Lấy Chồng Điên
Chap 11: Chào em, Thuỷ Tiên !
CHAP 11 : CHÀO EM , THỦY TIÊN !
4 tháng sau….
– Ốc con kêu chú Thanh vào ăn cơm đi..
Cu Ốc đang chơi gần bếp liền gật đầu chạy ù ra ban công :
– Chú Thanh vào ăn cơm, mẹ kêu.
Thanh cười hiền xoa đầu cu Ốc , tay lại nhấc bỗng cu cậu lên cao khiến cu cậu cười khanh khách.
Tít đi từ trong bếp hai tay bưng hai đĩa thức ăn , nhìn chú cháu hai người cười nói :
– Đừng giỡn nữa , ăn cơm đi.
Thanh không nói gì lại nhanh chân chạy đến bàn , đưa cu Ốc ngồi xuống ghế, mà anh cũng ngồi xuống đánh chén ngon lành…
Đúng. Sau việc Duyên đến tìm Tít , Tít một lòng muốn bỏ đi, nó nhờ Thanh đưa mẹ con nó đi trốn.
Thanh nghe xong chuyện liền gật đầu thu xếp đồ đạc giúp mẹ con Tít. Trong ngày hôm đó đi mất dạng khỏi Sài Gòn.
Thanh cũng là nhân vật có tiếng đất SG nên việc anh đưa mẹ con Tít đi là điều quá dễ dàng nhưng còn việc dấu được bao lâu thì phải hỏi Định.
Sau hôm ấy Định về không thấy mẹ con Tít , anh cho người đi tìm khắp ngõ ngách trong SG đến cả vùng ven lân cận Bình Dương, Bình Phước, Đồng Nai đều cho đàn em lật tung tất cả.
Hầu như trong đêm giới giang hồ miền Nam đều chi lực lượng đi tìm rất mạnh…Nhưng đến một cọng tóc cũng không thể tìm ra.
Trong một khu nhà kho cũ , Định ngồi bắt chéo chân tay phì phò điếu xì gà :
– Em định qua mặt anh à Duyên , bản lĩnh em đến đâu ?
Duyên bị trói trên ghế , ả vẫn rất xinh đẹp :
– Định , anh bắt trói em như vậy là sai rồi đó , việc vợ con anh thì liên quan gì đến em.
Định không nói gì , nhìn tên đàn em thân cận tên Pha , cậu ta gật đầu đưa chiếc điện thoại đến trước mặt Duyên :
– Nhìn đi cô bé.
Duyên cười khẩy như không quan tâm nhìn vào màn hình , trong camera trước cổng khoa ngoại bệnh viện nhìn thấy một thân ảnh mảnh mai đang lấp ló , không ai khác chính là Duyên.
– Anh…này hôm đó em đi khám bệnh mà..
Định cười :
– Duyên , anh đã từng yêu em , yêu rất nhiều , vì em mà vứt bỏ cô ấy. Mà em nhìn em đi , em có xứng đáng với tình cảm của anh không ?
Duyên bắt đầu khóc lóc, ả hiểu rõ tính tình của Định , thà anh đánh người nó sẽ dễ chịu hơn anh bình tĩnh.. Càng bình tĩnh càng đáng sợ….
– Định… anh không tin em sao , em không có làm , em làm sao dám làm..
– Duyên , em không có khả năng làm , anh chỉ muốn em trả lời ai giúp em đưa mẹ con cô ấy đi trốn. Là ai ?
Duyên giật mình , ả ta đảo mắt suy nghĩ.
– Em đang suy nghĩ à ?
Nói rồi Định đứng dậy , hai tay anh đút vào túi quần , điếu xì gà bị dậm tan tành trên mặt đất :
– Anh biết em thích phục vụ đàn ông , anh cũng biết tụi nhỏ nó thích em…không ấy em chơi một chút đi , ok không ?
Duyên hai mắt mở to , ả la hét :
– Đừng mà Định , đừng mà… em nói em nói…
Định tiến lại chỗ ả , vuốt ve gương mặt phấn mềm của ả ta , anh cười tà :
– Ừ nói đi , anh nghe đây cưng !
Duyên lấp bấp :
– Là Thanh…Thanh…
Định nheo mắt :
– Thanh nào ?
– Là Quốc Thanh…con trai chủ cây xăng Sài Gòn..
Định gật gật , mi mắt nheo lại :
– Khoa , đi.
Định quay lại nhìn Duyên , anh hỏi :
– Em và nó thông đồng à ?
Duyên nước mắt nước mũi tèm nhem , ả ta vùng vẫy khỏi ghế :
– Em có quen anh ta nhưng lúc đầu em không có ý định đuổi cô ta đi đâu , Thanh nói hắn thương mẹ con cô ta nên em mới.. mới…
Định đứng thẳng dậy :
– Được rồi.
Nói rồi anh bỏ đi để con Duyên ngồi đó một mình , cả gian nhà kho cũ kĩ tối om…
Định đi được một lúc lâu thì có vài tên không biết ở đâu đi vào , sau đó lại thay phiên nhau cưỡng hiếp Duyên mà phía bên ngoài 2 tên đàn em đứng canh đã bị đánh bất tỉnh….
Định cho xe đi xuyên suốt trong đêm sau khi gặp được ông Toàn là ba của Thanh , Định không phải dân hiền lành chỉ trong vòng vài năm mà anh đã leo lên đến ghế thượng lưu SG thì biết rằng anh không hề đơn giản.
Còn Thanh so ra với Định là không đủ sức đấu mà Thanh thực sự cũng chưa hề yêu Tít như anh ta đã nghĩ.
Ngoại ô thành phố Đà Lạt..
Thanh sau khi nghe cuộc điện thoại của ông Toàn cả người anh như bốc lửa đỏ , anh khi ấy lập tức muốn mang mẹ con Tít đi thật xa để trốn tránh không cho Định tìm được.
Nhưng khi bình tâm trở lại , anh suy nghĩ kĩ những gì ba mình nói. Trong lòng anh đã hiện rõ sự mâu thuẫn , Định đồng ý giàn xếp cho chuỗi cây xăng trong một năm tới liên quan đến vấn đề thuế má , tức là trong vòng 1 năm cây xăng sẽ không cần đóng thuế thu nhập. Nếu tính ra con số mà anh thu lại có thể lên đến hàng tỉ đồng…
Nhưng khi suy nghĩ đến mẹ con Tít , anh lại băn khoăn, anh có tình cảm với Tít vì Tít giống với người mẹ đã mất của anh , rất hiền lành rất dịu dàng. Anh muốn sống cùng Tít , muốn yêu thương bảo vệ cho Tít….
Nhưng nếu muốn đến với Tít trước tiên anh phải qua được ải của Định , tiếp sau lại là ải của ông bố già nhà anh . Vì sao ? Vì Tít đã có con riêng rồi mà anh lại là trai tân chưa vợ.
Quan trọng hơn nữa anh không đủ sức đấu cả đời, giấu diếm mẹ con Tít cả đời khỏi tay Định được…
Ngồi trước hiên nhà , nhìn lên bầu trời đen đầy sao trong lòng anh dường như đã có quyết định..
Đàn ông mà , khi nói yêu mà trong lòng cân đo đong đếm được cái này hay mất cái kia thì trong tim anh ta sẽ chẳng có vị trí vững chắc nào cho bạn. Có chăng là bạn mới mẻ , bạn hợp gu mà thôi..
Người đàn ông yêu bạn thật lòng sẽ không đem lợi ích của bạn ra mà suy nghĩ , đem ra để mà phân định được hay mất.
Cũng giống như Thanh , Thanh đối với Tít là nhất thời, còn một đời thì anh ta lại không đủ can đảm.
Ngược lại Định lại vì Tít mà chấp nhận mất đi một món hời lại tự mình chắp vá cho người khác chỉ vì an nguy của Tít.
Ai thật ai gian nhìn vào đã rõ !!
Sáng hôm sau khi mẹ con Tít ngủ dậy đã không thấy Thanh đâu. Tít có chút không hiểu , vì bình thường anh đến thăm mẹ con nó đều đến 2-3 hôm mới về lại SG chứ không đi về nhanh đến như vậy.
Mà thôi nó cũng không nghĩ nhiều chắc do Thanh có việc cần làm , nó cũng không muốn gọi làm phiền anh. Mẹ con nó đã mắc nợ anh qua
nhiều rồi..
Tắm rửa cho cu Ốc , hai mẹ con lại nắm tay nhau xuống dốc đi chợ mua thức ăn.
Tít đã ỗ đây được vài tháng , nó yêu thích chỗ này , không khí dễ chịu mặc dù có chút lạnh, con người thì gần gũi , chất phác. Ở đây vài tháng nó cơ hồ đã dạng dĩ hơn nhiều , không còn ngu ngơ như khi còn ở SG nữa.
Nó lại hay cười nhiều hơn , không phải vì thực sự trong tim nó vui vẻ mà vì nó cảm thấy con người thật của nó dần bộc lộ ra ngoài. Vì nó cam chịu quá lâu nên tính tình thân thiện vui vẻ đã bị ẩn giấu đi nhiều mà nó thật sự không muốn như thế.
Lại nói nó nợ Thanh khi hôm đó Duyên vừa đi nó đã khóc lóc nhờ Thanh mang mẹ con nó đi trốn. Thanh không chân chừ liền gật đầu cái rụp , sau đó tìm cho mẹ con nó đồ của y tá đội mũ đeo khẩu trang để ra ngoài tránh cho camera quay lại được. Thanh cũng thay bộ áo bác sĩ lại để cu Ốc ngồi trong hộc thuốc mà đẩy ra ngoài. Tít sau này cũng có ngạc nhiên tại sao Thanh lại chuẩn bị nhanh như vậy nhưng dù sao Thanh cũng đã giúp đỡ mẹ con nó nên nó không muốn đa nghi làm anh buồn.
Căn nhà này đều là Thanh tìm cho nó , tiền nong cũng đều là Thanh đưa. Nó biết Thanh có tình cảm với nó , Thanh cũng từng thổ lộ nhưng nó không đồng ý vì nó không yêu Thanh người nó yêu là người khác….
Hai mẹ con cu Ốc vừa đi chợ dưới dốc về , tay xách thức ăn lại xách thêm mấy túi mầm rau gieo hạt trồng. Vừa đến cổng đã thấy bao nhiêu người đang đứng trước nhà , cổng mở, cửa nhà cũng mở tan hoang. Tít hoảng sợ liền buông túi đồ bồng cu Ốc ôm thật chậc , nó chạy nhanh vào trong nhà. Khi đi ngang cũng không quên liếc ngang liếc dọc bọn mặc áo đen canh giữ làm cho bọn hắn nhìn nhau bất đắc dĩ..
Chị đại thật là oan cho tụi em mà…..
Ngay giữa nhà , một người đàn ông đang ngồi đợi , anh ta mặc áo sơ mi đen , quần âu đen. giày đen bóng…gương mặt lại quen thuộc đến lạ thường..
– Bụi…anh…
Định nhìn Tít , nụ cười rộng đến mang tai :
– Chào em , Thủy Tiên !
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!