Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)
Chương 32: Cơ thể trần truồng
Hoặc có hình nào liên quan tới những nhân vật hoặc tình tiết trong truyện cũng được, mình không có nhiều nguồn ảnh như vậy nên cần mọi người giúp. Inbox giúp mình nha, xin đa tạ trước!
Ba nhìn thấy động tác tay của Thuyền đã biết nàng sắp làm gì, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài mong đợi. Ba chỉ nghĩ tới chuyện Thuyền cởi váy ngoài mà thôi, không thể ngờ Thuyền sắp tự cởi áo иɦũ ɦσα. Tuy rằng lần trước ở phòng khách đã nhìn thấy иɦũ ɦσα nàng rồi, nhưng lúc đó hứng quá không thể nào mà tập trung nhìn ngắm được.
Bây giờ khi Thuyền chuẩn bị cởi áo ngực ra, ba nhìn không bỏ sót một giây nào những chuyển động tiếp theo của chiếc áo иɦũ ɦσα. Hôm trước tuy là bị ba thấy và sờ rồi, nhưng Thuyền vẫn rất mắc cỡ. Phụ nữ có hai chỗ quan trọng chỉ để dành cho chồng, hai иɦũ ɦσα đã bị ba nhìn thấy, còn bên dưới chắc một chút nữa cũng không còn bí mật, chuyện này làm Thuyền vừa ngượng vừa kϊƈɦ thích.
Cúi đầu xuống ngại ngùng, nàng tháo khóa áo иɦũ ɦσα, cởi ra. Hai bầu иɦũ ɦσα trắng nõn đã lồ lộ trước mặt ba, không còn gì che đậy. Mặt của nàng đỏ hết, giờ đỏ lan tới cổ. Còn ba nhìn thấy bầu иɦũ ɦσα trắng nõn còn hai núm иɦũ ɦσα đỏ nâu, không kiềm chế bản thân mà chảy nước miếng ra vẻ thèm thuồng lắm.
Nhìn đi, nhìn đi, dù sao lần trước đã bị nhìn, còn bị sờ mà…. Thuyền chỉ có thể tự an ủi như vậy để giảm bớt mắc cỡ. Đôi mắt trong veo của nàng len lén nhìn xuống ƈôи ȶɦịt của ba càng lúc càng cứng lên, đứng sừng sững như cột đình. Nàng muốn nhanh chóng giúp ba kϊƈɦ thích mà bắn ra, không còn nhiều thời gian nữa… Liền đưa tay xuống cởi qυầи ɭót ra thật nhanh.
Aaaaaa! Ba vừa thấy Thuyền cởi quần đã co quắp người, vội vàng kêu lên: “Mau, mau giúp ba với….” Thuyền thấy dáng vẻ của ba, hiểu ngay nên cả thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi nhanh bên giường, hai tay liền cầm ƈôи ȶɦịt ba sục nhanh nhất có thể.
Ba vì hành động cởi qυầи ɭót của Thuyền mà kϊƈɦ thích tột độ, toàn thân run rẩy lên. Thực tế ba chưa nhìn rõ ngô khoai thế nào khi Thuyền cởi ra, chỉ duy nhất hành động cởi quần của Thuyền đã làm ba kϊƈɦ thích dữ dội, đầu óc trống rỗng không kiểm soát được cơn nứиɠ nữa. Lúc này Thuyền ngồi khom bên cạnh giúp ba thủ ɖâʍ, có lẽ ba đã lấy lại chút bình tĩnh nên nhìn xuống cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của con dâu, thấy cái bụng trắng ngần phẳng lỳ không tì vết.
Bên dưới loáng thoáng cái mu lo^`n đầy lông của Thuyền, tuy lông không ít nhưng được chăm sóc, cắt tỉa rất gọn gàng, nhìn vào vừa tối vừa sáng, rất hấp dẫn. “Trời ơi, ngay cả lông lo^`n Thuyền cũng đẹp như vậy, chả bù cho vợ mình ngày xưa, chỉ là một mảng rậm rạp!”
Chỉ tiếc là Thuyền đang ngồi bên giường nên chỉ nhìn thấy phần mu với lông, chân nàng khép chặt lại không tài nào nhìn thấy bên dưới. Nhưng chỉ bấy nhiêu đã làm ba nứиɠ lên kinh khủng, lại được sục nhiệt tình nên ba càng nghĩ càng kϊƈɦ thích, cuối cùng không thể kìm nén được nữa rồi, toàn thân ba run rẩy, hơi thở dồn dập giật giật từng hồi. Thuyền biết ý, cầm ngay cái khăn lông chờ sẵn, vừa lúc ba run lên mãnh liệt và la lớn: “aaa, ba ra, ba ra….” nàng đã để khăn hứng sẵn. Từng đợt tinh trùng thật nhiều phun trúng cái khăn, thấm ướt, nóng ấm. Thuyền tưởng tượng nếu bao nhiêu đây tinh trùng bắn thẳng vào trong ɦσα ɦuyệt của mình thì không biết cảm giác lúc ấy sẽ ra sao.
Chờ cơ thể ba bớt rung, Thuyền mới buông cái ƈôи ȶɦịt ra rồi xếp cái khăn lại, dùng phần còn sạch lau hết một lượt từ tay mình, đầu ƈôи ȶɦịt. Nàng cầm quần áo của mình nhanh chóng đi ra khỏi phòng của ba, người đang đê mê nhắm mắt tận hưởng giây phút lên đỉnh, không để ý đến Thuyền đã bước ra đi mất.
Một lúc sau đã trở lại bình thường, trong đầu ba chỉ còn chút ít ấn tượng về cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Thuyền, lúc này quá hưng phấn mà không thể nhìn được nhiều… Ba chợt thấy có lỗi với bản thân, có lỗi với con trai và con dâu, nhưng nhớ tới việc phải qua nhà ba mẹ Thuyền, ba ngồi dậy đi vào toilet vệ sinh thay đồ. Đi ngang phòng khách đã hơn 11 giờ rồi, trở về trước cửa phòng Thuyền gọi lớn:
– Giờ có qua nhà ba mẹ con không Thuyền ơi!
Thuyền lúc nãy tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi về phòng mình, thẳng vào toilet, nghĩ lại lúc nãy tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng trước mặt ba, rồi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ thủ ɖâʍ cho ba, nàng cảm thấy quá xấu hổ. Chồng nàng có sở thích lσạи ɭυâи biến thái, nhưng nàng cũng có một chút mà phải không? Vài lần gần gần đây tiếp xúc cơ thể với ba, có thể tự thấy mình cũng có ý thích với những chuyện lσạи ɭυâи thế này, nếu không nàng đâu có nghiện luôn truyện thể loại lσạи ɭυâи.
Điều này cũng chứng minh trong lòng Thuyền đã có chút ý thích ba, nhưng phần nhiều vẫn là thích ƈôи ȶɦịt to lớn của ba hơn, đó là điều không thể phủ nhận! Nhưng sự thật này chôn giấu sâu bên trong lòng nàng, không ai biết được! Mỗi lần ba có điều gì yêu cầu quá đáng, nàng vẫn chiều theo, chẳng phải nàng cũng vì thích ba, nếu không thì sao đáp ứng được dễ dàng như vậy. Nàng hoàn toàn có thể cự tuyệt ba, nhưng rồi lại cố tình chiều theo hết!
“Thôi, nghĩ nhiều làm gì, giờ qua nhà mẹ ăn cơm, trễ rồi!” Thuyền nghĩ vậy liền vệ sinh mặc quần áo vào, nhưng nhận ra không thể kéo khóa váy lại như ban đầu. Nàng định thay bộ đồ khác nhưng mà nếu chồng nhìn thấy sẽ nghi ngờ, chỉ giúp ba thủ ɖâʍ thì thay đồ làm gì, hơn nữa lúc nãy nói với ba mẹ chỉ là ghé lại mua đồ, giờ sao mặc đồ khác thì không được rồi. Nên nàng quyết định nhờ ba kéo lại.
Vừa bước ra khỏi toilet thì nghe tiếng ba nói vào. Nàng nhớ lại lúc này toàn bộ thân thể đã bị ba nhin thấy, giờ có mặc đồ cũng giống như tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng trước mặt ba. Thuyền nghĩ vậy lại mắc cỡ tiếp, nhưng lại cười cười rồi đỏ mặt lên. Nhưng thật sự nội tâm nàng cũng kϊƈɦ thích lắm, nhưng liền gạt đi. Nàng muốn thật bình tĩnh mà đối mặt với ba, chỉ đơn giản vậy thôi là được. Nghĩ vậy nên Thuyền đỡ ngại ngùng, mở cửa ra nhìn thấy ba đã mặc đồ xong xuôi, nói:
– Giờ qua nhà ba mẹ con liền, nếu không mọi người nghi ngờ!
– Đúng rồi, phải đi thôi!
– Nhưng ba giúp con kéo khóa váy lên đi! Thuyền nói xong quay lưng lại phía ba.
Ba có chút lúng túng, Thuyền cũng luýnh quýnh lên, nhưng ba đã bắn ra nên dù có chút thích thú, tay vẫn run run nhưng kéo khóa lên rất nhanh.
– Cảm ơn ba!
– Ba là người nói cảm ơn mới đúng!
– Thôi mình đi lẹ đi ba, trễ rồi!
Nói xong Thuyền đi nhanh ra cửa, ba chạy theo, tự nhiên ấp úng nói: “Thuyền….ba…nãy ba phát bệnh nên hơi lú lẫn, giờ cũng không còn nhớ gì nhiều tới….cơ thể con….con đừng có ngại quá….” “Con không tin đâu, con nghĩ khác…” “Thật mà Thuyền!” Ba vội vàng khẳng định.
– Ba đừng nói nữa, đi nhanh lên ba! Thuyền nói xong cùng ba đi nhanh ra thang máy xuống dưới nhà, gọi điện thoại cho Phong báo là nàng và ba đang tới. Ra đón taxi, Thuyền ngồi ghế trêи, còn ba đương nhiên ngồi ghế dưới, chiếc xe lăn bánh đưa hai người đến nhà của ba mẹ nàng.
[TÓM TẮT 1 ĐOẠN]
Tôi phụ mẹ dọn dẹp nhà và chuẩn bị đồ ăn, được mẹ khen ‘rể tốt’ mấy lần liên tục, sau đó mới biết ba mẹ hay cãi nhau là tới lúc này ba vợ tôi vẫn còn có bồ nhí.
Thuyền trêи đường đến đây đã nhanh trí cho ba ghé shop quần áo mua vài bộ đồ cho đúng kịch bản, đến nơi mọi người ăn uống vui vẻ, ba tôi trò chuyện với mọi người rất lâu. Còn tôi thì cùng Thuyền đi làm vì chỉ xin nghỉ một buổi để đến bệnh viện đón ba về.
…….
Tôi lên công ty giải quyết một số việc, định tối về nhà hỏi Thuyền chuyện lúc nãy, nhưng háo hức không thể đợi được nên nhắn tin cho Thuyền: “Hôm nay mệt cho em rồi, trưa em đưa ba đi đâu vậy?”
– Thì về nhà, không lẽ em đưa ba đi đâu, đi khách sạn à? Thật là…
– Haha, nếu có đi khách sạn thì anh cũng có nói gì đâu! Tôi đùa với nàng một chút.
– Không nói chuyện với anh nữa, tào lao…
– Đừng đừng, anh giỡn tí mà! Hôm nay ba có sờ em không? Tôi rối rít xin lỗi khi thấy Thuyền có vẻ bực bội.
– Không có!
Trong lòng tôi có chút thất vọng, sao lại không có thế này? Tuy buồn nhưng tôi luôn tin nàng, vì trước giờ giữa hai chúng tôi có chuyện gì cũng kể cho nhau nghe, tuyệt đối không giấu diếm gì hết. Nàng trả lời vậy nên tôi chẳng biết nói gì hơn, tắt điện thoại tập trung làm việc, có chuyện gì tối sẽ nói sau. Nhưng Thuyền vừa nhắn tin xong thì nhận được tin nhắn của ba:
– Ba muốn hỏi cái này, giờ con có rảnh không?
– Con đang rảnh, có chuyện gì ba nói đi! Thuyền không thật sự rảnh lắm, nên hỏi thẳng vấn đề. Chắc là do gõ chậm, 2 3 phút sau mới thấy tin nhắn của ba:
– Ba muốn hỏi hồi trưa con nói ‘Con nghĩ khác’ là sao? Con có ý gì, ba suy nghĩ nãy giờ mà vẫn không hiểu thật sự con đang muốn nói điều gì.
– Ba nói gì vậy, con chưa hiểu lắm!
– Hồi trưa ba nói lúc ba phát bệnh không có tỉnh táo, nên sẽ không nhớ kĩ cơ thể của con, con nói không tin, ba nói là thật, con lại bảo không tin, con nghĩ khác.. Ba không hiểu chỗ đó, con có thể nói rõ ràng ra cho ba đỡ băn khoăn được không?
Thuyền dở khóc dở cười, ba như đứa trẻ vậy, nghe lời người lớn nói thì nhớ rất lâu và còn hỏi thật kĩ. Nhưng ba đúng là thấu hiểu, thật sự lúc đó trong lòng nàng có tâm sự. Nàng đã trút bỏ hết quần áo để cho ba nhìn, mà ba nhìn xong lại bảo hồ đồ không nhớ rõ, không có nhiều ấn tượng. Có phải là ba xem thường nàng, không xem nàng ra gì, chỉ mình nàng suy nghĩ nhiều quá rồi không? Nghĩ tới đó nàng mới tức giận, muốn ba nghĩ khác đi! Thuyền nghĩ tới đây liền nt lại.
– Ba nghĩ nhiều rồi, con chỉ thuận miệng nói ra thôi, thôi con bận công việc rồi, nói chuyện sau nha ba! Thuyền nhắn xong thì ba cũng không trả lời thêm nữa.
Hôm nay làm sao vậy? Lúc nãy cởi hết đồ cho ba nhìn, lòng nàng đã dậy sóng dữ dội, lên tới công ty mới bình tâm trở lại. Rồi chồng nàng nhắn tin hỏi, nàng lại mất bình tĩnh. vừa dứt lời xong, ba lại nhắn tin khơi lại chuyện ở nhà, nàng quá bối rối, cố làm cho xong công việc.
Về nhà ăn tối, Thuyền cũng bình thường như mỗi lần giúp ba thủ ɖâʍ, chỉ ăn mà không nói gì. Tối đến, tôi và nàng nằm trêи giường, hình như nàng không muốn tôi hỏi chuyện giúp ba, nên khi tôi vừa nằm xuống thì nàng đã quay mặt vào trong, đưa lưng về phía tôi.
– Em sao vậy, có chuyện gì không vui sao? Tôi vội hỏi, nhưng nàng không nói gì, chỉ nằm yên như vậy.
– Em à, anh biết từ khi ba bị căn bệnh này, em đã chịu nhiều đau khổ, thiệt thòi, quá khó xử cho em rồi. Tại anh không tốt nên mới làm em thế này, anh xin lỗi vợ yêu! Tôi biết nàng giận tôi chuyện nhắn tin lúc trưa, nên mới thành tâm xin lỗi. Nhưng nàng vẫn chưa có phản ứng, nên tôi nói tiếp:
– Anh biết hôm nay em lại thiệt thòi rồi, lại đây anh thương… Tôi nói rồi áp sát người vào Thuyền, khoác tay qua định ôm nàng, nhưng Thuyền lắc lắc cơ thể, ra dấu cho tôi đừng động vào. Tôi bắt đầu hơi bực, vì nàng chưa bao giờ làm vậy với tôi, hôm nay là sao đây?
– Em có chuyện gì thì nói ra đi, đừng như vậy nữa được không?
– Không muốn nói, ngủ đi! Thuyền cũng chịu mở miệng, nhưng nói vậy rồi kéo mền trùm kín đầu, giống như đang giận chuyện gì kinh khủng lắm.
– Nếu em không vui thì sau này ba có tái bệnh, chúng ta tìm cách khác… Tôi nghĩ Thuyền đang giận chuyện phải hi sinh giúp ba chữa bệnh, nên lại nói tiếp.
– Cách gì? Có cách thì em có phải giúp hay không? Mà em cũng không phải giận vì chuyện đó! Thuyền bất ngờ ló đầu ra khỏi mền trả lời bằng giọng tức giận.
– Vậy em giận chuyện gì? Suy nghĩ của tôi đã không đúng, có chút vui vui nhưng lại thắc mắc vì sao Thuyền hôm nay lại lạ thế này.
Thật ra Thuyền đâu có buồn vì giúp ba thủ ɖâʍ, bản thân nàng ngược lại còn thích nữa là đằng khác. Tuy rằng chỉ có thể nhìn mà không được hưởng thụ, nhưng được cầm ƈôи ȶɦịt to cỡ đó trong tay khiến nàng bị kϊƈɦ thích. Hôm nay còn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước mặt ba, vừa ngại vừa thích, cảm giác này không thể dùng lời mà diễn tả được, trong lòng nàng bây giờ lại thích cảm giác lσạи ɭυâи một chút rồi.
Tối nay Thuyền giận dỗi đều có nguyên nhân, nàng lấy Phong đã mấy năm, con gái cũng đi nhà trẻ được rồi, nàng có đeo dây chuyền hay trang sức gì cũng không quan trọng. Bởi nàng và Phong muốn tiết kiệm chi tiêu và lo cho bé Mây tốt nhất có thể. Bấy lâu nay không quan tâm tới chuyện sắm sửa cho bản thân, hay mua những món đồ đắt tiền.
Nhưng hai ngày trước, ba tặng nàng một sợi dây chuyền quá giá trị, nàng chợt có ý nghĩ sao chồng mình lấy vài năm mà cũng không hào phóng như ba gì hết. Phụ nữ đôi khi thay đổi kì lạ, chỉ một hành động như vậy cũng có thể khiến họ suy nghĩ triền miên, rồi giận tự nhiên luôn.
– Không có gì, đi ngủ! Nàng giận dỗi chuyện nhỏ xíu nhưng hơi bực, không muốn nói ra, chồng nàng lại bảo hẹp hòi thì không nên.
– Em còn chưa nói, ngủ gì mà ngủ! Không nói rõ ràng, đúng là tôi không ngủ được.
– Nói cũng vô ích, anh có giúp được gì đâu! Thuyền tức giận.
– Hay là trêи công ty em có chuyện gì căng thẳng lắm hả?
– Coi như anh thông minh đi, ngủ thôi, tối nay đừng có chọc tui, tui đang khó ở! Thuyền nói xong lại kéo mền trùm đầu.
Tôi thấy đỡ lo, Thuyền không giận chuyện gì quá nghiêm trọng, chỉ là công việc căng thẳng, chuyện thường ngày. Tôi cũng nhanh chóng đi ngủ, để nàng được yên tĩnh. Hôm sau là chủ nhật, chúng tôi dậy khá trễ, mở mắt ra thấy nàng nằm trong lòng tôi ngủ ngon lành, nhớ lại tối qua không phải nàng giận dỗi sao ôm tôi ngủ lúc nào không biết.
Thuyền cũng dậy sau đó, thấy nằm trong vòng tay tôi, nàng đỏ mặt rồi chui ra, có vẻ gì đó ngại ngùng. Tôi không nhịn được cười “Hà hà” “Không được cười tui à!” Thuyền vỗ tôi một cái nhẹ, nói bằng giọng ngái ngủ.
– Đừng giận nữa, dậy thôi em haha…
– Không, em còn muốn nghỉ ngơi, em muốn ngủ
– 9 giờ rồi, còn dậy thay đồ cho con gái nữa kìa.
– Anh thay đi nha! Thuyền nói xong quay lưng về phía tôi.
– con không thích anh thay đồ cho, chỉ thích em thôi, hay là qua đó thay đồ cho con rồi về ngủ tiếp!
– Thì anh tập dần cho quen, mai mốt em không có nhà thì cũng biết mà làm! Hình như nàng vẫn còn giận.
– Em tính đi đâu mà không có nhà? Tôi nói nửa thật nửa đùa.
– Đi đâu cũng được hết! Thuyền cũng đùa đùa theo. Tôi biết nàng đang nhây với mình, nói tiếp:
– Chắc ba nấu bữa sáng xong rồi, đang chờ mình ra ăn. Ba vất vả nấu thì mình đừng phụ lòng ba nha…
– được rồi, được rồi, tui dậy là được chứ gì. Không chờ tôi nói xong, Thuyền cướp lời.
Tôi bất ngờ cũng trợn mắt, sao vừa nhắc tới ba, Thuyền lại ngồi dậy rời khỏi giường ngay vậy, chuyện này có gì đó hấp dẫn lắm đây!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!