Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc) - Chương 34: Trên ghế sofa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1247


Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)


Chương 34: Trên ghế sofa


– Phong nó làm sao vậy con? Ba là người nhạy bén, thấy hai vợ chồng Thuyền nói chuyện như vậy là biết có vấn đề, nên Phong mới có vẻ hậm hực đi ngay mà không kịp ăn sáng. Ba không lên tiếng sợ tình hình căng thêm, nên đợi Phong đi rồi mới ra hỏi Thuyền.

– Ảnh ghen… Thuyền trả lời một cách tự nhiên.

– Thằng ngốc này, ghen bậy bạ chuyện gì vậy con?

– Ba không nhìn ra hả, anh Phong ghen với ba đó! Thuyền liếc mắt nói với ba.

– Sao nó ghen ba?

– Ảnh nghi giữa chúng ta có chuyện mờ ám! Thuyền vừa nói vừa bắt đầu ăn sáng.

– Thuyền….không lẽ…không lẽ chuyện kia đã bị phát hiện? Ba hoảng sợ hỏi ngay.

– Chuyện này còn nghiêm trọng hơn nữa. Thuyền đỏ mặt lên, ngập ngừng nói.

– Con nói sao? Còn chuyện gì quan trọng hơn nữa hả?

– Anh Phong…nghi chúng ta có quan hệ….quan hệ thể xác với nhau…

– Hả? Cái thằng này nghĩ gì vậy, không lẽ ba phải đánh nó một trận cho chừa? BA có vẻ tức giận vì bị oan, hơn nữa con trai mình không tin mình và con dâu, nên đã hét lên.

– Ba, nhỏ tiếng chút! Thuyền ái ngại nhìn ba.

– Con có giải thích với nó không, đừng để nó nghi oan! Mặt ba lúc này thật sự khẩn trương.

– Tất nhiên con có giải thích – Thuyền lén nhìn ba, mặt ông bây giờ rất sốt ruột và sợ, trán lấm tấm mồ hôi và nhăn lại.

– Rồi nó trả lời sao, nó không còn nghi ngờ ba và con xảy ra chuyện gì đúng không Thuyền?

– Đúng….thôi ba ăn đi, để lát nguội nữa bây giờ! Ba thì lo sốt vó, còn Thuyền lại tỏ ra không có gì phải vội, chầm chậm ăn tiếp.

Ba giờ không còn quan tâm đến đồ ăn, vì tim đập thình thịch, lo lắng, sợ hãi. Nếu để Phong biết ông đã nhìn thân thể của Thuyền, còn bóp иɦũ ɦσα nữa thì đúng là không còn mặt mũi nào ở lại trong nhà nữa. Không chỉ vậy, Phong còn ôm hận cả đời, hậu quả vô cùng nghiêm trọng, ba hết nuốt nổi bữa sáng.

– Sao ba không ăn vậy? Thuyền thấy ba đang u sầu, lặng người không nói, không ăn, nàng biết những lời mình vừa nói đã làm ba bị đả kϊƈɦ lớn lắm.

– Giờ ba không còn muốn ăn nữa, Phong nó nghi ngờ chuyện này thì ba có nhảy xuống sông rửa cũng không sạch. Haiz…. Ba thở dài một cái.

– Không nghiêm trọng như ba nghĩ đâu, ba mau ăn đi! Thuyền an ủi ba, trấn an cho bằng được.

– Con nói thật sao, không nghiêm trọng sao? Mắt ba sáng lên hy vọng, hỏi lại Thuyền.

– Đúng vậy ạ, ba không nghĩ nếu anh Phong nghi ngờ nhiều hơn, sao lại để con ở nhà với ba! Thuyền nói mà bắt đầu ngượng ngượng.

– Đúng rồi nhỉ, con nói đúng! Ba như bừng tỉnh, mặt trời chân lý chói qua tim.

– Nên giờ ba ăn đi, không phải lúc nãy nói chúng ta cùng nhau ăn sao. Giọng Thuyền càng lúc càng nhỏ đi, vì bị sự hồi hộp bao phủ.

– Ừ ừ, mình cùng ăn, cùng ăn thôi Thuyền! Ba tuy đã bắt đầu ăn nhưng lòng còn chút bận tâm, Phong nghi ngờ ba, còn Thuyền sao hôm nay lại thân thiết như vậy, sắp có chuyện gì xảy ra sao?

Ăn xong, như thường lệ ba giành phần dọn dẹp rửa chén bát, Thuyền không còn cách nào khác liền đến sofa ngồi. Hình như lâu rồi nàng không ngồi ở chỗ này trừ hôm giúp ba thủ ɖâʍ. Nàng mở TV tìm đại một kênh xem cho có, thực tế trong lòng đang nghĩ đến chuyện có cơ hội hưởng trọn cái ƈôи ȶɦịt của ba, vừa mừng vừa lo, vừa ngại vừa nghiện, đặc biệt hưng phấn.

Ba rửa chén xong toan đi về phòng thì bị Thuyền gọi giật lại “Ba, tới đây xem TV đi!” Ba nghe xong sững người lại, đi đến ghế sofa ngồi xuống, cách Thuyền một đoạn, nhưng ba không xem TV, cũng không nhìn Thuyền, chỉ cúi mặt suy nghĩ chuyện gì đó.

– Ba, con có chuyện muốn nói với ba… Thuyền nói nhẹ nhàng nhưng thật ra trong lòng rất nôn nóng, nếu không vì mê mẩn ƈôи ȶɦịt̼ to bự kia, chắc nàng không tài nào làm được những hành động, lời nói như ngày hôm nay.

– Con muốn nói gì, cứ nói đi.

– Ba ngồi xích lại đây…. Thuyền cũng không ngờ chính mình lại nói ra câu này bằng giọng khe khẽ.

Ba nghe xong còn hết hồn, hôm nay Thuyền bị làm sao vậy chứ? Nhưng cũng vô thức nhấc ʍôиɠ lên ngồi qua một chút, nhưng vẫn cách Thuyền 1 đoạn nữa.

– Xích qua tí nữa đi… Thuyền đỏ mặt, ước gì ba ngồi cạnh rồi dựa vào người nàng.

– Thuyền…Thuyền….con…tha cho ba…

– Ý ba là sao, ba sợ con ăn thịt ba hả? Mặt Thuyền xuất hiện một tia khó chịu, cụt hứng.

– Không phải…ba sợ.. ngồi gần chút nữa sẽ…. Ba lúng túng không nói thành lời.

– Sẽ làm sao? Thuyền vội vàng hỏi.

– Sẽ tái bệnh… Ba xấu hổ nói.

Thuyền nghe xong mặt ngượng hẳn, khẽ nói: “Ba sợ làm gì, tái bệnh thì có con ở đây mà!”

– Thuyền…ba không chỉ sợ bệnh, mà còn…sợ Phong biết…

Sáng nay nghe nói Phong nghi ngờ, giờ Thuyền lại thân thiết thế này, thật sự ba rất khó hiểu. Trong lòng ba vốn có ý thích nàng, không chỉ vì nàng xinh đẹp hiền thục, mà mỗi lần ba tái bệnh cũng là nàng giúp. Trêи hết, nàng là con dâu, nên ba có thích cũng chỉ để trong lòng chứ không dám nói ra, nghe tin Phong nghi ngờ, ba thật sự rất sợ.

– Vậy thì ba phải nói thật với con! Thuyền đỏ mặt nhìn ba nói.

– Con hỏi đi, ba cũng không có gì phải giấu con, có ba cũng nói ra hết.

Thuyền muốn hỏi nhưng đột nhiên cảm thấy ngượng, ấp úng không nói được, phải một lúc sau nàng mới bẽn lẽn nói: “Ba…trong lòng ba…có thích con không?” hỏi xong mắc cỡ muốn chui xuống đất, nhưng Thuyền cũng kϊƈɦ thích. Không thể tưởng tượng nàng có thể hỏi ba một câu nhạy cảm như vậy. Nàng lén nhìn sang ba, thấy cả người ba run run rồi nhìn lại nàng, ánh mắt ba rất ngạc nhiên…

“Tại sao Thuyền lại hỏi mình như vậy, muốn dò hỏi chuyện gì đây? Nếu mình nói thật là mình thích, có khi nào Thuyền tát mình một cái rồi mắng là lão già dê biến thái? Nhưng cũng có khả năng Thuyền cũng thích mình mà ngại không dám nói, hỏi mình trước, nếu mình trả lời có thì nàng cũng dễ dàng mà thừa nhận. Nhưng mình ngại mà nói không, thì làm sao có cơ hội nào tốt hơn để nói nữa” Ba trầm ngâm suy nghĩ.

Thuyền vẫn đang ngượng ngùng nhìn sang, thấy ba vẫn cúi mặt mà suy nghĩ, chẳng nói chẳng rằng nên nàng cũng sốt ruột lắm. Nếu ba thích minh mà vì mình là con dâu nên ba chối từ thì nàng phải làm sao đây? Đột nhiên ba xoay gương mặt già nua của mình sang nhìn Thuyền, miệng lắp bắp:

– Thuyền, nếu ba nói thật sự là ba thích con, con có mắng chửi ba không?

– Không đâu! Thuyền nghe ba nói vậy mừng rỡ, nhưng vẫn hơi ngượng mà trả lời lại.

Ba thấy điệu bộ ngại ngùng của Thuyền, biết là mình đã đoán đúng, Thuyền cũng thích mình, nên ba thở gấp gáp mà nói với Thuyện:

– Trong lòng ba thật sự thích Thuyền!

Thuyền cũng không có thất vọng với sự chờ đợi của mình, với nhan sắc của nàng, bất kỳ người đàn ông nào cũng phải ao ước, trừ khi người đó là Gay thôi. Nhưng thật sự nàng mừng thầm, vì thân phận giữa nàng và ba là con dâu và ba chồng, bây giờ khó khăn lắm ba mới chính miệng nói ra là thích nàng, Thuyền không vui sao được. Nàng vẫn ngượng ngùng, nhưng tiếp tục gợi mở câu chuyện mà hỏi tiếp tục:

– Nếu ba thích con, sao ba không chịu nói sớm?

– Thật tình thì trong lúc ngủ ba cũng muốn nói cho con biết, nhưng ba không dám, con là con dâu của ba mà, trong lòng có ý thích con thì đã sai lắm rồi, huống chi là nói với con!

Lời của ba Thuyền hiểu, thậm chí hiểu rõ, nhưng nàng muốn nghe ba nói ra thôi. “Con hiểu mà, con biết trong lòng ba thích con là được rồi…” Thuyền đáp lời ba.

– Con…con..sẽ không…trách ba hả?

– Không đâu! Nhưng chuyện ba thích con tuyệt đối không thể để cho anh Phong biết, ảnh có nghi thì cũng chỉ là nghi thôi chứ không có gì chứng minh cả.

– Ba biết rồi!

– Ba…con cũng nói cho ba biết một bí mật… Thật ra, anh Phong có sở thích với những mối quan hệ lσạи ɭυâи… Thuyền mang chuyện của Phong nói cho ba biết.

– Thật không? Ba kinh ngạc hỏi lại lần nữa!

– Thật đó ba, con là vợ ảnh nên con biết hết. Nếu anh Phong không có sở thích lσạи ɭυâи thì sẽ không để con giúp ba giải bệnh đâu!

Ba ngẫm lại cũng đúng, nhưng liền nghĩ tới chuyện khác, vui mừng nói với Thuyền: “Vậy nếu Phong biết bí mật kia của ba và con, thì nó cũng không giận đúng không?” “Đúng vậy, nên ba đừng lo hay sợ, anh Phong biết chuyện đó cũng vui chứ không buồn. ảnh còn muốn tiến xa hơn nhưng con từ chối….!” “Vậy thì tốt quá, haha! Ba nghe nãy giờ như trút bỏ gánh nặng trong lòng, cười lớn.

– Ba vui mừng hơi sớm,con…con có đáp ứng yêu cầu của anh Phong đâu!

– Thuyền à, vậy…ba hỏi con…trong lòng con có thích ba không? Ba bậm môi lại, rồi phát ra thành tiếng, hỏi Thuyền rồi chăm chú nhìn nàng….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN