Lấy Chồng Điên
Chap 2 - Đoạn 1
Con Tít nó tự hỏi là nó đi lấy chồng hay đi đến đây cho người ta ngược đãi ?
Số của nó đến cuối cùng là đúng như bà thầy bói nói sao ?!
Tương tác cuồng nhiệt như hôm qua các mẹ đi bão đê kkkk 😂😂😂
Lấy chồng điên
Bà Quý nhìn con gái , trong mắt có phần không vui :
– Mua cho nó chứ cho tao hả mà biểu tao giữ .
Điệp vẫn không chịu thua :
– Má không thấy Tít nó con nhỏ hả , đeo đi chợ người ta giựt rồi sao ?
Cúc cũng góp vui :
– Chị 2 khéo lo , em cũng đeo cũng đi hoài mà có sao đâu.
Bà Quý lại sợ sẽ diễn ra hỗn chiến nên nhanh miệng hòa giải trước :
– Thôi thôi mấy đứa , má cho đứa nào đứa đó đeo. Không có ai giữ giùm cho ai hết , xong rồi , đi ra ngoài cho tao nói chuyện với dâu nhỏ chút.
Đám người Cúc Điệp đi ra ngoài , Cúc vẫn giành ra trước . Hai người đó mà không gây nhau là sống không thọ mà.
Đợi đám người ra ngoài hết rồi , bà Quý mới nắm tay con Tít khẽ thủ thỉ :
– Tít , mặc dù má bỏ tiền ra rước con về thiệt nhưng đã là dâu của má , má thương hết , dâu cũng thương như con ruột.
Lại vỗ vỗ tay Tít , bà xụt xùi :
– Thằng Bụi nó đúng như người ta nói , nó bị khùng khùng. Mà cũng lỗi tại má , tại má hết…
Con Tít ngơ ngác , má chồng nó khóc trước mắt nó , nó thiệt không hiểu cho lắm :
– Má , đừng khóc má.
Bà Quý lại dậm dậm nước mắt :
– Thằng Bụi lúc nhỏ nó thông minh , lanh lợi lắm từ lúc ba nó chết nên nó mới thành ra như vậy…híc..híc…
Con Tít chăm chú lắng nghe , bà Quý lại nói tiếp :
– Ông Được thương thằng Bụi nhất , chắc ổng chết nó sốc quá lại bị té đập đầu nên chắc nó khùng luôn…Nhưng mà bản tính nó hiền lành không có làm hại ai hết nên con đừng có sợ nó mà tội nó nghen con.
Tít nghe cũng mủi lòng, nó xuất giá tòng phu , chồng nó có điên có khùng gì cũng là chồng của nó, không thể nào mà bỏ được.
Nó gật đầu nói với bà Quý :
– Dạ má yên tâm , con hổng có ghét bỏ gì anh Bụi đâu.
Bà Quý cười , bà vỗ tay nó nói tiếp :
– Ừ má biết bây không có vậy nên nhìn là ưng bây liền. Mà Tít con để ý thằng Bụi nó có làm cái gì lạ hay có cái biểu hiện gì lạ là nói ngay với má nha con. Tội nghiệp cái thằng, má sợ nó làm gì bậy…
Con Tít chỉ biết gật đầu, bà Quý coi bộ hài lòng con dâu út lắm, trước khi con Tít ra ngoài bã còn cho nó chút đỉnh tiền.
Sau khi từ phòng bà Quý đi ra , Tít nó cứ nghĩ đến những gì má chồng nó nói. Thiệt tình thì nó không cảm nhận được chồng nó có cái gì khác thường. Có đôi khi là hay cười như con nít thôi chứ không có đến nỗi là bị khùng. Cũng khó hiểu thiệt.
Về đến phòng, Tít đi nhẹ nhẹ vô trong buồng, rón rén mở cửa rồi lại đi vào trong. Nó thở phào khi không thấy thằng Bụi trong đó. Đanh định đem đồ đi tắm lại hết hồn khi sau lưng có người vỗ cái bốp thiệt mạnh lên lưng nó y :
– Tít, làm gì đó.
Quay lại, hóa ra là thằng Bụi chồng nó. Tít nó nhìn Bụi , thấy thằng Bụi đang ôm con gấu bông nhe răng cười với nó. Con nhỏ mắc cười, bị cái mặt thằng Bụi đần kinh khủng. Ai dè nghe chát , má con Tít bị thằng Bụi tán một cái thiệt mạnh.
Con Tít vừa đau vừa hết hồn, nó muốn ứa nước mắt :
– Làm gì đánh tui ?
Bụi nhe răng, nó lè lưỡi làm mặt quỷ :
– Thích là tán , chị Bụi nói thích thì đánh chứ để lâu không dạy nó lừn hết đó.
Con Tít ức quá, tự dưng bị đánh hết hồn. Mà thôi , bây giờ thì nó xác định được chồng nó khùng thật sự rồi.
Không nói gì, Tít ôm bộ đồ đi ra ngoài. Nó đi xuống nhà sau nơi có cái nhà vệ sinh gắn liền với cái nhà tắm. Đi vào trong , nó treo bộ đồ lên cái mốc, xong lại cởi đồ đi tắm. Vừa tắm nó vừa ngó nghiêng xung quanh , không biết sao nó cứ cảm thấy như có ai đang nhìn. Nên cũng nhanh lắm, nó tắm vội cái là đi vô trong buồng.
Trời cũng nhanh nhá nhem tối, chỗ con Tít cũng còn thôn quê nhà nhà vẫn đi ngủ sớm. Mà đêm hôm nay cũng được gọi là đêm Tân hôn – đêm động phòng của con Tít, nhưng con Tít lại cảm thấy chẳng có gì khác ngoài việc ngủ cùng một người lạ.
Đêm hôm nay ,thằng Bụi tắm xong lại leo vô trong nằm, nó cố tình nằm hết hơn nửa cái giường chỉ chừa cho con Tít một góc nhỏ. Tít cũng không nói gì, nó ôm cái mền nằm một bên. Cứ thế hai đứa tụi nó ngủ một mạch đến sáng, không đứa nào đụng vào đứa nào….
Sáng hôm sau con Tít dậy sớm, nhìn qua bên thằng Bụi còn đang ôm gấu bông ngủ ngon lành. Cột tóc lên cao , nó vén mùng đi ra ngoài lo đồ ăn sáng. Trên giường, người nào đó cũng đã dậy, chỉ có điều vẫn không muốn để con Tít phát hiện ra.
Sáng hôm nay con Tít làm quá tròn vai trò con dâu mới về nhà chồng. Nó dọn dẹp nhà cửa sạch hu , lại nấu nồi bánh canh sườn heo ngon không chê vào đâu được.
Con Điệp ăn lần 2 tô bự chảng , vậy chứ miệng cứ chê không ngớt :
– Nấu không ngon bằng tao nấu mà ăn cũng được, sau này học hỏi tao nhiều nha Tít.
Cúc cười mỉa mai, ai ở nhà này mà không biết Điệp nấu ăn dở chỉ có điều là Điệp lúc nào cũng có máu tự tin hơn người.
Tít múc cho thằng Bụi một tô vừa, Bụi nhìn nó lắc đầu , con Tít cũng không biết phải làm sao.
Lại nghe bà Quý nói :
– Con đút chồng con đi Tít, nó nhõng nhẽo nữa rồi.
Tít trố mắt nhìn mẹ chồng nó, nó không nghĩ là nó phải làm cái việc đút ăn này.
Bụi lại vỗ mặt con Tít cái chát , nó la hét :
– Đút tao ăn nhanh lên , tao đói rồi.
Anh thằng Bụi, Bằng lườm nó một cái, nó lại ngồi im không dám nhút nhích gì nữa.
Tít nó cắn răng mà chịu, hôm qua đến giờ thằng Bụi đánh nó nhiều lắm rồi.
Cúc có vẻ thương cho Tít, Cúc nói :
– Em ăn đi Tít, để đó chị đút cho chú út.
Điệp đang nhai miếng sườn heo , nó vừa nhả xương vừa nói :
– Mày để đó con Tít nó làm, làm cho quen chứ ai làm hoài cho nó.
Cúc lại khó chịu :
– Em ăn rồi để em đút dùm cho con Tít, nó chưa có ăn cái gì hết.
Điệp chấm sườn heo vào chén nước mắm ớt, nhai nhai :
– Chồng nó nó lo chứ nói gì, mày làm mốt nó nạnh mày ráng chịu.
Cúc nó bực lắm nhưng cũng không muốn nói lại làm gì , không phải nó sợ con Tít đùng đẩy trách nhiệm qua nó , mà cái nó sợ là bà Quý. Hiện tại má chồng nó liếc nó đâm đâm , nó sợ lắm.
Con Tít nhìn ra tình hình có chút kì cục, nó mới bưng cái tô bánh canh đút cho chồng nó ăn. Mà thằng Bụi giờ cũng hết la hét, nó ngồi ăn ngon lành.
Cuộc sống của con Tít cứ thế mà diễn ra, lấy chồng cũng như không lấy. Nó suốt ngày dọn dẹp nhà cửa rồi lại lo ăn lo uống cho thằng Bụi. Trong nhà riết cũng quen dần với sự hiện diện của nó.
Cũng có đôi khi ban đêm khi ngủ, nó cảm nhận được có người đang vuốt tóc nó nhưng mỗi khi tỉnh dậy lại không thấy gì nữa. Nhìn qua Bụi vẫn đang ngủ say , chắc nó nghĩ có lẽ nó nằm mơ thiệt rồi.
Nhà chồng nó không tốt cũng không xấu, vẫn sống rất an ổn.
Được 1 tháng, lại có biến cố xảy ra….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!