Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)
Chương 18: Biểu hiện lạ của ba
9 giờ, tôi mới bình tâm lại mà làm việc. Nửa tiếng sau, tôi nhận được tin nhắn của Thuyền: “Anh đang làm hả?” Tôi liền sốt sắng hẳn lên, vừa rồi còn định nhắn tin hỏi tình hình của nàng sao rồi, nhưng sợ nàng ngại, giờ nàng chủ động nhắn, tôi trả lời ngay: “Anh không bận lắm, chỗ em sao rồi?”
– À, em mới tới công ty rồi, anh yên tâm, mọi chuyện ở nhà đã xong, làm ngoan đi! Không được lo lắng, suy nghĩ nhiều nha!
– Cực khổ em rồi, anh có nghĩ gì đâu, không phải anh đã nói là anh rất thoải mái rồi sao?
– Vậy là được rồi, em làm đây, tối về nói chuyện tiếp nha! Tôi không nhịn được bèn nhắn thêm:
– Em…em có để ba sờ ngực không?
– Anh! Em phải làm rồi, về nhà kể cho anh nghe, chiều nay gặp! Kèm them một cái icon tạm biệt rất dễ thương.
Tôi cũng dừng tin nhắn, nhưng trong lòng đã rất hưng phấn, vừa rồi hỏi nàng có bị sờ ngực không, nàng không nói không, cũng không nói có, đây chính là cách tạo ra hy vọng. Không phải, chắc chắn nàng đã bị sờ rồi, nếu không khi tôi hỏi, nàng đã trả lời không ngay lập tức, có gì mà mà phải chờ tối nói, nhất định có vấn đề.
Tôi càng nghĩ càng hứng lên, nếu Thuyền bước được bước đầu tiên này, sẽ có bước thứ hai, thứ ba và kế tiếp. Tôi suy nghĩ miên man cả ngày, chỉ hoàn thành việc thật nhanh rồi đợi đến giờ tan tầm lái xe đến đón Thuyền, như mọi khi, người đẹp đã đứng chờ sẵn rồi.
Thuyền lên xe, tôi tiếp tục lái đến nhà trẻ đón con gái. Nàng im lặng, tôi cũng không biết mở miệng nói câu gì. Nếu có gì muốn nói, Thuyền sẽ nói ra, mấy năm làm vợ chồng, tôi hiểu tính cách này của Thuyền, nàng cũng hiểu tính tôi, có khi còn hơn tôi hiểu nàng.
– Anh, không phải anh đang có chuyện muốn hỏi em sao? Rốt cuộc thì Thuyền cũng mở lời trước.
– Anh sợ em làm cả ngày mệt mỏi rồi, giờ không muốn cho em thêm chút áp lực, đau đầu! Tôi rất quan tâm đến cảm nhận của nàng, vì nếu hỏi chuyện nàng và ba sáng nay, Thuyền sẽ bối rối, áp lực ngay.
– Anh tốt với em quá! Thuyền quay sang nhìn tôi nói một câu ngọt ngào.
– Em cũng tốt với anh mà, em hi sinh vì anh nhiều như vậy, anh phải cảm ơn em bao nhiêu lần mới đủ đây!
– Anh biết là tốt rồi, em vì anh mà không còn quan tâm đến liêm sỉ nữa rồi, mà…. Thuyền muốn nói ra câu gì đó, nhưng khựng lại rồi thôi. Mặt nàng đỏ lên rồi, ra vẻ thẹn thùng, môi mím lại.
Tôi hứng lên liền, chắc chắn là Thuyền có chuyện gì rồi, nhưng tôi không muốn nàng áp lực, giờ lại đang lái xe. Những chuyện tế nhị này nên để tối lên giường, nằm ôm nàng chầm chậm hỏi, lúc đó cả hai thả lỏng thì nàng sẽ không còn áp lực nữa. Chúng tôi đón bé Mây rồi đi thẳng về nhà, nơi có mâm cơm ngon của ba đang chờ sẵn.
Nhưng vừa vào nhà, tôi liền bắt gặp ánh mắt ngại ngùng của ba, nhưng tôi cảm thấy bình thường, vì hôm trước sau khi giúp ba ở công viên xong, ba cũng rất ngại. Thuyền dẫn con gái về phòng, không nói hay chào câu nào với ba.
Tôi cũng không nghĩ nhiều về chuyện phép tắc thưa hỏi, vì cả Thuyền và ba chắc hẳn đều rất ngại ngùng sau chuyện lúc sáng. Nhưng thấy ba không hoàn toàn tự nhiên, tôi mới hỏi: “BA không sao chứ ạ?”
– BA…ba không sao rồi, cảm ơn con! Ba nói lúng túng, người run run kiểu gì khó hiểu, cũng không nhìn thẳng mặt tôi mà nói.
– Ba, người nên cảm ơn là Thuyền!
– Đúng đúng, ba phải cảm ơn Thuyền mới đúng!
Tôi dựa người vào tường quan sát ba đang quay mặt vào bếp chuẩn bị đồ ăn, nhận ra ba ở lần này không giống 2 lần trước. Dù đều là được Thuyền thủ ɖâʍ cho, nhưng 2 lần trước sau khi xong, ba gặp tôi lúc nào cũng cười nói tự nhiên, nhưng hôm nay lại không như vậy, lại còn tránh ánh mắt của tôi nữa. Tôi nghi nghi, rằng sáng nay không chỉ là thủ ɖâʍ, mà hai người còn làm chuyện gì khác. Nghĩ đến thái độ ngượng ngùng của Thuyền trêи xe và ba lúc này, khẳng định hai người đã làm gì rồi.
Nhưng càng nghĩ, tôi càng hưng phấn.
– Phong, ăn cơm thôi con.
– Dạ ba, để con gọi Thuyền với Mây ra ăn luôn.
Thuyền ẵm con gái ra ngoài, tự nhiên tôi mắc tiểu nên đi vào nhà vệ sinh trong phòng của chúng tôi. Lúc đang xả van thoải mái, ngẩng đầu lên thấy trong góc có một cái qυầи ɭót đỏ viền tơ, không phải sáng nay Thuyền mặc cái này sao? Nhưng nàng sao lại cởi ra bỏ đây, nàng mới về nhà đâu có tắm rửa gì, đây nhất định la sáng nay nàng bỏ lại. Nhưng sáng nay về phòng rửa mặt, tôi đâu thấy cái qυầи ɭót nào ở chỗ này, nhất định là sau khi tôi đi làm, Thuyền đã vào thay đồ lần nữa rồi bỏ ở đây vì gấp lên công ty.
Tiểu xong, tôi tò mò lấy cái qυầи ɭót ra xem, thấy đáy quần có vết trắng trắng và dấu hiệu của ẩm ướt. Lòng tôi đang suy nghĩ thì nghe tiếng Thuyền gọi: “Anh, mau ra ăn cơm nè!” “Ừ anh ra liền” Tôi vội để cái qυầи ɭót về vị trí cũ rồi ra ăn cơm cùng mọi người.
Thuyền ngồi cạnh con gái để đút cơm, còn ba thì vùi đầu vào ăn, không nhìn xung quanh, tôi thấy kì lạ nên hỏi: “Ủa hôm nay ăn cơm ba không uống chút rượu sao?” “Không, tối rồi không nên uống” “À, dạ, vậy cũng tốt!”
Ăn xong, Thuyền ở bếp dọn dẹp. Tôi nghĩ mình sẽ về phòng sớm để lát nữa mau mau hỏi Thuyền về chuyện xảy ra lúc sáng, nhưng nhớ lại con gái vẫn chưa ngủ, Thuyền cũng chưa về phòng ngay được nên tôi ra phòng khách ngồi xem TV. Bình thường là tôi ngồi xem cùng ba trong lúc Thuyền dọn dẹp, nhưng hôm nay ba ăn xong, giúp dọn một chút rồi trở về phòng ngay. Biểu hiện của ba càng dấy lên nghi vấn trong lòng tôi.
Hai người xảy ra chuyện gì? Nên ba mới áy náy, cố tình tránh né thế này. Tôi cũng không thể ngồi yên được nữa, nóng lòng muốn biết đáp án, đứng dậy tắt TV về phòng, thấy Thuyền đang ngồi trêи giường chơi cùng con gái.
Tôi nói với bé Mây: “Con gái của ba chưa ngủ luôn hả?” “Không, con muốn chơi với mẹ, chưa muốn ngủ…” Thuyền nghe được hé miệng cười cười, nàng làm sao biết trong lòng tôi như lửa đốt đâu này? “Em đi tắm trước đi, rồi dỗ con ngủ, mai vẫn phải đi nhà trẻ đó nha!” Tôi ích kỉ nói với Thuyền.
– Giờ này còn sớm, con chưa ngủ được đâu anh. Thuyền liếc mắt, sau đó tiếp tục cùng chơi với con. Tôi không biết làm gì nên vào nhà vệ sinh tắm rồi ra mở máy tính lên ngồi làm một chút, giết thời gian.
Hơn 8 giờ tối, cuối cùng Thuyền cũng đưa bé Mây về phòng, dỗ ngủ, tôi liền tắt máy tính và khẩn trương, chờ đợi. Thuyền trở về phòng, đi thẳng vào tắm. Tôi vội leo lên giường nắm, chờ nàng bước ra….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!