Lăng Vũ Đại Đế - Dưỡng Hồn quả
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
215


Lăng Vũ Đại Đế


Dưỡng Hồn quả



Bất quá, khi đến tìm gia gia thì lại đang bận tiếp khách cho nên Hàn Ôn tự lên núi một mình, thông qua thông đạo lên núi, tiểu hài tử bộ dáng anh hùng đang trên đường giải cứu công chúa một mạch chạy không nghỉ chút nào.

Sau một hồi cuối cùng cũng đến phía cuối thông đạo, cảnh sắc vẫn giống như hôm qua nhưng cậu lại thấy xa xa phía trước còn có một lối đi, hôm qua sau khi ngâm mình xong thì gia gia liền đưa về cho nên không kịp nhìn xem, hôm nay nhất định phải chơi chán mới được.

Bước ra ngoài thông đạo, bên ngoài là một mảnh bao la hồ nước, hai bên là một rừng trúc xanh biếc, gió nhẹ thổi từng tiếng vi vu có thể nói là một nơi vô cùng đẹp đẽ. Hàn Ôn lại đi dọc theo một bên bờ hồ vừa nhìn xung quanh, lại phát hiện ở đây có rất nhiều loại cỏ cây hình dáng kì lạ, mỗi cây đều mang một phong thái riêng lại phát ra một cỗ mùi thơm dào dạt. Tuy không biết tên chính xác nhưng nghe những dược sư trong nhà nói thì những cây này chắc hẳn cũng là thuốc quý. Cậu đánh bạo nhổ một vài loại cây khác nhau, những cây không thể nhổ được thì lại dùng mấy thân cây nhỏ để đào, sau một hồi thì trong tay Hàn Ôn cũng đã trên mười mấy loại cây khác nhau, đang lúc định đi về thì lại phát hiện một cây cổ thụ khổng lồ đang kết quả màu hồng nhạt mà từ những quả này truyền ra một mùi hương khiến linh hồn cậu như muốn nhảy ra ngoài.

Không tự chủ cậu bước đến gần gốc cây đưa tay hái xuống một quả, ngửi mùi thơm rồi cắn lên một phần nhỏ, cảm thấy vị ngọt diệu thanh mát từ trái cây, Hàn Ôn tiếp đến lại muốn cắn thêm một lần nữa nhưng bỗng nghe thấy tiếng động, quay lại phía sau lưng cậu lúc này là một người đầu tôm đang đứng, lần đầu thấy dạng này người, Hàn Ôn dù sao cũng là cái tiểu hài tử mới 6 tuổi đầu liền lập tức bị hù ngất đi.

Lúc sau khi tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên một tảng đá xung quanh là những người đầu tôm đang đứng nhìn mình, Hàn Ôn hoảng sợ la lên nhưng lại bị một bàn tay bịt miệng, tiếp theo lại nghe tiếng nói từ một đầu tôm ” Tiểu hài tử không cần sợ, chúng ta không có ác ý gì, bịt miệng lại là để người không gây ầm ĩ nơi linh thiên của chúng ta, kinh động đến thần linh đang ngủ.”

Đợi một chút, đầu tôm lại nói tiếp ” Người bình thường nếu dám xâm phạm núi này nếu bị phát hiện đều sẽ bị giết chết, nhưng trên người ngươi chúng ta lại cảm thấy một cỗ linh hồn dao động thân quen. Cũng có thể liên quan đến đồng loại của chúng ta cho nên sẽ không giết người, người bây giờ nghỉ một lát rồi sẽ có người đưa người xuống núi, bất quá các loại linh thảo người đã nhổ đều phải để lại.”

Cảm thấy trước mặt Hàn Ôn đã hiểu liền ra hiệu bỏ tay để Hàn Ôn có thể nói.

Mà trong lòng Hàn Ôn lúc này rất hoảng sợ, trên đời sao lại có dạng này quái vật chứ, hơn nữa còn sinh sống trên vùng đất thánh địa này. Hàn Ôn liền chỉ muốn về nhà cho nên liền để hai đầu tôm dẫn cậu xuống núi. Mà sau khi dẫn cậu đến gần chân núi, 2 đầu tôm cũng dừng lại mà không có đưa cậu về đến tận nhà, bộ dáng phi thường chán ghét hình ảnh dưới chân núi. Hàn Ôn liền chỉ muốn về nhà, đâu còn tâm trạng hỏi những chuyện khác liền một mạch chạy thẳng về Hàn gia.

Về đến nhà, Hàn Ôn liền tìm gia gia kể lại những sự việc trên núi mà Hàn Phong nghe xong cũng có một cỗ may mắn trong lòng bởi vì người bình thường, nếu bị bắt gặp ở gần hồ liền bị giết mà Hàn Ôn vẫn còn bình an trở về, hơn nữa ngày hôm qua lúc ngâm mình mặc dù bị phát hiện nhưng lại không bị truy giết của yêu thú chắc hẳn có liên quan đến Hàn Ôn. Lại nghe cháu của mình nói , khi đó bị bịt miệng để tránh la hét gây ảnh hưởng tới thần linh đang ngủ. Vị kia có phải hay không chính là người đã để lại những cái kia công pháp võ kĩ khắc đầy lên rừng trúc xung quanh ?

Hàn Ôn lúc này lại nói ” Gia gia, lúc đó ta còn bắt gặp một cây cổ thụ có quả màu vàng tỏa ra hương thơm diệu, ta mặc dù mới cắn một miếng nhỏ nhưng lại dường như đối với linh hồn cường đại không ít”

Nghe xong lời này, Hàn Phong có thể đoán được này chính là Dưỡng Hồn quả cái kia một loại linh quả, trăm năm kết hoa lại 30 năm mới thành thục. Có tác dụng cường đại linh hồn tới Luyện Hồn cảnh tầng 3 sơ kì.

Hiên tại mỗi chương từ 700 đến 1000 từ nha các đạo hữu, nhiều thêm 500 view thì mỗi chương sẽ thêm 500 từ nữa nha. Mong các đạo hữu hỗ trợ truyện này của ta.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN