Lão đại xuyên về thời cổ đại!! - Chương 11: Viện tử tổ mẫu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Lão đại xuyên về thời cổ đại!!


Chương 11: Viện tử tổ mẫu


Đêm đến, Lục Vân Lục nằm thượt trên giường, rên rỉ.

– A……… Hi nhi a… Mang thêm 3 tảng băng to nữa tới đây!! Nóng quá!!!! -Ai đó gào thét. Tại sao thời cổ đại lại nóng như vậy? Người ta có nói Trái đất nóng lên là do cơ nghiệp hóa, hiệu ứng nhà kính cơ mà!! Hức.. hức.. Điều hòa ơi.. Tao nhớ mày quá!! Nhớ cái khí mát lạnh mày phả vào tao mỗi khi tao nóng. Hu hu.. Tao nhớ mày quá!!

– A.. a.. Tiểu thư, em tới ngay đây. -Hi nhi mang thêm 3 tảng băng to chà bá, sức khỏe của cô bây giờ là vô hạn rồi.

– Mau mau, ta nóng!!!! -Lục Vân Lục hết hơi để nói, bàn tay nhỏ nhắn tinh xảo phẩy quạt đến muốn gẫy luôn rồi.

– Tiểu thư…. Em nói từ nãy tới giờ bao nhiêu lần rồi? Nữ nhân không được cởi hết y phục ra nha!!! Trong sạch, thanh thuần của người đi đâu rồi?? -Hi nhi uể oải.

– Nói nhiều! Ta đâu có cởi hết. Vẫn còn cái yếm đây này. -Nó phẩy phẩy quạt, quay đầu sang trừng mắt Hi nhi. Cái váy hồng duyên dáng dài chấm gót chân giờ đây bị ai đó xé toạc đến đùi.
Nó cứ thế để mặc váy rách, chân vắt chữ ngũ, tay phẩy quạt, cửa sổ mở toang. Phía bên cạnh còn không quên Hi nhi đang hưởng thụ cái mát của băng cục. Đằng xa xa, trên cành cây to lớn phủ đầy tử đằng, một nam nhân vận cẩm bào đen đang dõi mắt nhìn về phía phòng nó.

– Tiểu nương tử thật hảo dễ thương, hảo thú vị. -Hoàn Long Mẫn cười nhẹ.

Tầm mắt hắn lúc này di chuyển về phía người nó, phụt!!! Gì.. gì kia? Nương tử chỉ mặc độc yếm đỏ thẫm cùng tiết khố hồng nhạt? Tuyết trắng non mịn đích da thịt lộ ra, nổi bật sắc thắm. Ai nha.. ta quên không tả. Mới có 14 hẵng chưa cập kê liền bộ ngực non mềm? Không phải quá câu nhân rồi a~~. Mải mê suy nghĩ, khuôn mặt hắn đỏ tới vắt ra nước cà chua. (bố cái thằng mất dạy) Vù….. Không khí cắt ra mảnh, Hoàn Long Mẫn may mắn né được hồng phiến*.

– Ai?? -Lục Vân Lục nhanh chóng chạy ra, đập mạnh cửa sổ ló ra ngoài.
Hoàn Long Mẫn lúc này im thin thít, chăm chú ngắm nhìn ngực sữa vẫn còn non. (mẹ, biến thái!) Bất động thanh sắc, thân thể cứng đờ thật không di chuyển nổi.

– Tiểu thư, người mau mặc y phục đã. Thiếu nữ thật không nên mở toang cửa. Nhất là khi đang mặc yếm. -Hi nhi từ xa chạy lại, tay cầm theo áo ngoài mỏng.

– Chẳng lẽ ta nhìn nhầm? Rõ ràng có.. -Lục Vân Lục xoa xoa cằm, có chút không tin. Cùng lúc đó, Hoàn Long Mẫn phía ngoài nhanh chóng quay về phủ, đầm mình trong hồ nước lạnh.

——- Ta đích thực là giải phưn cách xinh đẹp ————-

Chiếp.. chiếp.. Tiếng chim líu lo phía ngoai cửa, tia nắng chói chang ngày hè chiếu vào mắt Lục Vân Lục. Nó có chút không tự nhiên, mi mắt động động, liền ánh mắt trong vắt như sóng nước mùa thu hiện diện. Trong nắng sớm, thiếu nữ như hoa như ngọc nằm nghiêng nghiêng trên giường, trong mắt mang theo sự lười biếng tạo nên bức tranh tuyệt đẹp.

– Tiểu thư, người đã dậy? Mau ra rửa mặt a.. -Hi nhi từ phía cửa bê chậu nước, quay sang lau mặt cho nó.

– Ưm… -Lục Vân Lục nhíu nhíu mắt, nước mát làm nó tỉnh không ít. -Giờ là mấy giờ?

– Liền giờ Tỵ. -Hi nhi thuận miệng nói.

– Cái gì? Muộn như vậy rồi sao? -Nó hét lớn. (Chẳng lẽ sớm =!=) Theo như cuộc sống thường ngày thì sáng sớm các tiểu thư phải thỉnh an tổ mẫu, xong đến mẫu thân nha. Kia mà.. Bây giờ gần đến giờ ăn cơm rồi, thỉnh an gì nữa đây..
Hi nhi vẫn bình tĩnh rửa mặt, đem nước súc miệng đưa nó đánh răng xong xuôi mới từ từ nói.

– Tiểu thư, lão phu nhân có nói, cứ để người ngủ. Khi nào dậy liền thỉnh an cũng không sao. Đây là đặc quyền riêng người mà, người không nhớ?

– Thôi thôi, mau giúp ta mặc y phục rồi thỉnh an. Mau lên. -Lục Vân Lục đánh trống lảng, nói gì thì nói, y phục thời cổ đại rất phức tạp a.. Nó thật không biết mặc.

Chẳng biết qua bao lâu, cửa lại mở lần nữa. Một thiếu nữ hoa nhường nguyệt thẹn, phấn điêu ngọc mài, chim sa cá lặn, vân vân.. mây mây.. bước ra ngoài. (con hết từ để tả!) Mái tóc xanh rêu búi hai bên nhỏ nhỏ xinh xinh cột lại bằng dải lụa đỏ. Làn da trắng mịn như tuyết, môi đỏ như son, má non phiếm hồng. Lục Vân Lục nó bước trên nền sỏi trắng mịn màng, một bộ khí thế bức người, hô to

– Tới viện tử tổ mẫu, thẳng tiến!!

*Hồng phiến: Quạt làm từ ngọc đỏ, không pha tạp chất.
*** Mấy mẹ, đi qua làm ơn làm phước cho con xin cmt đi. Muốn anh main vs chị main đấu nhau tiếp không? Có ý kiến thì cmt phía dưới nha!! **

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN