Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc) - Chương 10: Tôi bên ngoài, hai người trong phòng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1572


Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)


Chương 10: Tôi bên ngoài, hai người trong phòng


Tôi băn khoăn bàn bạc với Thuyền, nàng bảo tôi chiều nay về hãy nói, giờ không cần lo, vì thể nào ba cũng chịu đựng được qua nhiều năm rồi. Tôi sốt ruột gọi ba hỏi tình hình thì ba cũng nói không sao, ba chịu được mà, tôi mới tạm thời yên tâm một chút.

Chiều lái xe đi đón Thuyền, nàng vừa lên xe tôi đã vội hỏi giờ phải giải quyết tình trạng của ba thế nào? “Thì chỉ có cách làm ba xuất ra ngoài thôi!” Thuyền ngượng ngịu trả lời.

– Vậy thì dùng cách nào?

– Giờ nghĩ cách nè! Thuyền nói mà lại đỏ mặt.

Tôi không hỏi nữa mà lái xe mau mau về nhà. Vừa đến, tôi đã vội vã đi vào phòng ba, nhưng Thuyền đã kéo tôi lại nói: “Anh với em vào chung!” Tôi ngạc nhiên hỏi: “Chuyện này em biết mà, phụ nữ vào không tiện đâu” Thuyền cười nói: “Yên tâm đi, ba có sức chịu đựng tốt mà, sẽ không làm gì em đâu. Nếu mà ba không nhịn được, mấy năm qua có thể đã làm gì không hay rồi.” Tôi không suy nghĩ nhiều thêm, cùng Thuyền mở cửa phòng bước vào.

Ba nằm trêи giường, đắp mền lên phần thân dưới, trêи mặt nhăn nhó khổ sở, trêи trán còn đổ chút mồ hôi. Tôi nhìn ba mà muốn rơi nước mắt, chạy đến bên giường hỏi ba: “Ba cảm thấy sao rồi?” Thuyền đứng trước giường, nhíu mày quan sát, không biết đang suy nghĩ gì?

“Hai đứa về rồi hả, ba xin lỗi, tự nhiên bị vầy nên chiều nay không nấu cơm cho cả nhà được, lát nữa tụi con ăn gì đỡ đi, ngày mai ba bình thường trở lại sẽ nấu cơm cho mấy đứa ăn!” Ba bị như thế mà vẫn quan tâm đến chúng tôi.

Tôi nghe xong nước mắt liền chảy ra, nắm tay ba đầy những vết chai sần: “Ba. . .” Thuyền nghe xong nước mắt cũng không cầm được, xoay qua chỗ khác, lấy tay lau lau lên khóe mắt.

“Ba không sao, nhịn một chút là hết thôi!” ba cũng giữ chặt lấy tay tôi, xoay người lại, ngước lên nhìn Thuyền rồi nói: “Tuyền cũng đừng lo nha, con đi vào bếp coi đồ ăn ba mua lúc nãy, nấu đại một món gì để ăn, hai đứa đi làm về đói rồi, mau đi đi!” Thuyền càng xúc động hơn, nước mắt chảy ra không ngừng, nghẹn ngào: “Ba đừng nói vậy nữa mà!”

“Ba. . . tụi con không đói bụng, ba ổn lại là tụi con yên lòng rồi!” Tôi cũng lên tiếng. “Ba nghỉ một tí là ổn thôi!” Ba dù trong người khó chịu, bứt rứt nhưng vẫn cố gắng tỏ ra vui vẻ với chúng tôi. “Ba, con sẽ tìm ra cách giúp ba mà!” Tôi chảy nước mắt, an ủi.

Thuyền lấy khăn lau nước mắt, cầm điện thoại tìm kiếm gì đó rồi mở ra một tấm hình, đi lại giường đưa cho ba xem: “Ba nhận ra loại cây này không?”

Ba nhìn kĩ rồi nói: “Rau sâm mà, trong vườn nhà mình dưới quê mọc nhiều, ăn rất ngon!” Thuyền nghe ba nói liền hiểu ngay, đúng như giáo sư nói, ba đã ăn loại rau sâm này, thậm chí là món quen thuộc, tình hình mới ngày càng phức tạp.

Thuyền kéo tay tôi đi ra cửa, nói: “Anh ơi, giáo sư nói đúng rồi, ba do ăn loại rau này mà tình hình nghiêm trọng, tính ɖu͙ƈ tăng cao, dễ cứng lên khi nhìn thấy những thứ gợi cảm!”

“Đúng là giáo sư hiểu biết hơn người, nhưng mà ông ấy có nói cách chữa trị tình huống này hay không?” “Ông ấy nói là giúp ba xuất ra ngoài, dần dần sẽ cải thiện!” Thuyền trả lời, hai má lại ửng hồng, dạo này nàng rất hay có kiểu cảm xúc xấu hổ như thế này.

– Em tính sao? – Tôi thấy nàng nói vậy, cũng thoải mái hỏi tiếp.

– Anh à, thật lòng em đã hạ quyết tâm rồi, vừa rồi trong phòng nghe ba nói, lo lắng cho hai đứa mình, em cảm động lắm. Nên em…thử một lần xem sao!” nàng nói mà từ từ hạ giọng.

– Em… thật cảm ơn em!” Tôi ôm lấy Thuyền thật chặt vì vui mừng.

– A… mau thả em ra…đang đứng trước phòng ba đó…Anh!!! Thuyền ngại ngùng đẩy tôi ra.

– Anh cảm ơn em nhiều lắm!

– Ba tốt như vậy, quan tâm chúng ta, làm hết việc nhà,những việc đáng lẽ em phải làm thì ba đều giúp làm hết. Trong lòng em rất kính trọng ba, giờ ba do ăn phải loại rau mà bị như vậy, nếu em không làm gì giúp ba, thật là không cam lòng!” Thuyền nói ra những lời trong lòng nàng đang chất chứa.

– Em ơi, sau này anh sẽ làm tất cả vì em…

– Ba anh cũng là ba em, đừng có nói chuyện khách sáo như vậy.

– Vậy em định khi nào thì… làm thử? Tôi không hiểu vì sao lại hỏi chuyện này một cách dễ dàng như vậy, chắc là vì quá lo lắng cho tình trạng của ba.

– Em thấy… nên làm liền bây giờ. . . – Thuyền muốn thử sớm, để ba không phải khó chịu lâu thêm nữa. Vừa rồi ở trong phòng, nàng cũng tận mắt nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của ba, hai môi nàng mím chặt, ngượng ngùng nói ra câu trả lời.

– Vậy anh cùng đi vào với em hả?

Thuyền nghe xong liền trợn mắt nhìn tôi một cái: “Anh vào làm gì? Hay là anh muốn làm thay em?”… “Thôi anh ở đây đợi em!” tôi đành phải đứng ngoài đợi, chỉ là trong lòng lo lắng cho ba nhiều vô cùng.

“Em vào phòng đây!” Lúc này mặt Thuyền đã đỏ rất nhiều, nói nhỏ đến mức tôi đứng gần lắm mới nghe được.

“Ừ em vào đi, nếu có gì không ổn, gọi anh nha!” Tôi cố gắng giữ bình tĩnh mà dặn dò vợ.

…Nhưng là trong lòng tôi lúc này không bình tĩnh, thậm chí là hết sức không bình tĩnh…

Thuyền cúi đầu nhẹ một chút, đẩy cửa phòng ba đi vào. Tiếng cửa đóng lại cũng làm tim tôi nhói nhói. Tôi dựa vào tường, trong lòng rất ngổn ngang, một phần là mong Thuyền sẽ giúp được ba, cho ba thoải mái và không khó chịu nữa.

Phần còn lại, Thuyền là vợ tôi, bây giờ đang dùng tay thủ ɖâʍ cho một người đàn ông khác, cảm giác ấy rất khó chịu, tuy rằng tôi có chút suy nghĩ biến thái lσạи ɭυâи, nhưng trong lúc này lòng tôi lại như dao cắt, phẫn nộ, thống khổ, ghen tuông, hàng tá cảm xúc lẫn lộn khiến tôi không thể bình tĩnh.

Tôi suy nghĩ nhiều, hai chân run rung đứng không vững, ngồi bệt xuống hành lang. Trong lòng lo lắng ba có thể bắn ra hay không, lại vừa ghen tuông với chính ba mình, nhưng đồng thời là một loại kϊƈɦ thích lạ thường.

Đột nhiên tôi cảm thấy bên dưới tê tê, ƈôи ȶɦịt đã đội đũng quần lên, vô cùng cứng rắn, tôi thấy thẹn, cảm thấy mình cũng không thể tha thứ cho chính mình, vợ mình đang thủ ɖâʍ cho người khác, vậy mà bản thân lại nứиɠ lên không thể kiểm soát.

Chỉ cần nghĩ thoáng mọi chuyện, ai cũng sẽ thoải mái, tôi phải là người đầu tiên thông suốt chuyện này. Vội vàng đứng lên, nếu lát nữa Thuyền ra mà thấy tôi gục dưới nền nhà, nàng sẽ cho rằng tôi bị áp lực, không thoải mái. Nghĩ thoáng lên!!! trong lòng chỉ còn lại việc lo lắng thế nào, và một chút kϊƈɦ thích của bản thân, loại hưng phấn này có khi còn sướиɠ hơn làʍ ȶìиɦ.

Tôi không còn để ý tới thời gian, bỗng nghe tiếng cửa phòng ba mở, Thuyền đi ra với hai gò má đỏ bừng, ngượng chín cả mặt. “Thiệt thòi cho em rồi!” Tôi muốn nói nhiều nhưng lúc này tự nhiên không thốt nên lời nữa.

Thuyền không nói gì, bước về phòng của chúng tôi, đóng cửa lại thật nhanh. Lòng của tôi chấn động theo âm thanh đóng cửa, đứng giữa hai cánh cửa phòng, lòng tôi tiến thoái lưỡng nan, giờ nên chạy theo xem Thuyền thế nào, hay đi vào để biết tình hình của ba. Một bên là vợ mình, một bên là ba mình, tôi làm sao đây?

Sau cùng, tôi về phòng mình để an ủi vợ, tâm lý nàng hiện tại rất rối bời, một người con dâu đoan trang đức hạnh vừa giúp ba chồng thủ ɖâʍ, nhất định lòng nàng cũng đang dậy sóng.

Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa phòng đi vào, thấy Thuyền nằm trêи giường, quay mặt vào trong, nhẹ nhàng đi đến bên giường, thấy người nàng đang run run nhè nhẹ, biết được vợ mình đang len lén khóc.

Tôi chẳng biết làm gì hơn, vỗ nhẹ lên vai Thuyền mà an ủi: “Em sao rồi. . .” Thuyền xoay người lại, sà vào lòng tôi, hai tay ôm chặt lên cổ tôi, khóc thành tiếng.

Tôi cũng ôm chặt nàng, biết Thuyền đang chịu uất ức, cứ để nàng khóc cho nhẹ lòng, tôi không nói gì, chỉ lấy tay vuốt nhẹ lên tấm lưng ngọc ngà mà tôi lúc nào cũng trân quý. Khóc với phụ nữ là một loại ngượng ngùng, bùng phát, đem mọi thứ phát ra ngoài một lần, khóc một lần, sau đó sẽ nhẹ nhõm rất nhiều!

Tôi đợi nàng bớt khóc, ôm nàng thật lâu, đến khi dứt tiếng khóc rồi, Thuyền mới ngước mặt lên nhìn tôi, hỏi: “Chồng ơi, sau này anh vẫn yêu em chứ?” “Yêu, lúc trước cũng vậy, sau này cũng vậy!” Tôi vừa nói vừa lấy tau lau nước mắt cho nàng.

“Anh nói thật hả? Anh không ngại em giờ là một người đàn bà hư đốn hả?” Thuyền lại hỏi.

“Tại sao chứ? Em là người vợ tốt nhất thế gian, anh có đốt đuốc đi tìm cũng không được, ha ha!” Tôi vừa nói vừa cười nhẹ, muốn phá tan bầu không khí nặng nề nãy giờ.

Hic! Hic! Thuyền vừa khóc vừa cười một cái: “Chồng, anh không được gạt em, anh phải yêu thương em như trước giờ, biết không?” “Không, anh sẽ yêu thương em nhiều hơn nữa!” Tôi biết lúc này Thuyền đang yếu đuối nhất, nên lựa lời nói cho nàng vui.

“Em cũng yêu thương anh nhiều hơn!” Thuyền xinh đẹp của tôi, nói lời ngọt ngào, làm tôi hạnh phúc vô tận.

“Anh vĩnh viễn sẽ yêu em!” Tôi ôm chặt lấy thân thể nàng mà nói. Nàng cũng ghì cổ tôi mà ôm siết, gương mặt, thân thể đều toát ra thứ cảm xúc hạnh phúc…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN