Lãnh Quân Dạ Thiếp - Chương Q.1 - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
282


Lãnh Quân Dạ Thiếp


Chương Q.1 - Chương 3


Đầu đau quá, kế phụ ra tay thật tàn nhẫn, thiếu chút nữa là lấy đi sinh mạng của nàng, đệ đệ của nàng chắc chắnsẽ rất sợ hãi, nhất là sau mỗi lần bị kế phụ hành hung.

Nàng cố gắng mở mắt nhìn rõ mọi thứ xung quanh chứng tỏ mình còn sống, nhưng những hình ảnh hiện lên cực kì cổ quái, xa lại.

Kì quái, Hữu Hi nhắm chặt mắt, vốn tưởngrằng mình bị hoa mắt, nhà của nàng không phải như thế, cả bệnh viện cũng chẳng có hình dạng như vậy, đây là nơi nào?

Trong đầu nàng một mảng mờ mịt, không hiểu gì cả!!

Hữu Hi muốn ngồi lên, để bản thân mìnhxác định rõ nơi này là đâu, thình lình một giọng nói trầm thấp cực kìsắc bén từ trong phòng vang lên.

“Rất tốt, ngươi cuối cùng cũng tỉnh dậy”.

Hữu Hi quay đầu nhìn về phía nơi âm thanh phát ra, trước mắt nàng là một nam nhân cực tuấn mỹ nhưng lại ẩn chứa sự quái dị.

Thân hình cao lớn cường tráng, ngũ quanxinh đẹp, dung nhan giống như được điêu khắc rất rỉ mỉ mà tạo thành, mái tóc đen dài dùng ngọc trâm quấn lại.

Hình như… hình như chỉ có trong phim cổtrang mới có, hắn đứng đó cách không xa cũng có mất người nam nữ ăn mặc cổ quái giống hắn…. nàng nằm mơ sao?

“Ngươi là ai? Đây là đâu vậy”- Đây là vấn đề mà Hữu Hi quan tâm nhất, tâm trí nàng hỗn loạn, không thể giải thích mình đang ở đâu.

“Giả ngây giả dạo”- Namnhân nhẹ nhàng giẫu cợt, gương mặt tuấn mỹ tràn đầy hận khí, vẻ mặt nàynghĩa là gì… Hữu Hi dám chắc mình chư từng đắc tội với hắn.

Hữu Hi đột nhiên nhớ tới thân thể mìnhphát hiện nó không tài nào nhúc nhích được, nàng vội vàng nhìn xuống,tay chân đều bị trói chặt nằm trên chiếc giường gỗ, cả người quang lõa…

“Hã!!”- Hưu Hi thất kinh kêu lên một tiếng, làm cho nàng sực tỉnh dậy. Nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng, chẳng lẽ nàng gặp tên háo sắc, trong âm thanh mang theo nỗi hoảng sợ bất an hô lớn: “Tại sao lại trói ta, mau thả ra.”

Hưu Hi vừa kinh hoàng vừa sợ hãi, nhữngngười trước mắt nàng đều cực kì cổ quái, cho nên Hữu Hi không phát hiệngiọng nói của mình có chút không bình thường.

“Không… các người mau ra ngoài, mau đi ra ngoài” Hữu Hi nhắm mắt lại, cố gắng lừa dối bản thân mình, nàng cảm thấy rất xấu hổ.

“Ngươi không phải luôn chờ đợi tới giờ phút may mắn này sao?- Tên nam nhân như Sứ Giả Địa Ngục chậm rãi lên tiếng, sau đó Hữu Hi cảmgiác thân thể nặng nề của hắn, trước mắt mình là một nam nhân, thân thểcủa hắn ở trên nàng.

Trái tim nàng hoảng sợ như muốn nhảy khỏi lồng ngực, khó khăn lắm nàng mới mở miệng ra được: “Ngươi… ngươi muốn làm gì”.

“Ta muốn làm gì?”- Nam nhân nở nụ cười tà ác đôi mắt ngập tràn huyết lạnh. “Ta muốn ngươi chuộc tội”.

“Chuộc tội”- Hữu Hi như rơi vào trạng thái mê mang, nàng không biết hắn đích xác đang nói cái cái gì. “Ta không biết ngươi đang nói cái gì, ta không nhận ra ngươi!”.

“Lãnh Dạ Hủy, ngươi đừng đóng kịch, hôm nay ta sẽ bắt ngươi phải chuộc tội, ngươi có chạy cũng không thoát”- Nam Nhân thô bạo nắm lấy Hữu Hi trong sự kinh ngạc của nàng.

Hữu Hi cau mày, giãy giụa thân thể nhưng cũng chỉ uống phí sức lực, bản tính hiền lành mọi ngày biến mất, nàng kích động nói: “Ta là An Hữu Hi, không phải Lãnh Dạ Hủy các ngươi lầm rồi, thả ra.”

“Bốp!!” Một âm thanh khô khốc vang lên, nam nhân dùng tay hung hắng đánh vào mặt Hữu Hi.

Hữu Hi cảm thấy tai mình ù đi, trongmiệng tràn ngập máu tươi, đau đớn đến mức không thể nói chuyện. Nam nhân tức giận siết lấy cằm nàng: “Con đàn bà chết tiệt, ai cho phép ngươi rống to như thế”.

Hữu Hi hoảng sợ, nước mắt đầm đìa nhìnnam nhân, nàng bị hắn hù dạo đến mức nước mắt liên tục chảy ra, cúi đầukhóc, bất lực thét to: “Nhất Thần ca, cứu ta, Nhất Thần ca….”

“Cái gì Nhất Thần ư, ta xem hômnay ai dám ra tay cứu loại đàn bà độc ác như ngươi. Ngươi trước đâychẳng phải luôn chờ mong ta sủng hạnh sao, hôm nay ta cho ngươi thỏalòng mong ước.”

Sủng hạnh, là ngôn ngữ hồi xưa, nàng hiểu rất rõ nó có nghĩa gì, Hữu Hi hoảng sợ mở to hai mắt, không!!. Đừng,nàng là người phụ nữ của Nhất Thần, không thể trước mắt bao nhiêu ngườilại bị người nam nhân khác cưỡng bức.

“Không, đừng, ta thật sự khônghiểu ngươi đang nói cái gì, ta không phải Dạ Hủy, mau thả ta ra, thả tara. ngươi đang phạm tội, luật pháp sẽ trừng trị ngươi, mau thả ta ra”- Hữu Hi sợ hãi quên hết tất cả, ngay cả khóc nàng cũng không để ý nữa,sắc mặt tái nhợt, chỉ có thể cầu xin nam nhân này buông tha nàng.

Nam nhân không hề nghe nàng nói, tát nàng một bạt tay nữa. Đầu Hữu Hi choáng váng, nói không nên lên, Nham nhâncương quyết thô bạo đem thân thể của hắn xuyên qua nàng không không chút lưu tình.

Đau quá, cơ thể như muốn xé rách làm đôi, giống như lần đầu tiên của nàng và Nhất Thần, không, so ra còn đau hơn gấp mấy lần.

Trái Tim hữu Hi cũng kịch liệt đau đớn, trước mắt bao nhiêu người, nàng bị một nam nhân cưỡng bức.

Toàn thân của nàng đều đau đớn, linh hồnnhư muốn bị xé rách. Nàng cảm thấy xấu hổ chỉ muốn chết đi, nam nhân còn bắt đầu di chuyển trong nàng, đầu nàng bắt đầu mất đi ý thức. Trước khi ngất đi, nàng còn mơ hồ chứng kiến nụ cười lãnh huyết của nam nhân kia.

** Quang lõa: Nude (Không mảnh vải che thân)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN