Lãnh Độc Thiên Tài Đại Tiểu Thư
Chương 22: Một hồi tranh đấu (1)
Bảo vật đầu tiên là một viên nội đan ma thú cấp năm, tuy có chức năng tăng cấp bậc đấu khí nhưng cũng không hiếm lạ gì nên được bán với giá mười ngàn lượng bạc. Người dẫn chương trình lại tiếp tục cho đấu giá những vật khác nhưng Hách Thi Hoạ vẫn không có hứng thú với một vật nào, đành nằm ôm Tiểu Bạch mà trêu chọc. Tiểu tử này là một tên sâu ngủ, suốt ngày luôn nằm trong ngực nàng mà ngủ, chẳng có một chút tiết tháo gì cả.
Đấu giá đến vật thứ sáu, là một cây dược thảo tên Lam Sắc Hoa có tác dụng điều hoà trong việc luyện đan dược cao cấp phẩm chất thượng phẩm. Lam Sắc Hoa sinh trưởng ở dưới lòng băng tuyết, rất khó tìm, những người tìm được chúng hầu như là do may mắn.
Cấp bậc luyện đan của Hách Thi Hoạ chưa đến cao cấp nhưng giữ lại dùng lần sau cũng tốt, bèn quay sang nói với Cổ Tư Sai: “Lão già, ta muốn cái đó”
Cổ Tư Sai dường như là hiểu ý Hách Thi Hoạ nên đấu giá Lam Sắc Hoa cho nàng rồi quay sang cười với vẻ gian xảo. “Tiểu Hoạ, một lát nữa sẽ có đồ tốt cho con”. Hách Thi Hoạ nghe cách xưng hô của Cổ Tư Sai thì thầm buồn cười trong lòng, vị sư phụ này có cần lấy lòng nàng như vậy không chứ.
Cuối cùng cũng đến vật đấu giá thứ mười một, thiếu nữ cuối cùng bước ra, trong tay là một chiếc hộp lớn bằng hai nắm tay nam nhân, chiếc hộp được mở ra, là một cái túi nhỏ bằng ba ngón tay như là chiếc túi thơm, thấy được ánh mắt tò mò của mọi người, người dẫn chương trình cười vẻ tự hào mà nói.
“Giới thiệu cho mọi người biết, đây là túi càn khôn nằm trong bảo tàng của gia tộc lánh đời, thành viên của bang hội chúng tôi rất khó khăn mới có được.”
Rồi người dẫn chương trình nhìn chằm chằm vào một cái bàn lớn gần đó, ngay lập tức cái bàn biến mất. Sau đó, người dẫn chương trình lại lấy cái bàn ra từ túi càn khôn. Túi càn khôn này có giá trị chứa được cả một toà cung điện. Mọi người xung quanh dùng ánh mắt thèm thuồng nhìn vào túi càn khôn, bắt đầu nhao nhao đấu giá.
“Một vạn lượng hoàng kim”
“Một vạn năm trăm lượng hoàng kim”
“Năm vạn lượng hoàng kim” Cổ Tư Sai cũng đấu giá, nói là sẽ đem tặng vật này cho nàng. Tất cả những người tham gia đấu giá thấy là do hiệu trưởng học viện Thiên Linh thì cũng bỏ cuộc.
“Mười vạn lượng hoàng kim”
Mắt thấy túi càn khôn sắp rơi vào tay nàng thì một tiếng nói băng hàn lạnh lẽo đột nhiên vang lên.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!