Lão Ca, Cứu Mạng A! - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
238


Lão Ca, Cứu Mạng A!


Chương 5


Cao Vũ bị tiếng nước đánh thức, mở to mắt, Phương Nguyên Tùng không có trong phòng. Nghe tiếng nước phòng tắm, Cao Vũ biết Phương Nguyên Tùng đang ở trong phòng tắm tắm rửa.

Cao Vũ lập tức nghiến răng nghiến lợi nhìn phòng tắm nắm chặt tay, muốn há miệng trộm mắng Phương Nguyên Tùng, nhưng hé miệng ra mới phát hiện miệng vừa mỏi vừa đau, yết hầu lại nóng rát, nóng vô cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn oán hận càng sâu. Fuck, miệng đau quá! Khẳng định là tối hôm qua giúp lão dâm ma kia khẩu giao nên bị thương, kê kê lão dâm ma lớn như vậy, còn dùng sức sáp cái miệng của cậu, không bị thương mới là lạ! Cũng không biết miệng nhỏ xinh đẹp của cậu có bị biến dạng hay không?

Cái lão biến thái chết tiệt kia từ tuần trước sau khi ép cậu giúp hắn khẩu giao, giống như liền mê luyến chơi khẩu giao, mỗi ngày đều ép cậu giúp hắn khẩu giao, hại miệng nhỏ đáng yêu mê người của cậu mỗi ngày đều bị chà đạp. Tuy rằng mông nhỏ phía dưới của cậu tạm thời là an toàn, nhưng miệng phía trên lại rất thảm, Phương Nguyên Tùng thật không phải biến thái bình thường, mỗi ngày ép cậu khẩu giao ăn nam căn của hắn còn chưa tính, mỗi lần đều ép cậu uống tinh dịch của hắn, hại miệng cậu lúc nào cũng có hương vị của tinh dịch, ghê tởm đến mức cậu không có biện pháp ăn cơm, luôn muốn phun ra.

Mụ nội nó, một ngày nào đó cậu nhất định phải đem những gì lão súc sinh Phương Nguyên Tùng kia đắc tội cậu hôm nay trả cho hắn gấp ngàn lần, để lão chết tiệt này sống không bằng chết, so với xuống mười tám tầng địa ngục còn thảm hơn! Bất quá, việc cấp bách trước hết là phải nghĩ biện pháp thoát ra khỏi ma chưởng của lão biến thái chết tiệt này, mới có thể nghĩ chuyện báo thù!

Cao Vũ oán hận đánh gối đầu phía dưới, tình trạng của cậu trước mắt con mẹ nó không phải là thảm bình thường, đào tẩu là đường sống duy nhất của cậu, bằng không cậu sớm hay muộn cũng bị lão dâm ma biến thái Phương Nguyên Tùng này hành hạ đến chết, hơn nữa sẽ chết siêu cấp hạ lưu. Nếu lúc này Tiểu Lam cùng Viên Viên có thể tới cứu cậu thì tốt rồi, cậu đã hoàn toàn không mong chờ gì vào lão ca đáng chết kia, không thèm trông cậy vào y nữa.

“Cậu tỉnh rồi!” Cao Vũ đang nhíu mày trầm tư nghĩ cách chạy trốn, tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, Phương Nguyên Tùng tắm rửa xong đi ra.

Nghe thấy tiếng của Phương Nguyên Tùng, Cao Vũ lập tức nâng mắt, phát hiện Phương Nguyên Tùng đi tới trước giường, toàn thân chỉ quấn một cái khăn tắm, thân thể cường tráng rắn chắc toàn cơ bắp khiến mọi người ghen tị, nhất là lồng ngực màu đồng cổ vẫn còn vương hơi nước kia khiến nữ nhân phải hét lớn. Phương Nguyên Tùng tuy đã hơn ba mươi tuổi, nhưng lại chăm sóc vô cùng tốt, so với tiểu tử trẻ tuổi kia càng hấp dẫn nhân hơn, không có một tia sẹo lồi nào trên dáng người tam giác hoàn mỹ làm nữ nhân say mê đến chảy máu mũi.

Cao Vũ nhìn dáng người hoàng kim khiến người ta đỏ mắt của Phương Nguyên Tùng, đối với Phương Nguyên Tùng bất mãn càng sâu. Đáng giận, ông trời thật sự không công bằng, vì sao lại cho lão biến thái này dáng người như vậy, thật sự đáng giậm chân giận dữ, vì sao cậu không có dáng người hoàn mỹ như lão biến thái này! Có trời mới biết cậu nằm mơ cũng muốn có một thân hình đẹp như vậy, cậu bởi vì bộ dạng rất đơn bạc này nên luôn bị nữ sinh cười, nói cậu là bạch trảm kê. Tuy rằng cậu thường xuyên cùng Viên Viên, Tiểu Lam bọn họ đi phòng tập thể thao rèn luyện, nhưng dù thế nào cũng luyện không ra một khối cơ bắp, thật sự là tức chết!

Cao Vũ ở trong lòng không cam lòng hừ một tiếng, mới hướng Phương Nguyên Tùng nói: “Chủ nhân, sớm an!”. Phương lão biến thái chết tiệt, hy vọng cậu ngoan ngoãn làm một nô lệ tốt biết “lễ phép”, thủ “lễ tiết”, nếu “không ngoan” sẽ cho cậu ăn “thích méo mó”. Mẹ nó, một ngày nào đó cậu cũng muốn biến tử lão nhân này thành nô lệ của mình, đem hắn chỉnh chết!

“Sớm an cái đầu, đã là buổi chiều rồi! Thật sự là một nô lệ hết ăn lại nằm, mỗi ngày đều đến chiều mới tỉnh ngủ!” Phương Nguyên Tùng không có khen Cao Vũ “nhu thuận”, không khách khí mắng.

Cao Vũ tức giận đến thiếu chút nữa mở miệng mắng, tử lão nhân này nói tiếng người sao? Nếu không phải hắn mỗi ngày đều tra tấn mình đến quá nửa đêm, không khiến mình mệt mỏi đến chết thì sẽ không cho mình ngủ, cậu làm sao có thể mỗi ngày đều ngủ thẳng đến giữa trưa mới tỉnh!

Cao Vũ tuy rằng tức chết rồi, giận mà không dám nói gì, thông minh như cậu đều hiểu được hiện tại việc chống đối Phương Nguyên Tùng đối với mình không có lợi, cậu cũng không muốn mua dây buộc mình, cái miệng nhỏ của cậu và thí thí bây giờ còn rất đau!

Cao Vũ vụng trộm bĩu môi, ngước mắt thấy Phương Nguyên Tùng đi đến trước tủ quần áo, mở tủ quần áo ra, kéo khăn tắm trên lưng xuống, lộ ra tất cả đứng ở trước mắt, lập tức xấu hổ đỏ mặt. Lão nhân đáng chết sao lại không biết xấu hổ như vậy, không nói gì liền cởi truồng, mình đều nhìn thấy cái nam căn xấu xí kia, thật là hạ lưu!

Tuy rằng cả hai đều là nam nhân, thứ Phương Nguyên Tùng có Cao Vũ cũng có, hơn nữa Cao Vũ đã sớm thấy nam nhân trần truồng vô số lần, nhưng Cao Vũ thuần khiết vẫn là cảm thấy thẹn, mắt không biết phải nhìn đi đâu.

Phương Nguyên Tùng như không coi Cao Vũ tồn tại, hào phóng lõa thể đứng ở trước tủ quần áo nam, chậm rãi chọn lựa quần áo mặc hôm nay.

Cao Vũ tuy rằng rất xấu hổ, nhưng ánh mắt lại giống như có ý chí, như thế nào cũng không rời được thân thể nam nhân, tuy cậu đã cùng nam nhân da thịt thân cận rất nhiều lần, nhưng nhìn kỹ nam nhân trần truồng như vậy vẫn là lần đầu tiên, thân thể nam nhân thật sự là kiệt tác của tạo hóa, hoàn mỹ không tỳ vết.

Cao Vũ giống như bị ma pháp khống chế, nhìn chằm chằm không dời mắt khỏi nam nhân, cẩn thận thưởng thức từng chỗ trên thân thể hắn, nhìn thân thể nam nhân cường tráng khiến cậu đột nhiên nóng cả mũi.

Nhìn Cao Vũ nhịn không được muốn chảy máu mũi, nam nhân chọn lựa nửa ngày rốt cục lấy từ trong tủ quần áo ra một bộ quần áo thoải mái màu đen, sau đó chọn chiếc quần màu trắng, ở trước mặt Cao Vũ mặc lên, chậm rãi che khuất thân thể câu nhân của mình.

Cao Vũ lúc này mới hồi phục tinh thần, phát hiện mình lại bởi vì nhìn Phương Nguyên Tùng trần truồng mà thiếu chút nữa chảy máu mũi, thoáng chốc vừa thẹn vừa giận, hận không thể đào cái hố mà chui vào.

Cao Vũ ở trong lòng hung hăng mắng chính mình, ngươi có phải điên rồi hay không, sao có thể đối với thân thể của Phương Nguyên Tùng lão đáng chết kia có cảm giác, con mẹ nó, ngươi nhưng là người bình thường, chỉ đối với đại tỷ xinh đẹp thành thục, dáng người nóng bỏng mới có hứng thú. Thân thể lão nam nhân này có cái gì đẹp, muốn ngực không có ngực, muốn mông không có mông!

Phương Nguyên Tùng rất nhanh liền mặc xong, xoay người nhìn vẻ mặt ảo não đỏ bừng của Cao Vũ, tà ác nhếch khóe môi trêu chọc nói: “Tiểu nô lệ, thế nào? Dáng người chủ nhân không tệ đi! Xem cậu chảy nước miếng kìa! Thật nhìn không ra, tiểu nô lệ của tôi còn háo sắc như vậy, tuổi còn nhỏ mà đã thích nhìn người khác thay đồ!” Hóa ra nam nhân đã sớm biết Cao Vũ luôn nhìn lén hắn, cho nên mới cố ý chậm rãi chọn quần áo.

“Thối lắm! Tôi sao chảy nước miếng được, anh mới thích coi trộm!” Cao Vũ mắc cỡ chết đi được, lập tức thẹn quá thành giận mắng.

“Tiểu nô lệ, cậu thật to gan, cũng dám mắng chủ nhân! Xem ra cậu đã quên thân phận của mình, cậu sao vẫn không chịu ngoan!” Nam nhân cúi xuống, lạnh như băng trừng mắt Cao Vũ.

“Thực xin lỗi, chủ nhân, tôi sai rồi, xin chủ nhân đừng giận! Tiểu nô lệ ti tiện sao dám mắng chủ nhân, tiểu nô lệ là cùng chủ nhân đùa thôi!” Thấy nam nhân tức giận, Cao Vũ trong lòng thầm kêu không ổn, vội vàng xin lỗi. Ai, vừa rồi nhất thời quá mức kích động, thiếu chút nữa đã quên tình cảnh hiện tại của mình. Đáng giận, cậu vì sao lại ủy khuất như vậy!

“Đùa?” Nam nhân nâng mày kiếm, lạnh lùng cười, biểu tình khủng bố vô cùng.

“Chủ nhân, tiểu nô lệ biết sai rồi! Xin chủ nhân đại nhân đại lượng tha cho tiểu nô lệ lần này đi! Tiểu nô lệ lần sau không dám nữa!” Cao Vũ sợ tới mức vội bò xuống giường, ôm lấy đùi nam nhân khóc cầu xin nói, sợ bị nam nhân trừng phạt, bộ dáng thật sự là buồn cười.

“Hừ!” Nam nhân khinh thường hừ lạnh một tiếng, đá văng Cao Vũ ra, xoay người đi giày, chờ lần sau mới hảo hảo thu thập xú tiểu tử dám phạm thượng này.

Thấy nam nhân không nói gì, Cao Vũ nghĩ nam nhân không tức giận, nhẹ nhàng thở ra, không chú ý tới trong mắt nam nhân chợt lóe hàn quang khủng bố.

Nam nhân sau khi mặc chỉnh tề, nhìn qua gương, vừa lòng gật đầu, lại mở ngăn tủ ra lấy đồng hồ bạch kim mình thích nhất đeo vào. Là nam nhân mê người ở xã hội thượng lưu, nam nhân ở các phương diện đều vô cùng chú ý, nhất là ở cách ăn mặc, luôn muốn hoàn mỹ nhất, không có một tia tỳ vết nào.

Cao Vũ nhìn nam nhân, khinh thường vụng trộm nhếch miệng. Hừ, thật sự là lão táo bạo, một đại nam nhân lại giống như nữ nhân, ở trước gương õng ẹo làm dáng, thật sự ghê tởm chết! Cũng không phải đi biểu diễn, có cần khoa trương như vậy không? Hắn ở trước gương hơn nửa giờ, thực làm cho người ta chịu không nổi!

Cao Vũ đột nhiên thấy nam nhân lấy ra một lọ nước hoa xịt lên người, nghi hoặc nhíu mày, nam nhân tại sao xịt nước hoa? Ở nhà xịt nước hoa làm cái gì, hay là… Nam nhân muốn ra ngoài? Nghĩ tới khả năng này, hạnh mâu xinh đẹp lập tức nâng lên. Nam nhân ra ngoài, cậu không phải là có thể chạy trốn? Ha ha ha ha ha, quả thật quá tuyệt vời!

“Chủ nhân, xin hỏi anh muốn đi ra ngoài sao?” Cao Vũ trong lòng nhảy nhót, thật cẩn thận hỏi. Ông trời phù hộ, nhất định phải khiến lão đáng chết nói “có”, làm ơn làm ơn!

“Ừ, tôi có việc muốn đi ra ngoài một chút, buổi tối mới có thể trở về!” Phương Nguyên Tùng gật đầu.

Cao Vũ lập tức cười rạng rỡ, mừng rỡ thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Thật là quá tốt, cậu rốt cuộc cũng có cơ hội có đào tẩu, mười ngày trôi qua thật sự dài như một năm, so với sống trong địa ngục còn thảm hơn, chờ sau khi cậu trốn được sẽ thu thập Phương Nguyên Tũng lão biến thái này như thế nào.

Phương Nguyên Tùng nhìn Cao Vũ mặt mày hớn hở, không giấu được vui sướng, lập tức liền đoán ra hiện tại Cao Vũ đang nghĩ gì, trong mắt hiện lên một tia khinh bỉ cười lạnh. Thật là ngu ngốc, muốn thừa dịp lúc mình ra ngoài đào tẩu, cậu cho rằng hắn sẽ cho cậu có cơ hội đào tẩu sao?

Khóe miệng nhếch lên tà ác, Phương Nguyên Tùng đột nhiên không biết từ đâu lấy ra một cái hộp màu đen, nhìn hộp màu đen trong tay, cười đến càng tà ác.

Cao Vũ còn không biết mình sắp chết đến nơi, cười tủm tỉm hướng Phương Nguyên Tùng nói: “Chủ nhân, anh đi thong thả! Tiểu nô lệ sẽ ngoan ngoãn ở nhà chờ chủ nhân về, chủ nhân yên tâm làm việc của mình đi!” Càng về trễ càng tốt, tốt nhất là vĩnh viễn đừng trở lại, bất quá khả năng này cực kỳ ít, cho nên chờ lão đáng chết vừa đi, cậu tốt nhất mau nghĩ biện pháp rời khỏi địa phương kì quái này.

“Thật là nô lệ ngoan!” Trong mắt Phương Nguyên Tùng hiện lên một tia trào phúng không dễ phát hiện, “Vì thưởng cho cậu nhu thuận nghe lời, chủ nhân trước khi ra ngoài muốn đưa cậu lễ vật!” Phương Nguyên Tùng cười đến rất ôn nhu mê người, nhưng không biết vì sao lại làm cho người ta có loại cảm giác rụng rời gân cốt.

“Lễ vật gì?” Cao Vũ đề phòng nhìn hắn, trong lòng đột nhiên dâng lên dự cảm không tốt. Phương Nguyên Tùng lão chết tiệt này lại hảo tâm đưa cậu lễ vật như vậy? Kia không phải chồn chúc tết gà [1]  sao! Không biết lão chết tiệt này lại có âm mưu gì!

[1] Chồn chúc tết gà: Giả bộ thân thiện nhằm thực hiện mưu đồ xấu (??)

“Là đồ tốt! Tôi cam đoan cậu nhất định sẽ thích!” Phương Nguyên Tùng cười đến rất tà ác, cầm trong tay hộp màu đen kỳ quái đưa cho Cao Vũ.

Khi Cao Vũ mở hộp ra thấy rõ bên trong là cái gì, thiếu chút nữa té xỉu, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn trở nên tái nhợt vô cùng. Chỉ thấy trong hộp chứa một đôi tai thỏ kỳ quái màu đỏ, vài bộ đồ nữ hở hang, còn có dây xích, còng tay, xiềng chân chuyên dùng cho nô lệ, khủng bố nhất là bên trong còn có một đống công cụ dạy dỗ, cái gì nhũ giáp, khiêu đản, kéo châu, giang tắc, ống tiêm, mát xa bổng tất cả đều có.

“Này… Mấy thứ này sẽ không phải là muốn cho tôi dùng chứ?!” Cao Vũ ngước mắt sợ hãi nhìn Phương Nguyên Tùng, thanh âm run run hỏi. Bồ Tát phù hộ, trăm ngàn lần khiến cho Phương Nguyên Tùng tử lão nhân này nói “không phải”, bằng không cậu nhất định sẽ điên mất.

“Bingo! Đoán đúng rồi! Mấy thứ này tất cả đều là tôi đặc biệt tỉ mỉ vì tiểu nô lệ cậu chuẩn bị, tiểu nô lệ thật sự là thông minh, vừa nhìn liền đoán được!” Phương Nguyên Tùng gật đầu, nhìn biểu tình Cao Vũ sợ hãi vô cùng, trong lòng cao hứng nói không nên lời.

“Tôi không muốn! Biến thái đáng chết, mấy thứ biến thái này giữ lại cho anh dùng đi!” Cao Vũ đem hộp đưa Phương Nguyên Tùng, tức giận chửi ầm lên, xoay người muốn chạy. Con mẹ nó, Phương Nguyên Tùng quả nhiên là siêu cấp biến thái, hắn thật sự tâm lý không bình thường, mình có chết cũng không thể làm theo ý hắn. Cậu là người bình thường, không muốn mặc mấy thứ kỳ quái gì đó, bị hắn biến thái tra tấn đâu! Cậu đã khuất phục hắn nhiều lần, lần này cậu nhất định phải phản kháng đến cùng, không thể lại cho hắn thực hiện, bằng không hắn càng ngày càng được nước lấn tới!

“Tiểu nô lệ lớn mật, còn muốn chạy!” Phương Nguyên Tùng làm sao có thể để cậu đào tẩu, lập tức liền lấy tay bắt lấy, đem cậu tha trở về.

“Biến thái chết tiệt, buông… Mau thả tôi ra, lão hỗn đản…” Cao Vũ liều mạng giãy dụa, nhưng như thế nào cũng không thoát được cánh tay như sắt của nam nhân, nam nhân khí lực không phải lớn bình thường, Cao Vũ gầy yếu căn bản không phải đối thủ của hắn, hai ba cái đã bị hắn đặt xuống.

“Cũng dám mắng chủ nhân, mệt chủ nhân vừa rồi còn khen cậu là nô lệ ngoan! Xem ra cậu thật sự cần hảo hảo giáo dục một chút!” Phương Nguyên Tùng lấy ra một bộ còng tay trong hộp màu đen, đeo lên cổ tay mảnh khảnh của Cao Vũ.

“A a!!! Lão súc sinh, anh muốn làm gì? Không cho anh chạm vào tôi, mau buông tay của tôi ra! Lão dâm ma, lão đầu heo, lão vương bát đản…” Cao vũ hai tay bị còng, sợ tới mức lên tiếng kêu to. Cậu không muốn, cậu không muốn bị lão biến thái ngược đãi, cậu không muốn bị hắn biến thái dạy dỗ!

“Cậu mở miệng nói thực bẩn, hơn nữa thật ồn ào!” Phương Nguyên Tùng nhíu mi, ở trong rương tìm ra một cái BALL GAG, thô bạo chặn miệng Cao Vũ.

“Ngô ngô… Ngô ngô ngô… Ngô ngô…” Không thể mắng chửi người, Cao Vũ hung hăng trừng Phương Nguyên Tùng, hận không thể đem hắn đại tá bát khối [2],nếu ánh mắt có thể giết người, Phương Nguyên Tùng khẳng định đã sớm chết một trăm lần.

[2] Đại tá bát khối: “cụ ngũ hình” trong các cực hình thời cổ đại, tục gọi là “đại tá bát khối”, tương tự với ngũ mã phanh thây nhưng có một số điểm khác biệt nhỏ. Ban đầu dụng ý gồm chặt đầu, chặt chân, chặt tay, móc mắt, cắt tai, tức là “cắt làm tám mảnh.

“Cậu trừng tôi cũng vô dụng, ai bảo cậu không ngoan! Nô lệ không ngoan, phải ngoan ngoãn nhận trừng phạt!” Phương Nguyên Tùng không nhìn ánh mắt phẫn nộ của cậu, nâng hai chân cậu lên trước ngực, lấy ra một cái khiêu đản màu phấn hồng, cũng không dùng dầu bôi trơn mà nhét vào cúc huyệt của cậu.

“Ngô… hừ… Ân… Ngô… ngô…” Cao Vũ sợ tới mức lập tức đá loạn xạ, nếu không phải miệng bị chặn lại, cậu đã sớm đem tổ tông mười tám đời nhà Phương Nguyên Tùng ra mắng.

“Xem ra cậu thật sự muốn phản kháng đến cùng, thật sự là làm cho người ta hao tổn tâm trí!” Phương Nguyên Tùng nhíu mày, bắt lấy hai chân đang đá loạn của cậu, lấy một bộ còng chân đem hai chân của cậu khóa trụ, làm cho cậu không còn biện pháp phản kháng, chỉ có thể ngoan ngoãn mặc hắn xâm phạm.

Cao Vũ thấy tay chân mình toàn bộ bị khóa trụ, đều mau điên rồi, nhưng cậu như cũ không khuất phục, cậu kẹp chặt mông, làm Phương Nguyên Tùng không có cách nào đem khiêu đản nhét vào cúc huyệt của cậu.

Cao Vũ nhìn biểu tình ảo não của Phương Nguyên Tùng, trong mắt hiện lên một tia đắc ý. Hừ! Tử lão nhân đáng giận, hiện tại không có biện pháp đúng chưa! Hắn muốn đem tay chân của mình khóa trụ, mình liền không có cách phản kháng hắn sao? Hắn thật sự là nằm mơ, mình tuyệt đối sẽ không để hắn tùy ý bài bố tiểu thí thí của mình, cậu thề sống chết phải bảo vệ mông nhỏ, mông của cậu cũng không phải là món đồ chơi của hắn, cậu tuyệt đối sẽ không cho hắn đem cái biến thái gì đó nhét vào mông của mình.

Phương Nguyên Tùng nhìn Cao Vũ dương dương tự đắc, khóe miệng hiện ta một tia cười lạnh. Cậu nghĩ hắn không có cách nào sao? Cậu đấu với hắn còn quá non!

“Tiểu nô lệ, cậu còn như vậy chủ nhân sẽ tức giận! Cậu tốt nhất mau ngoan ngoãn mở mông ra, cho chủ nhân đem khiêu đản vào, bằng không chủ nhân cần phải thay đổi ý định ăn cái miệng nhỏ của ngươi!” Phương Nguyên Tùng đột nhiên lấy ra dương cụ giả thô ráp màu đen.

Cao Vũ trừng lớn mắt như quái thú khủng bố nhìn, thiếu chút nữa bị hù chết. Lão biến thái này sẽ không phải là muốn đem vật khủng bố kia cắm vào thí thí của cậu đi?

“Cậu đoán đúng rồi! Nếu cậu không ngoan ngoãn nghe lời, hảo hảo phối hợp chủ nhân, chủ nhân sẽ đem dương cụ giả này nhét vào tiểu cúc hoa của cậu! Nói cậu biết, thứ này là đạo cụ mới phát minh ra ở quán của Đại Hoa, chuyên dùng để dạy dỗ nô lệ không nghe lời giống cậu, nó vô cùng hợp ý tôi, đi vào sâu trong thân thể cảm nhận được độ ấm của trực tràng sẽ tự động biến lớn, cuối cùng đem nhân ruột làm đến đau!” Phương Nguyên Tùng nhìn ra nghi vẫn trong lòng Cao Vũ, gật đầu trả lời, cười đến rất khủng bố.

Cao Vũ sợ tới mức toàn thân phát run, lưng đổ mồ hôi lạnh. Mẹ nó, Phương Nguyên Tùng nói thật sao? Thứ này khủng bố như vậy, nhìn “hình dạng” kì quái của nó, cậu tin cho dù nó không biến lớn, cũng có khả năng đem tiểu cúc hoa đáng yêu của cậu làm nát. Ô ô, cậu không muốn mông nở hoa a! Để cho hắn cắm thứ quái quỷ kia, còn không bằng trực tiếp một đao giết chết cậu, ít nhất còn có thể được chết một cách thống khoái!

“Thế nào, thấy thích lắm sao? Là muốn ăn khiêu đản, hay là muốn ăn đại gia hỏa “đặc biệt” này?” Phương Nguyên Tùng mỉm cười hỏi, cố ý lắc lắc hung khí dọa người trong tay. Kỳ thật không cần hỏi cũng biết đáp án của Cao Vũ là gì, cho dù ngu ngốc cũng biết nên chọn cái gì.

Cao Vũ còn có thể thế nào, chỉ có thể ủy khuất mở mông ra, ngoan ngoãn để cho Phương Nguyên Tùng đem khiêu đản bỏ vào thí thí của cậu. Nhìn Phương Nguyên Tùng cầm khiêu đản, hạnh mâu xinh đẹp che kín sợ hãi. Tuy rằng khiêu đản không phải rất lớn, nhưng cậu vẫn cảm thấy sợ hãi, tuy rằng tiểu cúc hoa của cậu trải qua gần nửa tháng tĩnh dưỡng đã tốt lên, nhưng muốn đem đại khiêu đản giống trứng gà nhét vào, khẳng định đau chết.

Ô ô ô, Cao Vũ lần thứ N ở trong lòng khóc vận mệnh mình vì sao đáng thương như vậy, cậu vì sao cũng bị Phương Nguyên Tùng đáng chết biến thái như vậy tàn nhẫn tra tấn chà đạp! Thiên lý ở đâu?

Phương Nguyên Tùng tách cặp mông trắng như tuyết của Cao Vũ ra, lập tức liền thấy u cúc giấu ở tận sâu cùng kia, chỉ thấy cúc hoa kiều nhỏ phấn hồng hiện ra, gắt gao khép kín, hình dạng lại trở nên hoàn mỹ mê người như trước, rõ ràng đã tốt lên.

Phương Nguyên Tùng mê luyến nhìn phấn cúc động lòng người kia, nhịn không được miệng lưỡi khô, ca ngợi nói: “Tiểu nô lệ, cúc hoa của cậu thật xinh đẹp, bị tôi ngoạn thảm như vậy, không nghĩ tới mới nghỉ ngơi vài ngày lại trở nên câu nhân giống như trước! Tiểu cúc hoa của cậu quả nhiên trời sinh để nam nhân thao!” Vì trừng phạt Cao Vũ nên đã làm tiểu cúc của cậu bị thương, hắn cũng không bôi thuốc cho cậu. Thà rằng chính mình cố nén dục vọng, hoàn toàn để cúc hoa của cậu chậm rãi khép lại. Vốn tưởng rằng cúc hoa của cậu bị thương sẽ có chút biến dạng, không xinh đẹp được như trước, nhưng không nghĩ tới cúc hoa của cậu vẫn hoàn mỹ không tỳ vết như trước, không, phải nói so với trước kia hấp dẫn hơn nhiều, càng câu nhân hơn. Xú tiểu tử này thật đúng là thiên phú dị bẩm, không giống người thường! A, quả nhiên là trời sinh là tao hóa cho người ta thao!

Cao Vũ không có cách nói chuyện, chỉ có thể hung hăng trừng Phương Nguyên Tùng, trong lòng thầm mắng: Lão nhân háo sắc hạ lưu, nhìn hắn mê đắm nhìn chằm chằm bộ dáng mình, thật sự là ghê tởm chết! Mẹ nó, nổi hết cả da gà!

Phương Nguyên Tùng không rảnh quản tâm tình Cao Vũ, lực chú ý của hắn tất cả đều bị tiểu cúc huyệt đáng yêu của Cao Vũ thu hút, lấy tay nắn nắn cúc huyệt. Cúc huyệt phấn hồng như giật mình, hơi hơi mở ra cái miệng nhỏ nhắn, nhưng trong chớp mắt lại nhanh chóng khép lại, khiến hắn tâm viên ý mãn, hận không thể lập tức cởi quần đâm vào, trong lòng phiên giang đảo hải [3], nhưng hắn đã hẹn Lưu Ngọc Tuấn cùng Đại Hoa bọn họ đến nói chuyện quan trọng, không thể không cố nhịn xuống hạ phúc đang xôn xao.

[3] Phiên giang đảo hải: sông cuộn biển gầm, ý nói trong lòng chấn động

Phương Nguyên Tùng không cam lòng ở trong lòng mắng một câu, cầm khiêu đản chậm rãi nhét vào trong phấn cúc đáng yêu, Cao Vũ nhiều ngày không dùng hậu huyệt, hậu huyệt sớm đã bình thường giống xử nữ. Khiêu đản vừa mới tiến vào một chút, Cao Vũ lập tức liền đau đến kêu to, nhưng bởi vì BALLGAG, tiếng kêu thảm thiết biến thành kêu rên, lại nuốt trở về trong bụng.

Nam nhân tàn nhẫn không biết thương hương tiếc ngọc, không thấy Cao Vũ thống khổ, thô bạo dùng sức đẩy, chỉ đâm vào một lần mà khiêu đản lập tức đi vào toàn bộ.

Cao Vũ đau đến muốn ngất đi, đáng thương không có biện pháp kêu ra tiếng, nước mắt trong suốt theo hốc mắt chảy ra, chứng minh cậu có bao nhiêu thống khổ. Cao Vũ tuy rằng đã nuốt dương cụ so với khiêu đản lớn hơn gấp mấy lần, nhưng hậu huyệt cậu thật sự quá nhỏ, lại chặt, vật nhỏ tiến vào cũng sẽ làm cho cậu cảm thấy đau nhức, trước đó Phương Nguyên Tùng cũng không giúp cậu bôi trơn.

Dị vật lạnh như băng xâm nhập dũng đạo chật hẹp khô khốc, thật sự là khó chịu nói không nên lời, Cao Vũ theo bản năng muốn đem khiêu đản rút ra, Phương Nguyên Tùng rất nhanh liền nhận ra ý đồ của cậu.

“Nô lệ hư, không cho phép rút ra, nếu cậu dám rút ra, tôi lập tức dùng “đại gia hỏa” ngoạn bạo tiểu cúc hoa của cậu! Tiểu cúc hoa của cậu mới tốt lên, cậu lại muốn phá hư nó, khiến nó biến thành chậu máu lớn sao?” Phương Nguyên Tùng lập tức ngăn cản cậu, tức giận đánh một cái lên đùi cậu.

Cao Vũ chỉ có thể lại khuất phục cho nam nhân dâm uy, ngừng rút khiêu đản. Nam nhân nói làm cậu hoàn toàn sợ hãi, cậu không thể tưởng tượng được tiểu cúc hoa xinh đẹp của mình biến thành một chậu máu lớn sẽ là bộ dáng gì, so với dương cụ giả khủng bố, cậu thà rằng chọn khiêu đản, ít nhất khiêu đản cũng không phá hư mông của cậu. Ô ô ô, trời ơi! Ông rốt cuộc không có mắt, khiến cho hảo hài tử như ta đơn thuần thiện lương nhu thuận đáng yêu như vậy chịu loại tội này, ta hận ngươi, lão thiên gia không lương tâm! Ngươi cùng lão biến thái đáng chết kia đáng giận như nhau!

“Đây mới là nô lệ ngoan! Cậu yên tâm, chủ nhân sẽ đối với cậu thực ôn nhu!” Nam nhân vừa lòng cười, giống như đối đãi con chó nhỏ sờ sờ đầu của cậu, lúc nói đến hai chữ “ôn nhu”, ngón trỏ chôn sâu ở trong cúc huyệt Cao Vũ lại dùng sức đem khiêu đản nhấn sâu hơn.

Cao Vũ đau đến mở to hai mắt, cảm giác vách thịt mềm mại sắp bị khiêu đản xé rách, tựa hồ giống như chảy máu.

“Ai nha! Thật là vô dụng, mới nhét vào một cái khiêu đản nho nhỏ đã chảy máu!” Phương Nguyên Tùng phát hiện cúc huyệt Cao Vũ chảy ra một cỗ màu đỏ, hoàn toàn không có một tia áy náy, nam nhân thật sự không phải lãnh huyết vô tình bình thường.

Thật sự chảy máu! Cao Vũ nhìn hai đùi gần trong gang tấc nhiễm lên một chút đỏ tươi diễm lệ, khóc lợi hại hơn, hận không thể đem Phương Nguyên Tùng làm thịt. Lão biến thái này lại làm cậu bị thương, làm cho tiểu thí thí đáng thương của cậu chảy máu, hắn hoàn toàn không xem mình là người, lần nữa thương tổn tra tấn mình, một ngày nào đó cậu nhất định phải đem hắn nghiền xương thành tro, cho hắn chết không có chỗ chôn!

“Cậu không cần trừng tôi, tôi làm như vậy toàn là vì tốt cho cậu! Cậu xem tiểu cúc hoa của cậu yếu như vậy, nếu không hảo hảo dạy dỗ một phen, mỗi lần làm cậu đều bị thương, cậu đau tôi cũng hao tổn tâm trí!” Phương Nguyên Tùng nhìn đôi mắt hận không thể ăn mình kia, dương môi cười nói, vẻ mặt “hảo tâm”.

Cao Vũ trong lòng mắng: Phi! Nói thật dễ nghe, lão biến thái này cũng không sợ cắn phải lưỡi. Con mẹ nó, nếu sợ mình đau hắn có thể không cần làm…

“Tốt lắm! Đừng làm nũng, mau đứng lên đem quần áo chủ nhân tỉ mỉ chuẩn bị cho cậu mặc vào!” Phương Nguyên Tùng vỗ đầu của cậu, khép lại hai chân cậu, không cho cậu cơ hội kháng nghị, liền đem nữ phó trang đã chuẩn bị tốt trước đó mạnh mẽ giúp cậu mặc vào.

Cao Vũ đương nhiên không chịu, kịch liệt liều mạng giãy dụa phản kháng, nhưng hoàn toàn vô ích, nam nhân vẫn là bá đạo giúp cậu mặc nữ phó trang xinh đẹp đáng yêu kia.

Nam nhân vô cùng tà ác, không có cho Cao Vũ mặc nội y, quần lót, bắt cậu mặc nữ phó trang vào. Nữ phó trang có gắn ren vô cùng nóng bỏng, không chỉ có hai đóa nhụy hoa trước ngực toàn bộ lộ ra, phía dưới làn váy còn xẻ tà phía trước, làm cho tiểu ngọc hành xinh đẹp đáng yêu toàn bộ bại lộ, quả thực so với kỹ nữ ăn mặc còn phong tao hơn, nhưng là siêu cấp đáng yêu. Cao Vũ bộ dạng vốn đáng yêu, mặc nữ phó trang vào càng thêm đáng yêu mê người, làm cho người ta nhìn đều phun máu mũi, nam nhân cảm giác dục hỏa vừa vất vả đè nén xuống lại bắt đầu rục rịch.

Nhìn biểu tình nam nhân hận không thể đem mình một ngụm nuốt vào, Cao Vũ vừa tức vừa thẹn, cúi đầu nhìn bộ dáng khó coi của mình, lập tức muốn lấy quần áo trên người cởi ra, hoàn toàn quên mình còn đeo còng tay. Con mẹ nó, hỗn đản! Lại còn bắt cậu mặc bộ quần áo biến thái như vậy, fuck, cậu là nam nhân hàng thật giá thật! Cậu thật sự muốn điên rồi!

“Đúng như tôi nghĩ, bộ quần áo này thật sự là rất hợp với cậu, đeo thêm đôi tai thỏ này là hoàn hảo!” Phương Nguyên Tùng không để ý hành động cởi đồ của cậu, hưng phấn cầm đôi tai thỏ kì quái đeo lên đầu cậu, dù sao cậu đeo còng tay tuyệt đối không có cách nào tự cởi quần áo.

Cao Vũ cố gắng muốn cởi quần áo, hoàn toàn không chú ý tới hành động của nam nhân, chờ đến khi cậu phát hiện, trên đầu cậu đã có thêm một đôi tai thỏ.

“Thật đáng yêu! Tai thỏ này kết hợp với nữ phó trang, thật sự là đáng yêu không thể phản bác!” Nam nhân kéo Cao Vũ đến trước gương, nhìn gương cười nói.

Cao Vũ ngước mắt lên nhìn chính mình trong gương, lập tức trừng lớn mắt, nếu không phải miệng bị chặn lại, cậu khẳng định sẽ hét lớn. Thượng đế, người trong gương thật là cậu sao?

Chỉ thấy trong gương là một tiểu nữ phó (??) đeo một đôi tai thỏ màu đỏ, ăn mặc siêu cấp đáng yêu mê người. Tiểu nữ phó mặt đầy nước mắt, miệng nhét một quả cầu lớn, khóe miệng đều là nước miếng, đôi tay tinh tế cùng chân toàn bộ đều bị xích, hai chân trắng nõn đứng quái dị, mông giống như mang theo cái gì vậy. Như vậy thật sự vừa đáng thương lại dâm đãng, làm cho người ta nhìn liền muốn chà đạp tra tấn cậu, thật sự là thánh nhân thấy cũng điên cuồng!

“Tiểu nô lệ, thế nào? Thích bộ dáng cậu hiện tại sao!” Nam nhân đứng ở phía sau tiểu nữ phó, nâng gò má của cậu, cười quỷ dị hỏi.

Cao Vũ vô cùng xem thường hắn, thích cái đầu mẹ anh, lão vương bát đản, trên đời vì sao có loại lão nhân biến thái này tồn tại, còn cố tình để cậu gặp được! Cậu tin rằng trên đời này tuyệt đối không có ai biến thái hơn hắn, Phương Nguyên Tùng thích nữ phó trang như vậy, hắn sao không tự mình mặc! Tên biến thái đệ nhất vũ trụ!

“Không cần dùng ánh mắt này câu dẫn chủ nhân, sẽ làm chủ nhân nhịn không được muốn ‘yêu thương’ cậu! Bất quá cậu đừng thất vọng, chờ buổi tối sau khi chủ nhân trở về, nhất định sẽ hảo hảo ‘yêu thương’ cậu, nhất định cho cậu vừa lòng!” Phương Nguyên Tùng cũng không tức giận, khóe miệng cong càng sâu, Cao Vũ nhất định không biết vẻ mặt cậu như này, sẽ khiến bao nhiêu người muốn lăng nhục chà đạp cậu.

Cao Vũ sinh khí, hung tợn trừng Phương Nguyên Tùng, tròng mắt đều trừng ra, hận không thể đem Phương Nguyên Tùng cắt thành mảnh nhỏ.

“Tiểu nô lệ, đừng bất mãn nhìn chủ nhân như vậy được không? Tôi biết ý tứ của cậu, cậu yên tâm tôi tuyệt đối sẽ không cho cậu trong khoảng thời gian này tịch mịch!” Phương Nguyên Tùng tà nịnh cười, tay đút vào túi áo, không biết muốn làm cái gì.

“Ngô…” Cao Vũ mới suy nghĩ Phương Nguyên Tùng lại muốn làm trò quỷ gì, mông đột nhiên vặn vẹo, khiêu đản ở sâu trong mông bắt đầu chuyển động.

“Trong khoảng thời gian chủ nhân rời đi, khiêu đản sẽ thay chủ nhân hảo hảo cùng cậu đùa.” Phương Nguyên Tùng từ trong túi lấy ra điều khiển từ xa mở lên, cười đến vui vẻ. Tuy rằng hắn chỉ mở mức thấp, khiêu đản rất nhỏ nhảy lên, cũng không phải rất lợi hại, nhưng là đủ để Cao Vũ khó chịu.

“Ngô… Ngô… Ân ngô…” Khiêu đản vẫn ở trong thân thể động, tuy rằng không mãnh liệt, cũng không phải rất đau, nhưng làm cho Cao Vũ có loại dị cảm kì quái nói không nên lời, mông khó chịu vặn vẹo.

“Này cho cậu! Cậu đã tốt lên, sẽ không thể hết ăn lại nằm, không làm mà hưởng, cái gì cũng không làm, hiện tại cậu phải làm một nô lệ chăm chỉ, phụ trách việc vặt trong nhà. Hôm nay trước hết cậu đem phòng quét tước sạch sẽ đi!” Phương Nguyên Tùng không biết thế nào tìm một khối khăn lau sạch sẽ ném cho Cao Vũ, nhìn cậu hơi vặn vẹo thân thể, vẻ mặt tươi cười nói. Nếu đã mặc nữ phó trang, sao có thể không làm việc như tiểu nữ phó, như vậy không phải rất lãng phí bộ nữ phó trang đáng yêu này sao!

Bị nam nhân tra tấn nhục nhã nửa ngày, Cao Vũ đối với nam nhân sớm hận thấu xương, lập tức liền đem khăn lau ném vào mặt nam nhân. Lão biến thái này thật sự khinh người quá đáng, tôi quyết định liều mạng với anh!

Cao Vũ vừa muốn nhào lên cùng nam nhân liều mạng, lại đột nhiên nhảy dựng lên, giống như bị sét đánh. Hóa ra nam nhân tà ác đem điều khiển chỉnh đến mức cao nhất.

Khiêu đản khéo léo đột nhiên biến thành mãnh thú khủng bố, ở trong cúc huyệt của Cao Vũ rung lên loạn xạ, mỗi một lần đều đỉnh đến chỗ sâu nhất cúc tâm. Vừa rồi là cảm giác kỳ quái, giờ phút này biến thành khoái cảm vô cùng mãnh liệt, khiến cho Cao Vũ căn bản không thể đứng nổi, cả người nhũn ra té trên mặt đất, thống khổ lại thoải mái mà vặn vẹo.

Phương Nguyên Tùng đứng ở bên cạnh sung sướng đùa bỡn điều khiển, tàn nhẫn cười lạnh, cũng dám dùng khăn lau ném hắn, xem hắn như thế nào chỉnh cậu.

“Ngô… Ân… ngô… Hừ ừ…” Khiêu đản hung mãnh công kích, toàn thân Cao Vũ mồ hôi như mưa, gương mặt đáng yêu đỏ ửng, hạnh mâu mới khô lại chảy ra nước mắt đáng thương, như vậy thì thái giám cũng dục hỏa đốt người, lập tức bắn ra.

Cao Vũ chịu không nổi, mông bị khiêu đản tra tấn muốn điên rồi, cậu chưa bao giờ có loại khoái cảm này, cậu cảm giác được tiểu huynh đệ phía trước đã bắt đầu có cảm giác. Ai tới cứu cậu, cậu không muốn bị khiêu đản thao đến bắn tinh, kia thật sự rất dọa người, tuy rằng cậu từng bị dương cụ giả làm đến bắn!

“Tiểu nô lệ, có phải rất khó chịu hau không! Nếu cậu cầu tôi, tôu sẽ cho cậu thoải mái một chút!” Nam nhân hạ thắt lưng, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Cao Vũ vừa khóc ẩm ướt lên, giống ác ma mỉm cười nói. Tuy rằng hắn rất muốn tiếp tục tra tấn tiểu nô lệ không ngoan này, nhưng như vậy thì không có cách nào cho cậu quét tước vệ sinh, cho mình nhấm nháp một lạc thú khác của tra tấn!

Nam nhân thật sự rất tà ác, nghĩ ra cho Cao Vũ mặc nữ phó trang siêu cấp bại lộ mê người, đeo còng tay cùng xiềng chân, mông còn mang theo một cái khiêu đản lau sàn, tình cảnh kia làm cho người ta ngẫm lại đều phun máu mũi.

“Ô… Ô… Ô ô… Ô ô…” Cao Vũ nghe vậy, tội nghiệp nhìn nam nhân, không thỉnh cầu hắn buông tha mình. Tuy rằng cậu biết mình thường xuyên như vậy, thật sự rất không có cốt khí, nhưng cậu hiện tại rất khổ, nếu khiêu đản lại rơi xuống, mông của cậu sớm hay muộn cũng sẽ bị ngoạn nở hoa. Mông của cậu đã bắt đầu đau, cậu đã lâu không có cùng nam nhân làm, tiểu cúc hoa mềm mại của cậu thật sự chịu không nổi loại trình độ kích thích cùng tra tấn này!

“Cậu đây là ý tứ gì? Chủ nhân nhìn không hiểu nha!” Phương Nguyên Tùng cố ý làm khó dễ Cao Vũ, “Như vậy đi, nếu cậu đáp ứng cầu xin, tôi liền gật đầu!”

Cao Vũ tuy rằng trong lòng hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng chỉ có thể chịu hận cắn răng gật đầu. Không có biện pháp, ai kêu tình thế ép người!

Nam nhân thắng lợi tươi cười, rốt cuộc từ bi đem điều khiển chỉnh xuống mức thấp, Cao Vũ cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một chút, tuy rằng khiêu đản còn rung lên, nhưng so với vừa rồi đã tốt hơn nhiều lắm.

Cao Vũ quỳ rạp trên mặt đất mệt đến thở hồng hộc, ngước mắt nhìn nam nhân đứng ở trước đang nhìn xuống thưởng thức trò hề, vừa hận vừa giận, nhưng đáng thương cậu một chút biện pháp cũng không có.

“Đừng nhàn hạ, mau đi quét tước đi! Nếu buổi tối chủ nhân trở về, thấy cậu không có hảo hảo làm việc… Hừ hừ…” Phương Nguyên Tùng cũng không có thời gian cùng cậu mắt to trừng mắt nhỏ, ném khăn lau cho cậu, cười lạnh uy hiếp. Hắn đã trì hoãn không ít thời gian, không thể lại cùng Cao Vũ chơi tiếp, bằng không nếu muộn sẽ bị Đại Hoa tiểu tử kia lải nhải chết.

Cao Vũ thiếu chút nữa phát hỏa, nhưng cậu lập tức liền bình tĩnh xuống, bởi vì cậu nhớ tới một việc, Phương Nguyên Tùng rời đi không phải là cậu có thể thực hiện kế hoạch chạy trốn sao! Cậu thật đúng là ngốc, lại quên mất chuyện trọng yếu như vậy, nếu cậu sớm một chút phối hợp với Phương Nguyên Tùng lão biến thái này, cho hắn vừa lòng rời đi, khả năng hiện tại cậu đã sớm thoát, không giống bây giờ còn ở trong này chịu tội, cậu thật sự là đầu heo!

Sau khi Cao Vũ nghĩ thông suốt, lập tức thay đổi thái độ, không hề cự tuyệt mệnh lệnh của Phương Nguyên Tùng, nhịn xuống chấn động ở cúc huyệt, ngoan ngoãn cầm lấy khăn lau quỳ rạp trên mặt đất, đeo còng tay lau sàn.

“Hảo hảo làm việc, chủ nhân sau khi trở về sẽ hảo hảo ‘thưởng cho’ cậu!” Phương Nguyên Tùng nhếch lên khóe môi, sờ sờ đầu Cao Vũ.

“Ân… Ngô ân…” Cao Vũ gật đầu, còn giơ tay, tỏ vẻ mình sẽ ngoan ngoãn nghe lời, hảo hảo làm việc.

“Chủ nhân đi đây, buổi tối gặp, tiểu nô lệ đáng yêu của tôi!” Phương Nguyên Tùng cúi đầu hôn xuống mặt Cao Vũ, rốt cục xoay người đi ra phòng ngủ, rời khỏi nhà.

Sau khi nghe được tiếng đóng cửa xác định Phương Nguyên Tùng đã đi rồi, Cao Vũ lập tức chán ghét lấy tay xoa xoa má vừa rồi bị Phương Nguyên Tùng hôn qua, nhìn ảnh chục của Phương Nguyên Tùng trên bàn dựng lên ngón giữa. Lão vương bát đản, gặp anh cái đại đầu quỷ, thời điểm tái kiến tôi, chính là tử kỳ của anh! Hừ ——

Cao Vũ ném khăn lau, nhịn xuống cảm giác khác thường trong mông, đứng lên tìm kiếm xung quanh xem có gì có thể mở ra còng tay cùng xiềng chân không, chuyện đầu tiên cậu phải làm hiện tại là đem mấy thứ đồ chết tiệt trên người lấy ra.

Cao Vũ rất nhanh tìm được một thanh sắt nhỏ trong phòng, dựa vào kỹ thuật mở khóa cao siêu của cậu, lập tức liền mở được còng tay cùng xiềng chân. Hai tay khôi phục tự do, cậu lập tức đem BALL GAG ra, sau đó nhịn xuống thẹn đưa tay đem khiêu đản đang chôn sâu dưới hậu huyệt lấy ra.

Lần này cũng không dễ dàng như lúc trước, khiêu đản bị Phương Nguyên Tùng đâm thật sâu, Cao Vũ thử vài lần đều không có cách nào đem khiêu đản lấy ra, ngược lại bởi vì ngón tay tại cúc huyệt nhích tới nhích lui, khiến chính mình nhịn không được có cảm giác. Không có cách nào, Cao Vũ chỉ có thể rút ngón tay ra, giống đi đại tiện đem khiêu đản lấy đến.

Tuy rằng trong phòng không có người khác, nhưng Cao Vũ vẫn xấu hổ đến mặt đỏ ửng, giống như đại tiện ngồi trên mặt đất, Cao Vũ dùng hết khí lực toàn thân dùng sức mở cúc huyệt, liều mạng đem khiêu đản lôi ra. Vừa mới bắt đầu cũng không thuận lợi, Cao Vũ thử vài lần đều không được, khiêu đản bởi vì luôn luôn chấn động, cho nên rất khó kéo ra ngoài. Cuối cùng không có cách nào, Cao Vũ chỉ có thể chịu đựng đau nhức, một bên dùng sức kéo, một bên đưa tay vào, cái loại đau này thật sự không thể dùng ngôn ngữ để hình dung, lúc đem khiêu đản ra, hai chân Cao Vũ sớm đã nhũn ra, toàn thân là mồ hôi.

Cao Vũ sợ phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Phương Nguyên Tùng đột nhiên trở về, cho nên không dám trì hoãn, sau khi lôi khiêu đản ra lập tức cởi nữ phó trang, tùy tiện tìm một bộ quần áo của Phương Nguyên Tùng mặc vào chạy ra phòng ngủ, bắt đầu chạy trốn. Dáng người Phương Nguyên Tùng so với Cao Vũ lớn hơn một nửa, quần áo của hắn dài hơi người Cao Vũ rất nhiều, thật giống như tiểu hài tử mặc quần áo người lớn, siêu cấp buồn cười. Nhưng hiện tại tình huống đặc thù, Cao Vũ chỉ có thể chấp nhận, cậu không thể mặc bộ nữ phó trang lộ liễu kia chạy đi!

Cao Vũ đối với việc chạy trốn là vô cùng tin tưởng, tuy rằng vài ngày nay bởi vì Phương Nguyên Tùng luôn luôn ở nhà, cho nên cậu không có cách nào thăm dò phòng ở, nhưng cậu tin rằng nếu lấy sự thông minh tài trí cùng kỹ kĩ năng mở khóa độc nhất vô nhị của cậu, cậu nhất định có thể từ nơi này chạy đi.

Cao Vũ ra ngoài như dự kiến, phòng ở so với trong tưởng tượng của cậu còn lớn hơn, chờ cậu chạy đến trước cửa đã muốn mệt lả. Vừa rồi bởi vì khiêu đản tra tấn, toàn thân cậu đều bủn rủn vô lực, mông vẫn ẩn ẩn đau, toàn bộ hạ thể đều tê rần, giống như không còn là của chính mình, hiện tại mỗi bước đi đối với cậu mà nói đều là một loại tra tấn. Nhưng vì có thể thành công chạy trốn, cậu phải kiên trì đứng vững, cậu cố gắng chống đỡ hai chân bủn rủn, cố nhịn từng bước đi về phía cửa chính.

Rốt cuộc, dưới sự cố gắng của Cao Vũ, cậu cuối cùng cũng đến cửa chính. Cao Vũ nhìn cửa lớn hoa lệ xinh đẹp, kích động nói không nên lời, vui sướng đến nước mắt đều chảy ra. Vạn tuế, cậu rốt cuộc cũng có thể thoát khỏi ma chưởng của Phương Nguyên Tùng, chờ sau khi cậu chạy đi, xem cậu như thế nào chỉnh lão biến thái, lão sắc ma kia. Cậu muốn đem hắn tiền dâm hậu sát, sau đó sẽ đem thi thể của hắn đập nát đem cho chó ăn, cho hắn trọn đời không thể siêu sinh! Cũng dám nhiều lần cưỡng gian, lăng nhục Cao nhị thiếu cậu, cậu nhất định phải làm cho hắn hối hận vì mẹ hắn sinh hắn ra trên đời này!

Cao Vũ tâm tình vô cùng hưng phấn, ngước mắt nhìn khóa cửa, chuẩn bị mở khóa rời khỏi địa phương quỷ quái này. Nhưng sau khi cậu thấy rõ khóa cửa nhà Phương Nguyên Tùng, lập tức choáng váng, mắt trừng so với chuông đồng còn lớn hơn.

Cao Vũ ngây ngốc nhìn khóa, cả buổi mới hồi phục tinh thần lại, phản ứng đầu tiên sau khi lấy lại tinh thần là siêu cấp phẫn nộ đập cửa. Con mẹ nó, tại sao có thể như vậy? Ổ khóa này lại là khóa dùng vân tay, cần phải có vân tay của chủ nhân mới có thể mở ra! Trời ạ! Cậu điên mất, thật vất vả mới tìm được cơ hội Phương Nguyên Tùng ra ngoài, cậu lại không có cách nào đào tẩu!

Cao Vũ cũng không ngẫm lại, Phương Nguyên Tùng gian trá giảo hoạt ra sao, nếu không chuẩn bị kĩ càng, hắn sao có thể yên tâm đi ra ngoài, để Cao Vũ ở nhà một mình, Cao Vũ có bao nhiêu gian trá xảo quyệt, cậu đã tự mình lĩnh giáo qua.

Cao Vũ thật muốn đem cửa đập hỏng, nhưng cửa này cứng rắn vô cùng, cậu căn bản không có khả năng đập nát cửa đào tẩu. Cao Vũ lại đập cửa vài cái, mới chậm rãi tỉnh táo lại. Hiện tại làm sao bây giờ? Như vậy buông tha sao? Không! Khó có lúc Phương Nguyên Tùng rời đi, đây là cơ hội ngàn năm có một, ai biết nếu bỏ qua cơ hội này, về sau còn có cơ hội tốt như vậy hay không. Cậu phải nắm chắc thời cơ, xem có chỗ khác có thể đào tẩu hay không!

Cao Vũ lập tức dời mắt nhìn chung quanh tìm kiếm chỗ khác có thể đào tẩu, đánh giá trong chốc lát rồi dừng lại. Cậu mệt mỏi không thôi, cố chống thân thể đi đến phòng ở phía tây tới cửa sổ sát đất, nếu lâu ốc không cao, cậu có thể nghĩ biện pháp từ cửa sổ đi ra.

Sau khi Cao Vũ vươn đầu ra cửa sổ, gương mặt đáng yêu lập tức tái nhợt như tờ giấy. Mẹ nó, cao vãi! Chỉ thấy bên ngoài cao hơn trăm mét, phía dưới xe cộ giống như kiến, tất cả đám đông đều là một đám đen. Nơi này là tầng cao nhất của toà cao ốc, nếu từ cửa sổ đi ra, có thể tưởng tượng cậu trượt chân ngã thành bộ dáng gì nữa, khẳng định trong nháy mắt đã rơi nát, biến thành thi cốt vô tồn!

Nghĩ đến tình cảnh sau khi mình ngã xuống, Cao Vũ lập tức rùng mình, vội vàng đóng cửa sổ, từ bỏ quyết định từ cửa sổ chạy đi.

Haizz! Cao Vũ ở trong lòng than dài một tiếng, vẻ mặt chán nản ngồi. Cửa chính cùng cửa sổ là nơi duy nhất có thể đào tẩu, hiện tại cửa chính cùng cửa sổ đều không có hy vọng, xem ra cậu vĩnh viễn đừng mong chạy khỏi nơi này. Chẳng lẽ cậu muốn cả đời đều như hôm nay để Phương Nguyên Tùng dâm ngoạn ngược đãi sao? Vĩnh viễn làm một tính nô đáng thương hạ lưu, một món đồ chơi sao?

Cậu không muốn! Cao Vũ lắc đầu, cậu là Cao Vũ, đường đường là nhị thiếu gia tập đoàn Cao thị, bảo cậu cả đời phải giống một nữ nhân, nằm dưới một lão nam nhân bị hắn dùng đủ mọi cách gian dâm đùa bỡn, còn không bằng bảo cậu đi chết! Cậu không thể nhận thua, không thể ngồi chờ chết, cậu nhất định phải nghĩ biện pháp rời khỏi địa phương quỷ quái này, thừa dịp Phương Nguyên Tùng không ở nhà, cậu vội nắm chặt thời gian nghĩ biện pháp!

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ? Cao Vũ ôm đầu liều mạng trầm tư, tóc đều nhanh biến trắng, rốt cục có một đạo linh quang trong đầu cậu hiện lên. Có! Cậu có biện pháp!

Cao Vũ cao hứng vỗ tay, phương pháp này thật sự khéo, cậu trước kia sao không nghĩ đến! Haizz, đều do cậu một lòng chỉ nghĩ đến đào tẩu, hoàn toàn không có lo lắng khác! Cậu là ai chứ? Cậu nhưng là người thông minh nhất trên đời này, tiểu ác ma tà ác nha, luôn luôn chỉ có cậu chỉnh người khác, thu thập người khác, cậu sao có thể để cho người khác khi dễ mà không phản kích!

Hừ! Từ giờ trở đi, cậu sẽ không bao giờ ngồi chờ chết nữa, nếu không có biện pháp đào tẩu, cậu liền ở chỗ này hảo hảo báo thù đi! Cậu đã nghĩ tới một cách đúng điểm chết, nhất định làm cho Phương Nguyên Tùng không thể tưởng được, làm hắn khó lòng phòng bị! Nếu biện pháp này thành công, cậu không những thuận lợi rời khỏi địa phương quỷ quái này, còn có thể làm cho lão hỗn đản kia thống khổ, chết siêu khó coi!

Hắc hắc, lão nhân đáng chết, anh chỉnh tôi thảm như vậy, tôi nhất định sẽ hảo hảo đáp lễ anh, anh cũng chậm rãi chờ đi! Gương mặt đáng yêu của Cao Vũ lộ ra một chút tươi cười của tiểu ác ma đã lâu không thấy, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, khuôn mặt tươi cười quỷ dị càng làm cho người ta rụng rời gân cốt, cả người đổ mồ hôi lạnh. Cao Vũ sắp bắt đầu phản kích…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN