Uyên đã đến Vĩnh Hoa Cung. Xa xa trông thấy trước cửa sổ có bóng người đang nhìn về phía Ngọc Hoa Điện, tránh không được đau lòng, biết được vật nhỏ kia sẽ không hảo hảo ăn uống, chỉ biết đưa mắt trông mong chờ hắn đến đây.

Tăng nhanh bước chân, lặng lẽ vào cửa, đi đến phía sau thân mình, đem người kéo vào trong lòng ngực: “Lạnh hay không? Có phải không hảo hảo ăn cơm? Muốn ta phạt ngươi….”

Tiêu Mặc Hàm quay đầu, đôi mắt sáng ngời, trêu đùa: “Không lạnh….Phạt thế nào? Ngươi nỡ sao?”

“Không nỡ….” Túc Lăng Uyên đầu hàng, tay nhẹ nhàng xoa bụng Tiêu Mặc Hàm: “Hôm nay nó có ngoan hay không?”

Tiêu Mặc Hàm đem tay phủ lên tay đối phương: “Nó còn nhỏ, ta….Không có cảm giác….”

“Haha, đã biết ngươi là tiểu ngốc tử…..” Bị Tiêu Mặc Hàm chọc cười, Túc Lăng Uyên buông Tiêu Mặc Hàm ra, dẫn y đến trước bàn cơm: “Bồi ta dùng một chút, ta vẫn chưa no.”

Tiêu Mặc Hàm gật đầu, vừa nhìn thấy Túc Lăng Uyên bản thân liền có chút đói, tuy rằng ăn không nhiều lắm, nhưng vẫn bồi hắn cùng ăn.

Hai người vừa cơm nước xong, đang rửa mặt, chuẩn bị nghỉ ngơi. Thì bên ngoài đã có tiếng thông truyền: Lý quý phi, Thành vương phi hồi Vĩnh Hoa Cung.

“Ngươi ngủ trước đi, ta ra ngoài chào mẫu phi một tiếng, lập tức trở về.” Số người biết Tiêu Mặc Hàm tiến cung không nhiều lắm, cho nên y vẫn là không nên xuất hiện.

“Vương phi làm sao lại đến đây, có phải biết ta….” Tiêu Mặc Hàm sợ Tiêu Doanh Doanh lại có chủ ý xấu nào đó.

“Có ta ở đây, thử xem ai dám động vào ngươi….” Túc Lăng Uyên đem người đỡ nằm xuống giường, dịch hảo góc chăn, hôn vào trán y: “Chờ ta….”

Tiêu Mặc Hàm gật đầu, nhìn bóng dáng Túc Lăng Uyên, vẻ mặt lo lắng.

Túc Lăng Uyên đi vào chính điện, Lý quý phi đang cùng Tiêu Doanh Doanh nói chuyện. Thấy Túc Lăng Uyên đến, Tiêu Doanh Doanh liền đứng dậy hành lễ.

Túc Lăng Uyên cho người đứng lên, ở bên cạnh Lý quý phi ngồi xuống.

“Đêm nay mẫu phi có cao hứng?”

“Cao hứng….Thấy các ngươi đều đã thành gia, còn hòa thuận như vậy, nào không vui.” Lý quý phi uống một chút rượu, trên mặt có chút ửng đỏ.

“Vậy về sau thần thiếp cùng Vương gia thường xuyên tiến cung bồi mẫu phi nhiều chút…. Làm mẫu phi càng vui vẻ mới phải.” Tiêu Doanh Doanh canh chuẩn cơ hội nịnh nọt.

Lý quý phi nơi nào không hiểu ý của nàng, tuy rằng ngày thường Lý quý phi không tranh không đoạt, nhưng mà ở trong cung nhiều năm, cũng không phải là chuyện gì cũng không biết, đặc biệt là chuyện liên quan đến nhi tử mình: “Vương phi có tâm, chỉ cần về sau ngươi tiến cung vấn an biểu cô mẫu, nhớ rõ tiện đường ghé chỗ bổn cung một chuyến, bổn cung đã vui vẻ…..”

Tiêu Doanh Doanh tự mình lấy đá đập vào chân mình, bị câu nói này làm cho nghẹn đến nói không ra lời, sắc mặt tức khắc đỏ bừng.

Túc Lăng Uyên nhìn biểu cảm vặn vẹo của Tiêu Doanh Doanh, âm thầm buồn cười, chuyển hướng nói với Lý quý phi: “Mẫu phi, nhi thần đêm nay có chút say, muốn đi nghỉ ngơi trước….”

Lý quý phi gật đầu: “Đi đi.”

“Vương….Vương gia, không cùng thần thiếp đến Sùng Hóa Điện sao?” Mỗi vị Hoàng tử, Hoàng phi tiến cung đều được an bài ở những tẩm điện khác nhau nghỉ ngơi, nếu để cho người ngoài biết được nàng một mình ở tại Sùng Hóa Điện, không chỉ sẽ có người nói Thành vương cùng Vương phi không hợp, mà còn tổn hại đến mặt mũi của Túc Lăng Uyên, càng làm người trong cung coi thường nàng, về sau chỉ sợ nàng ở trong cung cũng không dám ngẩng đầu nhìn ai.

“Bổn vương mệt mỏi, không muốn di chuyển, liền ở thiên điện của mẫu phi….” Túc Lăng Uyên không kiên nhẫn xoa xoa mi tâm.

“Vậy thần thiếp…..”

Không chờ Tiêu Doanh Doanh nói hết lời, Túc Lăng Uyên đã giành nói: “Thiên điện nhỏ, ở không quá hai người, Vương phi vẫn là mau hồi Sùng Hóa điện đi….”

Tiêu Doanh Doanh:…..

Lý quý phi biết Tiêu Mặc Hàm ở, cũng không tính toán nhúng tay, vẫy vẫy tay: “Bổn cung mệt mỏi, các ngươi lui ra đi…..”

Tiêu Doanh Doanh hết cách đành phải cáo lui.

Vừa rồi….Tựa như trông thấy Ánh Đường, Tiêu Mặc Hàm cũng tiến cung? Cho nên vương gia mới lưu lại Vĩnh Hoa Cung?

Nước mắt đảo quanh hốc mắt, bước chân hướng đến Sùng Hóa Điện dừng lại, tiện đà thay đổi phương hướng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN